Chương 105:
Bên đường có một dây leo dài mảnh, nở ra những bông hoa giống như kèn trumpet, màu tím, màu hồng, những bông hoa nhỏ. Ba đứa trẻ mỗi đứa ngắt một bông cài sau tai, trông còn rạng rỡ hơn cả hoa, dễ thương và đáng yêu.
Mọi người đi đến một quầy bán trái cây, bên ngoài quầy có rất nhiều quả dưa lưới, ba bạn nhỏ tò mò dừng lại trước quầy, nhìn chăm chăm vào những quả dưa lưới đầy vết nứt rất lâu.
Thâm Thâm đưa tay ra chạm vào, mỗi dấu vết đều cứa vào da thịt: “Ồ, cứa vào tay rồi.”
Vân Vân cũng đưa tay ra chạm vào, không trơn như dưa hấu, mà thật sự có thể cứa vào da thịt: “Sao dưa lưới lại có vân, mà còn cứa vào tay nữa chứ.”
Kể cả chị Vân Vân hay anh Thâm Thâm đều hướng về em gái.
Đoàn Đoàn đã không làm bọn họ thất vọng, bàn tay trắng trẻo vuốt ve đường vân trên dưa lưới, trên môi nở nụ cười hoài niệm: “Lúc trước bà ngoại dẫn em đi sang nhà hàng xóm chơi, có một nhà bà trồng dưa lưới. Em nhìn thấy trong dưa lưới có những đường vân cắt tay, em liền hỏi bà ngoại.”
“Bà nói, lúc họ nhà dưa lưới lớn lên sẽ ăn nhiều “cơm”, ăn nhiều sẽ mở gáo, dưa sau khi mở gáo sẽ xuất hiện vết nứt cho nên lúc mua dưa phải tìm vết nứt nhiều thì sẽ rất rất ngọt.”
“Vết nứt càng dày càng nhiều thì càng ngọt!”
Thâm Thâm và Vân Vân hiểu ra: “Ra là vậy!”
Ánh mắt của hai người nhìn dưa lưới càng lúc càng mãnh liệt, đạo diễn buồn cười đi tới phía trước để bọn trẻ tự chọn một quả dưa lưới có đường vân dày đặc. Ba cái đầu tụm vào, cẩn thận chọn một quả.
Tốn hai mươi tệ.
Đạo diễn giơ quả dưa lưới lên, cười nói: “Lát nữa chúng ta mua đồ ăn xong sẽ chia dưa lưới ăn trước, thử xem dưa mọi người chọn có ngọt không.”
“Vâng ạ!”
Khách mời và bọn trẻ cùng nhau đi mua đồ ăn, được Khương Dĩnh và Thâm Thâm dẫn vào một tòa nhà hai tầng kiểu Tây Âu, mở cửa bước vào. Đại diễn cắt dưa lưới thành những hình lưỡi liềm nhỏ rồi mang ra.
Mọi người đều cầm “trăng lưỡi liềm” nhỏ trên tay, cắn một miếng, ngọt đến thấu tận tâm can.
*
Đã gần sáu giờ, các khách mời ăn xong dưa lưới lót dạ bắt đầu nấu nướng.
Mộ Thần làm món sườn xào chua ngọt. Sườn được chặt thành từng khúc nhỏ, chần sơ qua nước sôi, thêm rượu nấu ăn và gừng để khử mùi tanh, thêm gia vị vào để thấm. Cho dầu vào chảo, khi dầu nóng khoảng tám phần thì cho sườn vào chiên vàng, sau đó cho nước sốt giấm đường đen tạo màu, đảo liên tục.
Cuối cùng rắc muối và mè lên là được rồi.
Đoàn Đoàn, Thâm Thâm, Vân Vân bóc tỏi, nhổ cuống ớt ra và dùng dao có bảo vệ bằng nhựa gọt vỏ khoai tây.
Khương Dĩnh phụ trách món ớt xào khoai tây. Khoai tây được cắt thành sợi mỏng dài, sau khi thấm dầu thì màu sắc sáng bóng, vừa giòn vừa ngon.
Văn Văn nấu món cá dưa chua, trong nhà không có hũ dưa chua còn có lòng ra ngoài mua một túi gia vị dưa chua, dưa chua chiên với dầu cho thơm, sau đó thêm ít cọng hành, vài lát gừng và cho cá đã ngâm với rượu để khử mùi tanh vào nồi là xong.
Món cuối cùng là canh mướp. Đoàn Đoàn gọt vỏ mướp, xác nhận không còn lớp vỏ cứng mới mang đi rửa sạch.
Mộ Thần dùng dao cắt mướp thành từng miếng, cắt xong để sẵn.
Nghe lại trình tự của Đoàn Đoàn, đổ mỡ lợn mượn từ nhà hàng xóm vào trong nồi, xào chung với tỏi cho thơm, thêm nước, cho mướp vào, đậy nắp lại và nấu.
Cách nắp nồi cũng có thể ngửi thấy mùi thơm phức.
Bây giờ chỉ đợi chồng của Khương Dĩnh quay về!
Ai cũng không ngờ rằng sự chờ đợi này sẽ kéo dài đến tận tám giờ tối.
Chồng của Khương Dĩnh vẫn chưa có dấu hiệu quay về!
Mọi người đi đến một quầy bán trái cây, bên ngoài quầy có rất nhiều quả dưa lưới, ba bạn nhỏ tò mò dừng lại trước quầy, nhìn chăm chăm vào những quả dưa lưới đầy vết nứt rất lâu.
Thâm Thâm đưa tay ra chạm vào, mỗi dấu vết đều cứa vào da thịt: “Ồ, cứa vào tay rồi.”
Vân Vân cũng đưa tay ra chạm vào, không trơn như dưa hấu, mà thật sự có thể cứa vào da thịt: “Sao dưa lưới lại có vân, mà còn cứa vào tay nữa chứ.”
Kể cả chị Vân Vân hay anh Thâm Thâm đều hướng về em gái.
Đoàn Đoàn đã không làm bọn họ thất vọng, bàn tay trắng trẻo vuốt ve đường vân trên dưa lưới, trên môi nở nụ cười hoài niệm: “Lúc trước bà ngoại dẫn em đi sang nhà hàng xóm chơi, có một nhà bà trồng dưa lưới. Em nhìn thấy trong dưa lưới có những đường vân cắt tay, em liền hỏi bà ngoại.”
“Bà nói, lúc họ nhà dưa lưới lớn lên sẽ ăn nhiều “cơm”, ăn nhiều sẽ mở gáo, dưa sau khi mở gáo sẽ xuất hiện vết nứt cho nên lúc mua dưa phải tìm vết nứt nhiều thì sẽ rất rất ngọt.”
“Vết nứt càng dày càng nhiều thì càng ngọt!”
Thâm Thâm và Vân Vân hiểu ra: “Ra là vậy!”
Ánh mắt của hai người nhìn dưa lưới càng lúc càng mãnh liệt, đạo diễn buồn cười đi tới phía trước để bọn trẻ tự chọn một quả dưa lưới có đường vân dày đặc. Ba cái đầu tụm vào, cẩn thận chọn một quả.
Tốn hai mươi tệ.
Đạo diễn giơ quả dưa lưới lên, cười nói: “Lát nữa chúng ta mua đồ ăn xong sẽ chia dưa lưới ăn trước, thử xem dưa mọi người chọn có ngọt không.”
“Vâng ạ!”
Khách mời và bọn trẻ cùng nhau đi mua đồ ăn, được Khương Dĩnh và Thâm Thâm dẫn vào một tòa nhà hai tầng kiểu Tây Âu, mở cửa bước vào. Đại diễn cắt dưa lưới thành những hình lưỡi liềm nhỏ rồi mang ra.
Mọi người đều cầm “trăng lưỡi liềm” nhỏ trên tay, cắn một miếng, ngọt đến thấu tận tâm can.
*
Đã gần sáu giờ, các khách mời ăn xong dưa lưới lót dạ bắt đầu nấu nướng.
Mộ Thần làm món sườn xào chua ngọt. Sườn được chặt thành từng khúc nhỏ, chần sơ qua nước sôi, thêm rượu nấu ăn và gừng để khử mùi tanh, thêm gia vị vào để thấm. Cho dầu vào chảo, khi dầu nóng khoảng tám phần thì cho sườn vào chiên vàng, sau đó cho nước sốt giấm đường đen tạo màu, đảo liên tục.
Cuối cùng rắc muối và mè lên là được rồi.
Đoàn Đoàn, Thâm Thâm, Vân Vân bóc tỏi, nhổ cuống ớt ra và dùng dao có bảo vệ bằng nhựa gọt vỏ khoai tây.
Khương Dĩnh phụ trách món ớt xào khoai tây. Khoai tây được cắt thành sợi mỏng dài, sau khi thấm dầu thì màu sắc sáng bóng, vừa giòn vừa ngon.
Văn Văn nấu món cá dưa chua, trong nhà không có hũ dưa chua còn có lòng ra ngoài mua một túi gia vị dưa chua, dưa chua chiên với dầu cho thơm, sau đó thêm ít cọng hành, vài lát gừng và cho cá đã ngâm với rượu để khử mùi tanh vào nồi là xong.
Món cuối cùng là canh mướp. Đoàn Đoàn gọt vỏ mướp, xác nhận không còn lớp vỏ cứng mới mang đi rửa sạch.
Mộ Thần dùng dao cắt mướp thành từng miếng, cắt xong để sẵn.
Nghe lại trình tự của Đoàn Đoàn, đổ mỡ lợn mượn từ nhà hàng xóm vào trong nồi, xào chung với tỏi cho thơm, thêm nước, cho mướp vào, đậy nắp lại và nấu.
Cách nắp nồi cũng có thể ngửi thấy mùi thơm phức.
Bây giờ chỉ đợi chồng của Khương Dĩnh quay về!
Ai cũng không ngờ rằng sự chờ đợi này sẽ kéo dài đến tận tám giờ tối.
Chồng của Khương Dĩnh vẫn chưa có dấu hiệu quay về!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất