Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Chương 84:

Trước Sau
Lông mi bị nước mắt ngưng tụ thành từng mảnh nhỏ nhưng bây giờ đã bình yên chìm vào giấc ngủ.

Mộ Thần dừng lại, nhớ lại những gì Joey nói và hơi nhíu mày.

“Mọi người đều nói rằng cậu có phần giống với Đoàn Đoàn.”

“Đặc điểm của người lớn sẽ di truyền cho con cái. Cậu được thừa hưởng mắt phượng của chú Mộ nhưng Tiểu Mễ Lạp thì có gì?”

“Sao cậu tốt với Đoàn Đoàn thế?”

Một đứa trẻ bị mẹ bắt nạt như vậy, biết điều, vừa thu hút lại vừa đáng thương, việc tốt với cô bé có gì lạ sao.

Mộ Thần tự nhủ trong lòng nhưng trong lòng lại tràn đầy tức giận.

Anh ấy lấy điện thoại ra lên tìm kiếm.

#Chương trình tạp kỹ gia đình.

#Đoàn Đoàn thật đáng thương quá.

#Nội dung đình chỉ được phơi bày.



Quả nhiên, như Joey đã nói, trên hot search có tin lập tức quan đến chương trình tạp kỹ gia đình.

Sau khi bấm vào bài viết đầu tiên, một blogger kể về những câu chuyện thân thiện trong các chương trình tạp kỹ về gia đình nhưng khi đề cập đến chương trình lần này, giọng điệu thay đổi, bắt đầu chỉ trích Giang Lệ là một người mẹ vô trách nhiệm. Cô ta biết trời nắng gắt nhưng vẫn để con gái ra ngoài; việc hái rau quả còn tạm được nhưng còn đẩy cả việc nấu bữa tối cho Đoàn Đoàn; hơn nữa, còn bôi nhọ con gái, dùng cách giáo dục áp đặt.

Blogger: Giang Lệ thật quá đáng! Thương xót cho Đoàn Đoàn!

Bấm vào bài đăng thứ hai trên weibo, nội dung gần như giống bài đầu tiên.

Bài đăng weibo thứ ba là livestream được đăng trên tài khoản weibo chính thức của chương trình tạp kỹ gia đình.

Mộ Thần suy nghĩ một chút, nhớ lại ngày hôm kia, Giang Lệ không sẵn lòng đi chọn điểm tâm trà chiều, lên lầu tìm Tiểu Mễ Lạp chơi, đến đến giờ nấu cơm tối, cũng không biết chủ động xuống lầu nấu cơm, sau đó bị đạo diễn gọi xuống ông chủ không hài lòng, còn nói rằng lần đó ngừng phát sóng vì Đoàn Đoàn, bị như thế là đáng đời.

Những gì xảy ra tiếp theo đã được kết hợp thành một video. 

Sau khi ngừng phát sóng, Đoàn Đoàn đứng trên chiếc ghế đẩu cùng anh trai nấu canh nghêu bí đao. Sau khi nấu xong thì bưng món canh bằng đôi tay trắng trẻo bưng lên cho cô Khương Dĩnh, nói với giọng điệu trẻ con: “Anh Thâm Thâm nói cô ăn không ngon, bí đao và ngô thanh nhiệt giải nhiệt, cô thử xem sao.”

Đôi mắt đen điểm xuyến một chút chờ mong, lấp lánh ánh sao, ai cũng không nỡ từ chối ánh mắt như vậy.

Khương Dĩnh húp món canh do bọn trẻ nấu, vành mắt đỏ hoe, bị Tiểu Đoàn Tử ba tuổi rưỡi và Thâm Thâm làm rung động.



Cảnh thứ hai là sau tám giờ rưỡi, trong hành lang không một bóng người xuất hiện âm thanh “chít chít”, Đoàn Đoàn giặt quần áo xong, giẫm lên giày kêu xuất hiện ở hành lang trống vắng.

Bạn nhỏ xấu hổ xin lỗi vì đã làm phiền người khác. Khi được hỏi về giày, trên mặt Đoàn Đoàn nở nụ cười ngọt ngào quan tâm đến sự vất vả của mẹ, cũng gọi đôi giày rách là “giày tốt.”

Thật sự rất thích đôi giày rách này.

Nhưng người phụ nữ Giang Lệ này với tư cách là một người mẹ lại đi nói bậy bạ trước mặt khách mời đang thương xót Đoàn Đoàn, nói rằng Đoàn Đoàn đáng đời bởi vì cô ta không vui nên buổi tối Đoàn Đoàn phải giặt quần áo và phơi khô.

Chưa từng lo lắng cái đầu thấp bé của Đoàn Đoàn phơi quần áo đứng phơi quần áo ra sao, có bị thương hay không.

Thân là một người mẹ mà không hề thương xót con của mình, ngược lại còn mơ hồ dùng việc hành hạ con mình để cố tình chọc tức khách mời như một sự thượng đẳng khiến tất cả khách mời cùng nhau đoàn kết.

Mộ Thần giúp Đoàn Đoàn phơi quần áo.

Văn Văn bế Đoàn Đoàn về phòng ngủ cùng với cô ấy.

Ngay cả ảnh hậu lạnh lùng cũng đứng ra cảnh cáo Giang Lệ.

Sau khi mọi người rời đi, Giang Lệ chẳng những không hối hận không tự kiểm điểm bản thân mà còn dùng ánh mắt hung ác và đầy hận thù nhìn chằm chằm về hướng Khương Dĩnh rời đi.

Mộ Thần đọc bình luận, cư dân mạng thực sự phẫn nộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau