Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Chương 104:

Trước Sau
Phù, tất cả đều rất ngon.

Đoàn Đoàn biết nấu ăn đã hoàn toàn chiếm được trái tim của con mèo nhỏ.

“Chị cũng rất thích em gái!” Văn Văn nói: “Lát nữa chúng ta sẽ đãi em gái ăn bánh dâu tây, còn mời cả Thâm Thâm ăn nữa!”

“Ừm!”

Sau khi Văn Văn và Vân Vân bàn bạc xong âm mưu của mình, mọi người cũng đã chọn xong các nguyên liệu cần mua ở chợ: một con cá, vài quả mướp để nấu canh, sườn heo, khoai tây, ớt, một túi bột mì, mè, và đường đỏ.

Đó là tất cả rồi.

Mộ Thần tính tiền, có chút nghi ngờ: “Chỉ mua nhiêu đây? Tiền thừa phải làm gì đây.”

Còn thừa hơn sáu mươi tệ.

Đạo diễn không ngờ rằng khi Mộ Thần sinh ra trong gia đình giàu có, lại có thể ước lượng được chi phí một cách chính xác như vậy, chắc hẳn anh ấy đã nhiều lần ra ngoài mua đồ. Thật là hiếm có, một cậu ấm giàu có mà phải tự mình đi chợ, tự nấu ăn sao?

À đúng rồi, lúc Mộ Thần tự giới thiệu, anh ấy đã nói rằng mình bị mẹ ép tham gia chương trình cùng em gái.

Tuy anh ấy không nói nhiều nhưng từ những chi tiết nhỏ nhất cũng có thể thấy rõ anh ấy không hòa hợp với gia đình.

Đạo diễn cũng không giấu diếm, cười tươi nói: “Đúng vậy, vì hôm nay các bạn nhỏ đều rất chăm chỉ giúp bán hoa, giúp mang giỏ, nên chú đạo diễn thưởng cho mỗi bạn một miếng bánh kem dâu tây!”

Vân Vân nhảy cẫng lên vui vẻ: “Tuyệt vời!”

Thâm Thâm cũng rất vui mừng, vừa nhún vừa nhảy.



Mộ Thần quay đầu lại nhìn sang Đoàn Đoàn ngạc nhiên: “Sao vậy?”

Đoàn Đoàn hơi ngại ngùng mím môi cười: “Em, em rất vui. Trước đây khi bạn nhỏ khác tổ chức sinh nhật, em đã được ăn một lần, dâu tây chua chua ngọt ngọt, kem có vị hạnh phúc, rất rất ngon.”

Thời gian trôi qua đã khá lâu.

Nhưng khi nhớ lại vị ngọt ngào của bánh kem dâu tây, Đoàn Đoàn vẫn cảm thấy thật hạnh phúc.

Mộc Thần dừng lại: “Bạn nhỏ tổ chức sinh nhật?”

“Dạ!” Đoàn Đoàn nói: “Khi các em tổ chức sinh nhật, thường mang một chiếc bánh to, tròn và cao đến trường, các bạn sẽ hát bài hát chúc mừng sinh nhật, cùng chơi trò chơi và chia sẻ bánh.”

Đoàn Đoàn nhẹ nhàng nói, trên khuôn mặt nhỏ bé tràn đầy sự ngưỡng mộ.

Điều này ngay lập tức chạm đến Mộ Thần.

Vì đã quyết định nhận Đoàn Đoàn làm em gái thì tổ chức sinh nhật cho em gái không phải là điều hiển nhiên sao?

Sẽ mua một chiếc bánh kem dâu tây lớn!

Làm một cái năm tầng!

- Để cho Đoàn Đoàn cũng trở thành đối tượng hâm mộ của người khác.

Trong lòng Mộ Thần quyết định, khéo léo hỏi thêm Tiểu Đoàn Tử: “Sinh nhật của em ngày mấy tháng mấy?”



Đôi mắt quả hạnh nhân sáng ngời của Đoàn Đoàn lộ ra vài phần bối rối, cô bé đáng yêu nhăn mũi suy nghĩ, cuối cùng thất vọng lắc đầu: “Em chưa từng tổ chức sinh nhật, em không biết.”

“Như vậy à.”

Mộ Thần suy nghĩ một chút, chuẩn bị lúc tìm đến Giang Lệ để bàn chuyện sẽ tiện thể hỏi về việc này, đến lúc đó xem như mang đến cho Đoàn Đoàn một bất ngờ nhỏ.

Nghĩ thông suốt, Mộ Thần nghe thấy đạo diễn nói: “Được, mời các khách mời dẫn các bạn nhỏ xuống mua đồ thôi!”

Mộ Thần dắt Đoàn Đoàn cùng xuống xe.

*

Nơi xuống xe là một chợ rau, trên đường có rất nhiều người qua lại, cũng có những cụ già cầm giỏ tre đựng rau đi về nhà.

Mặt trời hơn 5 giờ chiều dần dần thu lại ánh sáng, ánh sáng nhạt nhòa hiện ra.

Chiếu sáng lên một bức tranh sơn dầu rực rỡ.

"Em gái!" Vân Vân đuổi theo Đoàn Đoàn, bím tóc lắc lư: "Chị đến dắt em, đông người, phải chăm sóc em chứ!”

Thâm Thâm vẫn đang nắm tay mẹ, sau khi nghe thấy lời của Vân Vân liền buông tay mẹ ra, chạy “bạch bạch bạch” đuổi kịp em gái, nắm lấy tay phải của em gái: “Vậy anh cũng muốn chăm sóc em!”

Chị Vân Vân và anh Thâm Thâm người trái người phải nắm lấy tay Đoàn Đoàn.

Thật sự giống như anh trai chị gái chăm sóc em gái vậy.

Văn Văn, Khương Dĩnh, Mộ Thần đang đi theo sau, nhìn ba đứa nhỏ nhảy chân sáo phía trước, bọn họ mỉm cười đi theo phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau