Omega Giả Làm Nam Thư Ký Beta Cho Thượng Tướng Thô Bạo
Chương 35: Kỳ Mẫn cảm của Thượng tướng (2)
Edit: @nynuvola (wp)
Đến đúng địa điểm, mọi người lần lượt xuống phi cơ.
Lạc Nhiễm nhìn Lục Thành kiểm kê số lượng người, thầm nghĩ may mà buổi sáng y biết Lucas đi theo, nên đã cố ý bảo Lục Thành mang thêm hộ vệ. Ngay cả khi hắn ở trong kì mẫn cảm, vẫn có thể an tâm ngủ lại nguyên đêm.
Nhưng ngoài ý muốn chính là, đứng đối diện đoàn người hoàng thất đông đúc kia, anh trai của Lucas - Sirrell cũng có mặt.
Sirrell có mái tóc đen dài ngang vai, đường nét ngũ quan nhu hòa nho nhã, điển hình của một chính khách. Sirrell đến sau với Đại hoàng tử, ngoại trừ gã, Đại hoàng tử mang theo vài trọng thần bên người, phía Nhị hoàng tử cũng vậy.
Chỉ có mình Chu Minh Khải, tay cầm cặp, dẫn theo vài vệ sĩ cốt cán, cái bộ dạng cà lơ phất phơ như mọi khi.
Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử dẫn đầu, Lạc Băng điện hạ và sứ thần theo đuôi, bắt đầu dạo quanh tham quan khu gieo trồng, Bộ trưởng nông nghiệp được chỉ định không ngừng giảng giải.
Nhóm của Lucas đi cuối cùng, Lạc Nhiễm vẫn một tấc không rời, chú ý đến tình trạng của hắn, cũng để những người khác cách xa hắn ra một chút.
Có thể trở thành phó tướng và hộ vệ của Lucas, chung quy hầu hết đều là Alpha.
Lucas: "......"
Chậc.
Thư ký nhỏ của hắn dọc đường không ngừng nhìn trộm mình, còn cố ý đẩy mấy người kia ra khỏi hắn. Thật là làm người ta đau đầu mà.
Lúc nào rồi mà còn nhân cơ hội chiếm hữu hắn, nếu tương lai thật sự ở bên nhau chẳng phải là một cái tát cảnh cáo vào mặt hay sao.
Lỡ như có kết hôn, đừng nói ngay cả cửa cũng không được ra chứ?
Hiện tại đã là yêu tinh dính người, đến lúc đó phải làm sao bây giờ?
Lucas nhíu mày, bắt đầu lo ngại.
"Thượng tướng?" Lạc Nhiễm thấy hắn chau mày liền nghĩ là hắn bị đau đầu, lo lắng gấp gáp hỏi: "Thượng tướng khó chịu sao?"
Lucas lắc đầu: "Còn tốt chán."
Thăm thú suốt buổi trưa, thấy mọi người đều có chút mệt mỏi, Bộ trưởng đưa họ đến lều trại lớn dựng tạm thời để nghỉ ngơi,chuẩn bị đồ ăn giải nhiệt và trái cây kèm theo.
Lạc Nhiễm để mọi người chọn trại lớn, sắp xếp Lục Thành tản ra xung quanh cùng bọn họ, không dấu vết bảo vệ cho Lucas.
Lucas mơ hồ nghi hoặc, nhận ra quãng đường này Lạc nhiễm hình như hơi nhạy cảm hơn thường ngày.
Hắn chẳng phải đã nói chỉ là đau đầu thôi ư?
Lucas mỉm cười bất đắc dĩ.
"Lạc thư ký."
Lạc Nhiễm đang đứng bên ngoài quan sát bốn phía, chợt thấy một thanh niên vui vẻ đến chào hỏi.
Nghe nói đa số Beta và Beta sẽ ở bên nhau, nhưng vẫn có khả năng thích Alpha, hoặc là Omega.
Lucas liếc thanh niên Omega líu ríu chạy đến cạnh y, ánh nhìn cũng trở nên hung ác hẳn.
Người đến là thư ký của Đại hoàng tử Chu Minh Vũ, vừa gặp y đã mỉm cười giới thiệu: "Chào Lạc thư ký! Tôi là Viên Hàm, điện hạ nói anh sẽ hướng dẫn cho tôi."
Viên Hàm và Lạc Nhiễm đều âm thầm quan sát đối phương. Lúc trước chỉ nghe qua về nhau, hiện tại mới chân chính đối diện, phát hiện....đúng là cả hai lớn lên thật sự có nhiều điểm tương đồng.
Thân hình và ngũ quan của Viên Hàm có phần từa tựa Lạc Nhiễm, chỉ là so với y hoạt bát hơn nhiều, lúc cười rộ lên cảm thấy càng thêm thoải mái.
"Người khác đều trêu chọc nói tôi là anh em thất lạc của thư ký." Viên Hàm cười.
Lạc Nhiễm cũng gật đầu, đề cập thẳng vào chủ đề chính: "Tối hôm nay sau khi ăn xong tôi có một giờ rảnh rỗi."
Vốn là nhiều hơn, nhưng hiện tại tình trạng thân thể của Lucas có chút thay đổi nên y không muốn rời đi quá lâu.
"Một giờ à......" Viên Hàm lưỡng lự, một giờ hình như không được đầy đủ lắm thì phải. Nói thật, Viên Hàm cho rằng cậu ta được huấn luyện từ Học Viện Hoàng Gia, tuy rằng kinh nghiệm chưa nhiều, nhưng không đến mức phải yêu cầu thư ký khác đến chỉ đạo công tác. Cho tới bây giờ, cậu cũng chưa từng biểu hiện sai phạm công việc lớn nào cả.
Ngoại trừ việc Đại hoàng tử luôn yêu cầu cậu phải bình tĩnh dịu dàng hơn, những mặt khác đều ổn.
Về lí do thiếu kinh nghiệm, chẳng qua bởi vì lúc cậu vừa tốt nghiệp xong, chưa kịp hoàn thành khóa thực tập đã gặp gỡ Đại hoàng tử đang đi kiểm tra học viện, sau đó được Đại hoàng tử chỉ đích danh muốn thu người.
"Cảm ơn Lạc thư ký." Viên Hàm nghiêm cẩn cúi đầu trước Lạc Nhiễm.
"Nói xong chưa vậy?" Lucas lại gần thúc giục: "Nói xong rồi thì về thôi."
Viên Hàm hoảng sợ, sắc bén và sát khí trên người Lucas làm cậu có chút sợ hãi, vội vã xoay người đi trước.
Lucas nhìn Lạc Nhiễm hỏi: "Hắn tìm cậu làm gì?"
"Công việc, nhờ tôi buổi tối qua giúp đỡ, chỉ chốc lát thôi."
Lucas vẫn bực bội.
"Hoàng thất không có nổi ai, phải mời đến cậu?"
"Cần kinh nghiệm của tôi." Lạc Nhiễm cười nói: "Không có việc gì đâu, tôi đi xíu rồi về mà, một lần và mãi mãi."
Khu gieo trồng phụ cận có cung cấp nhà ở, biết trướ hoàng thất sẽ đến nên đã sớm thu dọn và tu bổ. Lạc Nhiễm chọn chỗ tương đối xa cho Lucas nghỉ ngơi, hắn vừa đi vào vệ sĩ liền tản ra, tầng tầng lớp lớp bảo vệ.
Biết Lucas hay để ý, nên thời điểm nghỉ sau khi ăn y liền nhanh chóng qua nơi ở của Đại hoàng tử. Phòng ốc bên cạnh phòng của Đại hoàng tử tự nhiên đều là cận vệ và đại thần thân tín, Lạc Nhiễm từng gặp qua vài người trong hội đồng, bao gồm cả Sirrell.
"Lạc thư ký." Sirrell lại gần chào hỏi.
Lạc Nhiễm lịch sự gật đầu.
"Cậu muốn đi đâu vậy? Nếu định trở về, tôi có thể cùng cậu sang chỗ Lucas xem thử thế nào." Sirrell nói: "Tiện đi gặp em trai tôi một chút."
"Tôi xin lỗi." Lạc Nhiễm đáp: "Thượng tướng sau giờ nghỉ trưa, rời giường tâm tình không tốt lắm."
"Tôi là anh trai nó, không phải người ngoài." Sirrell nhẹ giọng nói: "Lần này nguyên soái phu nhân hy vọng tôi và nó có thể cùng ăn một bữa cơm."
"Xin lỗi ngài." Lạc Nhiễm rũ mắt.
Sirrell thậm chí cảm thấy từ người thư ký luôn hòa nhã này vài phần lạnh lẽo và xa cách.
"Ừm......" Sirrell dừng một chút nói: "Lạc thư ký, Lucas nghe lời cậu, cậu có thể giúp tôi khuyên nhủ nó không?"
"Bất kể là khi đó hay hiện tại, tôi cũng rất khổ sở...... Năm đó tôi bị cha đánh một trận, cả người da tróc thịt bong không chỗ nào lành lặn, mùa đông bị phạt quỳ gối bên ngoài...... Lucas không tỉnh tôi cũng không được đứng dậy, cứ như thế suốt năm ngày......"
Sirrell hạ xuống giọng điệu và tư thế, cúi mặt nói: "Lúc ấy tôi đã không thể rời giường trong một khoảng thời gian dài, sau này vẫn luôn sống trong áy náy......"
"Năm ngày......?" Lạc Nhiễm giật mình, đáy mắt hiện lên một tia cảm xúc.
Sirrell ngay lập tức đáp: "Đúng vậy, liên tục năm ngày ta liền......"
"Thượng tướng hôn mê năm ngày?" Lạc Nhiễm có chút kinh ngạc nói: "Tôi chỉ nghe nói qua Thượng tướng lúc ấy rất đau đớn......hóa ra, ngài ấy hôn mê lâu như vậy."
Thứ kia chắc là phải dùng liều lượng rất lớn mới có thể khiến một 3S Alpha lâm vào hoàn cảnh như vậy.
Sirrell sửng sốt, nhất thời không thể há miệng nói được câu gì.
"Lạc thư ký! Cậu đến rồi."
Đại hoàng tử từ phía này đi tới, phá vỡ cục diện bế tắc.
Chu Minh Vũ tràn đầy ý cười: "Tôi nghe nói cậu sang đây nên ghé qua xem thử."
"Thứ lỗi cho tôi không tiếp được." Lạc Nhiễm gật đầu với Sirrell, đi theo Đại hoàng tử vào trong phòng.
Chu Minh Vũ chỉ đồ ăn và thức uống nói: "Lạc thư ký nếu thấy mệt mỏi thì có thể ăn một chút."
"Không sao." Lạc Nhiễm tốc chiến tốc thắng, lập tức cầm lấy xấp công văn, hỏi han Viêm Hàm đang ngồi cạnh cách xử lý vấn đề.
Viên Hàm tuy rằng tốt nghiệp loại ưu, nhưng rốt cuộc vẫn thiếu sót rất nhiều kinh nghiệm, Lạc Nhiễm không khách khí, vì vậy cậu ta bị y truy hỏi đến nghẹn họng, nhưng y cũng rất kiên nhẫn giảng giải cho cậu.
Viên Hàm nghe được thì khá sửng sốt, trong chốc lát ánh mắt nhìn Lạc Nhiễm không còn giống như trước kia nữa.
"Những gì Lạc thư ký nói rất thú vị." Chu Minh Vũ không biết từ lúc nào đã chạy lại gần người y, hơi cúi đầu nhìn công văn trong tay y, "Cho dù là tôi cũng không nghĩ ra cách xử lý này."
"Điện hạ quá khen." Suy nghĩ của Lạc Nhiễm nhanh chóng vận hành, lại lẹ làng cầm công văn khác lên bắt đầu phân tích.
Viên Hàm nhìn Chu Minh Vũ, chợt hiểu ra điều gì đó.
Cậu ta và Chu Minh Vũ ở chung lâu ngày, dần dần có chút hiểu biết về vị điện hạ này.
Cậu vẫn luôn tự hỏi, anh ta tại sao lại chỉ đích danh chọn cậu, tại sao cậu lại thuận lợi trở thành thư ký của Đại hoàng tử dễ dàng đến thế, hóa ra....
Nói không thất vọng buồn phiền là giả, rốt cuộc đối phương nhìn trúng cậu chẳng phải vì tài hoa hay năng lực và tính cách, không có chút nào xuất phát từ cậu cả.
Mỗi tội cậu cũng không có tư cách xen vào chuyện này, cứ làm đúng trách nhiệm và nghĩa vụ của bản thân là được rồi. Viên Hàm trầm mặc yên lặng lắng nghe giảng bài.
Một giờ trôi qua, Lạc Nhiễm liếc nhìn điện thoại xong liền thu xếp vật dụng chuẩn bị rời đi, cực kì đúng giờ.
Chu Minh Vũ mở miệng giữ y lại, hy vọng bọn họ có thể cùng nhau ăn một bữa cơm, nhưng y đã lịch sự từ chối.
"Vậy tôi đưa cậu về." Chu Minh Vũ trực tiếp bước vào phi cơ.
Khoảng cách giữa các gian phòng không xa, phi cơ di chuyển năm bảy phút là tới nơi.
Thừa dịp chỉ có hai người, Chu Minh Vũ tỏ rõ thiện ý: "Hy vọng Lạc thư ký đừng hiểu lầm."
"Hiểu lầm gì cơ?"
Chu Minh Vũ đáp: "Lạc thư ký thông minh như vậy, hẳn là nhìn ra được tôi rất cố gắng muốn thân cận với cậu."
Lạc Nhiễm ngây người, rũ mắt: "Tôi chỉ là một thư ký, sao có thể nhìn ra được cái gì"
"Tôi quả thật có ý muốn kéo gần quan hệ với cậu, nhưng mong cậu đừng hiểu lầm, không hề liên quan đến việc tranh đoạt quyền lực và Thượng tướng, nếu muốn mượn sức từ quân đội, tôi sẽ trực tiếp biểu đạt tâm ý cho Thượng tướng." Chu Minh Vũ cười chân thành, "Có chăng là tôi đánh giá cao năng lực và tài năng của thư ký, yêu thích vẻ đẹp ưu tú của cậu, hi vọng cậu có thể trở thành tri kỷ của tôi."
"Điện hạ quá khen...... Tôi chỉ là một người bình thường thôi." Lạc Nhiễm thật sự có chút ngoài ý muốn, chẳng ngờ Chu Minh Vũ lại thẳng thắn như vậy.
Chu Minh Vũ cười lễ độ, ngữ khí cũng cực kì ôn hòa, "Tôi cũng là người bình thường thường, bỏ đi lớp vỏ bọc tước vị và hoàng gia, tôi chỉ là một người đàn ông ngoài hai mươi, giống như Thượng tướng của cậu vậy."
Đôi mắt Lạc Nhiễm chợt lóe.
Không sai, Thượng tướng nhà y cũng chỉ là người thường.
Tất cả mọi người cảm thấy Lucas là tấm lá chắn và lưỡi đao sắc bén của Đế Quốc, cho rằng hắn là Alpha mạnh mẽ nhất, chuyện gì đều có thể làm được.
Lucas đại diện cho quyền lực, mọi người luôn xem đó là điều hiển nhiên, ví như Sirrell.
Chưa từng có ai muốn bảo vệ hắn.
"Cho nên tôi cũng sẽ cảm thấy cô đơn, vì thân phận nên không có bạn bè, không có người tâm tình, nếu có thì cũng rất ít, điểm này tôi và Thượng tướng giống nhau."
"Đúng vậy." Lạc Nhiễm đồng tình, ánh nhìn cho Chu Minh Vũ cũng tăng thêm vào phần ấm áp.
Đến địa điểm chỉ định, phi cơ đáp xuống.
"Lần sau, cậu có thể đến giúp đỡ tiếp không?" Chu Minh Vũ cong môi, "Tôi chờ cậu."
Chờ Chu Minh Vũ rời đi, Lạc Nhiễm xoay người bỗng thấy Lucas đứng cách đó không xa, dựa vào ban công nhà gỗ, đôi mắt sâu kín khoanh tay liếc y, sắc mặt muốn bao nhiêu âm trầm liền có bấy nhiêu âm trầm.
Lucas nhìn thấy Chu Minh Vũ.
Cổ tay Lạc Nhiễm trong tiềm thức khẽ nhói đau, y đã sẵn sàng việc bị mắng cũng như tra khảo. Y chậm rãi tiến lên, trưng ra một khuôn mặt tươi tỉnh: "Thượng......"
Sau đó Lucas bỏ mặc y đi vào nhà.
Không nói lấy một lời, cũng không thèm phản ứng.
Lạc Nhiễm: "......??"
"Thượng tướng."
Lạc Nhiễm lập tức đi theo, nhưng cả người Lucas cứ lạnh lẽo như hầm băng, không hề để ý đến y.
"Rầm!" Lucas bước vào phòng rồi đóng sầm cửa lại.
Lạc Nhiễm đứng bên cạnh tấm cửa, há miệng trợn tròn mắt.
Mà lúc này ở trong phòng, Đế Quốc hùng sư đang hung hăng khóa cửa.
Không phải bảo thích hắn sao?
Buổi chiều vẫn quan tâm hắn thế kia, làm mấy trò con bò ngốc nghếch.
Ai ngờ vừa mới chớp mắt, lại tặng cho Đại hoàng tử nụ cười đẹp như vậy, nghe Lục Thành nói y còn trò chuyện với cả Sirrell.
Mẹ nó đồ tra nam, tiểu lưu manh.
Vẫn đang là thư ký của hắn đấy nhé, có giỏi thì lướt sóng, chu du vũ trụ đi.
Ỷ vào thông minh ưa nhìn...
Lucas không biết bản thân tại sao lại đặc biệt cáu kỉnh thế, đầu hắn có chút đau, cả người đều khó chịu. Một phần vì Lucas biết tình trạng cáu gắt của mình, nên mới không muốn giằng co với y thời điểm này.
Lucas đi qua cửa sổ muốn hít thở không khí, bất ngờ bị một trận gió xé lao đến đập vào mặt, tức giận đến mức hắt xì.
"Mẹ kiếp."
Lucas xoa xoa mũi.
Ngoài cửa, Lạc Nhiễm nghe thấy âm thanh khịt mũi, trong lòng trống rỗng.
Nghe nói kỳ mẫn cảm của Alpha cảm xúc sẽ tương đối rối loạn, tuyến lệ cũng hoạt động trơn tru hơn......
Mặc dù Lucas là 3S, chưa chính thức bước vào giai đoạn chính thức của kỳ mẫn cảm...... Nhưng mà......
Lạc Nhiễm đứng bên cửa do dự, Lucas không phải......
Hờn dỗi khóc lóc ở bên trong đó chứ?
Lạc Nhiễm không nghĩ ra, càng khó tưởng tượng được. Nhưng tóm lại vẫn lo lắng...... lỡ có gì vạn nhất thì sao?
Tâm tình y bất ổn, cuối cùng vẫn dùng điện thoại quét thẻ khóa để xác minh rồi đi vào.
"Thượng tướng......" Lạc Nhiễm trông thấy Lucas ngồi trên giường dụi mắt, mũi và đôi mắt đều có chút phiếm hồng.
Y lập tức ngồi xuống cạnh hắn, vươn tay thật cẩn thận...... Xoa xoa lên đỉnh đầu của Lucas.
Ồ, nó khá là mềm mại.
Lạc Nhiễm thầm nghĩ.
Lucas: "......"
Lucas: "???"
Lạc Nhiễm hiền hòa mỉm cười từ thiện: "Ngoan nào."
"......"
"LẠC - NHIỄM!"
Cậu đệch mợ nó xong đời rồi!
Đến đúng địa điểm, mọi người lần lượt xuống phi cơ.
Lạc Nhiễm nhìn Lục Thành kiểm kê số lượng người, thầm nghĩ may mà buổi sáng y biết Lucas đi theo, nên đã cố ý bảo Lục Thành mang thêm hộ vệ. Ngay cả khi hắn ở trong kì mẫn cảm, vẫn có thể an tâm ngủ lại nguyên đêm.
Nhưng ngoài ý muốn chính là, đứng đối diện đoàn người hoàng thất đông đúc kia, anh trai của Lucas - Sirrell cũng có mặt.
Sirrell có mái tóc đen dài ngang vai, đường nét ngũ quan nhu hòa nho nhã, điển hình của một chính khách. Sirrell đến sau với Đại hoàng tử, ngoại trừ gã, Đại hoàng tử mang theo vài trọng thần bên người, phía Nhị hoàng tử cũng vậy.
Chỉ có mình Chu Minh Khải, tay cầm cặp, dẫn theo vài vệ sĩ cốt cán, cái bộ dạng cà lơ phất phơ như mọi khi.
Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử dẫn đầu, Lạc Băng điện hạ và sứ thần theo đuôi, bắt đầu dạo quanh tham quan khu gieo trồng, Bộ trưởng nông nghiệp được chỉ định không ngừng giảng giải.
Nhóm của Lucas đi cuối cùng, Lạc Nhiễm vẫn một tấc không rời, chú ý đến tình trạng của hắn, cũng để những người khác cách xa hắn ra một chút.
Có thể trở thành phó tướng và hộ vệ của Lucas, chung quy hầu hết đều là Alpha.
Lucas: "......"
Chậc.
Thư ký nhỏ của hắn dọc đường không ngừng nhìn trộm mình, còn cố ý đẩy mấy người kia ra khỏi hắn. Thật là làm người ta đau đầu mà.
Lúc nào rồi mà còn nhân cơ hội chiếm hữu hắn, nếu tương lai thật sự ở bên nhau chẳng phải là một cái tát cảnh cáo vào mặt hay sao.
Lỡ như có kết hôn, đừng nói ngay cả cửa cũng không được ra chứ?
Hiện tại đã là yêu tinh dính người, đến lúc đó phải làm sao bây giờ?
Lucas nhíu mày, bắt đầu lo ngại.
"Thượng tướng?" Lạc Nhiễm thấy hắn chau mày liền nghĩ là hắn bị đau đầu, lo lắng gấp gáp hỏi: "Thượng tướng khó chịu sao?"
Lucas lắc đầu: "Còn tốt chán."
Thăm thú suốt buổi trưa, thấy mọi người đều có chút mệt mỏi, Bộ trưởng đưa họ đến lều trại lớn dựng tạm thời để nghỉ ngơi,chuẩn bị đồ ăn giải nhiệt và trái cây kèm theo.
Lạc Nhiễm để mọi người chọn trại lớn, sắp xếp Lục Thành tản ra xung quanh cùng bọn họ, không dấu vết bảo vệ cho Lucas.
Lucas mơ hồ nghi hoặc, nhận ra quãng đường này Lạc nhiễm hình như hơi nhạy cảm hơn thường ngày.
Hắn chẳng phải đã nói chỉ là đau đầu thôi ư?
Lucas mỉm cười bất đắc dĩ.
"Lạc thư ký."
Lạc Nhiễm đang đứng bên ngoài quan sát bốn phía, chợt thấy một thanh niên vui vẻ đến chào hỏi.
Nghe nói đa số Beta và Beta sẽ ở bên nhau, nhưng vẫn có khả năng thích Alpha, hoặc là Omega.
Lucas liếc thanh niên Omega líu ríu chạy đến cạnh y, ánh nhìn cũng trở nên hung ác hẳn.
Người đến là thư ký của Đại hoàng tử Chu Minh Vũ, vừa gặp y đã mỉm cười giới thiệu: "Chào Lạc thư ký! Tôi là Viên Hàm, điện hạ nói anh sẽ hướng dẫn cho tôi."
Viên Hàm và Lạc Nhiễm đều âm thầm quan sát đối phương. Lúc trước chỉ nghe qua về nhau, hiện tại mới chân chính đối diện, phát hiện....đúng là cả hai lớn lên thật sự có nhiều điểm tương đồng.
Thân hình và ngũ quan của Viên Hàm có phần từa tựa Lạc Nhiễm, chỉ là so với y hoạt bát hơn nhiều, lúc cười rộ lên cảm thấy càng thêm thoải mái.
"Người khác đều trêu chọc nói tôi là anh em thất lạc của thư ký." Viên Hàm cười.
Lạc Nhiễm cũng gật đầu, đề cập thẳng vào chủ đề chính: "Tối hôm nay sau khi ăn xong tôi có một giờ rảnh rỗi."
Vốn là nhiều hơn, nhưng hiện tại tình trạng thân thể của Lucas có chút thay đổi nên y không muốn rời đi quá lâu.
"Một giờ à......" Viên Hàm lưỡng lự, một giờ hình như không được đầy đủ lắm thì phải. Nói thật, Viên Hàm cho rằng cậu ta được huấn luyện từ Học Viện Hoàng Gia, tuy rằng kinh nghiệm chưa nhiều, nhưng không đến mức phải yêu cầu thư ký khác đến chỉ đạo công tác. Cho tới bây giờ, cậu cũng chưa từng biểu hiện sai phạm công việc lớn nào cả.
Ngoại trừ việc Đại hoàng tử luôn yêu cầu cậu phải bình tĩnh dịu dàng hơn, những mặt khác đều ổn.
Về lí do thiếu kinh nghiệm, chẳng qua bởi vì lúc cậu vừa tốt nghiệp xong, chưa kịp hoàn thành khóa thực tập đã gặp gỡ Đại hoàng tử đang đi kiểm tra học viện, sau đó được Đại hoàng tử chỉ đích danh muốn thu người.
"Cảm ơn Lạc thư ký." Viên Hàm nghiêm cẩn cúi đầu trước Lạc Nhiễm.
"Nói xong chưa vậy?" Lucas lại gần thúc giục: "Nói xong rồi thì về thôi."
Viên Hàm hoảng sợ, sắc bén và sát khí trên người Lucas làm cậu có chút sợ hãi, vội vã xoay người đi trước.
Lucas nhìn Lạc Nhiễm hỏi: "Hắn tìm cậu làm gì?"
"Công việc, nhờ tôi buổi tối qua giúp đỡ, chỉ chốc lát thôi."
Lucas vẫn bực bội.
"Hoàng thất không có nổi ai, phải mời đến cậu?"
"Cần kinh nghiệm của tôi." Lạc Nhiễm cười nói: "Không có việc gì đâu, tôi đi xíu rồi về mà, một lần và mãi mãi."
Khu gieo trồng phụ cận có cung cấp nhà ở, biết trướ hoàng thất sẽ đến nên đã sớm thu dọn và tu bổ. Lạc Nhiễm chọn chỗ tương đối xa cho Lucas nghỉ ngơi, hắn vừa đi vào vệ sĩ liền tản ra, tầng tầng lớp lớp bảo vệ.
Biết Lucas hay để ý, nên thời điểm nghỉ sau khi ăn y liền nhanh chóng qua nơi ở của Đại hoàng tử. Phòng ốc bên cạnh phòng của Đại hoàng tử tự nhiên đều là cận vệ và đại thần thân tín, Lạc Nhiễm từng gặp qua vài người trong hội đồng, bao gồm cả Sirrell.
"Lạc thư ký." Sirrell lại gần chào hỏi.
Lạc Nhiễm lịch sự gật đầu.
"Cậu muốn đi đâu vậy? Nếu định trở về, tôi có thể cùng cậu sang chỗ Lucas xem thử thế nào." Sirrell nói: "Tiện đi gặp em trai tôi một chút."
"Tôi xin lỗi." Lạc Nhiễm đáp: "Thượng tướng sau giờ nghỉ trưa, rời giường tâm tình không tốt lắm."
"Tôi là anh trai nó, không phải người ngoài." Sirrell nhẹ giọng nói: "Lần này nguyên soái phu nhân hy vọng tôi và nó có thể cùng ăn một bữa cơm."
"Xin lỗi ngài." Lạc Nhiễm rũ mắt.
Sirrell thậm chí cảm thấy từ người thư ký luôn hòa nhã này vài phần lạnh lẽo và xa cách.
"Ừm......" Sirrell dừng một chút nói: "Lạc thư ký, Lucas nghe lời cậu, cậu có thể giúp tôi khuyên nhủ nó không?"
"Bất kể là khi đó hay hiện tại, tôi cũng rất khổ sở...... Năm đó tôi bị cha đánh một trận, cả người da tróc thịt bong không chỗ nào lành lặn, mùa đông bị phạt quỳ gối bên ngoài...... Lucas không tỉnh tôi cũng không được đứng dậy, cứ như thế suốt năm ngày......"
Sirrell hạ xuống giọng điệu và tư thế, cúi mặt nói: "Lúc ấy tôi đã không thể rời giường trong một khoảng thời gian dài, sau này vẫn luôn sống trong áy náy......"
"Năm ngày......?" Lạc Nhiễm giật mình, đáy mắt hiện lên một tia cảm xúc.
Sirrell ngay lập tức đáp: "Đúng vậy, liên tục năm ngày ta liền......"
"Thượng tướng hôn mê năm ngày?" Lạc Nhiễm có chút kinh ngạc nói: "Tôi chỉ nghe nói qua Thượng tướng lúc ấy rất đau đớn......hóa ra, ngài ấy hôn mê lâu như vậy."
Thứ kia chắc là phải dùng liều lượng rất lớn mới có thể khiến một 3S Alpha lâm vào hoàn cảnh như vậy.
Sirrell sửng sốt, nhất thời không thể há miệng nói được câu gì.
"Lạc thư ký! Cậu đến rồi."
Đại hoàng tử từ phía này đi tới, phá vỡ cục diện bế tắc.
Chu Minh Vũ tràn đầy ý cười: "Tôi nghe nói cậu sang đây nên ghé qua xem thử."
"Thứ lỗi cho tôi không tiếp được." Lạc Nhiễm gật đầu với Sirrell, đi theo Đại hoàng tử vào trong phòng.
Chu Minh Vũ chỉ đồ ăn và thức uống nói: "Lạc thư ký nếu thấy mệt mỏi thì có thể ăn một chút."
"Không sao." Lạc Nhiễm tốc chiến tốc thắng, lập tức cầm lấy xấp công văn, hỏi han Viêm Hàm đang ngồi cạnh cách xử lý vấn đề.
Viên Hàm tuy rằng tốt nghiệp loại ưu, nhưng rốt cuộc vẫn thiếu sót rất nhiều kinh nghiệm, Lạc Nhiễm không khách khí, vì vậy cậu ta bị y truy hỏi đến nghẹn họng, nhưng y cũng rất kiên nhẫn giảng giải cho cậu.
Viên Hàm nghe được thì khá sửng sốt, trong chốc lát ánh mắt nhìn Lạc Nhiễm không còn giống như trước kia nữa.
"Những gì Lạc thư ký nói rất thú vị." Chu Minh Vũ không biết từ lúc nào đã chạy lại gần người y, hơi cúi đầu nhìn công văn trong tay y, "Cho dù là tôi cũng không nghĩ ra cách xử lý này."
"Điện hạ quá khen." Suy nghĩ của Lạc Nhiễm nhanh chóng vận hành, lại lẹ làng cầm công văn khác lên bắt đầu phân tích.
Viên Hàm nhìn Chu Minh Vũ, chợt hiểu ra điều gì đó.
Cậu ta và Chu Minh Vũ ở chung lâu ngày, dần dần có chút hiểu biết về vị điện hạ này.
Cậu vẫn luôn tự hỏi, anh ta tại sao lại chỉ đích danh chọn cậu, tại sao cậu lại thuận lợi trở thành thư ký của Đại hoàng tử dễ dàng đến thế, hóa ra....
Nói không thất vọng buồn phiền là giả, rốt cuộc đối phương nhìn trúng cậu chẳng phải vì tài hoa hay năng lực và tính cách, không có chút nào xuất phát từ cậu cả.
Mỗi tội cậu cũng không có tư cách xen vào chuyện này, cứ làm đúng trách nhiệm và nghĩa vụ của bản thân là được rồi. Viên Hàm trầm mặc yên lặng lắng nghe giảng bài.
Một giờ trôi qua, Lạc Nhiễm liếc nhìn điện thoại xong liền thu xếp vật dụng chuẩn bị rời đi, cực kì đúng giờ.
Chu Minh Vũ mở miệng giữ y lại, hy vọng bọn họ có thể cùng nhau ăn một bữa cơm, nhưng y đã lịch sự từ chối.
"Vậy tôi đưa cậu về." Chu Minh Vũ trực tiếp bước vào phi cơ.
Khoảng cách giữa các gian phòng không xa, phi cơ di chuyển năm bảy phút là tới nơi.
Thừa dịp chỉ có hai người, Chu Minh Vũ tỏ rõ thiện ý: "Hy vọng Lạc thư ký đừng hiểu lầm."
"Hiểu lầm gì cơ?"
Chu Minh Vũ đáp: "Lạc thư ký thông minh như vậy, hẳn là nhìn ra được tôi rất cố gắng muốn thân cận với cậu."
Lạc Nhiễm ngây người, rũ mắt: "Tôi chỉ là một thư ký, sao có thể nhìn ra được cái gì"
"Tôi quả thật có ý muốn kéo gần quan hệ với cậu, nhưng mong cậu đừng hiểu lầm, không hề liên quan đến việc tranh đoạt quyền lực và Thượng tướng, nếu muốn mượn sức từ quân đội, tôi sẽ trực tiếp biểu đạt tâm ý cho Thượng tướng." Chu Minh Vũ cười chân thành, "Có chăng là tôi đánh giá cao năng lực và tài năng của thư ký, yêu thích vẻ đẹp ưu tú của cậu, hi vọng cậu có thể trở thành tri kỷ của tôi."
"Điện hạ quá khen...... Tôi chỉ là một người bình thường thôi." Lạc Nhiễm thật sự có chút ngoài ý muốn, chẳng ngờ Chu Minh Vũ lại thẳng thắn như vậy.
Chu Minh Vũ cười lễ độ, ngữ khí cũng cực kì ôn hòa, "Tôi cũng là người bình thường thường, bỏ đi lớp vỏ bọc tước vị và hoàng gia, tôi chỉ là một người đàn ông ngoài hai mươi, giống như Thượng tướng của cậu vậy."
Đôi mắt Lạc Nhiễm chợt lóe.
Không sai, Thượng tướng nhà y cũng chỉ là người thường.
Tất cả mọi người cảm thấy Lucas là tấm lá chắn và lưỡi đao sắc bén của Đế Quốc, cho rằng hắn là Alpha mạnh mẽ nhất, chuyện gì đều có thể làm được.
Lucas đại diện cho quyền lực, mọi người luôn xem đó là điều hiển nhiên, ví như Sirrell.
Chưa từng có ai muốn bảo vệ hắn.
"Cho nên tôi cũng sẽ cảm thấy cô đơn, vì thân phận nên không có bạn bè, không có người tâm tình, nếu có thì cũng rất ít, điểm này tôi và Thượng tướng giống nhau."
"Đúng vậy." Lạc Nhiễm đồng tình, ánh nhìn cho Chu Minh Vũ cũng tăng thêm vào phần ấm áp.
Đến địa điểm chỉ định, phi cơ đáp xuống.
"Lần sau, cậu có thể đến giúp đỡ tiếp không?" Chu Minh Vũ cong môi, "Tôi chờ cậu."
Chờ Chu Minh Vũ rời đi, Lạc Nhiễm xoay người bỗng thấy Lucas đứng cách đó không xa, dựa vào ban công nhà gỗ, đôi mắt sâu kín khoanh tay liếc y, sắc mặt muốn bao nhiêu âm trầm liền có bấy nhiêu âm trầm.
Lucas nhìn thấy Chu Minh Vũ.
Cổ tay Lạc Nhiễm trong tiềm thức khẽ nhói đau, y đã sẵn sàng việc bị mắng cũng như tra khảo. Y chậm rãi tiến lên, trưng ra một khuôn mặt tươi tỉnh: "Thượng......"
Sau đó Lucas bỏ mặc y đi vào nhà.
Không nói lấy một lời, cũng không thèm phản ứng.
Lạc Nhiễm: "......??"
"Thượng tướng."
Lạc Nhiễm lập tức đi theo, nhưng cả người Lucas cứ lạnh lẽo như hầm băng, không hề để ý đến y.
"Rầm!" Lucas bước vào phòng rồi đóng sầm cửa lại.
Lạc Nhiễm đứng bên cạnh tấm cửa, há miệng trợn tròn mắt.
Mà lúc này ở trong phòng, Đế Quốc hùng sư đang hung hăng khóa cửa.
Không phải bảo thích hắn sao?
Buổi chiều vẫn quan tâm hắn thế kia, làm mấy trò con bò ngốc nghếch.
Ai ngờ vừa mới chớp mắt, lại tặng cho Đại hoàng tử nụ cười đẹp như vậy, nghe Lục Thành nói y còn trò chuyện với cả Sirrell.
Mẹ nó đồ tra nam, tiểu lưu manh.
Vẫn đang là thư ký của hắn đấy nhé, có giỏi thì lướt sóng, chu du vũ trụ đi.
Ỷ vào thông minh ưa nhìn...
Lucas không biết bản thân tại sao lại đặc biệt cáu kỉnh thế, đầu hắn có chút đau, cả người đều khó chịu. Một phần vì Lucas biết tình trạng cáu gắt của mình, nên mới không muốn giằng co với y thời điểm này.
Lucas đi qua cửa sổ muốn hít thở không khí, bất ngờ bị một trận gió xé lao đến đập vào mặt, tức giận đến mức hắt xì.
"Mẹ kiếp."
Lucas xoa xoa mũi.
Ngoài cửa, Lạc Nhiễm nghe thấy âm thanh khịt mũi, trong lòng trống rỗng.
Nghe nói kỳ mẫn cảm của Alpha cảm xúc sẽ tương đối rối loạn, tuyến lệ cũng hoạt động trơn tru hơn......
Mặc dù Lucas là 3S, chưa chính thức bước vào giai đoạn chính thức của kỳ mẫn cảm...... Nhưng mà......
Lạc Nhiễm đứng bên cửa do dự, Lucas không phải......
Hờn dỗi khóc lóc ở bên trong đó chứ?
Lạc Nhiễm không nghĩ ra, càng khó tưởng tượng được. Nhưng tóm lại vẫn lo lắng...... lỡ có gì vạn nhất thì sao?
Tâm tình y bất ổn, cuối cùng vẫn dùng điện thoại quét thẻ khóa để xác minh rồi đi vào.
"Thượng tướng......" Lạc Nhiễm trông thấy Lucas ngồi trên giường dụi mắt, mũi và đôi mắt đều có chút phiếm hồng.
Y lập tức ngồi xuống cạnh hắn, vươn tay thật cẩn thận...... Xoa xoa lên đỉnh đầu của Lucas.
Ồ, nó khá là mềm mại.
Lạc Nhiễm thầm nghĩ.
Lucas: "......"
Lucas: "???"
Lạc Nhiễm hiền hòa mỉm cười từ thiện: "Ngoan nào."
"......"
"LẠC - NHIỄM!"
Cậu đệch mợ nó xong đời rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất