Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Chương 53:

Trước Sau
Ngón tay trắng ngần chọc chọc gò má.

Thu Như Vãn nói: “Đoàn Đoàn phải hôn cô Thu trước mới được.”

Cái miệng nhỏ nhắn của Đoàn Đoàn lộ ra sự ngạc nhiên, bởi vì trước kia lúc mẹ yêu cầu Đoàn Đoàn làm việc thì luôn rất hung hăng.

Trái tim của cô bé đang đập “thình thịch, thình thịch.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn ngượng ngùng chạm vào khuôn mặt của bà ấy, xấu hổ rụt lại: “Cảm, cảm ơn cô.”

Đôi bàn tay nhỏ bé đan vào nhau, giọng nói nhẹ nhàng như thỏ con.

Trái tim Thu Như Vãn như bị đường tan ra, nhìn ra được đứa bé không giỏi làm nũng với người khác, cũng không giỏi đối mặt với những người tử tế, dịu dàng với cô bé. Cô bé lập tức tỏ ra tay chân luống cuống ngay cả chính mình còn không hề nhận ra.

Rõ ràng chỉ là một đứa bé mới ba tuổi rưỡi.

Không biết đã trải qua những gì.

Thu Như Vãn khó hiểu đau lòng, bà ấy hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đoàn Đoàn, nắm lấy bàn tay mềm mại của Đoàn Đoàn và đứng dậy: “Đi thôi, chúng ta đi hoàn thành nhiệm vụ. Cô Thu đã hứa với con là sẽ giành giải nhất đấy.”

Đoàn Đoàn ngẩng đầu lên, nhìn bà ấy mỉm cười dịu dàng, cảm nhận được hơi ấm của làn gió thổi nhẹ vào lòng.

Lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng.

Mắt cười cong cong.

“Dạ!”



*

Bốn nhóm khách mời được chia thành ba khu vực. Mọi người phải cạnh tranh để tìm ra mục tiêu có màu sắc tương ứng trước mới được coi là hoàn thành nhiệm vụ.

Luật chơi nghe có vẻ đơn giản nhưng nắng như thiêu đốt trên đầu và khu vui chơi thì chật kín người.

Tìm thấy được thật sự không hề dễ dàng.

Đoàn Đoàn tưởng rằng bà ấy sẽ nắm tay mình đi tìm trong đám đông nhưng không ngờ bà ấy chỉ kéo mình vào tiệm kem ngồi, một cô xinh đẹp cầm thực đơn đi tới.

“Xin chào. Cho hỏi quý khách muốn dùng gì ạ?”

Đoàn Đoàn ngơ ngác nhìn sang Thu Như Vãn đang ngồi xuống. Sau khi bà ấy nhìn thấy được ánh mắt cầu cứu của Đoàn Đoàn, lập tức nói: “Muốn ăn gì nè?”

Không phải chúng ta đang làm nhiệm vụ sao?

Miêu Miêu ngần ngại không nói nên lời.jpg

Thu Như Vãn cứ như thể đoán được suy nghĩ của Đoàn Đoàn, cười tủm tỉm: “Chúng ta vừa ăn vừa tìm, càng có hiệu quả hơn nha.”

Trong đầu Đoàn Đoàn vẽ đầy những dấu chấm hỏi, bị Thu Như Vãn lại nhẹ nhàng chuyển chủ đề: “Trong thực đơn có kem dâu ngọt ngào thơm phức, còn có kem vani và kem sữa thơm nồng, con thích ăn gì?”

Sự chú ý của bạn nhỏ bị chuyển hướng, cô bé suy nghĩ cẩn thận một lúc.

Hỏi thăm dò.

“Có, có vị đào không ạ?”

Đoàn Đoàn cũng không biết tại sao, dường như cô bé không sợ người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng trước mặt, trong lòng vô cùng chắc chắn rằng bà ấy sẽ không vô cớ làm tổn thương mình.



Dù vậy, đôi mắt tròn xoe như mèo con có chút bất an.

Thu Như Vãn nhẹ nhàng gật đầu: “Đương nhiên là có rồi.”

Trong lòng Đoàn Đoàn chợt nhẹ nhõm, ngẩng mặt nhìn bà ấy thong thả dịu dàng trả thực đơn cho cô phục vụ, mỉm cười nói muốn hai phần kem vị đào.

Sau đó quay lại mỉm cười với Đoàn Đoàn, đôi mắt hơi cong hiện lên chút giảo hoạt.

Nháy mắt.

Thu Như Vãn: “Bây giờ chúng ta có thể cùng nhau ăn kem vị đào rồi.”

“Dạ!”

Đoàn Đoàn gật đầu như gà mổ thóc, cô bé chưa từng ăn kem nên trong lòng cảm thấy hơi lo lắng vội vàng nhưng kỳ lạ thay, sau khi cô bé phát hiện ra người phụ nữ xinh đẹp cũng ăn kem giống mình thì không còn lo lắng nữa.

Bởi vì có người đang cùng đối mặt với cô bé rồi.

Khắp người Đoàn Đoàn đều nhẹ nhõm và vui vẻ.

Một lúc sau, cô phục vụ bưng lên hai phần kem đào trên khay, có màu hồng phấn mơ màng rất đẹp, phía trên rắc quả đào nhỏ màu hồng nhạt và một ít đậu phộng, phối hợp với một cái thìa nhỏ xinh xắn đựng trong ly rượu vang đỏ trong suốt.

Ánh sáng ngũ sắc được khúc xạ bởi ánh mặt trời.

Đoàn Đoàn thốt lên: “Thật là đẹp.”

Kem lẽ ra là món ăn vặt mà đứa trẻ nào cũng từng ăn qua nhưng Đoàn Đoàn cứ như là mới nhìn thấy lần đầu. Đôi mắt tròn xoe như mèo con đầy ngạc nhiên, ánh sáng vụn vỡ tô điểm bên trong, Thu Như Vãn thấy thế thì tâm trạng lại càng dâng cao.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau