Omega Giả Làm Nam Thư Ký Beta Cho Thượng Tướng Thô Bạo
Chương 51: Sư tử của thư ký
Edit: nynuvola
Lạc Nhiễm mơ một giấc mơ.
Xung quanh tối đen như mực, y dường như đang ở trong một không gian rất rộng nhưng không có lấy chút ánh sáng nào.
Đây là...... Nơi nào?
Lạc Nhiễm thấy cách đó không xa có một nguồn sáng phía trước, trong bóng đêm đặc biệt rõ ràng.
Y không tự chủ được bị ánh sáng đó hấp dẫn, màu trắng bạc xen lẫn đỏ tươi chói mắt.
Đuổi theo nó, Lạc Nhiễm đi đến một hang động, trên vách động khảm vô số hòn đá lấp lánh, mỗi hòn đá đều có hoa văn màu đỏ.
Nó được đặt lên UNK, Unknown.
Đây là hang động UNK.
UNK của Lạc Băng và M4 đều được giấu kín dưới lớp băng quặng, yêu cầu phải khai thác xuống một độ sâu nhất định mới có thể tìm được, chưa từng có hang động nào mà khắp nơi đều là UNK.
Lạc Nhiễm duỗi tay chạm vào hòn đá, chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy, sau đó liền mở mắt tỉnh dậy.
"Lạc thư ký."
Người đầu tiên y nhìn thấy là Thẩm Tây Lạc, anh ta đang cầm báo cáo, khuôn mặt lạnh nhạt, ngay lúc này càng lạnh hơn.
Hạ Chí và Lạc Nhiễm cùng bị vụ nổ gây thương tích, nhưng vì công việc nên hiện tại anh ta không thể ở bên Hạ Chí được.
Không chỉ Thẩm Tây Lạc, nhân viên nghiên cứu, Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử và mấy vị quan chức đều vây quanh y.
Quan sát bối cảnh một hồi, y phát hiện bản thân đang nằm trong phòng bệnh VIP của thủ đô, là địa bàn của Thẩm Tây Lạc.
Lạc Nhiễm hơi mê man và bất ngờ.
Sao lại thế này?
Y thử cử động thân thể, chống người dựa lên đầu giường.
Cả người có chút đau, bỗng nhớ đến việc té ngã bị thương, còn bị nổ trúng, may mắn chỉ trầy da và bỏng, chỗ thương thế nghiêm trọng nhất là chân trái đang bó thạch cao, hình như là bị gãy.
Thạch Tu Tư có phần gấp gáp không chờ nổi: "Lạc thư ký đã tỉnh rồi, có thể làm thí nghiệm!"
Vừa nói xong liền có người nâng một cái trên khay tới, ở trên là khối UNK chưa được tinh luyện.
Lạc Nhiễm mới tỉnh lại, cố gắng lấy lại chút tỉnh táo, đầu óc nhanh chóng vận hành.
Đây là chuyện gì?
Thẩm Tây Lạc nói: "Lạc thư ký, khi cậu ngã xuống đúng lúc chạm tay vào một túi đựng UNK, nó sau khi tiếp xúc với cậu đã bị hòa tan."
"......!"
Đáy lòng y lạnh ngắt.
Thân phận Omega của y......
"Đây là phát hiện quan trọng, bước nhảy vọt nha!" Thạch Tu Tư kích động, khuôn mặt run run đỏ ửng: "Nếu Beta không cần dùng đến tinh thần lực mà có thể tinh luyện UNK, thì mọi vấn đề đều được giải quyết dễ dàng!"
"Đúng vậy." Đại hoàng tử vui mừng: "Beta chiếm số lượng gấp nhiều lần so với Alpha và Omega, nếu Beta có thể tinh luyện UNK, sẽ không còn xuất hiện tình trạng hao tổn tinh thần lực nữa."
Lạc Nhiễm cứng người, bất động thanh sắc thu hồi biểu tình và lời nói.
Xem ra sau khi y và Hạ Chí ngất xỉu thì đã được Thẩm Tây Lạc chữa trị, hơn nữa Thẩm Tây Lạc không để người ngoài nhúng tay vào, bản thân cũng im lặng giấu giếm thân phận cho y.
Lạc Nhiễm nhìn Thẩm Tây Lạc, anh ta vẫn giữ bộ dạng chuyên nghiệp như cũ.
Khối UNK được đưa tới trước mặt Lạc Nhiễm, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về y.
Lạc Nhiễm dựa vào đầu giường, có chút do dự.
"Lạc thư ký không cần lo lắng." Thẩm Tây Lạc hướng dẫn: "Cứ như bình thường thôi."
Y lưỡng lực chốc lát, sau đó nhẹ nhàng đặt tay lên khối đá.
Tiếp theo, kỳ tích đã xảy ra.
Tất cả mọi người trong phòng đều không nhịn được kinh ngạc ồ cả lên.
Cục đá kia vốn dĩ là màu bạc sau khi được Lạc Nhiễm chạm vào thì bắt đầu xuất hiện một vết nứt, lát sau khối đá thể rắn kia đã biến thành dung dịch đặc sệt, lớp vỏ cứng bên ngoài UNK như chưa từng tồn tại, lộ ra phần lõi nho nhỏ bên trong.
Lạc Nhiễm cũng ngẩn người.
...... Sao lại thế này?
"Trời ơi, rõ ràng không phải Omega, tại sao lại có thể làm được điều này......?" Thạch Tu Tư hai mắt sáng ngời: "Lạc thư ký, chờ cậu điều dưỡng thân thể tốt lên, nhất định phải gia nhập thí nghiệm đấy!"
"Sở trường." Thẩm Tây Lạc ngắt ngang câu chào mời nhiệt tình của ông ta, ngữ khí vẫn bình thản không gợn sóng: "Thời điểm UNK nổ Lạc thư ký có mặt tại hiện trường nên thân thể có lẽ đã bị tác động của từ trường, mới sinh ra sự cộng hưởng với UNK, nhưng loại cộng hưởng này không kéo dài được lâu, nhiều nhất là ngày mốt sẽ biến mất."
Thẩm Tây Lạc nghiêm túc thêu dệt câu chuyện, cố ý phối hợp với số liệu cùng báo cáo của anh ta, hơn nữa vì có sự am hiểu với tinh thần lực, cho nên lúc nói ra cũng không ai dám hoài nghi.
Thẩm Tây Lạc trình báo cáo ra cho mọi người xem rồi giải thích.
"Cơ thể Beta không có tinh thần lực, bởi vậy khá dễ bị phóng xạ của UNK ảnh hưởng. Đặc biệt nơi bến tàu đã nổ tung rất nhiều UNK, hình thành một lớp từ trường ở đó."
Hàng hóa bến tàu hơn một phần ba bị đánh tráo thành bom, nhưng hai phần ba còn lại là UNK.
"Bất luận thế nào, trước tiên hãy để Lạc thư ký nghỉ ngơi cho khỏe đã." Thẩm Tây Lạc nói: "Vụ nổ và việc cộng hưởng đã ảnh hưởng đến não bộ tạo thành thương tổn, tiếp theo có thể xuất hiện rất nhiều tình huống, cần dành thời gian tịnh dưỡng."
Thạch Tu Tư vẫn chưa muốn rời đi lắm, nhưng bị ánh nhìn sắc lẹm của Đại hoàng tử nên đành phải ngoan ngoãn ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại Thẩm Tây Lạc và Lạc Nhiễm, lúc này anh ta mới nói: "Lạc thư ký, đã có người hoài nghi cậu là Omega."
Lạc Nhiễm hơi nhíu mày.
"Nhưng cậu không thể bị lộ, với thế cục hiện tại, Thượng tướng thì không có mặt trong thủ đô, cậu mới chỉ là Beta mà bên phía Đại hoàng tử đã gấp đến không chờ nổi, muốn cậu tham gia làm thí nghiệm, nếu phát hiện ra cậu là Omega 3S, có lẽ càng nghiêm trọng hơn."
Thậm chí là cưỡng đoạt.
Lạc Nhiễm ngẩng đầu, chân thành cảm ơn: "Bác sĩ Thẩm, cảm ơn anh đã không nói ra......"
Thẩm Tây Lạc đáp: "Lần đầu tiên trông thấy cậu tôi đã biết cậu là Omega 3S."
Anh ta là kim bài trong phòng nghiên cứu tin tức tố, dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra sự khác biệt giữa các cấp bậc tin tức tố, nhưng anh ta không thích nhiều chuyện.
Lạc Nhiễm kinh ngạc.
Cả hai đều rơi vào trầm mặc, y nhìn về phía trước, có chút mơ hồ trống rỗng.
"Lạc thư ký?" Thẩm Tây Lạc ngờ vực hỏi.
Lạc Nhiễm vẫn không có phản ứng.
"Lạc thư ký." Anh ta nhắm chuẩn vào mi tâm y vỗ một cái, cả người Lạc Nhiễm lập tức chấn động, cuối cùng cũng chịu phản ứng lại.
"Tôi tại sao......"
"Bình thường." Thẩm Tây Lạc kéo ghế ngồi xuống, âm điệu trở nên nghiêm túc: "Lạc thư ký, bây giờ tôi sẽ nói cho cậu biết tình trạng thật sự."
"Cậu tinh luyện UNK, nhưng vì là 3S cho nên những tác dụng phụ trong cơ thể phải mất rất nhiều thời gian mới bộc lộ ra ngoài, không giống những Omega khác, thân thể không thích ứng được ngay lập tức phản ứng, vụ nổ lần này là một trong những nguyên nhân kích thích."
"UNK phát nổ đúng là có cộng hưởng với cậu, nhưng cũng chỉ cộng hưởng tin tức tố, tôi không rõ tiếp theo sẽ phát sinh thêm cái gì, bởi vì trước giờ chưa từng có tiền lệ, vì vậy tôi chỉ tạm phán đoán tinh thần lực của cậu cực kì phù hợp với UNK."
"Cho nên cậu mới có thể hòa tan UNK bằng tay không, do tin tức tố giữa cậu và UNK không ngừng cộng hưởng, trạng thái này kéo dài bao lâu trước mắt chưa xác định được, đồng thời tinh thần lực bởi vì có ngoại lực tác động dẫn đến bị thương lần thứ hai nên trong khoảng thời gian này sẽ xuất hiện ảo giác, chậm chạp, tinh thần đau nhức tùy tình huống."
Lạc Nhiễm quả thật có chút chậm chạp, Thẩm Tây Lạc nói một hồi dài như vậy, y phải rất cố gắng để tiếp thu.
Thẩm Tây Lạc tạm ngừng một lát, đưa hai túi thuốc cho y, "Đây mới là thuốc mà cậu cần, một cái để ổn định tin tức tố, mỗi tối uống hai viên. Một cái là để giảm đau."
"Cảm ơn."
"Cậu nghỉ ngơi cho tốt."
Nói xong Thẩm Tây Lạc không chậm trễ phút nào mà rời đi, giải quyết xong chuyện bên này, anh ta muốn qua chỗ Hạ Chí.
Chờ anh ta đi rồi, Lạc Nhiễm ngẩn người nhìn phòng bệnh trắng xóa.
Khoang mũi đều vương mùi thuốc sát trùng, y bỗng nhiên có chút nhớ mong hương vị của đất liền.
Thầm nghĩ, có lẽ là nhớ mùi thuốc lá.
Lạc Nhiễm đỡ giá truyền dịch đứng dậy muốn mở cửa sổ, ngẩng đầu liền trông thấy cửa sổ trước mắt phủ đầy hoa tử đằng.
Giống y chang hoa tử đằng ở công ty.
Thật xinh đẹp.
Y ngắm đến mức ngơ ngẩn, mãi khi điện thoại vang lên từng hồi nhắc nhở.
Lạc Nhiễm nghe máy.
"Lạc Nhiễm."
Là giọng của Lucas.
Y vô cùng bất ngờ.
"Lạc Nhiễm."
"Vâng, Thượng tướng."
Thanh âm quen thuộc từ đầu bên kia truyền đến, y chợt cảm thấy nỗi bồn chồn được dịu xuống.
Lần này ngẩng đầu, cửa sổ hoa tử đằng đã biến mất.
"Lạc Nhiễm, cậu thế nào rồi?" Giọng của hắn trầm thấp khàn khàn, "Có đau chỗ nào không?"
"Không có." Lạc Nhiễm cố gắng sắp xếp lại từ ngữ: "Đều là vết thương ngoài da, chân trái bó bột, nhưng bôi thuốc xong không đau nữa."
Lucas im lặng giây lát, nói: "Bọn họ có làm khó cậu không?"
"Không." Lạc Nhiễm nghĩ trong lòng, mới vừa nãy y còn chưa cảm giác được điều gì nhưng khả năng cao bên ngoài đã rối loạn hết cả lên rồi.
"Lạc Nhiễm, cậu chờ tôi trở về, tôi xem thử ai dám bắt nạt cậu."
"Được." Lạc Nhiễm không nhịn được cười.
"Chờ tôi trở về."
"Vâng."
Lucas nghiêm túc trao cho Lạc Nhiễm một lời hứa.
Kết thúc cuộc trò chuyện, hoa tử đằng đã không thấy tăm hơi.
—— Chỉ khi nhớ đến hắn, hoa tử đằng mới nở rộ.
Sau cuộc gọi, mọi thứ trở lại bình thường, Lạc Nhiễm yên tâm nằm xuống tiếp tục ngủ.
......
"Rầm!"
Lucas bên này sau khi cúp máy thì không được như thế, hắn hung hăng đấm một cái vào lan can phía trước.
Lan can rung động, một ít tro bụi theo đó bay ra ngoài.
Vương Thu Dương đứng cạnh, không dám hó hé gì.
Cứ nhất định phải là lúc hắn rời đi.
Ngực Lucas phập phồng kịch liệt.
"Chúng ta...... Hay là quay trở về? Hoặc khi nào đến M4 Thượng tướng hãy giao chiến trường lại cho chúng tôi, ngài cùng tiểu đội về trước." Vương Thu Dương đứng thẳng người: "Tôi đặt cược tính mạng mình để mang thắng lợi về cho Thượng tướng!"
Lucas tay nắm thanh xà ngang, nhắm mắt rồi mở mắt, giọng khàn khàn: "Không cần. Ba tiếng nữa đến nơi rồi, nhắc chiến hạm nhanh chóng lên."
Sau đó hắn xoay người xuống boong tàu.
"Tốc chiến tốc thắng! Đánh xong sớm có thể trở về sớm!" Đáy mắt của Lucas khiến Vương Thu Dương bất giác sinh ra cảm giác sợ hãi.
......
Bệnh viện, Thẩm Tây Lạc sắp xếp xong báo cáo của Lạc Nhiễm liền nhanh chóng qua dãy lầu khác.
Anh ta đẩy cửa phòng bệnh của Hạ Chí, thấy Hạ Chí đã tỉnh, các bác sĩ đang tiến hành kiểm tra thân thể.
Thẩm Tây Lạc lại gần nói: "Để tôi."
Hạ Chí nhìn Thẩm Tây Lạc, hít sâu một hơi: "Không cần, xong hết rồi."
Giây phút Hạ Chí ngã xuống đã được Lạc Nhiễm bảo vệ kĩ, trên người không có vết thương nghiêm trọng nào, lúc này rất tỉnh táo.
Đợi mấy bác sĩ kia rời đi, anh ta kéo Thẩm Tây Lạc.
"Nhiễm Nhiễm thế nào? Cậu ấy....Omega."
Hai tay Hạ Chí tay run run, vừa mới tỉnh liền nghe được tin Lạc Nhiễm có thể tay không hòa tan UNK, sợ xoắn cả lên, vốn luôn thấp thỏm việc y sẽ bị người khác hiện nên bây giờ cực kì cảm kích Thẩm Tây Lạc,vừa nhìn thấy người này anh ta rốt cuộc không kìm nén được nữa.
"Cậu ấy không sao, tôi đã giấu giếm mọi chuyện." Thẩm Tây Lạc nắm lấy tay Hạ Chí: "Cũng kê cho cậu ấy thuốc an thần DX56."
Hạ Chí nhẹ nhàng thở ra.
"Không, không có việc gì thì tốt......" Hạ Chí cúi đầu: "Đều do tôi......"
Thẩm Tây Lạc nghiêm túc nói: "Thứ nhất, chuyện này không thể trách em được, em cũng không biết có người cố ý đặt bom trong túi. Thứ hai, thân thể Lạc thư ký ổn định nhưng không có nghĩa những việc khác sẽ ổn, phong ba lần này có lẽ chưa thể kết thúc."
"Hả......?"
Thẩm Tây Lạc ngồi bên mép giường vẫn nắm chặt tay Hạ Chí như cũ, Hạ Chí thì suy nghĩ đã bay đến trên người Lạc Nhiễm nên không nhận thấy có chuyện gì bất hợp lý.
"Hiện giờ bên ngoài bệnh viện đều là người của Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, bọn họ đang chờ thời cơ." Thẩm Tây Lạc nói: "Thạch Tu Tư cũng không đi, cố trụ dưới lầu."
"......?" Hạ Chí ngạc nhiên hỏi: "Sao lại thế?"
"Đại hoàng tử muốn tiếp tục nghiên cứu UNK, hy vọng Lạc thư ký có thể gia nhập thí nghiệm, nên chầu trực cướp người. Nhị hoàng tử thì ngược lại, vì vậy đợi bên ngoài chuẩn bị ngăn cản." Thẩm Tây Lạc sắp xếp lại ý tứ: "Thuận tiện bán cho Thượng tướng một ân tình, sau này có thể nhờ đó mượn sức Thượng tướng."
Hạ Chí nghe xong, giật mình chạy đến bên cửa sổ nhìn thử, quả nhiên thấy quân lính đã đóng đô bên ngoài bệnh viện.
"Khốn kiếp......" Hạ Chí trừng mắt: "Đại hoàng tử là uy hiếp, muốn tóm chặt Nhiễm Nhiễm!"
Anh ta đi qua đi lại: "Nếu chúng ta công bố thân phận 3S Omega của cậu ấy thì sao? Omega sẽ được Đế Quốc ưu tiên bảo vệ, nhất là 3S."
"Em quá ngây thơ rồi." Thẩm Tây Lạc dùng giọng nói bình đạm như nước phân tích cho Hạ Chí: "Đế quốc bảo vệ Omega không đơn giản vì thể chất trời sinh yếu ớt, mà bởi vì họ có tinh thần lực, cấp bậc càng cao càng nhận được sự bảo hộ chặt chẽ, mục đích dùng vào thời điểm cần thiết."
Cả người Hạ Chí cứng đờ.
"Lạc thư ký là Beta thì chúng ta còn có lý do thoái thác. Nếu cậu ấy là Omega, vậy phiền phức to, có thể bị bắt giữ để liên tục tiêm vào UNK, tìm ra bí mật về tinh thần lực và nguyên do hòa tan UNK bằng tay không."
Hạ Chí hơi run người, "...... Pháp luật sẽ không cho phép tiến hành những thí nghiệm phi nhân đạo như vậy!"
Thẩm Tây Lạc nói: "Pháp luật vốn do hoàng thất và hội đồng quyết định, hạng mục thí nghiệm là do sở trưởng phê duyệt."
"......"
Hạ Chí: "Chuyện đó...... Đại hoàng tử không sợ Thượng tướng về xử lí sao?!"
Hai vị điện hạ rõ ràng rất muốn có được thế lực của Lucas.
Thẩm Tây Lạc đáp: "Nếu Lạc thư ký thật sự tham gia nghiên cứu, e là Thượng tướng không chỉ không thể xử lí, mà còn tự nguyện gia nhập phe phái của Đại hoàng tử để tham gia thí nghiệm, nếu không Nhị hoàng tử sao phải gấp rút làm biện pháp ngăn cản?"
Hạ Chí ngồi xuống, không ngừng bẻ ngón tay của mình.
"Thẩm Tây Lạc, làm sao bây giờ? Nhiễm Nhiễm là 3S Omega, tôi cũng không rõ tại sao cậu ấy lại thuần thục với UNK như thế, nhưng cậu ấy nhất định không thể bị mang đi...... Nếu tiêm UNK vào anh cũng biết hậu quả mà! Tinh thần của cậu ấy vốn đã bị rạn nứt rồi!"
"Ừm." Thẩm Tây Lạc gật đầu đáp: "Tôi sẽ cố hết sức."
Thẩm Tây Lạc giang tay ôm vai Hạ Chí, cứng nhắc muốn trấn an người kia.
Hạ Chí sững người, sau khi bình ổn lại, có chút bất ngờ với một Thẩm Tây Lạc của hiện tại.
"Anh......" Hạ Chí kéo khóe môi: "Anh thay đổi rất nhiều."
"Em thích điều đó không?"
"......"
Hạ Chí: "Nếu là anh của trước đây sẽ không tốt bụng thế, làm ra chuyện như này có chăng là vì lợi ích của Đế Quốc, giống như một người máy không có tình cảm. Tôi cho rằng anh sẽ nói ra cho mọi người, sau đó......"
"Đây là lí do em muốn giải trừ hôn ước với tôi sao? Bên cạnh việc kĩ năng của tôi kém?"
Thẩm Tây Lạc vừa thốt ra, Hạ Chí liền cứng họng.
"Tôi......"
Thẩm Tây Lạc vội ngắt lời: "Cho nên tôi đã sửa chữa, mấy năm nay không ngừng nỗ lực học tập chăm chỉ."
Hạ Chí khó hiểu, "Ví dụ như xem pỏn?"
"Cảm xúc về tình yêu giữa người với người là biểu hiện trực quan nhất của nhân loại, cũng nằm trong phạm vi nghiên cứu và quan sát của tôi.."
Hạ Chí: "......"
Thẩm Tây Lạc nhìn Hạ Chí, nghiêm túc hỏi: "Nếu biểu hiện lần này của tôi tốt, em có thể cân nhắc việc ăn tối với tôi không?"
"......"
Hạ Chí nghiêng đầu đáp: "Vậy còn phải xem biểu hiện của anh thế nào."
......
—— XXXX ——
"Lạc thư ký......!"
Lạc Nhiễm ngủ nguyên một ngày, đến lúc tỉnh dậy thì thấy Lục Thành vẫn luôn canh giữ ngoài cửa tiến vào.
Y ấn huyệt thái dương, cưỡng ép chính mình tập trung tinh thần, hỏi: "Chuyện gì vậy? Sao cậu lại tới đây?"
Lục Thành đáp: "Báo cáo! Là Thượng tướng phái tôi đến, bảo vệ tốt cho thư ký!"
"Bảo vệ?" Lạc Nhiễm nghi hoặc.
"Đại hoàng tử đã cử quân canh giữ bên ngoài bệnh viện, Nhị hoàng tử cũng thế." Lục Thành báo cáo: "Mong Lạc thư ký tin tưởng tôi! Có tôi ở đây không ai có thể mang người đi được!"
"Cậu cũng điều quân tới?" Lạc Nhiễm cảm thấy có chút đau đầu.
Nơi này là thủ đô, mọi người đương nhiên sẽ không gây náo loạn tranh đấu, chỉ là dùng quân riêng và vệ sĩ để tạo áp lực mà thôi, nhưng tình huống hiện tại cực kì không ổn.
Chỉ có thể là vì y.
Lạc Nhiễm suy nghĩ chốc lát: "Chuẩn bị một chút, để tôi với Đại hoàng tử hoặc Thạch sở trưởng nói chuyện rõ ràng, đừng làm mọi thứ trở nên nghiêm trọng."
"Đây...... Vâng."
Lát sau, Chu Minh Vũ một thân một mình đi vào, có lẽ là muốn thể hiện thành ý.
"Lạc thư ký, thân thể có khỏe hơn chưa?" Chu Minh Vũ kéo ghế ngồi cạnh giường y: "Tôi vốn định gọi thêm vài hộ lí đến chăm sóc cho cậu, nhưng bác sĩ Thẩm kiên trì muốn toàn quyền xử trí."
"Có bác sĩ Thẩm là được rồi." Lạc Nhiễm ôn hòa.
"Lạc thư ký, cho phép tôi đi thẳng vào vấn đề nhé." Chu Minh Vũ nói: "Mục đích của tôi rất đơn giản, hi vọng Lạc thư ký có thể phối hợp nghiên cứu, để chúng tôi tìm được nguyên lý tinh luyện UNK từ Beta, tạo phúc cho Đế Quốc, không ngừng tiến bộ, cứu vớt AO còn lại."
Lạc Nhiễm im lặng.
"Lạc thư ký, cậu biết đấy, cậu...... Trong lòng tôi rất khác biệt." Chu Minh Vũ lấy nước, cũng rót cho y một ly nước ấm,: "Tôi sẽ chăm sóc cho cậu, đảm bảo an toàn của cậu."
"Cậu có thể tin tưởng tôi không?"
"...... Điện hạ." Lạc Nhiễm đang muốn mở miệng, đầu bỗng nhiên truyền đến một cơn đau đớn kịch liệt, trước mắt rơi vào một mãnh hỗn loạn.
"Lạc thư ký......!"
Lục Thành và Thẩm Tây Lạc đang canh giữ bên ngoài đồng thời vọt vào.
"Điện hạ, tinh thần của Lạc thư ký không tốt, ngài có thể rời đi trước không......?"
Lạc Nhiễm cũng không ngờ bản thân đột ngột trở nên như vậy, chỉ cần hơi mất tập trung thì tinh thần liền khó lòng chống đỡ.
"Xin lỗi......" Lạc Nhiễm ôm đầu: "Chúng ta dùng điện thoại để liên lạc được không?"
Chu Minh Vũ trầm mặc, rời đi.
Một lát sau, bộ đàm của Lục Thành thu được tín hiệu cầu cứu.
Thành viên đội hộ vệ canh giữ dưới lầu báo cáo: "Đại hoàng tử mang theo bác sĩ bên ngoài sắp xông vô, nói là muốn chữa trị cho Lạc thư ký!"
"......" Ánh mắt Lục Thành sắc lạnh, quát: "Không được để họ tiến vào!"
Năm phút sau.
"Thượng tướng đã trở lại......!"
Lạc Nhiễm đang mơ mơ hồ hồ nghe được câu này vội choàng tỉnh, kinh ngạc.
Cái gì?
Lạc Nhiễm mơ một giấc mơ.
Xung quanh tối đen như mực, y dường như đang ở trong một không gian rất rộng nhưng không có lấy chút ánh sáng nào.
Đây là...... Nơi nào?
Lạc Nhiễm thấy cách đó không xa có một nguồn sáng phía trước, trong bóng đêm đặc biệt rõ ràng.
Y không tự chủ được bị ánh sáng đó hấp dẫn, màu trắng bạc xen lẫn đỏ tươi chói mắt.
Đuổi theo nó, Lạc Nhiễm đi đến một hang động, trên vách động khảm vô số hòn đá lấp lánh, mỗi hòn đá đều có hoa văn màu đỏ.
Nó được đặt lên UNK, Unknown.
Đây là hang động UNK.
UNK của Lạc Băng và M4 đều được giấu kín dưới lớp băng quặng, yêu cầu phải khai thác xuống một độ sâu nhất định mới có thể tìm được, chưa từng có hang động nào mà khắp nơi đều là UNK.
Lạc Nhiễm duỗi tay chạm vào hòn đá, chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy, sau đó liền mở mắt tỉnh dậy.
"Lạc thư ký."
Người đầu tiên y nhìn thấy là Thẩm Tây Lạc, anh ta đang cầm báo cáo, khuôn mặt lạnh nhạt, ngay lúc này càng lạnh hơn.
Hạ Chí và Lạc Nhiễm cùng bị vụ nổ gây thương tích, nhưng vì công việc nên hiện tại anh ta không thể ở bên Hạ Chí được.
Không chỉ Thẩm Tây Lạc, nhân viên nghiên cứu, Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử và mấy vị quan chức đều vây quanh y.
Quan sát bối cảnh một hồi, y phát hiện bản thân đang nằm trong phòng bệnh VIP của thủ đô, là địa bàn của Thẩm Tây Lạc.
Lạc Nhiễm hơi mê man và bất ngờ.
Sao lại thế này?
Y thử cử động thân thể, chống người dựa lên đầu giường.
Cả người có chút đau, bỗng nhớ đến việc té ngã bị thương, còn bị nổ trúng, may mắn chỉ trầy da và bỏng, chỗ thương thế nghiêm trọng nhất là chân trái đang bó thạch cao, hình như là bị gãy.
Thạch Tu Tư có phần gấp gáp không chờ nổi: "Lạc thư ký đã tỉnh rồi, có thể làm thí nghiệm!"
Vừa nói xong liền có người nâng một cái trên khay tới, ở trên là khối UNK chưa được tinh luyện.
Lạc Nhiễm mới tỉnh lại, cố gắng lấy lại chút tỉnh táo, đầu óc nhanh chóng vận hành.
Đây là chuyện gì?
Thẩm Tây Lạc nói: "Lạc thư ký, khi cậu ngã xuống đúng lúc chạm tay vào một túi đựng UNK, nó sau khi tiếp xúc với cậu đã bị hòa tan."
"......!"
Đáy lòng y lạnh ngắt.
Thân phận Omega của y......
"Đây là phát hiện quan trọng, bước nhảy vọt nha!" Thạch Tu Tư kích động, khuôn mặt run run đỏ ửng: "Nếu Beta không cần dùng đến tinh thần lực mà có thể tinh luyện UNK, thì mọi vấn đề đều được giải quyết dễ dàng!"
"Đúng vậy." Đại hoàng tử vui mừng: "Beta chiếm số lượng gấp nhiều lần so với Alpha và Omega, nếu Beta có thể tinh luyện UNK, sẽ không còn xuất hiện tình trạng hao tổn tinh thần lực nữa."
Lạc Nhiễm cứng người, bất động thanh sắc thu hồi biểu tình và lời nói.
Xem ra sau khi y và Hạ Chí ngất xỉu thì đã được Thẩm Tây Lạc chữa trị, hơn nữa Thẩm Tây Lạc không để người ngoài nhúng tay vào, bản thân cũng im lặng giấu giếm thân phận cho y.
Lạc Nhiễm nhìn Thẩm Tây Lạc, anh ta vẫn giữ bộ dạng chuyên nghiệp như cũ.
Khối UNK được đưa tới trước mặt Lạc Nhiễm, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về y.
Lạc Nhiễm dựa vào đầu giường, có chút do dự.
"Lạc thư ký không cần lo lắng." Thẩm Tây Lạc hướng dẫn: "Cứ như bình thường thôi."
Y lưỡng lực chốc lát, sau đó nhẹ nhàng đặt tay lên khối đá.
Tiếp theo, kỳ tích đã xảy ra.
Tất cả mọi người trong phòng đều không nhịn được kinh ngạc ồ cả lên.
Cục đá kia vốn dĩ là màu bạc sau khi được Lạc Nhiễm chạm vào thì bắt đầu xuất hiện một vết nứt, lát sau khối đá thể rắn kia đã biến thành dung dịch đặc sệt, lớp vỏ cứng bên ngoài UNK như chưa từng tồn tại, lộ ra phần lõi nho nhỏ bên trong.
Lạc Nhiễm cũng ngẩn người.
...... Sao lại thế này?
"Trời ơi, rõ ràng không phải Omega, tại sao lại có thể làm được điều này......?" Thạch Tu Tư hai mắt sáng ngời: "Lạc thư ký, chờ cậu điều dưỡng thân thể tốt lên, nhất định phải gia nhập thí nghiệm đấy!"
"Sở trường." Thẩm Tây Lạc ngắt ngang câu chào mời nhiệt tình của ông ta, ngữ khí vẫn bình thản không gợn sóng: "Thời điểm UNK nổ Lạc thư ký có mặt tại hiện trường nên thân thể có lẽ đã bị tác động của từ trường, mới sinh ra sự cộng hưởng với UNK, nhưng loại cộng hưởng này không kéo dài được lâu, nhiều nhất là ngày mốt sẽ biến mất."
Thẩm Tây Lạc nghiêm túc thêu dệt câu chuyện, cố ý phối hợp với số liệu cùng báo cáo của anh ta, hơn nữa vì có sự am hiểu với tinh thần lực, cho nên lúc nói ra cũng không ai dám hoài nghi.
Thẩm Tây Lạc trình báo cáo ra cho mọi người xem rồi giải thích.
"Cơ thể Beta không có tinh thần lực, bởi vậy khá dễ bị phóng xạ của UNK ảnh hưởng. Đặc biệt nơi bến tàu đã nổ tung rất nhiều UNK, hình thành một lớp từ trường ở đó."
Hàng hóa bến tàu hơn một phần ba bị đánh tráo thành bom, nhưng hai phần ba còn lại là UNK.
"Bất luận thế nào, trước tiên hãy để Lạc thư ký nghỉ ngơi cho khỏe đã." Thẩm Tây Lạc nói: "Vụ nổ và việc cộng hưởng đã ảnh hưởng đến não bộ tạo thành thương tổn, tiếp theo có thể xuất hiện rất nhiều tình huống, cần dành thời gian tịnh dưỡng."
Thạch Tu Tư vẫn chưa muốn rời đi lắm, nhưng bị ánh nhìn sắc lẹm của Đại hoàng tử nên đành phải ngoan ngoãn ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại Thẩm Tây Lạc và Lạc Nhiễm, lúc này anh ta mới nói: "Lạc thư ký, đã có người hoài nghi cậu là Omega."
Lạc Nhiễm hơi nhíu mày.
"Nhưng cậu không thể bị lộ, với thế cục hiện tại, Thượng tướng thì không có mặt trong thủ đô, cậu mới chỉ là Beta mà bên phía Đại hoàng tử đã gấp đến không chờ nổi, muốn cậu tham gia làm thí nghiệm, nếu phát hiện ra cậu là Omega 3S, có lẽ càng nghiêm trọng hơn."
Thậm chí là cưỡng đoạt.
Lạc Nhiễm ngẩng đầu, chân thành cảm ơn: "Bác sĩ Thẩm, cảm ơn anh đã không nói ra......"
Thẩm Tây Lạc đáp: "Lần đầu tiên trông thấy cậu tôi đã biết cậu là Omega 3S."
Anh ta là kim bài trong phòng nghiên cứu tin tức tố, dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra sự khác biệt giữa các cấp bậc tin tức tố, nhưng anh ta không thích nhiều chuyện.
Lạc Nhiễm kinh ngạc.
Cả hai đều rơi vào trầm mặc, y nhìn về phía trước, có chút mơ hồ trống rỗng.
"Lạc thư ký?" Thẩm Tây Lạc ngờ vực hỏi.
Lạc Nhiễm vẫn không có phản ứng.
"Lạc thư ký." Anh ta nhắm chuẩn vào mi tâm y vỗ một cái, cả người Lạc Nhiễm lập tức chấn động, cuối cùng cũng chịu phản ứng lại.
"Tôi tại sao......"
"Bình thường." Thẩm Tây Lạc kéo ghế ngồi xuống, âm điệu trở nên nghiêm túc: "Lạc thư ký, bây giờ tôi sẽ nói cho cậu biết tình trạng thật sự."
"Cậu tinh luyện UNK, nhưng vì là 3S cho nên những tác dụng phụ trong cơ thể phải mất rất nhiều thời gian mới bộc lộ ra ngoài, không giống những Omega khác, thân thể không thích ứng được ngay lập tức phản ứng, vụ nổ lần này là một trong những nguyên nhân kích thích."
"UNK phát nổ đúng là có cộng hưởng với cậu, nhưng cũng chỉ cộng hưởng tin tức tố, tôi không rõ tiếp theo sẽ phát sinh thêm cái gì, bởi vì trước giờ chưa từng có tiền lệ, vì vậy tôi chỉ tạm phán đoán tinh thần lực của cậu cực kì phù hợp với UNK."
"Cho nên cậu mới có thể hòa tan UNK bằng tay không, do tin tức tố giữa cậu và UNK không ngừng cộng hưởng, trạng thái này kéo dài bao lâu trước mắt chưa xác định được, đồng thời tinh thần lực bởi vì có ngoại lực tác động dẫn đến bị thương lần thứ hai nên trong khoảng thời gian này sẽ xuất hiện ảo giác, chậm chạp, tinh thần đau nhức tùy tình huống."
Lạc Nhiễm quả thật có chút chậm chạp, Thẩm Tây Lạc nói một hồi dài như vậy, y phải rất cố gắng để tiếp thu.
Thẩm Tây Lạc tạm ngừng một lát, đưa hai túi thuốc cho y, "Đây mới là thuốc mà cậu cần, một cái để ổn định tin tức tố, mỗi tối uống hai viên. Một cái là để giảm đau."
"Cảm ơn."
"Cậu nghỉ ngơi cho tốt."
Nói xong Thẩm Tây Lạc không chậm trễ phút nào mà rời đi, giải quyết xong chuyện bên này, anh ta muốn qua chỗ Hạ Chí.
Chờ anh ta đi rồi, Lạc Nhiễm ngẩn người nhìn phòng bệnh trắng xóa.
Khoang mũi đều vương mùi thuốc sát trùng, y bỗng nhiên có chút nhớ mong hương vị của đất liền.
Thầm nghĩ, có lẽ là nhớ mùi thuốc lá.
Lạc Nhiễm đỡ giá truyền dịch đứng dậy muốn mở cửa sổ, ngẩng đầu liền trông thấy cửa sổ trước mắt phủ đầy hoa tử đằng.
Giống y chang hoa tử đằng ở công ty.
Thật xinh đẹp.
Y ngắm đến mức ngơ ngẩn, mãi khi điện thoại vang lên từng hồi nhắc nhở.
Lạc Nhiễm nghe máy.
"Lạc Nhiễm."
Là giọng của Lucas.
Y vô cùng bất ngờ.
"Lạc Nhiễm."
"Vâng, Thượng tướng."
Thanh âm quen thuộc từ đầu bên kia truyền đến, y chợt cảm thấy nỗi bồn chồn được dịu xuống.
Lần này ngẩng đầu, cửa sổ hoa tử đằng đã biến mất.
"Lạc Nhiễm, cậu thế nào rồi?" Giọng của hắn trầm thấp khàn khàn, "Có đau chỗ nào không?"
"Không có." Lạc Nhiễm cố gắng sắp xếp lại từ ngữ: "Đều là vết thương ngoài da, chân trái bó bột, nhưng bôi thuốc xong không đau nữa."
Lucas im lặng giây lát, nói: "Bọn họ có làm khó cậu không?"
"Không." Lạc Nhiễm nghĩ trong lòng, mới vừa nãy y còn chưa cảm giác được điều gì nhưng khả năng cao bên ngoài đã rối loạn hết cả lên rồi.
"Lạc Nhiễm, cậu chờ tôi trở về, tôi xem thử ai dám bắt nạt cậu."
"Được." Lạc Nhiễm không nhịn được cười.
"Chờ tôi trở về."
"Vâng."
Lucas nghiêm túc trao cho Lạc Nhiễm một lời hứa.
Kết thúc cuộc trò chuyện, hoa tử đằng đã không thấy tăm hơi.
—— Chỉ khi nhớ đến hắn, hoa tử đằng mới nở rộ.
Sau cuộc gọi, mọi thứ trở lại bình thường, Lạc Nhiễm yên tâm nằm xuống tiếp tục ngủ.
......
"Rầm!"
Lucas bên này sau khi cúp máy thì không được như thế, hắn hung hăng đấm một cái vào lan can phía trước.
Lan can rung động, một ít tro bụi theo đó bay ra ngoài.
Vương Thu Dương đứng cạnh, không dám hó hé gì.
Cứ nhất định phải là lúc hắn rời đi.
Ngực Lucas phập phồng kịch liệt.
"Chúng ta...... Hay là quay trở về? Hoặc khi nào đến M4 Thượng tướng hãy giao chiến trường lại cho chúng tôi, ngài cùng tiểu đội về trước." Vương Thu Dương đứng thẳng người: "Tôi đặt cược tính mạng mình để mang thắng lợi về cho Thượng tướng!"
Lucas tay nắm thanh xà ngang, nhắm mắt rồi mở mắt, giọng khàn khàn: "Không cần. Ba tiếng nữa đến nơi rồi, nhắc chiến hạm nhanh chóng lên."
Sau đó hắn xoay người xuống boong tàu.
"Tốc chiến tốc thắng! Đánh xong sớm có thể trở về sớm!" Đáy mắt của Lucas khiến Vương Thu Dương bất giác sinh ra cảm giác sợ hãi.
......
Bệnh viện, Thẩm Tây Lạc sắp xếp xong báo cáo của Lạc Nhiễm liền nhanh chóng qua dãy lầu khác.
Anh ta đẩy cửa phòng bệnh của Hạ Chí, thấy Hạ Chí đã tỉnh, các bác sĩ đang tiến hành kiểm tra thân thể.
Thẩm Tây Lạc lại gần nói: "Để tôi."
Hạ Chí nhìn Thẩm Tây Lạc, hít sâu một hơi: "Không cần, xong hết rồi."
Giây phút Hạ Chí ngã xuống đã được Lạc Nhiễm bảo vệ kĩ, trên người không có vết thương nghiêm trọng nào, lúc này rất tỉnh táo.
Đợi mấy bác sĩ kia rời đi, anh ta kéo Thẩm Tây Lạc.
"Nhiễm Nhiễm thế nào? Cậu ấy....Omega."
Hai tay Hạ Chí tay run run, vừa mới tỉnh liền nghe được tin Lạc Nhiễm có thể tay không hòa tan UNK, sợ xoắn cả lên, vốn luôn thấp thỏm việc y sẽ bị người khác hiện nên bây giờ cực kì cảm kích Thẩm Tây Lạc,vừa nhìn thấy người này anh ta rốt cuộc không kìm nén được nữa.
"Cậu ấy không sao, tôi đã giấu giếm mọi chuyện." Thẩm Tây Lạc nắm lấy tay Hạ Chí: "Cũng kê cho cậu ấy thuốc an thần DX56."
Hạ Chí nhẹ nhàng thở ra.
"Không, không có việc gì thì tốt......" Hạ Chí cúi đầu: "Đều do tôi......"
Thẩm Tây Lạc nghiêm túc nói: "Thứ nhất, chuyện này không thể trách em được, em cũng không biết có người cố ý đặt bom trong túi. Thứ hai, thân thể Lạc thư ký ổn định nhưng không có nghĩa những việc khác sẽ ổn, phong ba lần này có lẽ chưa thể kết thúc."
"Hả......?"
Thẩm Tây Lạc ngồi bên mép giường vẫn nắm chặt tay Hạ Chí như cũ, Hạ Chí thì suy nghĩ đã bay đến trên người Lạc Nhiễm nên không nhận thấy có chuyện gì bất hợp lý.
"Hiện giờ bên ngoài bệnh viện đều là người của Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, bọn họ đang chờ thời cơ." Thẩm Tây Lạc nói: "Thạch Tu Tư cũng không đi, cố trụ dưới lầu."
"......?" Hạ Chí ngạc nhiên hỏi: "Sao lại thế?"
"Đại hoàng tử muốn tiếp tục nghiên cứu UNK, hy vọng Lạc thư ký có thể gia nhập thí nghiệm, nên chầu trực cướp người. Nhị hoàng tử thì ngược lại, vì vậy đợi bên ngoài chuẩn bị ngăn cản." Thẩm Tây Lạc sắp xếp lại ý tứ: "Thuận tiện bán cho Thượng tướng một ân tình, sau này có thể nhờ đó mượn sức Thượng tướng."
Hạ Chí nghe xong, giật mình chạy đến bên cửa sổ nhìn thử, quả nhiên thấy quân lính đã đóng đô bên ngoài bệnh viện.
"Khốn kiếp......" Hạ Chí trừng mắt: "Đại hoàng tử là uy hiếp, muốn tóm chặt Nhiễm Nhiễm!"
Anh ta đi qua đi lại: "Nếu chúng ta công bố thân phận 3S Omega của cậu ấy thì sao? Omega sẽ được Đế Quốc ưu tiên bảo vệ, nhất là 3S."
"Em quá ngây thơ rồi." Thẩm Tây Lạc dùng giọng nói bình đạm như nước phân tích cho Hạ Chí: "Đế quốc bảo vệ Omega không đơn giản vì thể chất trời sinh yếu ớt, mà bởi vì họ có tinh thần lực, cấp bậc càng cao càng nhận được sự bảo hộ chặt chẽ, mục đích dùng vào thời điểm cần thiết."
Cả người Hạ Chí cứng đờ.
"Lạc thư ký là Beta thì chúng ta còn có lý do thoái thác. Nếu cậu ấy là Omega, vậy phiền phức to, có thể bị bắt giữ để liên tục tiêm vào UNK, tìm ra bí mật về tinh thần lực và nguyên do hòa tan UNK bằng tay không."
Hạ Chí hơi run người, "...... Pháp luật sẽ không cho phép tiến hành những thí nghiệm phi nhân đạo như vậy!"
Thẩm Tây Lạc nói: "Pháp luật vốn do hoàng thất và hội đồng quyết định, hạng mục thí nghiệm là do sở trưởng phê duyệt."
"......"
Hạ Chí: "Chuyện đó...... Đại hoàng tử không sợ Thượng tướng về xử lí sao?!"
Hai vị điện hạ rõ ràng rất muốn có được thế lực của Lucas.
Thẩm Tây Lạc đáp: "Nếu Lạc thư ký thật sự tham gia nghiên cứu, e là Thượng tướng không chỉ không thể xử lí, mà còn tự nguyện gia nhập phe phái của Đại hoàng tử để tham gia thí nghiệm, nếu không Nhị hoàng tử sao phải gấp rút làm biện pháp ngăn cản?"
Hạ Chí ngồi xuống, không ngừng bẻ ngón tay của mình.
"Thẩm Tây Lạc, làm sao bây giờ? Nhiễm Nhiễm là 3S Omega, tôi cũng không rõ tại sao cậu ấy lại thuần thục với UNK như thế, nhưng cậu ấy nhất định không thể bị mang đi...... Nếu tiêm UNK vào anh cũng biết hậu quả mà! Tinh thần của cậu ấy vốn đã bị rạn nứt rồi!"
"Ừm." Thẩm Tây Lạc gật đầu đáp: "Tôi sẽ cố hết sức."
Thẩm Tây Lạc giang tay ôm vai Hạ Chí, cứng nhắc muốn trấn an người kia.
Hạ Chí sững người, sau khi bình ổn lại, có chút bất ngờ với một Thẩm Tây Lạc của hiện tại.
"Anh......" Hạ Chí kéo khóe môi: "Anh thay đổi rất nhiều."
"Em thích điều đó không?"
"......"
Hạ Chí: "Nếu là anh của trước đây sẽ không tốt bụng thế, làm ra chuyện như này có chăng là vì lợi ích của Đế Quốc, giống như một người máy không có tình cảm. Tôi cho rằng anh sẽ nói ra cho mọi người, sau đó......"
"Đây là lí do em muốn giải trừ hôn ước với tôi sao? Bên cạnh việc kĩ năng của tôi kém?"
Thẩm Tây Lạc vừa thốt ra, Hạ Chí liền cứng họng.
"Tôi......"
Thẩm Tây Lạc vội ngắt lời: "Cho nên tôi đã sửa chữa, mấy năm nay không ngừng nỗ lực học tập chăm chỉ."
Hạ Chí khó hiểu, "Ví dụ như xem pỏn?"
"Cảm xúc về tình yêu giữa người với người là biểu hiện trực quan nhất của nhân loại, cũng nằm trong phạm vi nghiên cứu và quan sát của tôi.."
Hạ Chí: "......"
Thẩm Tây Lạc nhìn Hạ Chí, nghiêm túc hỏi: "Nếu biểu hiện lần này của tôi tốt, em có thể cân nhắc việc ăn tối với tôi không?"
"......"
Hạ Chí nghiêng đầu đáp: "Vậy còn phải xem biểu hiện của anh thế nào."
......
—— XXXX ——
"Lạc thư ký......!"
Lạc Nhiễm ngủ nguyên một ngày, đến lúc tỉnh dậy thì thấy Lục Thành vẫn luôn canh giữ ngoài cửa tiến vào.
Y ấn huyệt thái dương, cưỡng ép chính mình tập trung tinh thần, hỏi: "Chuyện gì vậy? Sao cậu lại tới đây?"
Lục Thành đáp: "Báo cáo! Là Thượng tướng phái tôi đến, bảo vệ tốt cho thư ký!"
"Bảo vệ?" Lạc Nhiễm nghi hoặc.
"Đại hoàng tử đã cử quân canh giữ bên ngoài bệnh viện, Nhị hoàng tử cũng thế." Lục Thành báo cáo: "Mong Lạc thư ký tin tưởng tôi! Có tôi ở đây không ai có thể mang người đi được!"
"Cậu cũng điều quân tới?" Lạc Nhiễm cảm thấy có chút đau đầu.
Nơi này là thủ đô, mọi người đương nhiên sẽ không gây náo loạn tranh đấu, chỉ là dùng quân riêng và vệ sĩ để tạo áp lực mà thôi, nhưng tình huống hiện tại cực kì không ổn.
Chỉ có thể là vì y.
Lạc Nhiễm suy nghĩ chốc lát: "Chuẩn bị một chút, để tôi với Đại hoàng tử hoặc Thạch sở trưởng nói chuyện rõ ràng, đừng làm mọi thứ trở nên nghiêm trọng."
"Đây...... Vâng."
Lát sau, Chu Minh Vũ một thân một mình đi vào, có lẽ là muốn thể hiện thành ý.
"Lạc thư ký, thân thể có khỏe hơn chưa?" Chu Minh Vũ kéo ghế ngồi cạnh giường y: "Tôi vốn định gọi thêm vài hộ lí đến chăm sóc cho cậu, nhưng bác sĩ Thẩm kiên trì muốn toàn quyền xử trí."
"Có bác sĩ Thẩm là được rồi." Lạc Nhiễm ôn hòa.
"Lạc thư ký, cho phép tôi đi thẳng vào vấn đề nhé." Chu Minh Vũ nói: "Mục đích của tôi rất đơn giản, hi vọng Lạc thư ký có thể phối hợp nghiên cứu, để chúng tôi tìm được nguyên lý tinh luyện UNK từ Beta, tạo phúc cho Đế Quốc, không ngừng tiến bộ, cứu vớt AO còn lại."
Lạc Nhiễm im lặng.
"Lạc thư ký, cậu biết đấy, cậu...... Trong lòng tôi rất khác biệt." Chu Minh Vũ lấy nước, cũng rót cho y một ly nước ấm,: "Tôi sẽ chăm sóc cho cậu, đảm bảo an toàn của cậu."
"Cậu có thể tin tưởng tôi không?"
"...... Điện hạ." Lạc Nhiễm đang muốn mở miệng, đầu bỗng nhiên truyền đến một cơn đau đớn kịch liệt, trước mắt rơi vào một mãnh hỗn loạn.
"Lạc thư ký......!"
Lục Thành và Thẩm Tây Lạc đang canh giữ bên ngoài đồng thời vọt vào.
"Điện hạ, tinh thần của Lạc thư ký không tốt, ngài có thể rời đi trước không......?"
Lạc Nhiễm cũng không ngờ bản thân đột ngột trở nên như vậy, chỉ cần hơi mất tập trung thì tinh thần liền khó lòng chống đỡ.
"Xin lỗi......" Lạc Nhiễm ôm đầu: "Chúng ta dùng điện thoại để liên lạc được không?"
Chu Minh Vũ trầm mặc, rời đi.
Một lát sau, bộ đàm của Lục Thành thu được tín hiệu cầu cứu.
Thành viên đội hộ vệ canh giữ dưới lầu báo cáo: "Đại hoàng tử mang theo bác sĩ bên ngoài sắp xông vô, nói là muốn chữa trị cho Lạc thư ký!"
"......" Ánh mắt Lục Thành sắc lạnh, quát: "Không được để họ tiến vào!"
Năm phút sau.
"Thượng tướng đã trở lại......!"
Lạc Nhiễm đang mơ mơ hồ hồ nghe được câu này vội choàng tỉnh, kinh ngạc.
Cái gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất