Omega Của Đại Tá Cấm Dục

Chương 32: Muốn giấu em đi

Trước Sau
Lưu Thiếu Nghiêm ngừng tay quay người ôm cậu lên, để cậu ngồi trên bồn rửa mặt, hai chân quắc vào eo anh, đưa cái dao cạo cho cậu.

Giang Kỳ theo cái vết kem mà cạo tiếp, mỗi nét đều thật cẩn thận, đôi mắt mở tròn xoe chuyên chú mà động động dao cạo trên tay, giống như đang hoạ một tác phẩm nghệ thuật, nhìn khuôn mặt anh dần hiện rõ đường nét như điêu khắc mà hai mắt sáng rực lên, xong rồi còn ôm mặt anh dụi lên dụi xuống.

" đẹp trai chết người luôn"

Giang Kỳ như mèo trộm cá mà chụt một cái vào cằm anh rồi nhìn anh cười hì hì.

Lưu Thiếu Nghiêm cũng ôm mặt cậu hôn hôn lên mi mắt cong cong của cậu, trân quý vô cùng, thở dài một hơi rồi bê nguyên con koala Kỳ Kỳ đi ra ngoài, để cậu ngồi trên giường còn anh quỳ dưới thảm nhìn cậu.

" vợ à"

Lưu Thiếu Nghiêm chỉ kêu một tiếng, vẻ do dự đầy mặt, lông mày cũng nhăn lại.

" Thiếu Nghiêm, anh sẽ ở bên em đúng không?"

Giang Kỳ đưa tay nhỏ lên vuốt vuốt đầu mày anh tuấn cho nó thẳng đẹp trở lại.

" anh hận không thể giấu em đi, chỉ mình anh thấy thôi, sao sẽ bỏ mặc em chứ"

Nghiêm đại tá quỳ thẳng ở trước mặt cậu, hôn trán cậu một cái, thành kính nói.

" vậy anh nói, rồi chúng ta cùng thương lượng được không?"

Giang Kỳ cũng hôn lên trán anh một cái đáp trả.

" Kỳ Kỳ, em có biết mình là cấp SS duy nhất của đế quốc không?"

Lưu Thiếu Nghiêm hơi lắc đầu nói.

Giang Kỳ không biết thật, cậu tròn mắt nhìn anh.

" em cũng là vợ anh rồi, chuyện này có liên quan gì sao?"

Giang Kỳ cũng không coi trọng lắm, cậu chỉ biết cậu là của anh rồi, SS gì đó kệ.

Lưu Thiếu Nghiêm nhìn cậu từ đầu lại nhận được câu này, tâm như có dòng nước ấm xối qua vậy, này mà anh không yêu thì anh đúng là bị lãnh tình rồi.

" trước hôm qua có lẽ em chỉ là một omega cấp SS mà thôi, nhưng sau hôm qua em đã trở thành đối tượng đám sinh vật kia nhắm trúng, nếu bọn chúng biết về sự tồn tại của em, sẽ bất chấp tất cả mà lao vào cướp đoạt"

Nghiêm đại tá trầm lạnh nói, dù thế nào, anh cũng sẽ diệt sạch cái đám chết tiệt đó, dám mơ ước vợ anh.

" ý anh là con hôm qua vì bị em kích thích mới bại lộ sao?"

Giang Kỳ ngồi nghiêm trang hỏi.



" ừm, khi em ngửi thấy mùi của bọn chúng thì cơ thể tự động phóng thích tin tức tố tìm kiếm, mùi đó không giống khi em phát tình, có thể quyến rủ bất cứ alpha nào, nó chỉ có thể ảnh hưởng đám bọn nó, khiến nó mất đi lý trí mà bại lộ bản thân"

Lưu Thiếu Nghiêm ngồi bệt trên thảm ngẩng đầu nhìn cậu, hai tay cầm chân cậu hơi xoa xoa.

" vậy chỉ cần em không phát ra là được đúng không?"

Giang Kỳ biết anh lo lắng cho mình nên mới nói vậy.

" vợ, em có biết bọn nó bắt người của chúng ta làm gì không, nếu bọn chúng bắt được em sẽ làm gì không?"

Anh hiểu mình cần phải sâu sắc nghiêm túc phổ cập cho cậu một chút về chuyện này, đây là để bảo vệ cậu.

Giang Kỳ lắc đầu, bé ngoan thụt xuống giường ngồi trong lòng anh nghiêm túc chuẩn bị lên lớp của thầy Nghiêm.

" bọn chúng chỉ muốn bắt người, còn sẽ bắt beta và omega thôi, đế quốc của chúng ta ngoài alpha không thể sinh sản thì chỉ còn hai trường hợp này có thể, có lẽ chúng cũng chẳng biết chuyện này, nhưng chúng sẽ né alpha mạnh mẽ ra, bắt giống loài yếu ớt hơn, hiện tại chúng ta cũng không rõ chúng bắt người làm gì, nhưng hôm qua chúng đã bắt đi thành công một đám người, trong đó có một omega đang mang thai"

Lưu Thiếu Nghiêm nói tới đây thì trầm mặc nhìn cậu.

Giang Kỳ sợ run lên, omega đang mang thai, cậu vô thức sờ sờ bụng mình, nơi này có khi đã có một hạt đậu nành rồi đi, nếu mình bị bắt đi, sinh vật kia ghê tởm như vậy.

" vợ"

Nghiêm đại tá biết mình đã doạ cậu thì vội ôm lên.

" Thiếu Nghiêm, không thể cứu họ sao?"

Giang Kỳ ôm cổ anh hỏi, ánh mắt đầy lo lắng giống như bản thân mình là người bị bắt đi muốn cầu cứu người giúp đỡ mình.

" em bình tĩnh, hiện đế quốc đang truy tung, trên người omega kia có một thiết bị theo dõi đời mới, nhưng vấn đề là đế quốc còn có rất nhiều sinh vật như vậy ẩn nấp trong lớp da giống như chúng ta, hôm qua em cũng thấy rồi đó, còn có cha cũng đã tiếp xúc với nó"

Lưu Thiếu Nghiêm vuốt nhẹ lưng cậu an ủi.

" cha sẽ gặp nguy hiểm sao?"

Giang Kỳ ngộ ra luống lên hỏi.

" đúng vây rất nhiều người đều sẽ gặp nguy hiểm, em cũng vậy, nên chúng ta phải thanh lọc sạch bọn chúng, hậu phương an toàn thì mới có thể cứu nguy cho tiền tuyến, em hiểu không?"

Lưu Thiếu Nghiêm dẫn dắt cậu từng bước hiểu rõ.

" vậy phải làm gì mới tìm được chúng?"

Giang Kỳ nghiêm túc hỏi bài.

" cách tốt nhất hiện tại là, gom từng nhóm người đế quốc lại như hôm qua, để em thả tin tức tố ra quấy nhiễm khiến chúng tự bại lộ, nhưng làm vậy cũng sẽ bại lộ em với chúng, sẽ khiến em gặp nguy hiểm, anh không muốn, vợ à"

Lưu Thiếu Nghiêm câu chặt mày nhìn cậu, đôi mắt tinh anh cũng tối đi, đầy vẻ lo lắng bất lực, vừa hận bản thân không đủ mạnh mẽ.



Giang Kỳ nhìn anh đau khổ như vậy thì đỏ mắt lên, cậu ôm mặt anh hôn lên.

Lưu Thiếu Nghiêm như bị kích thích giữ chặt cậu hôn lên mạnh bạo, như muốn phát tiết cảm xúc bất lực trong lòng, tay ôm chặt vòng eo nhỏ xinh của vợ nhỏ như muốn đem cậu khảm vào người, giấu vào trong không cho ai thấy, không để ai cướp, hôn đến Giang Kỳ khó thở cũng không đẩy anh ra, chỉ cố gắng để bản thân xoa dịu cho anh.1

Nhưng Lưu Thiếu Nghiêm sao có thể tổn thương cậu, anh dần chậm lại nụ hôn sâu kia, trở thành những cái hôn nhỏ vụng lên môi cậu, lên mũi nhỏ mắt nhỏ, ôn nhu quý trọng.

" vợ, anh sẽ bảo vệ em, ai cũng không thể ép em làm điều em không muốn, hiểu không vợ?"1

Anh nhìn cậu nghiêm túc nói, đôi mắt ánh lên quyết tâm khó nói rõ.

" Thiếu Nghiêm"

Giang Kỳ hiểu anh đang nghĩ gì, bởi vì hiểu mới càng đau lòng cho anh, cậu quỳ ở trong lòng ôm đầu anh nhẹ nhàng mà an ủi, sau đó cậu nhìn anh nói.

" em muốn theo anh đi quân khu, được không? sau khi tìm được đám sinh vật kia"

Cậu nghiêm túc nói.

Lưu Thiếu Nghiêm cau mày muốn từ chối.

" Thiếu Nghiêm, anh sẽ bảo vệ em chứ, để em ở dưới mí mắt anh, khắc khắc không rời"

Cậu giữ chặt đầu anh, để anh nhìn cậu.

Lưu Thiếu Nghiêm biết cậu đã quyết, nếu anh không đồng ý thì cậu cũng sẽ làm, thay vì vậy mang cậu theo, nếu có xảy ra chuyện anh cũng không đến mức không biết làm sao.

Anh gật đầu, ôm chặt cậu trong lòng, cảm nhận cơ thể bé nhỏ tiếp cho anh thêm sức mạnh để bảo vệ cậu khỏi những nguy hiểm kia.

...

Lưu đại tướng nhìn con trai và con dâu ông nắm tay đứng đó, ông thở dài.

" đi thôi, cha đã triệu tập hội nghị hôm qua, chúng ta tới đó"

Lưu đại tướng kéo tay vợ mình theo, không thể để bà ở nhà một mình, đem theo luôn cho yên tâm.

Lưu Thiếu Nghiêm ôm cậu đi theo.

Một nhà bốn người giống như chuẩn bị ra chiến trường, rời khỏi nhà, bước lên xe, người vệ sĩ kia không có vấn đề, vậy vấn đề là ở trong hội nghị, nếu vậy bọn họ cần phải nhanh hơn giải quyết chuyện này, nếu không sẽ không có khả năng cứu được những người vừa bị bắt kia.

Xe lao đi trên đường.

Đường xá khá vắng lặng vì sự kiện hôm qua, trước khi giải quyết xong chuyện này mọi người dân đều phải ở nhà của mình.1

Chẳng mấy chóc mà bọn họ đã đến được trụ sở chính của đế quốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau