Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !
Chương 94: Phế Vật Đến Nhà !
Editor: Kingofbattle
Tần quốc quật khởi quá nhanh, tạm thời chỉ có thể ổn định cục diện, về phần những cái đinh này, cũng không dễ dàng nhổ sạch được.
Đế cung Đại Tần.
"Thật sự là không tiếp nhận Sở gia sao ? "
Giọng nói Tần Bình Sơn lộ vẻ phức tạp.
Lúc trước Sở Thu Lạc từ hôn, nhìn thấy dáng vẻ của muội muội Tần Bình Hà thương tâm phẫn nộ, hắn tức giận đến mức, hận không thể nhanh chóng nhốt Sở Thu Lạc vào trong đại lao.
Khi Tần Khả Vận lại bị Sở Nguyên từ hôn, hắn cũng giận sôi máu.
Nhưng hiện tại, may mắn là Sở gia từ hôn.
Nếu như Tần Khả Vận gả vào Sở gia, như vậy nàng có còn là người của Tần gia hay không ?
Dù sao cũng có giao tình với Sở gia, bốn nhà cùng tiến cùng lui, nếu nói một điểm cảm tình cũng không có là chuyện không thể nào.
Hơn nữa, bởi vì nguyên nhân quan hệ thông gia lẫn nhau, tất cả đều có quan hệ thân thích.
"Không cần phải kéo Sở gia vào, bảo trì quan hệ là tốt rồi, Sở Quận thuộc về địa bàn Sở gia, coi như là Tần quốc đối đãi không tệ rồi. "
Tần Khả Vận bình tĩnh nói: "Không nên làm phiền Sở gia. "
Trong lòng Tần Bình Sơn thở dài một hơi, hắn không biết đến tột cùng Tần Khả Vận có dụng ý gì.
Nếu như ghét bỏ Sở gia, trực tiếp trục xuất là được rồi.
Nhưng lại muốn bảo trì giao tình lẫn nhau, lại không muốn Sở gia thần phục.
Nhìn thì có vẻ như đối đãi tốt với Sở gia, kì thực lại xa cách Sở gia.
Hẳn là, cón nhớ tới Sở Nguyên?
Bởi vậy mới lúc nóng lúc lạnh ?
Tần Khả Vận đã quyết định, hắn cũng không thể thay đổi điều gì, tuy là Tần Khả Vận vẫn còn trẻ, nhưng thực lực lại cường hoành.
Nhìn qua giống như một nữ hài nhu thuận, kì thực tâm ngoan thủ lạt!
Nếu dám chống đối nàng, kết cục rất thê thảm.
Đã có hai tộc lão Tần gia, bị nàng nhốt vào trong đại lao.
Một vị tộc lão Hà gia cậy già lên mặt, lập tức bị đánh chết.
Không còn ai dám nghi ngờ quyết định của vị Nữ Đế này, không người nào dám chống đối nàng, toàn bộ Tần quốc đều bị nàng khống chế.
Đế lệnh của nàng, so với đế lệnh Đế Quốc Đại Càn kia, càng có tác dụng uy hiếp, có khả năng chấp hành hơn.
Người duy nhất có khả năng thay đổi quyết định của Tần Khả Vận, chỉ có mẫu thân Tần Bình Hà của nàng.
Xưa nay Tần Bình Hà rất sủng ái nữ nhi, quyết định của nàng, Tần Bình Hà cũng không nghi ngờ, hoàn toàn ủng hộ vô điều kiện.
Sở gia cũng chỉ có thể như thế.
Dựa theo tình huống Sở gia hiện tại, e rằng sau cùng chỉ có thể trở thành một tiểu gia tộc.
Sở gia không mở ra truyền thừa, làm thế nào có thể mau chóng trở nên mạnh mẽ.
Một bước lại một bước, cuối cùng Sở gia sẽ bị bỏ lại sau lưng.
Ánh mắt Tần Khả Vận bình tĩnh, trong đầu nhớ lại toà tiểu viện kia, còn có nam nhân thần bí.
Nội tình Sở gia, có hơi sâu....
Tuy là hiện tại tình cảnh của Sở gia có chút khó xử, nhưng mà ba nhà Tần, Hà, Triệu cũng không có đối xử bất hoà với Sở gia.
Sở Huyền không muốn quản chuyện của Sở gia, hắn cũng không dựa vào Sở gia, chỉ cần không làm phiền mình là tốt rồi.
Thế cục Tần quốc đã dần ổn định lại, vị Nữ Đế Đại Tần này, có thể nói là uy áp toàn bộ Tần quốc, thậm chí là toàn bộ Nam Châu.
Những quốc gia bị thâu tóm, phần lớn đều là đầu hàng, hiện tại cũng là trọng thần, đại tướng trấn giữ tại biên cương.
Nhưng không một ai dám làm trái đế lệnh Tần Khả Vận.
Sau vài lần xuất thủ, trừng phạt nghiêm khắc vài cường giả bằng mặt không bằng lòng, thì tất cả mọi người đều biết rõ, vị Nữ Đế trẻ tuổi này, tâm ngoan thủ lạt!
Sở Huyền vẫn trạch trong sân nhỏ, ngẫu nhiên sẽ tìm Đỗ Nguyên nói chuyện phiếm, bỏ chút thời gian chỉ điểm Nhậm Trường Hà.
Vạn thiên kính thì ngẫu nhiên liên thông những vực khác, nhìn thấy một vài tu luyện giả.
Ví dụ như, thấy một đám đệ tử đang rèn luyện, Sở Huyền nhìn thấy người nào thuận mắt, thì sẽ ném một ít chỗ tốt để dụ dỗ.
Mỗi ngày Tô Tiên Nhi đều chăm chú đọc tin nóng nhất cho hắn nghe.
Tuy là hắn vẫn nằm một chỗ, nhưng tổng thể thế cục ở Nam Châu, Sở Huyền đều đã nắm rõ trong lòng bàn tay.
Hám Thiên Kim Bằng đã đột phá Đế Cảnh.
Thiên Linh Miêu cũng sắp đột phá rồi.
Tô Tiên Nhi thì tu luyện rất khắc khổ, ngoại trừ thời gian cố định quét dọn sân nhỏ, xắp xếp lại tin tức, đọc cho Sở Huyền nghe, thì thời gian còn lại đều tu luyện trong không gian Càn Khôn.
Bị bức chạy khỏi Trung Châu, trong bụng Tô Tiên Nhi tràn ngập phẫn nộ, chỉ muốn sau khi mạnh lên, sẽ trở về trả thù Tô gia.
Những ai xem thường, khinh bỉ mình, âm thầm ngấp nghé sắc đẹp của mình, tất cả đều phải chết!
Kỳ thật trong lòng nàng có hơi hâm mộ Tần Khả Vận.
Đừng nhìn thấy Nữ Đế Đại Tần này, ngoan ngoãn trước mặt Sở Huyền, nói quỳ xuống liền quỳ xuống, nhưng ở bên ngoài, nàng rất uy phong.
Kỳ hạn ba năm đã sắp tới.
Sở Huyền buồn thúi ruột, làm sao vẫn chưa xuất hiện người có đại khí vận ?
Chẳng lẽ trong mảnh thiên địa này, người có khí vận lại ít như vậy ?
Chạng vạng tối.
Sở Huyền đang nhấm nháp trà ngon, đột nhiên thần sắc khẽ động.
Bên ngoài lãnh địa Sở gia, xuất hiện một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, thần sắc trên mặt ngạo nghễ, một tay cầm một vò rượu, vừa uống vừa bước về tiểu viện.
"Phế vật, ta là một phế vật, ta là đồ vô dụng, ngay cả làm ăn xin cũng không xứng! "
Trên mặt thiếu niên lộ vẻ chán chường.
Uống đến say bí tỉ, trong miệng thì thào, bước chân lảo đảo.
Y phục trên người rất dơ bẩn, rách rưới không ít, bên hông đeo một thanh kiếm, thoạt nhìn rất nghèo túng.
"Ta là một phế vật, không xứng với ngươi thiên chi kiều nữ, là ta tự mình đa tình, ta là một gã vô dụng, không làm ra tích sự gì ! "
Khóe miệng Sở Huyền hơi run rẩy, con mợ nó, chẳng lẽ mỗi người mang đại khí vận, giai đoạn đầu đều là phế vật?
Tần quốc quật khởi quá nhanh, tạm thời chỉ có thể ổn định cục diện, về phần những cái đinh này, cũng không dễ dàng nhổ sạch được.
Đế cung Đại Tần.
"Thật sự là không tiếp nhận Sở gia sao ? "
Giọng nói Tần Bình Sơn lộ vẻ phức tạp.
Lúc trước Sở Thu Lạc từ hôn, nhìn thấy dáng vẻ của muội muội Tần Bình Hà thương tâm phẫn nộ, hắn tức giận đến mức, hận không thể nhanh chóng nhốt Sở Thu Lạc vào trong đại lao.
Khi Tần Khả Vận lại bị Sở Nguyên từ hôn, hắn cũng giận sôi máu.
Nhưng hiện tại, may mắn là Sở gia từ hôn.
Nếu như Tần Khả Vận gả vào Sở gia, như vậy nàng có còn là người của Tần gia hay không ?
Dù sao cũng có giao tình với Sở gia, bốn nhà cùng tiến cùng lui, nếu nói một điểm cảm tình cũng không có là chuyện không thể nào.
Hơn nữa, bởi vì nguyên nhân quan hệ thông gia lẫn nhau, tất cả đều có quan hệ thân thích.
"Không cần phải kéo Sở gia vào, bảo trì quan hệ là tốt rồi, Sở Quận thuộc về địa bàn Sở gia, coi như là Tần quốc đối đãi không tệ rồi. "
Tần Khả Vận bình tĩnh nói: "Không nên làm phiền Sở gia. "
Trong lòng Tần Bình Sơn thở dài một hơi, hắn không biết đến tột cùng Tần Khả Vận có dụng ý gì.
Nếu như ghét bỏ Sở gia, trực tiếp trục xuất là được rồi.
Nhưng lại muốn bảo trì giao tình lẫn nhau, lại không muốn Sở gia thần phục.
Nhìn thì có vẻ như đối đãi tốt với Sở gia, kì thực lại xa cách Sở gia.
Hẳn là, cón nhớ tới Sở Nguyên?
Bởi vậy mới lúc nóng lúc lạnh ?
Tần Khả Vận đã quyết định, hắn cũng không thể thay đổi điều gì, tuy là Tần Khả Vận vẫn còn trẻ, nhưng thực lực lại cường hoành.
Nhìn qua giống như một nữ hài nhu thuận, kì thực tâm ngoan thủ lạt!
Nếu dám chống đối nàng, kết cục rất thê thảm.
Đã có hai tộc lão Tần gia, bị nàng nhốt vào trong đại lao.
Một vị tộc lão Hà gia cậy già lên mặt, lập tức bị đánh chết.
Không còn ai dám nghi ngờ quyết định của vị Nữ Đế này, không người nào dám chống đối nàng, toàn bộ Tần quốc đều bị nàng khống chế.
Đế lệnh của nàng, so với đế lệnh Đế Quốc Đại Càn kia, càng có tác dụng uy hiếp, có khả năng chấp hành hơn.
Người duy nhất có khả năng thay đổi quyết định của Tần Khả Vận, chỉ có mẫu thân Tần Bình Hà của nàng.
Xưa nay Tần Bình Hà rất sủng ái nữ nhi, quyết định của nàng, Tần Bình Hà cũng không nghi ngờ, hoàn toàn ủng hộ vô điều kiện.
Sở gia cũng chỉ có thể như thế.
Dựa theo tình huống Sở gia hiện tại, e rằng sau cùng chỉ có thể trở thành một tiểu gia tộc.
Sở gia không mở ra truyền thừa, làm thế nào có thể mau chóng trở nên mạnh mẽ.
Một bước lại một bước, cuối cùng Sở gia sẽ bị bỏ lại sau lưng.
Ánh mắt Tần Khả Vận bình tĩnh, trong đầu nhớ lại toà tiểu viện kia, còn có nam nhân thần bí.
Nội tình Sở gia, có hơi sâu....
Tuy là hiện tại tình cảnh của Sở gia có chút khó xử, nhưng mà ba nhà Tần, Hà, Triệu cũng không có đối xử bất hoà với Sở gia.
Sở Huyền không muốn quản chuyện của Sở gia, hắn cũng không dựa vào Sở gia, chỉ cần không làm phiền mình là tốt rồi.
Thế cục Tần quốc đã dần ổn định lại, vị Nữ Đế Đại Tần này, có thể nói là uy áp toàn bộ Tần quốc, thậm chí là toàn bộ Nam Châu.
Những quốc gia bị thâu tóm, phần lớn đều là đầu hàng, hiện tại cũng là trọng thần, đại tướng trấn giữ tại biên cương.
Nhưng không một ai dám làm trái đế lệnh Tần Khả Vận.
Sau vài lần xuất thủ, trừng phạt nghiêm khắc vài cường giả bằng mặt không bằng lòng, thì tất cả mọi người đều biết rõ, vị Nữ Đế trẻ tuổi này, tâm ngoan thủ lạt!
Sở Huyền vẫn trạch trong sân nhỏ, ngẫu nhiên sẽ tìm Đỗ Nguyên nói chuyện phiếm, bỏ chút thời gian chỉ điểm Nhậm Trường Hà.
Vạn thiên kính thì ngẫu nhiên liên thông những vực khác, nhìn thấy một vài tu luyện giả.
Ví dụ như, thấy một đám đệ tử đang rèn luyện, Sở Huyền nhìn thấy người nào thuận mắt, thì sẽ ném một ít chỗ tốt để dụ dỗ.
Mỗi ngày Tô Tiên Nhi đều chăm chú đọc tin nóng nhất cho hắn nghe.
Tuy là hắn vẫn nằm một chỗ, nhưng tổng thể thế cục ở Nam Châu, Sở Huyền đều đã nắm rõ trong lòng bàn tay.
Hám Thiên Kim Bằng đã đột phá Đế Cảnh.
Thiên Linh Miêu cũng sắp đột phá rồi.
Tô Tiên Nhi thì tu luyện rất khắc khổ, ngoại trừ thời gian cố định quét dọn sân nhỏ, xắp xếp lại tin tức, đọc cho Sở Huyền nghe, thì thời gian còn lại đều tu luyện trong không gian Càn Khôn.
Bị bức chạy khỏi Trung Châu, trong bụng Tô Tiên Nhi tràn ngập phẫn nộ, chỉ muốn sau khi mạnh lên, sẽ trở về trả thù Tô gia.
Những ai xem thường, khinh bỉ mình, âm thầm ngấp nghé sắc đẹp của mình, tất cả đều phải chết!
Kỳ thật trong lòng nàng có hơi hâm mộ Tần Khả Vận.
Đừng nhìn thấy Nữ Đế Đại Tần này, ngoan ngoãn trước mặt Sở Huyền, nói quỳ xuống liền quỳ xuống, nhưng ở bên ngoài, nàng rất uy phong.
Kỳ hạn ba năm đã sắp tới.
Sở Huyền buồn thúi ruột, làm sao vẫn chưa xuất hiện người có đại khí vận ?
Chẳng lẽ trong mảnh thiên địa này, người có khí vận lại ít như vậy ?
Chạng vạng tối.
Sở Huyền đang nhấm nháp trà ngon, đột nhiên thần sắc khẽ động.
Bên ngoài lãnh địa Sở gia, xuất hiện một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, thần sắc trên mặt ngạo nghễ, một tay cầm một vò rượu, vừa uống vừa bước về tiểu viện.
"Phế vật, ta là một phế vật, ta là đồ vô dụng, ngay cả làm ăn xin cũng không xứng! "
Trên mặt thiếu niên lộ vẻ chán chường.
Uống đến say bí tỉ, trong miệng thì thào, bước chân lảo đảo.
Y phục trên người rất dơ bẩn, rách rưới không ít, bên hông đeo một thanh kiếm, thoạt nhìn rất nghèo túng.
"Ta là một phế vật, không xứng với ngươi thiên chi kiều nữ, là ta tự mình đa tình, ta là một gã vô dụng, không làm ra tích sự gì ! "
Khóe miệng Sở Huyền hơi run rẩy, con mợ nó, chẳng lẽ mỗi người mang đại khí vận, giai đoạn đầu đều là phế vật?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất