Ôm Nhầm Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi

Chương 85:

Trước Sau
Cư dân mạng: Sao người này có thể làm mẹ hay vậy! Đứa bé bị bỏng hoặc bị dao cắt thì phải làm sao!

Cư dân mạng: Tức chết tôi rồi!

Cư dân mạng: Đợi đã, tôi sẽ tặng ngay cho Đoàn Đoàn vài đôi dép, làm mẹ mà lại keo kiệt, là tôi thì tôi sẽ mua cho cô bé nhiều hơn!

Cư dân mạng: Tim tôi như thắt lại khi xem đoạn video, đứa bé mới ba tuổi rưỡi bước lên ghế đẩu để nấu ăn, còn khéo léo như thế. Giang Lệ ở nhà sai bảo Đoàn Đoàn không ít nhỉ!

Cư dân mạng: Nhưng Đoàn Đoàn vẫn tốt bụng và dễ thương như vậy, vừa biết điều lại khôn khéo. Biết cô ảnh hậu khó chịu, không ăn được, cho rằng trời nóng quá nên tự tay nấu canh giải nhiệt.

Cư dân mạng: Tôi cũng là fan của ảnh hậu… Tôi lại bị Tiểu Đoàn Tử ấm áp đến khóc mất rồi. Cảm ơn cục cưng.

Cư dân mạng: Càng hiểu chuyện thì càng khiến tôi đau lòng, mẹ Đoàn Đoàn không hề yêu thương cô bé!

Mộ Thần tắt Weibo, cất điện thoại, nhìn sang Tiểu Đoàn Tử đang ngủ.

Khuôn mặt khi ngủ của cô bé thật điềm tĩnh và yên bình, bàn tay nhỏ dán lên mặt như hoa, dễ thương và ấm áp.

Anh ấy đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt Đoàn Đoàn.

*



Sáng hôm sau, Đoàn Đoàn bị đánh thức bởi tiếng chim hót líu lo ngoài cửa sổ.

Cô bé dụi dụi mắt, lúc ngẩng đầu lên, tấm chăn mỏng che trên người tuột ra, nơi chống tay cũng mềm mại như được đè lên bông gòn. Lúc này mới chú ý đến mình không ngủ trên chiếc giường nhỏ trên sàn mà là ngủ trên chiếc giường lớn.

Đoàn Đoàn giật mình, tỉnh hẳn, xuống giường bằng cả hai tay hai chân.

Trái tim nhỏ bé đập“thịch thịch thịch” vì sợ hãi.

Mẹ từng nói không được tuỳ tiện lên giường người khác, bất lịch sự. Giường là dành cho người lớn ngủ. Chỉ có đứa trẻ hư không biết lễ phép và tôn trọng người khác mới ngủ trên đó.

Đoàn Đoàn không muốn làm đứa trẻ bất lịch sự!

Cô bé cuống quýt vươn tay ra, dọn dẹp chiếc giường đã ngủ nhăn nhúm của mình, kê gối lại lên đầu giường. Làm xong tất cả chuyện này, cô bé quay đầu lại, ngạc nhiên khi không thấy chiếc giường trải trên sàn đâu nữa.

“Sao mình lên giường hay vậy?”

Sau khi làm xong tất cả, Đoàn Đoàn mới có thời gian suy nghĩ về vấn đề mà mình đã phớt lờ này. Cô bé nghiêng đầu nghĩ mãi nhưng không ra, quyết định vào phòng vệ sinh vừa đánh răng rửa mặt vừa nghĩ.

Đoàn Đoàn vẫn chưa nghĩ thông, vừa thay quần áo vừa đi xuống lầu, đôi lông mày nhỏ xinh nhíu lại, vẫn không hiểu mình đã leo lên giường bằng cách nào. Đang đau đầu suy nghĩ thì chợt nghe thấy tiếng mở cửa.

Vừa ngẩng đầu lên thì thấy anh ấy vẫn đang duy trì động tác mở cửa.

“…”



“…”

Là anh trai!

Đoàn Đoàn chột dạ lén trốn ở cạnh cầu thang, chỉ lộ ra đôi mắt ướt tròn xoe, như mèo nhỏ thò đầu ra và nói: “Anh ơi, Đoàn Đoàn không tự tiện ngủ trên giường khi, cũng không hủy bỏ chứng cứ khi đã dọn giường đâu.”

“…” Mộ Thần: Em đang giấu đầu lòi đuôi sao? Hay là muốn thể hiện trình độ che giấu rất tốt?

Mẹ Đoàn Đoàn rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy?

Mộ Thần hít một hơi thật sâu, sự giáo dục tốt đẹp nói với anh ấy rằng không được nói xấu người nhà trước mặt trẻ con. Anh ấy cũng không muốn Đoàn Đoàn - người đã trải qua muôn trùng khó khăn phải buồn lòng thêm nữa nên anh ấy đã nói cho Đoàn Đoàn nghe bữa sáng sẽ ăn những gì.

Sáu phần sữa đậu nành, bánh bao, màn thầu, bánh ú và một ít trứng.

Ngoại trừ sữa đậu nành, mọi thứ khác đều nằm trong một túi, nặng trình trịch rất có trọng lượng.

Mộ Thần nói: “Em nhìn xem đây là gì.”

Đoàn Đoàn ngạc nhiên mở to mắt: “Là bữa sáng!”

Đây là những chiếc bánh bao to tròn mềm mại mà các bạn nhỏ ở trường mẫu giáo ngày nào cũng được ăn, kèm theo là sữa đậu nành thơm ngon và béo ngậy. Các bụng to tròn của bánh bao được gói với nhiều loại nhân thịt khác nhau, khi thì là đậu đũa, khi thì dưa cải và bún, lúc lại là thịt kho hoặc xá xíu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau