Omega Giả Làm Nam Thư Ký Beta Cho Thượng Tướng Thô Bạo
Chương 64: Bạn trai, Thượng tướng
Mấy ngày sau, Lạc Nhiễm xin nghỉ phép cùng với Lucas đang trong kỳ nghỉ dài hơi đến nhà hàng lớn nhất Đế Quốc.
Hiếm có khi nào Lucas ăn mặc chỉnh tề lịch sự hơn hẳn như hôm nay, ít nhất hắn không mặc những loại quần áo mà ngày thường tùy tiện vơ được, nếu không có Lạc Nhiễm luôn giúp hắn sắp xếp ăn mặc, khả năng cao hắn sẽ dùng lại mấy bộ đồ cũ, nhăn nheo nhàu nhĩ rồi phối hợp loạn cả lên.
Lạc Nhiễm thì chẳng cần cố ý trưng diện gì, chỉ ăn mặc gọn gàng tinh tế, tự nhiên mang theo khí chất tao nhã.
Hai người cùng nhau đi đến khu vực chỉ định trước.
Có một thiết bị kiểm tra trước cửa dùng để đo lường nhiệt năng, nhắc nhở họ ký tên và đăng ký.
Làm xong tất cả, Lạc Nhiễm đẩy cửa bước vào, thoáng chốc toàn bộ ánh mắt trong sảnh đều hướng về phía y.
Lạc Nhiễm mỉm cười gật nhẹ đầu, tư thái nhàn nhã ung dung.
Lucas đi phía sau y, dáng vẻ hắn thời điểm này như đang mang theo sát khí và sự hung dữ khó mà tiếp cận.
Bầu không khí có chút vi diệu, những người còn lại quay sang nhìn Lạc Nhiễm, trong nháy mắt xuất hiện vài phần cứng đờ.
"Chào mừng Lạc Nhiễm......" Lớp trưởng là một nữ Beta hoạt bát, lập tức đứng dậy chào hỏi, có chút xấu hổ vội sửa lại: "À, hiện tại phải là Lạc thư ký mới đúng."
"Vị này chính là......Bạn trai của cậu sao?" Lớp trưởng hơi ngập ngừng, người trước mặt cô nàng hình như có hơi quen mắt......
Vả lại CP của thư ký trưởng và Thượng tướng Đế Quốc nổi tiếng đến độ cả nước đều biết, cũng chưa từng nghe qua y có bạn trai?
Không trách cô nàng không nhận ra, hình ảnh của Lucas trong mắt truyền thông công chúng lúc nào khoác quân trang tối màu.
Trong lúc Lạc Nhiễm sững người thì Lucas đứng phía sau đã "Ừ" một tiếng.
Lạc Nhiễm không phản bác.
Trước khi tới đây, Lucas đã nói sẽ giả làm bạn trai của y.
Hai người ngồi xuống.
Bạn học từ hai phân hiệu cấp 2,3 đều có mặt, phần lớn là những người mà Lạc Nhiễm không quen biết, một số khác trước kia tránh y như tránh tà, phần còn lại là nhóm người năm đó bắt nat y.
Không khí bỗng chốc vô cùng xấu hổ.
Đương nhiên là những người kia xấu hổ, Lạc Nhiễm chỉ tập trung ăn uống.
Tư thế khi ăn uống của y nhàn nhã lại thảnh thơi, đường nét tinh tế, mái tóc màu bạc nhanh chóng được cột cao lên.
Vừa nhìn liền thấy rõ sự đối lập với phần còn lại, giống như quý tộc lạc vào khu ổ chuột, không khí có chút khó chịu và đè nén.
Những người bạn từ lớp cũ cũng không dám liếc trộm Lạc Nhiễm, cuối cùng vẫn là lớp trưởng của lớp mới mở miệng hỏi thăm: "Lạc thư ký gần đây ổn chứ?"
"Cũng không tệ lắm." Lạc Nhiễm gật đầu.
Trên bàn ăn đã có không ít người nhận ra Lucas, sợ hãi im như thóc, tự mặc niệm sao mà ảo ma quá chừng.
Họ có thể ngồi ăn cơm chung với Thượng tướng Đế Quốc luôn cơ đấy......
"Lạc thư ký khác rất nhiều so với trước đây nha, ngày xưa yên lặng biết bao nhiêu." Đúng lúc này, một cô gái tóc nâu buộc tóc đuôi ngựa bật cười mở lời.
Cô nàng chính là Emily Rito, con gái của gia đình Tử tước và là em gái kẻ đã quấy rối Lạc Nhiễm trước đây.
Sau khi Lucas biết được chuyện đó, không chỉ đánh cho anh trai Effie của cô ta lên bờ xuống ruộng, mà còn trả thù rất gay gắt.
Khi ấy Effie đang thi địa chất học, người trong nhà định đút lót để gã có thể ở lại thủ đô công tác, nâng cấp từ một thằng khốn ăn bám thành một thằng khốn có nghề ngỗng.
Nhưng Lucas đột ngột hạ lệnh xuống, cưỡng ép Effie phải gia nhập đoàn khảo sát và đi đến một hành tinh xa xôi rét lạnh nhằm khảo sát địa chất.
Cuộc sống áo cơm không lo thoắt cái biến thành "Lưu đày", gia đình bọn họ đương nhiên rất oán hận.
Chuyến đi này kéo dài rất nhiều năm, mãi gần đây khi hành tinh kia hoàn toàn khai phá xong, Effie mới được cho phép trở về.
Nhưng người về cũng đổi thay, da dẻ khô quắt, cơ thể ốm yếu tiều tụy đi không ít, chẳng còn là dáng vẻ kiêu ngạo ăn chơi trác táng ngày nào nữa.
"Lạc thư ký có bạn trai rồi cơ à?" Emily chống cằm nói: "Tôi còn tưởng Lạc thư ký đã nhận thêm một công việc khác í chứ, ai ở Đế Quốc mà không tưởng cậu và Thượng tướng ở bên nhau đâu? Lớn lên xinh đẹp thật là tốt...... Tôi còn phải hâm mộ luôn đó."
Lời này thốt ra như đang bóng gió ám chỉ Lạc Nhiễm dùng thủ đoạn để thượng vị, bị cấp trên dùng quy tắc ngầm.
"Emily, đừng nói nữa!" Nam sinh ngồi bên cạnh cô sớm đã nhận ra người đàn ông đi cùng Lạc Nhiễm, hơn nữa......Người mà cô nàng nói gần nói xa lại chính là anh hùng của Đế Quốc! Hướng nào thì cũng có vấn đề.
"Tôi chẳng phải là vì quá hâm mộ nên mới vậy sao?" Cô nàng nở nụ cười châm biếm: "Tôi cũng muốn nhận được công việc nhẹ nhàng giống thế, ai mà không biết Lạc thư ký là Beta, tiện càng thêm tiện."
Beta không giống Omega, sau khi giao hợp với Alpha xong cần phải sử dụng thuốc tránh thai và thuốc ức chế mới thoát khỏi phiền phức về sau.
"Emily!" Lớp trưởng giận dữ cắt ngang: "Đừng nói nữa......!"
"Cậu còn chưa nhận ra hả?" Người bên cạnh kéo kéo Emily: "Ngồi cạnh Lạc Nhiễm chính là cấp trên của cậu ta."
"Cái gì......?"
Lạc Nhiễm nhướn mi định nói gì đó, chợt nghe thấy tiếng 'Cạnh!', Lucas bất động thanh sắc ném đôi đũa xuống.
"Hóa ra gia đình Rito lại có cái nhìn lệch lạc với Đế Quốc và quân bộ như vậy." Hắn khoanh tay gằn: "Có cần tôi giúp làm sáng tỏ chút không?"
Đoạn móc điện thoại, click mở danh bạ để tìm số.
"Thượng tướng, xin hỏi ngài tìm tôi có chuyện gì không......?" Đầu dây bên kia vừa được kết nối liền vang lên giọng nói của một người đàn ông trung niên, hết sức kính cẩn.
Sắc mặt Emily trắng bệch, há miệng trợn mắt.
Đó là cha của cô ta......!
Lucas thong thả đáp: "Tôi nghe con gái ông bảo rằng tôi dùng quy tắc ngầm với cấp dưới, công việc của Lạc Nhiễm chỉ đơn giản là hầu hạ tôi, tôi phải gọi đến để giải thích cho ông hiểu chứ nhỉ?"
Thanh âm của hắn vô cùng nhẹ nhàng, tựa hồ chỉ mang mục đích 'Giải thích' mà thôi.
Nhưng hơi thở của Tử tước bên kia rõ ràng nặng nề hơn rất nhiều.
"Thượng, Thượng tướng......" Tử tước lựa lời nói: "Thượng tướng, ngài đang ở cạnh con gái của tôi sao? Con nhóc thối nhà tôi nói chuyện không biết suy nghĩ, ý của nó không phải như thế đâu......!"
Lucas chẳng có hứng thú nghe ông ta trình bày, cắt ngang giữa chừng, nhìn về phía Emily: "Ông ta bảo cô không có suy nghĩ như vậy, phải không?"
Ngữ khí của hắn vẫn thoải mái vui vẻ, nhưng lại khiến cả người Emily phát run.
"Tôi......Xin lỗi, tôi không cố ý đâu......" Hốc mắt cô nàng ửng đỏ: "Ngài tha thứ cho tôi......"
Thấy Lucas tiếp tục cúi đầu ăn cơm, Emily như hiểu ra cái gì, nhanh chóng quay qua đối diện với Lạc Nhiễm; "Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi!"
"Cũng không phải chuyện gì to tát cả." Lạc Nhiễm mỉm cười: "Mọi người cứ ăn đi, đừng nhìn tôi."
Bầu không khí ngưng trọng trong giây lát, một vài người khéo léo giỏi ăn nói cố gắng khôi phục buổi trò chuyện, mọi người tiếp tục ăn cơm tán dóc với nhau.
Emily không ở đây nổi nữa, rời đi từ sớm, hơn nữa cô ta còn nhận được cuộc gọi đến của cha mình, ước chừng thảm họa đang chờ cô ta trở về nhà.
Lát sau Lạc Nhiễm có thể cảm giác được mấy người xung quanh bắt đầu xu nịnh mình.
Những người trước đây không dám chung đụng với y, hoặc người từng tham gia vào chuyện kia đều cẩn thận từng bước lấy lòng, số còn lại thì dùng ánh mắt ghen tị nhìn y.
Lạc Nhiễm bỗng nhiên sáng tỏ lời Lucas có ý gì.
Đi một lần, mọi hoài nghi sẽ biến mất.
Cũng không phải vì được lấy lòng mà đắc ý, chỉ là cảm thấy, nếu như bản thân vẫn còn để ý đến những chuyện buồn đã qua vì ai đó, cũng thật quá......Ngu ngốc.
Đã từng cho rằng thế giới này vô cùng nhỏ bé, nhưng hiện tại ngẫm lại chuyện xảy ra trong quá khứ kia chẳng đáng là bao.
Nắm giữ được biển lớn, sao có thể đi hơn thua với vũng nước?
"Lạc thư ký càng ngày càng ưa nhìn, mới xem qua ảnh trên mạng đã xuất sắc như vậy, đến khi gặp được người thật còn hơn gấp nhiều lần."
"Lạc thư ký và Thượng tướng khi nào mới chính thức công bố thế?"
"Lạc thư ký thử món này đi nè, rất ngon."
Có người đưa dĩa trái cây thập cẩm tới trước mặt y.
Lạc Nhiễm vui vẻ mà tiếp nhận, "Cảm ơn."
Nhác thấy Lạc Nhiễm vươn tay định múc một muỗng cùi trái dừa, Lucas nhíu mày, gõ lên bàn tay của y: "Em đừng ăn cái này, dạ dày em không tốt."
Lạc Nhiễm khựng lại, bảo: "Tôi định lấy cho anh ăn, không phải anh thích ăn dừa sao?"
Lucas trầm mặc một lát, kỳ thật hắn không thích ăn dừa.
Có điều Lạc Nhiễm không thể ăn nó, cho nên hắn vẫn luôn đòi ăn hoặc giúp y ăn.
Lucas gật đầu: "Ừm, vậy cảm ơn em."
Giữa hai người có một sự thân mật mà người khác không có cách nào tham dự vào, hình thành bầu không khí mà người ngoài không thể phá vỡ.
Bọn họ đã quen cùng đối phương thân thiết như thế này, đến mức không thấy lạ lẫm gì.
Ai có mắt nhìn đều có thể nhận ra đến tột cùng là quy tắc ngầm hay là quan hệ nào khác?
"Tôi đi toilet một chút." Lạc Nhiễm đứng dậy rời khỏi ghế.
Lucas há miệng, vốn định nói để hắn đi cùng nhưng cảm giác hơi kì quặc nên lời ra đến miệng đành ngưng.
......
Toilet nằm ở cuối hành lang, muốn đến đó thì phải đi ngang một căn phòng, tầm mắt y loáng thoáng nhìn thấy tình cảnh bên trong qua khe hở của tấm bình phong.
Có rất nhiều người.
Vốn cũng không phải chuyện gì đáng lưu ý, chỉ là y xưa giờ luôn mẫn cảm, có thể cảm nhận một luồng sức mạnh từ những người đứng trước bình phong, tuy rằng dáng vẻ bên ngoài giống với bảo an, nhưng tư thế, thần thái, khí chất này rất nhanh khiến Lạc Nhiễm đoán ra họ là người đến từ nơi khác.
Y thoáng suy tư.
Một người phục vụ đẩy quầy rượu đã trống không từ bên trong ra, Lạc Nhiễm lập tức ngăn hắn lại hỏi: "Xin lỗi cho hỏi bên trong là ai vậy?"
"À, là thương hội Liệp Sư." Người phục vụ nói: "Dạo gần đây thủ đô tự nhiên nắng nóng hẳn, thuốc của bọn họ dùng khá tốt, lại tiện lợi!"
"Ra là như vậy." Lạc Nhiễm gật đầu.
Nghe nói là người của thương hội, y không cảm thấy kỳ lạ nữa.
Đế Quốc cường thịnh và an toàn, không chỉ vì ở thủ đô có nhiều thương hội, mà còn vì những người làm ăn đến từ những tinh cầu khác cũng muốn đến đây kinh doanh, bên trong có thể tụ tập rất nhiều doanh nhân và người có địa vị quyền lực từ khắp các hành tinh trong dải ngân hà.
Đúng lúc này có một người đàn ông tóc xoăn cao gầy đi ra.
Lạc Nhiễm tăng tốc bước vào buồng vệ sinh trước, không định để gã nhận ra y đang có ý đồ tìm hiểu, như vậy không lễ phép lắm.
......
"Xoạt."
Trong toilet, Lạc Nhiễm vặn vòi nước rửa tay, rửa mặt.
Trạng thái tinh thần của y vẫn chưa được ổn định, mỗi ngày đều phải uống và tiêm thuốc, nhưng còn chưa khỏi hẳn.
Thẩm Tây Lạc và Hạ Chí cho hay, vì vết thương của y quá nặng, là UNK và cơ giáp chồng chất lên nhau, nếu như không có Lucas xuất hiện làm đánh dấu tạm thời cho y, còn ở bên cạnh y từng ngày, khả năng cao Lạc Nhiễm không thể tự chăm sóc bản thân, bị dày vò khi ảo giác phát tác.
"Ồ?"
Phía sau truyền đến một giọng nói, Lạc Nhiễm ngẩng mặt nhìn qua tấm gương, hóa ra là người đàn ông vừa đi ra khỏi căn phòng lúc nãy.
Gã sở hữu một quả đầu xoăn, làn da toàn thân và mặt mũi tái nhợt không giống người bình thường, đôi mắt có quầng thâm sâu rũ xuống, nhìn qua có chút đáng sợ và bệnh tật, nhưng nét đẹp trai không che giấu được.
"Tôi hình như đã gặp cậu ở đâu rồi đúng không?" Người đàn ông tóc xoăn nhếch môi: "Mùi tin tức tố của cậu rất quen thuộc đấy."
"Xin chào."
Lạc Nhiễm lễ phép gật đầu, thầm nghĩ có lẽ y chưa từng gặp người đàn ông này. Đặc biệt như thế, y đã nhìn qua thì chắc chắc không quên.
"Omega 3S à......" Gã tiến lên vài bước, hơi híp mắt đánh giá: "Quả đúng là hàng cực phẩm."
Lạc Nhiễm: "......"
Bỗng nhiên nhớ ra.
...... Không đời nào.
Trong lòng Lạc Nhiễm thắt lại, trợn to mắt.
Nơi này chính là thủ đô đó......!
Nếu thật sự là Liệp Hồ, thì gã vào đây bằng cách nào?!
"Duyện phận của tôi và Lạc thư ký với toilet cũng rất li kỳ nhỉ?" Liệp Hồ lắc đầu: "Lúc nào tôi cũng có thể gặp được cậu trong phòng vệ sinh."
"......" Lạc Nhiễm im lặng lui về sau mấy bước, bàn tay đè lên điện thoại, lặng lẽ gửi một tin nhắn định vị vị trí cho Lucas.
"Thật đáng thương quá đi mà." Ý cười trong mắt Liệp Hồ thêm sâu: "Tinh thần sao lại bị tổn hại nghiêm trọng vậy chứ?"
Liệp Hồ liếc một cái đã nhìn ra.
Lạc Nhiễm lạnh lùng cắt ngang: "Anh còn dám xuất hiện ở đây?"
Liệp Hồ khoanh tay hỏi ngược: "Vì sao không dám? Tôi có thể xuất hiện nơi này, đương nhiên vì không sợ bị phát hiện, các người vốn không thể bắt được tôi."
"Cơ mà......Lạc thư ký à, cậu vẫn nên tự lo lắng cho bản thân mình trước đi."
Lạc Nhiễm bắt đầu cảm nhận được một luồng tin tức tố như thủy triều bổ nhào đến, tin tức tố vô hình, muốn tránh cũng không được.
Là......Mùi rỉ sét.
Mùi kim loại bị rỉ sét, khiến người ta có cảm giác khó mà nói thành lời.
Liệp Hồ không chút e dè phóng thích tin tức tố của gã, việc sử dụng phương pháp này sẽ không gây ra động tĩnh lớn.
Thứ này so với sự trêu chọc lúc trước của Lucas hoàn toàn khác nhau, đây chính xác muốn công kích và áp chế, tuyệt đối là thủ đoạn mà Alpha dùng để tước đi khả năng di chuyển và cưỡng chế động dục với một Omega.
Lạc Nhiễm tựa hồ cảm giác một đôi bàn tay vô hình tóm chặt y, chân không đứng vững được, cả người khó chịu như thể mỗi một tế bào bên trong đều rục rịch bất an.
Y chống tay lên bồn rửa, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Không phải kinh tởm, mà là cực kỳ kinh tởm.
Liệp Hồ là một Alpha 2S, có thể hoàn toàn chiếm thế thượng phong như vậy cũng nhờ vào việc Lạc Nhiễm đang bị thương.
Y hít sâu một hơi, nhìn vào mắt Liệp Hồ, đầu gối yếu ớt vô lực quỳ rạp xuống đất.
Liệp Hồ mỉm cười, bước đến trước mặt y ngồi xuống.
"Ầm —— "
Đúng vào lúc này, Lạc Nhiễm chụp lấy một xô nước bên cạnh đập mạnh vào đầu gã.
Liệp Hồ cách y quá gần, hơn nữa còn không mảy may phòng bị nên lĩnh trọn tất cả.
......!
Trúng kế!
Đầu của Liệp Hồ lập tức bị xô gỗ đập cho máu tươi chảy dài, nước bẩn bên trong cũng bắn lên mặt gã, nước và máu hòa vào với nhau, nhỏ giọt từ trên trán xuống cằm.
Liệp Hồ: "......"
Nước không chỉ dơ, mà còn thối.
Đây là khoảnh khắc mất mặt nhất cả đời này của hắn.
Hơn nữa còn là bị một Omega gây nên.
Đương nhiên...... Đối phương không phải là một Omega bình thường.
Liệp Hồ thật sự không ngờ rằng, mặc dù tinh thần lực của Lạc Nhiễm có vấn đề, bị thương thành ra như vậy vẫn có thể cắn răng ngăn chống cự đòn tấn công của gã, đây là điều mà rất nhiều Alpha không làm được, càng khỏi nói đến chuyện dùng xô gỗ đập mạnh gã.
Lạc Nhiễm chạy mất tiêu rồi.
Liệp Hồ lấy lại bình tĩnh, muốn đuổi e là không kịp nữa, lỡ như Lucas đang ở bên ngoài thì mất nhiều hơn được.
Gã lạnh mặt rút bộ đàm liên lạc.
"Bị phát hiện, chuẩn bị rút lui."
Nói xong nhảy từ cửa sổ toilet ra ngoài.
......
"Lạc Nhiễm!"
Lucas đi nhanh chóng chạy đến phòng vệ sinh, chợt thấy y với khuôn mặt tái xanh từ trong lao ra. Hắn không kịp nghĩ ngợi vội ôm lấy người, hỏi "Có chuyện gì vậy?!"
Được bao phủ bởi hương thuốc lá quen thuộc, Lạc Nhiễm liền buông bỏ chống đỡ bản thân, mệt mỏi dựa vào người Lucas thở dốc.
Tay y nắm chặt vai hắn, cả cơ thể không thể ngăn được run rẩy.
Lạc Nhiễm vốn đã thương tích đầy mình, còn bị tấn công, bệnh tình lập tức phát tác.
Sắc mặt Lucas trầm xuống, nói: "Là ai?"
"Liệp......" Lạc Nhiễm muốn mở miệng, nhưng trong đầu chợt truyền đến cơn đau nhức lấp kín câu từ, hít ngược một ngụm khí lạnh.
"Đừng sợ Lạc Nhiễm." Lucas liền kéo y vùi vào lồng ngực mình, thấp giọng trấn an: "Lập tức sẽ không đau nữa."
Lucas xoa xoa sau gáy Lạc Nhiễm, dường như cả khuôn mặt y đều bị ép vào ngực hắn, được tin tức tố mùi thuốc lá vây chặt.
Tin tức tố tựa như thủy triều dịu dàng trấn an, thong thả tiến vào trong biển ý thức của y.
Nhưng Lạc Nhiễm bị thương quá nặng, cả người vẫn run rẩy.
Lucas ôm người, đỡ Lạc Nhiễm đến góc tường, trốn sau tấm rèm cửa và bồn hoa.
"Lạc Nhiễm, đánh dấu tạm thời đã phai nhạt, ảnh hưởng không còn lớn nữa." Giọng hắn trở nên khàn khàn: "Hãy để tôi bổ sung cho em một cái mới."
Lucas tay nhẹ nhàng vuốt ve phần thịt nhô lên sau gáy y, thanh âm mang theo từ tính.
"Có được không?"
Hiếm có khi nào Lucas ăn mặc chỉnh tề lịch sự hơn hẳn như hôm nay, ít nhất hắn không mặc những loại quần áo mà ngày thường tùy tiện vơ được, nếu không có Lạc Nhiễm luôn giúp hắn sắp xếp ăn mặc, khả năng cao hắn sẽ dùng lại mấy bộ đồ cũ, nhăn nheo nhàu nhĩ rồi phối hợp loạn cả lên.
Lạc Nhiễm thì chẳng cần cố ý trưng diện gì, chỉ ăn mặc gọn gàng tinh tế, tự nhiên mang theo khí chất tao nhã.
Hai người cùng nhau đi đến khu vực chỉ định trước.
Có một thiết bị kiểm tra trước cửa dùng để đo lường nhiệt năng, nhắc nhở họ ký tên và đăng ký.
Làm xong tất cả, Lạc Nhiễm đẩy cửa bước vào, thoáng chốc toàn bộ ánh mắt trong sảnh đều hướng về phía y.
Lạc Nhiễm mỉm cười gật nhẹ đầu, tư thái nhàn nhã ung dung.
Lucas đi phía sau y, dáng vẻ hắn thời điểm này như đang mang theo sát khí và sự hung dữ khó mà tiếp cận.
Bầu không khí có chút vi diệu, những người còn lại quay sang nhìn Lạc Nhiễm, trong nháy mắt xuất hiện vài phần cứng đờ.
"Chào mừng Lạc Nhiễm......" Lớp trưởng là một nữ Beta hoạt bát, lập tức đứng dậy chào hỏi, có chút xấu hổ vội sửa lại: "À, hiện tại phải là Lạc thư ký mới đúng."
"Vị này chính là......Bạn trai của cậu sao?" Lớp trưởng hơi ngập ngừng, người trước mặt cô nàng hình như có hơi quen mắt......
Vả lại CP của thư ký trưởng và Thượng tướng Đế Quốc nổi tiếng đến độ cả nước đều biết, cũng chưa từng nghe qua y có bạn trai?
Không trách cô nàng không nhận ra, hình ảnh của Lucas trong mắt truyền thông công chúng lúc nào khoác quân trang tối màu.
Trong lúc Lạc Nhiễm sững người thì Lucas đứng phía sau đã "Ừ" một tiếng.
Lạc Nhiễm không phản bác.
Trước khi tới đây, Lucas đã nói sẽ giả làm bạn trai của y.
Hai người ngồi xuống.
Bạn học từ hai phân hiệu cấp 2,3 đều có mặt, phần lớn là những người mà Lạc Nhiễm không quen biết, một số khác trước kia tránh y như tránh tà, phần còn lại là nhóm người năm đó bắt nat y.
Không khí bỗng chốc vô cùng xấu hổ.
Đương nhiên là những người kia xấu hổ, Lạc Nhiễm chỉ tập trung ăn uống.
Tư thế khi ăn uống của y nhàn nhã lại thảnh thơi, đường nét tinh tế, mái tóc màu bạc nhanh chóng được cột cao lên.
Vừa nhìn liền thấy rõ sự đối lập với phần còn lại, giống như quý tộc lạc vào khu ổ chuột, không khí có chút khó chịu và đè nén.
Những người bạn từ lớp cũ cũng không dám liếc trộm Lạc Nhiễm, cuối cùng vẫn là lớp trưởng của lớp mới mở miệng hỏi thăm: "Lạc thư ký gần đây ổn chứ?"
"Cũng không tệ lắm." Lạc Nhiễm gật đầu.
Trên bàn ăn đã có không ít người nhận ra Lucas, sợ hãi im như thóc, tự mặc niệm sao mà ảo ma quá chừng.
Họ có thể ngồi ăn cơm chung với Thượng tướng Đế Quốc luôn cơ đấy......
"Lạc thư ký khác rất nhiều so với trước đây nha, ngày xưa yên lặng biết bao nhiêu." Đúng lúc này, một cô gái tóc nâu buộc tóc đuôi ngựa bật cười mở lời.
Cô nàng chính là Emily Rito, con gái của gia đình Tử tước và là em gái kẻ đã quấy rối Lạc Nhiễm trước đây.
Sau khi Lucas biết được chuyện đó, không chỉ đánh cho anh trai Effie của cô ta lên bờ xuống ruộng, mà còn trả thù rất gay gắt.
Khi ấy Effie đang thi địa chất học, người trong nhà định đút lót để gã có thể ở lại thủ đô công tác, nâng cấp từ một thằng khốn ăn bám thành một thằng khốn có nghề ngỗng.
Nhưng Lucas đột ngột hạ lệnh xuống, cưỡng ép Effie phải gia nhập đoàn khảo sát và đi đến một hành tinh xa xôi rét lạnh nhằm khảo sát địa chất.
Cuộc sống áo cơm không lo thoắt cái biến thành "Lưu đày", gia đình bọn họ đương nhiên rất oán hận.
Chuyến đi này kéo dài rất nhiều năm, mãi gần đây khi hành tinh kia hoàn toàn khai phá xong, Effie mới được cho phép trở về.
Nhưng người về cũng đổi thay, da dẻ khô quắt, cơ thể ốm yếu tiều tụy đi không ít, chẳng còn là dáng vẻ kiêu ngạo ăn chơi trác táng ngày nào nữa.
"Lạc thư ký có bạn trai rồi cơ à?" Emily chống cằm nói: "Tôi còn tưởng Lạc thư ký đã nhận thêm một công việc khác í chứ, ai ở Đế Quốc mà không tưởng cậu và Thượng tướng ở bên nhau đâu? Lớn lên xinh đẹp thật là tốt...... Tôi còn phải hâm mộ luôn đó."
Lời này thốt ra như đang bóng gió ám chỉ Lạc Nhiễm dùng thủ đoạn để thượng vị, bị cấp trên dùng quy tắc ngầm.
"Emily, đừng nói nữa!" Nam sinh ngồi bên cạnh cô sớm đã nhận ra người đàn ông đi cùng Lạc Nhiễm, hơn nữa......Người mà cô nàng nói gần nói xa lại chính là anh hùng của Đế Quốc! Hướng nào thì cũng có vấn đề.
"Tôi chẳng phải là vì quá hâm mộ nên mới vậy sao?" Cô nàng nở nụ cười châm biếm: "Tôi cũng muốn nhận được công việc nhẹ nhàng giống thế, ai mà không biết Lạc thư ký là Beta, tiện càng thêm tiện."
Beta không giống Omega, sau khi giao hợp với Alpha xong cần phải sử dụng thuốc tránh thai và thuốc ức chế mới thoát khỏi phiền phức về sau.
"Emily!" Lớp trưởng giận dữ cắt ngang: "Đừng nói nữa......!"
"Cậu còn chưa nhận ra hả?" Người bên cạnh kéo kéo Emily: "Ngồi cạnh Lạc Nhiễm chính là cấp trên của cậu ta."
"Cái gì......?"
Lạc Nhiễm nhướn mi định nói gì đó, chợt nghe thấy tiếng 'Cạnh!', Lucas bất động thanh sắc ném đôi đũa xuống.
"Hóa ra gia đình Rito lại có cái nhìn lệch lạc với Đế Quốc và quân bộ như vậy." Hắn khoanh tay gằn: "Có cần tôi giúp làm sáng tỏ chút không?"
Đoạn móc điện thoại, click mở danh bạ để tìm số.
"Thượng tướng, xin hỏi ngài tìm tôi có chuyện gì không......?" Đầu dây bên kia vừa được kết nối liền vang lên giọng nói của một người đàn ông trung niên, hết sức kính cẩn.
Sắc mặt Emily trắng bệch, há miệng trợn mắt.
Đó là cha của cô ta......!
Lucas thong thả đáp: "Tôi nghe con gái ông bảo rằng tôi dùng quy tắc ngầm với cấp dưới, công việc của Lạc Nhiễm chỉ đơn giản là hầu hạ tôi, tôi phải gọi đến để giải thích cho ông hiểu chứ nhỉ?"
Thanh âm của hắn vô cùng nhẹ nhàng, tựa hồ chỉ mang mục đích 'Giải thích' mà thôi.
Nhưng hơi thở của Tử tước bên kia rõ ràng nặng nề hơn rất nhiều.
"Thượng, Thượng tướng......" Tử tước lựa lời nói: "Thượng tướng, ngài đang ở cạnh con gái của tôi sao? Con nhóc thối nhà tôi nói chuyện không biết suy nghĩ, ý của nó không phải như thế đâu......!"
Lucas chẳng có hứng thú nghe ông ta trình bày, cắt ngang giữa chừng, nhìn về phía Emily: "Ông ta bảo cô không có suy nghĩ như vậy, phải không?"
Ngữ khí của hắn vẫn thoải mái vui vẻ, nhưng lại khiến cả người Emily phát run.
"Tôi......Xin lỗi, tôi không cố ý đâu......" Hốc mắt cô nàng ửng đỏ: "Ngài tha thứ cho tôi......"
Thấy Lucas tiếp tục cúi đầu ăn cơm, Emily như hiểu ra cái gì, nhanh chóng quay qua đối diện với Lạc Nhiễm; "Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi!"
"Cũng không phải chuyện gì to tát cả." Lạc Nhiễm mỉm cười: "Mọi người cứ ăn đi, đừng nhìn tôi."
Bầu không khí ngưng trọng trong giây lát, một vài người khéo léo giỏi ăn nói cố gắng khôi phục buổi trò chuyện, mọi người tiếp tục ăn cơm tán dóc với nhau.
Emily không ở đây nổi nữa, rời đi từ sớm, hơn nữa cô ta còn nhận được cuộc gọi đến của cha mình, ước chừng thảm họa đang chờ cô ta trở về nhà.
Lát sau Lạc Nhiễm có thể cảm giác được mấy người xung quanh bắt đầu xu nịnh mình.
Những người trước đây không dám chung đụng với y, hoặc người từng tham gia vào chuyện kia đều cẩn thận từng bước lấy lòng, số còn lại thì dùng ánh mắt ghen tị nhìn y.
Lạc Nhiễm bỗng nhiên sáng tỏ lời Lucas có ý gì.
Đi một lần, mọi hoài nghi sẽ biến mất.
Cũng không phải vì được lấy lòng mà đắc ý, chỉ là cảm thấy, nếu như bản thân vẫn còn để ý đến những chuyện buồn đã qua vì ai đó, cũng thật quá......Ngu ngốc.
Đã từng cho rằng thế giới này vô cùng nhỏ bé, nhưng hiện tại ngẫm lại chuyện xảy ra trong quá khứ kia chẳng đáng là bao.
Nắm giữ được biển lớn, sao có thể đi hơn thua với vũng nước?
"Lạc thư ký càng ngày càng ưa nhìn, mới xem qua ảnh trên mạng đã xuất sắc như vậy, đến khi gặp được người thật còn hơn gấp nhiều lần."
"Lạc thư ký và Thượng tướng khi nào mới chính thức công bố thế?"
"Lạc thư ký thử món này đi nè, rất ngon."
Có người đưa dĩa trái cây thập cẩm tới trước mặt y.
Lạc Nhiễm vui vẻ mà tiếp nhận, "Cảm ơn."
Nhác thấy Lạc Nhiễm vươn tay định múc một muỗng cùi trái dừa, Lucas nhíu mày, gõ lên bàn tay của y: "Em đừng ăn cái này, dạ dày em không tốt."
Lạc Nhiễm khựng lại, bảo: "Tôi định lấy cho anh ăn, không phải anh thích ăn dừa sao?"
Lucas trầm mặc một lát, kỳ thật hắn không thích ăn dừa.
Có điều Lạc Nhiễm không thể ăn nó, cho nên hắn vẫn luôn đòi ăn hoặc giúp y ăn.
Lucas gật đầu: "Ừm, vậy cảm ơn em."
Giữa hai người có một sự thân mật mà người khác không có cách nào tham dự vào, hình thành bầu không khí mà người ngoài không thể phá vỡ.
Bọn họ đã quen cùng đối phương thân thiết như thế này, đến mức không thấy lạ lẫm gì.
Ai có mắt nhìn đều có thể nhận ra đến tột cùng là quy tắc ngầm hay là quan hệ nào khác?
"Tôi đi toilet một chút." Lạc Nhiễm đứng dậy rời khỏi ghế.
Lucas há miệng, vốn định nói để hắn đi cùng nhưng cảm giác hơi kì quặc nên lời ra đến miệng đành ngưng.
......
Toilet nằm ở cuối hành lang, muốn đến đó thì phải đi ngang một căn phòng, tầm mắt y loáng thoáng nhìn thấy tình cảnh bên trong qua khe hở của tấm bình phong.
Có rất nhiều người.
Vốn cũng không phải chuyện gì đáng lưu ý, chỉ là y xưa giờ luôn mẫn cảm, có thể cảm nhận một luồng sức mạnh từ những người đứng trước bình phong, tuy rằng dáng vẻ bên ngoài giống với bảo an, nhưng tư thế, thần thái, khí chất này rất nhanh khiến Lạc Nhiễm đoán ra họ là người đến từ nơi khác.
Y thoáng suy tư.
Một người phục vụ đẩy quầy rượu đã trống không từ bên trong ra, Lạc Nhiễm lập tức ngăn hắn lại hỏi: "Xin lỗi cho hỏi bên trong là ai vậy?"
"À, là thương hội Liệp Sư." Người phục vụ nói: "Dạo gần đây thủ đô tự nhiên nắng nóng hẳn, thuốc của bọn họ dùng khá tốt, lại tiện lợi!"
"Ra là như vậy." Lạc Nhiễm gật đầu.
Nghe nói là người của thương hội, y không cảm thấy kỳ lạ nữa.
Đế Quốc cường thịnh và an toàn, không chỉ vì ở thủ đô có nhiều thương hội, mà còn vì những người làm ăn đến từ những tinh cầu khác cũng muốn đến đây kinh doanh, bên trong có thể tụ tập rất nhiều doanh nhân và người có địa vị quyền lực từ khắp các hành tinh trong dải ngân hà.
Đúng lúc này có một người đàn ông tóc xoăn cao gầy đi ra.
Lạc Nhiễm tăng tốc bước vào buồng vệ sinh trước, không định để gã nhận ra y đang có ý đồ tìm hiểu, như vậy không lễ phép lắm.
......
"Xoạt."
Trong toilet, Lạc Nhiễm vặn vòi nước rửa tay, rửa mặt.
Trạng thái tinh thần của y vẫn chưa được ổn định, mỗi ngày đều phải uống và tiêm thuốc, nhưng còn chưa khỏi hẳn.
Thẩm Tây Lạc và Hạ Chí cho hay, vì vết thương của y quá nặng, là UNK và cơ giáp chồng chất lên nhau, nếu như không có Lucas xuất hiện làm đánh dấu tạm thời cho y, còn ở bên cạnh y từng ngày, khả năng cao Lạc Nhiễm không thể tự chăm sóc bản thân, bị dày vò khi ảo giác phát tác.
"Ồ?"
Phía sau truyền đến một giọng nói, Lạc Nhiễm ngẩng mặt nhìn qua tấm gương, hóa ra là người đàn ông vừa đi ra khỏi căn phòng lúc nãy.
Gã sở hữu một quả đầu xoăn, làn da toàn thân và mặt mũi tái nhợt không giống người bình thường, đôi mắt có quầng thâm sâu rũ xuống, nhìn qua có chút đáng sợ và bệnh tật, nhưng nét đẹp trai không che giấu được.
"Tôi hình như đã gặp cậu ở đâu rồi đúng không?" Người đàn ông tóc xoăn nhếch môi: "Mùi tin tức tố của cậu rất quen thuộc đấy."
"Xin chào."
Lạc Nhiễm lễ phép gật đầu, thầm nghĩ có lẽ y chưa từng gặp người đàn ông này. Đặc biệt như thế, y đã nhìn qua thì chắc chắc không quên.
"Omega 3S à......" Gã tiến lên vài bước, hơi híp mắt đánh giá: "Quả đúng là hàng cực phẩm."
Lạc Nhiễm: "......"
Bỗng nhiên nhớ ra.
...... Không đời nào.
Trong lòng Lạc Nhiễm thắt lại, trợn to mắt.
Nơi này chính là thủ đô đó......!
Nếu thật sự là Liệp Hồ, thì gã vào đây bằng cách nào?!
"Duyện phận của tôi và Lạc thư ký với toilet cũng rất li kỳ nhỉ?" Liệp Hồ lắc đầu: "Lúc nào tôi cũng có thể gặp được cậu trong phòng vệ sinh."
"......" Lạc Nhiễm im lặng lui về sau mấy bước, bàn tay đè lên điện thoại, lặng lẽ gửi một tin nhắn định vị vị trí cho Lucas.
"Thật đáng thương quá đi mà." Ý cười trong mắt Liệp Hồ thêm sâu: "Tinh thần sao lại bị tổn hại nghiêm trọng vậy chứ?"
Liệp Hồ liếc một cái đã nhìn ra.
Lạc Nhiễm lạnh lùng cắt ngang: "Anh còn dám xuất hiện ở đây?"
Liệp Hồ khoanh tay hỏi ngược: "Vì sao không dám? Tôi có thể xuất hiện nơi này, đương nhiên vì không sợ bị phát hiện, các người vốn không thể bắt được tôi."
"Cơ mà......Lạc thư ký à, cậu vẫn nên tự lo lắng cho bản thân mình trước đi."
Lạc Nhiễm bắt đầu cảm nhận được một luồng tin tức tố như thủy triều bổ nhào đến, tin tức tố vô hình, muốn tránh cũng không được.
Là......Mùi rỉ sét.
Mùi kim loại bị rỉ sét, khiến người ta có cảm giác khó mà nói thành lời.
Liệp Hồ không chút e dè phóng thích tin tức tố của gã, việc sử dụng phương pháp này sẽ không gây ra động tĩnh lớn.
Thứ này so với sự trêu chọc lúc trước của Lucas hoàn toàn khác nhau, đây chính xác muốn công kích và áp chế, tuyệt đối là thủ đoạn mà Alpha dùng để tước đi khả năng di chuyển và cưỡng chế động dục với một Omega.
Lạc Nhiễm tựa hồ cảm giác một đôi bàn tay vô hình tóm chặt y, chân không đứng vững được, cả người khó chịu như thể mỗi một tế bào bên trong đều rục rịch bất an.
Y chống tay lên bồn rửa, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Không phải kinh tởm, mà là cực kỳ kinh tởm.
Liệp Hồ là một Alpha 2S, có thể hoàn toàn chiếm thế thượng phong như vậy cũng nhờ vào việc Lạc Nhiễm đang bị thương.
Y hít sâu một hơi, nhìn vào mắt Liệp Hồ, đầu gối yếu ớt vô lực quỳ rạp xuống đất.
Liệp Hồ mỉm cười, bước đến trước mặt y ngồi xuống.
"Ầm —— "
Đúng vào lúc này, Lạc Nhiễm chụp lấy một xô nước bên cạnh đập mạnh vào đầu gã.
Liệp Hồ cách y quá gần, hơn nữa còn không mảy may phòng bị nên lĩnh trọn tất cả.
......!
Trúng kế!
Đầu của Liệp Hồ lập tức bị xô gỗ đập cho máu tươi chảy dài, nước bẩn bên trong cũng bắn lên mặt gã, nước và máu hòa vào với nhau, nhỏ giọt từ trên trán xuống cằm.
Liệp Hồ: "......"
Nước không chỉ dơ, mà còn thối.
Đây là khoảnh khắc mất mặt nhất cả đời này của hắn.
Hơn nữa còn là bị một Omega gây nên.
Đương nhiên...... Đối phương không phải là một Omega bình thường.
Liệp Hồ thật sự không ngờ rằng, mặc dù tinh thần lực của Lạc Nhiễm có vấn đề, bị thương thành ra như vậy vẫn có thể cắn răng ngăn chống cự đòn tấn công của gã, đây là điều mà rất nhiều Alpha không làm được, càng khỏi nói đến chuyện dùng xô gỗ đập mạnh gã.
Lạc Nhiễm chạy mất tiêu rồi.
Liệp Hồ lấy lại bình tĩnh, muốn đuổi e là không kịp nữa, lỡ như Lucas đang ở bên ngoài thì mất nhiều hơn được.
Gã lạnh mặt rút bộ đàm liên lạc.
"Bị phát hiện, chuẩn bị rút lui."
Nói xong nhảy từ cửa sổ toilet ra ngoài.
......
"Lạc Nhiễm!"
Lucas đi nhanh chóng chạy đến phòng vệ sinh, chợt thấy y với khuôn mặt tái xanh từ trong lao ra. Hắn không kịp nghĩ ngợi vội ôm lấy người, hỏi "Có chuyện gì vậy?!"
Được bao phủ bởi hương thuốc lá quen thuộc, Lạc Nhiễm liền buông bỏ chống đỡ bản thân, mệt mỏi dựa vào người Lucas thở dốc.
Tay y nắm chặt vai hắn, cả cơ thể không thể ngăn được run rẩy.
Lạc Nhiễm vốn đã thương tích đầy mình, còn bị tấn công, bệnh tình lập tức phát tác.
Sắc mặt Lucas trầm xuống, nói: "Là ai?"
"Liệp......" Lạc Nhiễm muốn mở miệng, nhưng trong đầu chợt truyền đến cơn đau nhức lấp kín câu từ, hít ngược một ngụm khí lạnh.
"Đừng sợ Lạc Nhiễm." Lucas liền kéo y vùi vào lồng ngực mình, thấp giọng trấn an: "Lập tức sẽ không đau nữa."
Lucas xoa xoa sau gáy Lạc Nhiễm, dường như cả khuôn mặt y đều bị ép vào ngực hắn, được tin tức tố mùi thuốc lá vây chặt.
Tin tức tố tựa như thủy triều dịu dàng trấn an, thong thả tiến vào trong biển ý thức của y.
Nhưng Lạc Nhiễm bị thương quá nặng, cả người vẫn run rẩy.
Lucas ôm người, đỡ Lạc Nhiễm đến góc tường, trốn sau tấm rèm cửa và bồn hoa.
"Lạc Nhiễm, đánh dấu tạm thời đã phai nhạt, ảnh hưởng không còn lớn nữa." Giọng hắn trở nên khàn khàn: "Hãy để tôi bổ sung cho em một cái mới."
Lucas tay nhẹ nhàng vuốt ve phần thịt nhô lên sau gáy y, thanh âm mang theo từ tính.
"Có được không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất