Omega Giả Làm Nam Thư Ký Beta Cho Thượng Tướng Thô Bạo
Chương 69: Thư ký giám hộ
Edit: nynuvola
Sau khi Lạc Nhiễm trở về phòng, tim vẫn đập hơi nhanh.
Y trộm nghĩ, nếu mình và Lucas là những cặp đôi bình thường, y sẵn sàng nói chuyện thẳng thắn với hắn về chuyện mấy bộ phim.
Nhưng ở chung quá nhiều năm, còn luôn trong quan hệ cấp trên cấp dưới, nhất thời thay đổi tình trạng nên cảm giác rất...... Khó xử.
Cùng cấp trên bàn luận về đề tài này, chung quy chỉ thấy xấu hổ ngượng ngùng thôi.
Hành động như vậy...... Có lẽ vì y thật sự bảo thủ và nhạt nhẽo phải không?
Lạc Nhiễm khẽ nhíu mi.
Có điều nếu bây giờ quay lại nói với hắn thêm vài câu nữa, dường như càng kỳ quặc hơn.
A...... Nói đến việc xem video, Lạc Nhiễm bỗng nhiên nhớ ra trước đây y từng nhờ Thẩm Tây Lạc giả trang nhận giúp mình cuốn sách nhỏ, còn chưa kịp đọc, nhưng sách hiện đang nằm trong nhà y ở thủ đô mất rồi.
Lạc Nhiễm gãi cằm.
Hay là...... Nào về nhà đọc thử xem thế nào?
Một khúc nhạc đệm trôi qua như vậy, ngày hôm sau phía Lạc Băng bỗng gửi thông báo đến.
—— Một mỏ quặng băng phía đông nam của Lạc Băng bị tinh khấu tập kết bất ngờ.
Không chỉ quặng băng, tinh khấu còn chiếm đóng vào thị trấn nhỏ phụ cận đó, bắt người dân làm con tin.
Giống như mấy vụ cướp bóc thường xuyên xảy ra, mỗi tội lần này số lượng con tin nhiều hơn hẳn. Có lẽ phía tinh khấu vì sự kiện mất đi UNK lần trước nên muốn tiếp tục xuống tay chỗ quặng băng.
Mục Viễn lập tức tập hợp quân sĩ chuẩn bị xuất phát.
Khu vực đông nam tình cờ là địa bàn mà Đế Quốc và Lạc Băng thương lượng, hơn nữa quân đội của Lạc Băng hiện tại cũng nằm dưới trướng Lucas, hắn dự định cùng Mục Viễn lên đường.
"Chờ tôi trở về."
Bên cạnh chiếm hạm, Lucas giang rộng cánh tay mỉm cười nói với Lạc Nhiễm: "Lại đây nào, cho tôi ôm em một cái, nạp thêm may mắn."
Lạc Nhiễm tiến lên vòng tay ôm lấy hắn.
"Chỉ cần ba ngày, tôi sẽ nhanh chóng quay lại." Lucas thấp giọng nói: "Sẽ ổn thôi."
Lạc Nhiễm khẽ nâng môi: "Thượng tướng đừng nóng vội, thủ đô cứ giao cho em."
"Ừm."
Chuyến đi lần này nguy hiểm, Liệp Sư ở thủ đô đã thu gom rất nhiều vũ khí và trang thiết bị, tinh khấu hiện tại không ngừng bị đàn áp, tức tối nghẹn trong họng, trấn nhỏ lại bị chiếm đóng.
Nếu Lạc Nhiễm muốn đi theo, Lucas đương nhiên có cách bảo vệ y, nhưng tình hình ở thủ đô lúc này đang bất ổn, Sirrell vẫn ngấm ngầm dự tính tiếp quản quân bộ.
Lạc Nhiễm tự giác đưa ra yêu cầu về thủ đô, nơi mà y am hiểu và nắm rõ.
Đợi Lucas và Mục Viễn lên chiến hạm rồi chậm rãi cất cánh, mang theo rất nhiều máy bay và quân đội cùng nhau xuất phát.
Họ càng đi càng xa, cuối cùng biến mất phía cuối chân trời.
Lạc Nhiễm thoáng trầm ngâm, cũng xoay người lên chiếm hạm của mình trở về thủ đô. Chuyến đi này có sự góp mặt của Chu Minh Cảnh, dù sao thì hai người họ đều phải quay lại thủ đô.
Trong chiến hạm, Chu Minh Cảnh nhìn thấy Lạc Nhiễm cô đơn ngồi trên toa tàu phê duyệt công văn, cũng ngồi xuống đối diện y.
"Điện hạ." Lạc Nhiễm gật đầu.
Chu Minh Cảnh gác chân, nhướn mày hỏi: "Thượng tướng thật sự để tôi và cậu đi cùng nhau, là vì đã có quyết định rồi sao?"
Lạc Nhiễm cười cười, không trực tiếp trả lời.
Chu Minh Cảnh cũng không ngại, xé một túi dịch dinh dưỡng, ngậm ống hút uống, cũng mở điện thoại xem công văn.
Vị trí họ ngồi là vị trí hoàn hảo nhất, nơi yêu thích của người lãnh đạo trên chiến hạm.
Chỗ này là đài quan sát thiên nhiên, có thể nhìn quanh bốn phía, nhưng không chật chội nhàm chán giống phòng điều khiển.
......
Chiến hạm đi hai ngày thì thuận lợi về thủ đô.
Lucas và những người khác hẳn đã đến tinh cầu xa xôi phía đông nam.
Lần xuất chinh này dưới danh nghĩa của Mục Viễn, nên không có người cầu phúc trên Tinh Võng, cũng không có pháo hoa hay thả đèn trời gì.
Lạc Nhiễm sau khi xuống chiến hạm liền đi thẳng đến cục quân sự.
"Lạc thư ký......! Cuối cùng anh cũng trở lại!"
Chiến hạm vừa đáp đất, Lục Thành lập tức dẫn theo người ra nghênh đón.
Lạc Nhiễm có thể nhận thấy giọng điệu thở phào và phẫn uất từ miệng cậu ta.
Đằng sau lưng Lục Thành còn có Sirrell.
"Lạc thư ký." Sirrell mỉm cười gật đầu với y, Lạc Nhiễm cũng cười đáp lễ.
Y dường như đã hiểu.
"Lạc thư ký trở về là tốt rồi, có người để thương lượng trước khi tôi đưa ra quyết định." Sirrell ôn hòa: "Hai ngày nay tôi tiếp quản quân bộ, có rất nhiều chuyện muốn sửa đổi nhưng Lục phó tướng lại có vẻ bảo thủ không muốn cho lắm."
Lục Thành đứng một bên, cứng rắn nói: "Tôi cảm thấy như trước đây vẫn tốt."
Lục Thành và quân sĩ trong doanh trại đương nhiên không sẵn sàng nghe theo lệnh của Sirrell, bọn họ chỉ nhìn nhận một mình Lucas, hoặc nếu Lucas không có mặt thì cũng là Lạc Nhiễm.
Chứ không phải Sirrell.
Sĩ quan do Sirrell dẫn theo hừ lạnh: "Lạc thư ký quay về rất tốt, mấy ngày nay Lục phó tướng và mấy phó tướng khác đều không chịu phối hợp."
Lục Thành sa sầm mặt mày: "Lạc thư ký về tôi còn vui hơn mấy người."
Lạc Nhiễm nghi hoặc.
Xem ra hai ngày nay xảy ra không ít chuyện, Lục Thành và phía Sirrell ầm ĩ đến mức không thèm giữ cho nhau chút mặt mũi nào. Hơn nữa Sirrell cũng dùng từ khá vi diệu, là muốn "Thương lượng" với y chứ không phải "Lắng nghe ý kiến".
Lạc Nhiễm nâng môi: "Là chúng tôi không đúng, Lục phó tướng, người mới nhậm chức, sao cậu còn chưa chuẩn bị nghi thức hoan nghênh vậy?"
"...... À!"
Lục Thành sững sờ giây lát liền hiểu ra, thầm nghĩ quả nhiên là Lạc thư ký!
Cậu ta ngay lập tức vui vẻ, "Tôi làm ngay đây!"
Sirrell khó hiểu, "Chuyện gì vậy......?"
Lạc Nhiễm giải thích cho gã: "Đây là truyền thống ở quân bộ, trò tiêu khiển thường ngày ở quân doanh Đế Quốc chính là đấu võ đài, anh có thể hòa nhập với mọi người ở đây bằng cách tham gia. Mỗi khi có tướng mới nhậm chức, chúng tôi sẽ để người đó lên võ đài bàn luận vui đùa với những quân sĩ khác, giúp người đó nhanh chóng hòa nhập cộng đồng."
Sắc mặt Sirrell thay đổi kì lạ, quay đầu hỏi: "Có truyền thống như vậy sao?"
"...... Có." Phó tướng của Sirrell thấp giọng trả lời: "Đúng thật là có chuyện đó."
Đây là truyền thống mà tất cả mọi người đều biết, nếu Sirrell phản bác thì một là gây mất mặt, hai là gián tiếp phủ nhận gã tư cách thành viên trong quân bộ.
Lạc Nhiễm tiếp tục: "Do chúng tôi thất trách, không suy xét đến việc mọi người vừa mới gia nhập."
"......" Ý cười trên mặt Sirrell có chút cứng đờ.
Vương Thu Dương trở về cùng với Lạc Nhiễm, mở miệng góp vui: "Đúng vậy! Video ngày hôm đó tôi cũng có xem, Đại hoàng tử nói Sirrell tiên sinh là người thích hợp nhất được lựa chọn, không những vì là anh trai của Thượng tướng, con trưởng nhà Aldo mà còn rất lợi hại giống Thượng tướng nữa cơ!"
Lạc Nhiễm thuận nước đẩy thuyền, "Vương phó tướng xem ra là muốn bàn luận với Sirrell tiên sinh một trận rồi."
"Đương nhiên." Vương Thu Dương cười ha hả: "Không phải bảo chúng ta có thể luyện tập với Sirrell như lúc đánh nhau cùng Thượng tướng à? Tôi sẽ không thủ hạ lưu tình......!"
Sirrell: "......"
Gã cười không nổi.
......
Trên võ đài.
Sirrell giống như bị lùa vịt đứng một bên trên đài, đối diện gã là Lục Thành.
Thuộc hạ phía dưới đang hò reo.
Vương Thu Dương cổ vũ gã: "Sirrell tiên sinh cố lên nha! Chờ khi nào lão Lục bị đánh ngã thì đến phiên tôi lên!"
Vương Thu Dương không ngừng bơm đểu.
Lục Thành không dấu vết liếc qua Lạc Nhiễm đứng dưới đài, thấy y cười khẽ gật đầu, còn chớp mắt.
Cậu ta nhận được sự cho phép không cần hạ thủ lưu tình, khóe miệng khẽ nhếch, sau khi Vương Thu Dương hô bắt đầu liền lao đến Sirrell.
"Bốp!"
Sirrell tốt xấu gì cũng thuộc nhà Aldo, tốt nghiệp trường quân đội, trước kia từng trồi sụt ở chiến trường ba tháng, tất nhiên biết cách đánh nhau.
Nhưng mà gã vẫn bị một đòn của Lục Thành đánh bò, quăng phát một ngã sấp ra đất.
Khởi đầu tốt đẹp.
Vương Thu Dương: "Phụt."
Lạc Nhiễm rũ mắt.
Y đó giờ hành sự luôn biết kiềm chế, thường nhắc nhở Lucas không cần quá xúc động.
Nhưng chuyện kia không giống nhau.
Ngay lúc này, khuôn mặt Sirrell có chút đỏ, đứng dậy chưa bình ổn được tư thế, lại "Bốp" một cú ngã vật xuống tiếp.
Có thể thấy Sirrell đã rất cố gắng, thỉnh thoảng cản được vài chiêu của Lục Thành, nhưng vẫn chênh lệch rõ ràng.
Lục Thành chỉ Vương Thu Dương nói: "Lão Vương ông chưa ăn cơm phải không?! Hô bắt đầu cũng nhỏ chút éc, bảo sao Sirrell tiên sinh không nghe thấy, không biết đã vào trận rồi!"
Vương Thu Dương: "Thế này đi, chúng ta đổi vị trí, cậu xuống hô còn tôi lên đấu, được chưa?"
"Được thôi!"
Lần thứ ba Sirrell ngã xuống, phó tướng của gã tức giận há mồm chửi thề một câu.
Quá mất mặt đi.
Nếu chuyện hôm nay cứ thế tiếp tục, sau này hắn và Sirrell làm sao ở đây bưng bít được nửa tháng? E là còn không có quyền lên tiếng.
Phó tướng của Sirrell lập tức tiến lên nghênh chiến.
"Để tôi vậy." Lạc Nhiễm mở miệng: "Mấy người họ đánh với Sirrell tiên sinh nãy giờ chắc cũng mệt rồi."
Thuộc hạ ở dưới nghẹn cười.
Mọi người đều biết Lạc Nhiễm là do Lucas chỉ dạy, thực lực nhất định không kém cỏi, nhưng y rất hiếm khi phô diễn, Trần phó tướng kỳ quái đáp: "Tôi không đánh quan văn bao giờ cả."
"Không sao." Lạc Nhiễm theo thói quen cột cao tóc, chỉnh trang cổ áo nhảy lên đài: "Tôi chịu được."
"Phụt......"
Quân sĩ bên dưới còn nín cười khó khăn hơn.
Cũng có người thật sự lo lắng cho Lạc Nhiễm, mặc dù Sirrell vô dụng nhưng phó tướng của gã không phải dạng vừa.
Trần phó tướng vốn là ứng cử viên cho chức phó tướng của Lucas, tuy giỏi nhưng tính tình không ổn, nghe đâu từng suýt xâm phạm Omega nên bị Lucas đánh lên bờ xuống ruộng, nửa sống nửa chết đuổi ra ngoài.
Theo lý thuyết hắn chưa thực hiện được hành vi xâm phạm, không đến mức rơi vào kết cục đó, nhưng trong mắt Lucas vốn không chứa nổi một gợn cát.
Sau đó Sirrell thấy hắn năng lực xuất chúng, lấy lí do là người làm cho Aldo, giữ lại bên cạnh.
Trần phó tướng trong lòng có thù hận, ai mà không biết Lạc Nhiễm là "Ái nhân" của Lucas.
Lục Thành và Vương Thu Dương liếc mắt nhìn nhau, mày nhíu lại.
Sirrell đứng đó khẩn trương siết chặt nắm đấm, tràn đầy chờ mong.
"Vậy nói trước." Trần phó tướng đô con nhếch miệng: "Chúng ta luận bàn, không thể vừa quay đầu đã nhắm Thượng tướng mà làm nũng hay giận dỗi, dù sao trong Đế Quốc không ai có thể đánh bại Thượng tướng cả."
Lạc Nhiễm cười tủm tỉm.
"Được thôi."
"Bắt đầu!"
Vèo ——
Dường như chỉ trong khoảnh khắc Vương Thu Dương hô lên bắt đầu, Trần phó tướng đã thấy bóng dáng trước mặt biến mất.
Ngay sau đó, nắm đấm của Lạc Nhiễm đã xuất hiện trước mũi hắn.
Trần phó tướng giật mình, theo bản năng ngẩng đầu thủ thế bảo vệ mặt, lộ ra sơ hở phần eo và vị ăn một quyền thật mạnh.
"Ứm......!"
Trần phó tướng trừng to mắt, xém chút nữa quỳ rạp xuống đất.
Lạc Nhiễm dương đông kích tây!
Mọi người vây xem phía dưới đồng loạt hoan hô.
Trần phó tướng lúc đầu còn có chút khinh địch, giờ đã toàn toàn chấn chỉnh tinh thần.
Hai người đánh qua đánh lại, trên võ đài không phân biệt cao thấp.
Binh sĩ phía dưới ngẩn ngơ theo dõi.
Vương Thu Dương và Lục Thành gần như ngừng thở xem, bất chấp hình tượng, Lạc Nhiễm bị áp chế sắc mặt bọn họ trầm trọng, Lạc Nhiễm chiếm thế thượng phong họ đều nhịn không được hò reo.
Lạc Nhiễm dù sao cũng là Omega, thân hình tương đối gầy yếu, thắng ở thân thủ lưu loát nhẹ nhàng, nhưng phương diện diện sức lực sẽ kém hơn.
Trần phó tướng đột ngột bắt được nắm đấm của y hướng đến, nhằm ngay bụng Lạc Nhiễm đấm một cú, vươn tay ra, muốn tóm eo y đè ngược người xuống.
"Không ổn." Lục Thành nhíu mày.
Sức mạnh của y không thể đọ với hắn, nếu phần trọng tâm sức lực bị nắm thóp thì rất khó đỡ.
Nhưng trong giây phút tiếp theo, họ bỗng thấy Lạc Nhiễm bật người lên, lấy tốc độ và lực đạo kinh người đảo thân, trực tiếp cưỡi trên vai Trần phó tướng.
"A ——!"
"Xử hắn! Xử hắn đi Lạc thư ký!"
"Hú hú hú!!"
Trần phó tướng một phen vợt trúng không khí, cổ còn bị hai chân Lạc Nhiễm ép chặt, đang muốn phản đòn, liền bị móc người ngả ra sau.
Rầm ——!
Lạc Nhiễm kéo theo Trần phó tướng lăn một vòng 180 độ, dùng sức từ chân gạt ngã người ngay tại chỗ.
Thân hình cường tráng của hắn nện trên mặt đất, Lạc Nhiễm dùng đầu gối kẹp vững cổ hắn, áp chế không cho cựa quậy.
"Ba!!"
"Hai!!"
"Một!!!"
"Lạc thư ký thắng!!"
Lạc Nhiễm giữ vững nụ cười: "Nói rồi đó, chỉ là luận bàn mà thôi, không thể vừa quay đầu đã nhắm Sirrell tiên sinh làm nũng giận dỗi, Thượng tướng của chúng tôi không đánh anh trai."
Trần phó quan: "......"
Mặt hắn trắng bệch, thấp giọng mắng thầm.
Nhưng không khỏi nhìn Lạc Nhiễm thêm vài lần.
Đệch, lại còn xinh đẹp.
"Mẹ nó!!" Vương Thu Dương mãnh liệt vỗ đùi: "Lạc thư ký bao lợi hại! Không hổ là thân quyến của Thượng tướng, sao có thể ghê gớm như vậy chứ!!"
Lục Thành cũng kinh ngạc, túm Vương Thu Dương hét, "Quá phê! Quá đã!"
Hai người lúc này đã đại khái hiểu ra.
Tin truyền đi chính là Sirrell đánh không lại phó tướng, phó tướng dưới trướng mạnh nhất lại không đánh lại quan văn.
Mới nghe thấy thôi đã thấy mất cmn mặt.
Rõ ràng là cách xử lý đơn giản mà thô bạo, nhưng sẽ khiến Sirrell sau này không thể ở quân doanh hô mưa gọi gió đòi quản sự vụ.
Vương Thu Dương đảo mắt qua Lục Thành, nghĩ bụng Lạc thư ký lần này không đi cùng Thượng tướng mà cố ý trở về là vì muốn bảo vệ thế lực quân bộ, một hào một cắc cũng không thể nhường cho người khác.
"Lạc thư ký!!!"
"Lạc thư ký!!"
Tiếng hoan hô vang vọng phía dưới muốn nổ tung sàn đấu.
......
Nhờ trận chiến ở doanh trại này mà Lạc Nhiễm một bước thành danh.
Sức chiến đấu ghê gớm của y được lan truyền đến Tinh Võng làm mọi người chú ý.
XXX: Lạc thư ký quá lợi hại!! Nghe nói đánh nhau với phó tướng của Sirrell, khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
XXX: Aaa một bạn hữu đang muốn nhìn ai đó viết về Thượng tướng x Vợ lớn giao đấu! Cha mạ ơi Thượng tướng thật hạnh phúc
XXX: Thư ký của Thượng tướng văn thao võ lược còn có thể săn sóc cuộc sống hàng ngày, thiếu điều thua Omega ở khoản sinh nhóc con thôi.
Bởi vậy mà Lạc Nhiễm cảm giác ánh mắt của người khác dừng trên người y mấy ngày nay càng ngày càng nhiều. Y vẫn công tác như thường lệ, nhưng ba ngày trôi qua đều không nhận được video hay tin tức nào từ Lucas.
Lạc Nhiễm ngồi trước bàn làm việc, dùng bút gõ nhẹ mặt bàn, nghĩ vẩn nghĩ vơ.
Nơi làm việc của y đã bị dời từ công ty qua quân doanh, cũng đã gặp mặt Dư Hàn.
Hoàng tử Kleiman bên Thổ tinh cuối cùng cũng hồi đáp y, chờ khi nào anh ta trở về sẽ hẹn gặp.
Lạc Nhiễm có chút buồn bã xoa trán.
Y từ đầu đã gạt Lucas, lừa đến bây giờ, một lời nói dối liền biến thành rất nhiều lời nói dối khác, khó mà kết thúc.
Lucas cực kì ghét việc người khác lừa dối hắn, trước đây Lạc Nhiễm từng bị động mà phải nói dối, Lucas tức giận đến mức không thèm để ý y nữa, nếu không ở bên nhau chắc còn ầm ĩ một trận.
Rồi sau khi hắn biết chuyện y giấu giếm thân phận Omega, vô cùng bực bội bày trò trêu đùa lại Lạc Nhiễm, nếu không phải y vì hắn mà bị thương, cơ thể yếu ớt, thật sự cần đến tin tức tố của Lucas, e là chuyện này hắn không dễ dàng cho qua.
Vậy nên nếu tùy tiện kể ra bí mật này, Lucas có lẽ sẽ nổi sùng, khó chịu, nói không chừng còn khó mà chấp nhận?
Lạc Nhiễm nghĩ nghĩ, đổi ngược lại là y, hẳn cũng vô cùng tức giận.
Cảm giác giống như bị người chơi cho một vố.
Y cần tìm một thời điểm thật tốt chủ động thừa nhận.
Nhưng là khi nào đây......? Chuẩn bị một bất ngờ sinh nhật sau đó nói ra? Hay đợi ngày nào đó vô tình bị thương rồi bật mí?
Lạc Nhiễm nhặt cây bút máy lên, xoay xoay trong lòng bàn tay.
Chưa kể đến vấn đề này thì Lucas đã ba ngày không lén liên lạc với y, mà tiền tuyến cũng báo cáo không có chuyện gì xảy ra.
Lạc Nhiễm chống cằm.
Vì sao lại không nói chuyện với y?
Chẳng lẽ Lucas không nhớ tới mình? Bận chiến đấu?
Lạc Nhiễm sững sờ.
Không đúng, trước kia Lucas cũng vậy, chuyện này chẳng có gì kỳ lạ cả.
Do y kỳ lạ mới đúng, cùng lắm là ba ngày mà thôi.
Lạc Nhiễm đang miên man suy nghĩ, cửa lớn văn phòng đột ngột bị Lục Thành lỗ mãng mở ra.
"...... Lạc thư ký!" Lục Thành thở hồng hộc: "Thượng tướng về rồi!"
"Xuỵt, là lặng lẽ trở về, ngài ấy bị thương!"
"Lạch cạch" Chiếc bút trong tay Lạc Nhiễm rơi xuống đất, y đứng dậy hoảng hốt hỏi: "Người đang ở đâu?"
"Chiến hạm đáp ở bãi đất trống B5...... Lạc thư ký chờ tôi với!"
......
Lạc Nhiễm đẩy cửa chiến hạm, lập tức trông thấy bác sĩ đứng bên giường tiêm thuốc cho Lucas.
Lông tóc trên người hắn không tổn hại gì, sắc mặt cũng bình thường, chỉ là mắt nhắm chặt, có lẽ là do tiêm thuốc an thần nên chìm vào giấc ngủ.
Trong không khí tràn ngập mùi tin tức tố của cây thuốc lá, thậm chí có chút hỗn loạn.
Lục Thành vừa tiến vào liền cảm thấy áp bức, không cách nào đến gần Lucas được.
Tin tức tố của hắn đang vô thức tấn công bất cứ Alpha nào dám bước vô lãnh thổ của hắn, đồng thời cũng làm bác sĩ Beta kia cảm thấy khó chịu.
Bác sĩ nhìn Lạc Nhiễm, vẻ mặt đau khổ nói: "Kỳ mẫn cảm của Thượng tướng tới, vốn kỳ mẫn cảm cũng bình thường thôi, nhưng chẳng biết tại sao tinh thần của ngài ấy lại bị tổn thương, cho nên bây giờ đã tiến vào giai đoạn hỗn loạn và suy sụp của tin tức tố."
Alpha và Omega 3S rất dễ gặp phải tình trạng suy sụp tinh thần lực, hơn nữa lúc nhỏ Lucas từng bị hạ độc nên có sẵn miệng vết thương cũ.
Hiện giờ hắn còn tiến vào kỳ mẫn cảm, tinh thần yếu ớt, chẳng biết lúc ở trên chiến trường đã trải qua chuyện gì mà bộc phát.
Lạc Nhiễm bước đến gần, máu trong người lạnh dần.
Lucas từng có một lần như thế này sau khi trở về từ chiến trận, là lúc y mới nhậm chức thư ký.
"Lạc thư ký......" Lục Thành có chút lo lắng.
Y hít sâu một hơi, nói: "Cậu đi gọi bác sĩ Thẩm qua, đừng quấy rầy những người khác."
"Vâng!"
Vương Thu Dương cũng chạy tới, đứng trợn to mắt: "Sirrell kia nghe nói có chiến hạm đáp đất, đang muốn sang đây!"
"Không được để gã lại gần."
Lạc Nhiễm ngồi xuống bên mép giường: "Bảo vệ chặt chẽ."
Nơi này cũng không phải là dinh thự của nguyên soái, mà Lucas cũng chẳng còn là Lucas bé thơ.
Sau khi Lạc Nhiễm trở về phòng, tim vẫn đập hơi nhanh.
Y trộm nghĩ, nếu mình và Lucas là những cặp đôi bình thường, y sẵn sàng nói chuyện thẳng thắn với hắn về chuyện mấy bộ phim.
Nhưng ở chung quá nhiều năm, còn luôn trong quan hệ cấp trên cấp dưới, nhất thời thay đổi tình trạng nên cảm giác rất...... Khó xử.
Cùng cấp trên bàn luận về đề tài này, chung quy chỉ thấy xấu hổ ngượng ngùng thôi.
Hành động như vậy...... Có lẽ vì y thật sự bảo thủ và nhạt nhẽo phải không?
Lạc Nhiễm khẽ nhíu mi.
Có điều nếu bây giờ quay lại nói với hắn thêm vài câu nữa, dường như càng kỳ quặc hơn.
A...... Nói đến việc xem video, Lạc Nhiễm bỗng nhiên nhớ ra trước đây y từng nhờ Thẩm Tây Lạc giả trang nhận giúp mình cuốn sách nhỏ, còn chưa kịp đọc, nhưng sách hiện đang nằm trong nhà y ở thủ đô mất rồi.
Lạc Nhiễm gãi cằm.
Hay là...... Nào về nhà đọc thử xem thế nào?
Một khúc nhạc đệm trôi qua như vậy, ngày hôm sau phía Lạc Băng bỗng gửi thông báo đến.
—— Một mỏ quặng băng phía đông nam của Lạc Băng bị tinh khấu tập kết bất ngờ.
Không chỉ quặng băng, tinh khấu còn chiếm đóng vào thị trấn nhỏ phụ cận đó, bắt người dân làm con tin.
Giống như mấy vụ cướp bóc thường xuyên xảy ra, mỗi tội lần này số lượng con tin nhiều hơn hẳn. Có lẽ phía tinh khấu vì sự kiện mất đi UNK lần trước nên muốn tiếp tục xuống tay chỗ quặng băng.
Mục Viễn lập tức tập hợp quân sĩ chuẩn bị xuất phát.
Khu vực đông nam tình cờ là địa bàn mà Đế Quốc và Lạc Băng thương lượng, hơn nữa quân đội của Lạc Băng hiện tại cũng nằm dưới trướng Lucas, hắn dự định cùng Mục Viễn lên đường.
"Chờ tôi trở về."
Bên cạnh chiếm hạm, Lucas giang rộng cánh tay mỉm cười nói với Lạc Nhiễm: "Lại đây nào, cho tôi ôm em một cái, nạp thêm may mắn."
Lạc Nhiễm tiến lên vòng tay ôm lấy hắn.
"Chỉ cần ba ngày, tôi sẽ nhanh chóng quay lại." Lucas thấp giọng nói: "Sẽ ổn thôi."
Lạc Nhiễm khẽ nâng môi: "Thượng tướng đừng nóng vội, thủ đô cứ giao cho em."
"Ừm."
Chuyến đi lần này nguy hiểm, Liệp Sư ở thủ đô đã thu gom rất nhiều vũ khí và trang thiết bị, tinh khấu hiện tại không ngừng bị đàn áp, tức tối nghẹn trong họng, trấn nhỏ lại bị chiếm đóng.
Nếu Lạc Nhiễm muốn đi theo, Lucas đương nhiên có cách bảo vệ y, nhưng tình hình ở thủ đô lúc này đang bất ổn, Sirrell vẫn ngấm ngầm dự tính tiếp quản quân bộ.
Lạc Nhiễm tự giác đưa ra yêu cầu về thủ đô, nơi mà y am hiểu và nắm rõ.
Đợi Lucas và Mục Viễn lên chiến hạm rồi chậm rãi cất cánh, mang theo rất nhiều máy bay và quân đội cùng nhau xuất phát.
Họ càng đi càng xa, cuối cùng biến mất phía cuối chân trời.
Lạc Nhiễm thoáng trầm ngâm, cũng xoay người lên chiếm hạm của mình trở về thủ đô. Chuyến đi này có sự góp mặt của Chu Minh Cảnh, dù sao thì hai người họ đều phải quay lại thủ đô.
Trong chiến hạm, Chu Minh Cảnh nhìn thấy Lạc Nhiễm cô đơn ngồi trên toa tàu phê duyệt công văn, cũng ngồi xuống đối diện y.
"Điện hạ." Lạc Nhiễm gật đầu.
Chu Minh Cảnh gác chân, nhướn mày hỏi: "Thượng tướng thật sự để tôi và cậu đi cùng nhau, là vì đã có quyết định rồi sao?"
Lạc Nhiễm cười cười, không trực tiếp trả lời.
Chu Minh Cảnh cũng không ngại, xé một túi dịch dinh dưỡng, ngậm ống hút uống, cũng mở điện thoại xem công văn.
Vị trí họ ngồi là vị trí hoàn hảo nhất, nơi yêu thích của người lãnh đạo trên chiến hạm.
Chỗ này là đài quan sát thiên nhiên, có thể nhìn quanh bốn phía, nhưng không chật chội nhàm chán giống phòng điều khiển.
......
Chiến hạm đi hai ngày thì thuận lợi về thủ đô.
Lucas và những người khác hẳn đã đến tinh cầu xa xôi phía đông nam.
Lần xuất chinh này dưới danh nghĩa của Mục Viễn, nên không có người cầu phúc trên Tinh Võng, cũng không có pháo hoa hay thả đèn trời gì.
Lạc Nhiễm sau khi xuống chiến hạm liền đi thẳng đến cục quân sự.
"Lạc thư ký......! Cuối cùng anh cũng trở lại!"
Chiến hạm vừa đáp đất, Lục Thành lập tức dẫn theo người ra nghênh đón.
Lạc Nhiễm có thể nhận thấy giọng điệu thở phào và phẫn uất từ miệng cậu ta.
Đằng sau lưng Lục Thành còn có Sirrell.
"Lạc thư ký." Sirrell mỉm cười gật đầu với y, Lạc Nhiễm cũng cười đáp lễ.
Y dường như đã hiểu.
"Lạc thư ký trở về là tốt rồi, có người để thương lượng trước khi tôi đưa ra quyết định." Sirrell ôn hòa: "Hai ngày nay tôi tiếp quản quân bộ, có rất nhiều chuyện muốn sửa đổi nhưng Lục phó tướng lại có vẻ bảo thủ không muốn cho lắm."
Lục Thành đứng một bên, cứng rắn nói: "Tôi cảm thấy như trước đây vẫn tốt."
Lục Thành và quân sĩ trong doanh trại đương nhiên không sẵn sàng nghe theo lệnh của Sirrell, bọn họ chỉ nhìn nhận một mình Lucas, hoặc nếu Lucas không có mặt thì cũng là Lạc Nhiễm.
Chứ không phải Sirrell.
Sĩ quan do Sirrell dẫn theo hừ lạnh: "Lạc thư ký quay về rất tốt, mấy ngày nay Lục phó tướng và mấy phó tướng khác đều không chịu phối hợp."
Lục Thành sa sầm mặt mày: "Lạc thư ký về tôi còn vui hơn mấy người."
Lạc Nhiễm nghi hoặc.
Xem ra hai ngày nay xảy ra không ít chuyện, Lục Thành và phía Sirrell ầm ĩ đến mức không thèm giữ cho nhau chút mặt mũi nào. Hơn nữa Sirrell cũng dùng từ khá vi diệu, là muốn "Thương lượng" với y chứ không phải "Lắng nghe ý kiến".
Lạc Nhiễm nâng môi: "Là chúng tôi không đúng, Lục phó tướng, người mới nhậm chức, sao cậu còn chưa chuẩn bị nghi thức hoan nghênh vậy?"
"...... À!"
Lục Thành sững sờ giây lát liền hiểu ra, thầm nghĩ quả nhiên là Lạc thư ký!
Cậu ta ngay lập tức vui vẻ, "Tôi làm ngay đây!"
Sirrell khó hiểu, "Chuyện gì vậy......?"
Lạc Nhiễm giải thích cho gã: "Đây là truyền thống ở quân bộ, trò tiêu khiển thường ngày ở quân doanh Đế Quốc chính là đấu võ đài, anh có thể hòa nhập với mọi người ở đây bằng cách tham gia. Mỗi khi có tướng mới nhậm chức, chúng tôi sẽ để người đó lên võ đài bàn luận vui đùa với những quân sĩ khác, giúp người đó nhanh chóng hòa nhập cộng đồng."
Sắc mặt Sirrell thay đổi kì lạ, quay đầu hỏi: "Có truyền thống như vậy sao?"
"...... Có." Phó tướng của Sirrell thấp giọng trả lời: "Đúng thật là có chuyện đó."
Đây là truyền thống mà tất cả mọi người đều biết, nếu Sirrell phản bác thì một là gây mất mặt, hai là gián tiếp phủ nhận gã tư cách thành viên trong quân bộ.
Lạc Nhiễm tiếp tục: "Do chúng tôi thất trách, không suy xét đến việc mọi người vừa mới gia nhập."
"......" Ý cười trên mặt Sirrell có chút cứng đờ.
Vương Thu Dương trở về cùng với Lạc Nhiễm, mở miệng góp vui: "Đúng vậy! Video ngày hôm đó tôi cũng có xem, Đại hoàng tử nói Sirrell tiên sinh là người thích hợp nhất được lựa chọn, không những vì là anh trai của Thượng tướng, con trưởng nhà Aldo mà còn rất lợi hại giống Thượng tướng nữa cơ!"
Lạc Nhiễm thuận nước đẩy thuyền, "Vương phó tướng xem ra là muốn bàn luận với Sirrell tiên sinh một trận rồi."
"Đương nhiên." Vương Thu Dương cười ha hả: "Không phải bảo chúng ta có thể luyện tập với Sirrell như lúc đánh nhau cùng Thượng tướng à? Tôi sẽ không thủ hạ lưu tình......!"
Sirrell: "......"
Gã cười không nổi.
......
Trên võ đài.
Sirrell giống như bị lùa vịt đứng một bên trên đài, đối diện gã là Lục Thành.
Thuộc hạ phía dưới đang hò reo.
Vương Thu Dương cổ vũ gã: "Sirrell tiên sinh cố lên nha! Chờ khi nào lão Lục bị đánh ngã thì đến phiên tôi lên!"
Vương Thu Dương không ngừng bơm đểu.
Lục Thành không dấu vết liếc qua Lạc Nhiễm đứng dưới đài, thấy y cười khẽ gật đầu, còn chớp mắt.
Cậu ta nhận được sự cho phép không cần hạ thủ lưu tình, khóe miệng khẽ nhếch, sau khi Vương Thu Dương hô bắt đầu liền lao đến Sirrell.
"Bốp!"
Sirrell tốt xấu gì cũng thuộc nhà Aldo, tốt nghiệp trường quân đội, trước kia từng trồi sụt ở chiến trường ba tháng, tất nhiên biết cách đánh nhau.
Nhưng mà gã vẫn bị một đòn của Lục Thành đánh bò, quăng phát một ngã sấp ra đất.
Khởi đầu tốt đẹp.
Vương Thu Dương: "Phụt."
Lạc Nhiễm rũ mắt.
Y đó giờ hành sự luôn biết kiềm chế, thường nhắc nhở Lucas không cần quá xúc động.
Nhưng chuyện kia không giống nhau.
Ngay lúc này, khuôn mặt Sirrell có chút đỏ, đứng dậy chưa bình ổn được tư thế, lại "Bốp" một cú ngã vật xuống tiếp.
Có thể thấy Sirrell đã rất cố gắng, thỉnh thoảng cản được vài chiêu của Lục Thành, nhưng vẫn chênh lệch rõ ràng.
Lục Thành chỉ Vương Thu Dương nói: "Lão Vương ông chưa ăn cơm phải không?! Hô bắt đầu cũng nhỏ chút éc, bảo sao Sirrell tiên sinh không nghe thấy, không biết đã vào trận rồi!"
Vương Thu Dương: "Thế này đi, chúng ta đổi vị trí, cậu xuống hô còn tôi lên đấu, được chưa?"
"Được thôi!"
Lần thứ ba Sirrell ngã xuống, phó tướng của gã tức giận há mồm chửi thề một câu.
Quá mất mặt đi.
Nếu chuyện hôm nay cứ thế tiếp tục, sau này hắn và Sirrell làm sao ở đây bưng bít được nửa tháng? E là còn không có quyền lên tiếng.
Phó tướng của Sirrell lập tức tiến lên nghênh chiến.
"Để tôi vậy." Lạc Nhiễm mở miệng: "Mấy người họ đánh với Sirrell tiên sinh nãy giờ chắc cũng mệt rồi."
Thuộc hạ ở dưới nghẹn cười.
Mọi người đều biết Lạc Nhiễm là do Lucas chỉ dạy, thực lực nhất định không kém cỏi, nhưng y rất hiếm khi phô diễn, Trần phó tướng kỳ quái đáp: "Tôi không đánh quan văn bao giờ cả."
"Không sao." Lạc Nhiễm theo thói quen cột cao tóc, chỉnh trang cổ áo nhảy lên đài: "Tôi chịu được."
"Phụt......"
Quân sĩ bên dưới còn nín cười khó khăn hơn.
Cũng có người thật sự lo lắng cho Lạc Nhiễm, mặc dù Sirrell vô dụng nhưng phó tướng của gã không phải dạng vừa.
Trần phó tướng vốn là ứng cử viên cho chức phó tướng của Lucas, tuy giỏi nhưng tính tình không ổn, nghe đâu từng suýt xâm phạm Omega nên bị Lucas đánh lên bờ xuống ruộng, nửa sống nửa chết đuổi ra ngoài.
Theo lý thuyết hắn chưa thực hiện được hành vi xâm phạm, không đến mức rơi vào kết cục đó, nhưng trong mắt Lucas vốn không chứa nổi một gợn cát.
Sau đó Sirrell thấy hắn năng lực xuất chúng, lấy lí do là người làm cho Aldo, giữ lại bên cạnh.
Trần phó tướng trong lòng có thù hận, ai mà không biết Lạc Nhiễm là "Ái nhân" của Lucas.
Lục Thành và Vương Thu Dương liếc mắt nhìn nhau, mày nhíu lại.
Sirrell đứng đó khẩn trương siết chặt nắm đấm, tràn đầy chờ mong.
"Vậy nói trước." Trần phó tướng đô con nhếch miệng: "Chúng ta luận bàn, không thể vừa quay đầu đã nhắm Thượng tướng mà làm nũng hay giận dỗi, dù sao trong Đế Quốc không ai có thể đánh bại Thượng tướng cả."
Lạc Nhiễm cười tủm tỉm.
"Được thôi."
"Bắt đầu!"
Vèo ——
Dường như chỉ trong khoảnh khắc Vương Thu Dương hô lên bắt đầu, Trần phó tướng đã thấy bóng dáng trước mặt biến mất.
Ngay sau đó, nắm đấm của Lạc Nhiễm đã xuất hiện trước mũi hắn.
Trần phó tướng giật mình, theo bản năng ngẩng đầu thủ thế bảo vệ mặt, lộ ra sơ hở phần eo và vị ăn một quyền thật mạnh.
"Ứm......!"
Trần phó tướng trừng to mắt, xém chút nữa quỳ rạp xuống đất.
Lạc Nhiễm dương đông kích tây!
Mọi người vây xem phía dưới đồng loạt hoan hô.
Trần phó tướng lúc đầu còn có chút khinh địch, giờ đã toàn toàn chấn chỉnh tinh thần.
Hai người đánh qua đánh lại, trên võ đài không phân biệt cao thấp.
Binh sĩ phía dưới ngẩn ngơ theo dõi.
Vương Thu Dương và Lục Thành gần như ngừng thở xem, bất chấp hình tượng, Lạc Nhiễm bị áp chế sắc mặt bọn họ trầm trọng, Lạc Nhiễm chiếm thế thượng phong họ đều nhịn không được hò reo.
Lạc Nhiễm dù sao cũng là Omega, thân hình tương đối gầy yếu, thắng ở thân thủ lưu loát nhẹ nhàng, nhưng phương diện diện sức lực sẽ kém hơn.
Trần phó tướng đột ngột bắt được nắm đấm của y hướng đến, nhằm ngay bụng Lạc Nhiễm đấm một cú, vươn tay ra, muốn tóm eo y đè ngược người xuống.
"Không ổn." Lục Thành nhíu mày.
Sức mạnh của y không thể đọ với hắn, nếu phần trọng tâm sức lực bị nắm thóp thì rất khó đỡ.
Nhưng trong giây phút tiếp theo, họ bỗng thấy Lạc Nhiễm bật người lên, lấy tốc độ và lực đạo kinh người đảo thân, trực tiếp cưỡi trên vai Trần phó tướng.
"A ——!"
"Xử hắn! Xử hắn đi Lạc thư ký!"
"Hú hú hú!!"
Trần phó tướng một phen vợt trúng không khí, cổ còn bị hai chân Lạc Nhiễm ép chặt, đang muốn phản đòn, liền bị móc người ngả ra sau.
Rầm ——!
Lạc Nhiễm kéo theo Trần phó tướng lăn một vòng 180 độ, dùng sức từ chân gạt ngã người ngay tại chỗ.
Thân hình cường tráng của hắn nện trên mặt đất, Lạc Nhiễm dùng đầu gối kẹp vững cổ hắn, áp chế không cho cựa quậy.
"Ba!!"
"Hai!!"
"Một!!!"
"Lạc thư ký thắng!!"
Lạc Nhiễm giữ vững nụ cười: "Nói rồi đó, chỉ là luận bàn mà thôi, không thể vừa quay đầu đã nhắm Sirrell tiên sinh làm nũng giận dỗi, Thượng tướng của chúng tôi không đánh anh trai."
Trần phó quan: "......"
Mặt hắn trắng bệch, thấp giọng mắng thầm.
Nhưng không khỏi nhìn Lạc Nhiễm thêm vài lần.
Đệch, lại còn xinh đẹp.
"Mẹ nó!!" Vương Thu Dương mãnh liệt vỗ đùi: "Lạc thư ký bao lợi hại! Không hổ là thân quyến của Thượng tướng, sao có thể ghê gớm như vậy chứ!!"
Lục Thành cũng kinh ngạc, túm Vương Thu Dương hét, "Quá phê! Quá đã!"
Hai người lúc này đã đại khái hiểu ra.
Tin truyền đi chính là Sirrell đánh không lại phó tướng, phó tướng dưới trướng mạnh nhất lại không đánh lại quan văn.
Mới nghe thấy thôi đã thấy mất cmn mặt.
Rõ ràng là cách xử lý đơn giản mà thô bạo, nhưng sẽ khiến Sirrell sau này không thể ở quân doanh hô mưa gọi gió đòi quản sự vụ.
Vương Thu Dương đảo mắt qua Lục Thành, nghĩ bụng Lạc thư ký lần này không đi cùng Thượng tướng mà cố ý trở về là vì muốn bảo vệ thế lực quân bộ, một hào một cắc cũng không thể nhường cho người khác.
"Lạc thư ký!!!"
"Lạc thư ký!!"
Tiếng hoan hô vang vọng phía dưới muốn nổ tung sàn đấu.
......
Nhờ trận chiến ở doanh trại này mà Lạc Nhiễm một bước thành danh.
Sức chiến đấu ghê gớm của y được lan truyền đến Tinh Võng làm mọi người chú ý.
XXX: Lạc thư ký quá lợi hại!! Nghe nói đánh nhau với phó tướng của Sirrell, khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
XXX: Aaa một bạn hữu đang muốn nhìn ai đó viết về Thượng tướng x Vợ lớn giao đấu! Cha mạ ơi Thượng tướng thật hạnh phúc
XXX: Thư ký của Thượng tướng văn thao võ lược còn có thể săn sóc cuộc sống hàng ngày, thiếu điều thua Omega ở khoản sinh nhóc con thôi.
Bởi vậy mà Lạc Nhiễm cảm giác ánh mắt của người khác dừng trên người y mấy ngày nay càng ngày càng nhiều. Y vẫn công tác như thường lệ, nhưng ba ngày trôi qua đều không nhận được video hay tin tức nào từ Lucas.
Lạc Nhiễm ngồi trước bàn làm việc, dùng bút gõ nhẹ mặt bàn, nghĩ vẩn nghĩ vơ.
Nơi làm việc của y đã bị dời từ công ty qua quân doanh, cũng đã gặp mặt Dư Hàn.
Hoàng tử Kleiman bên Thổ tinh cuối cùng cũng hồi đáp y, chờ khi nào anh ta trở về sẽ hẹn gặp.
Lạc Nhiễm có chút buồn bã xoa trán.
Y từ đầu đã gạt Lucas, lừa đến bây giờ, một lời nói dối liền biến thành rất nhiều lời nói dối khác, khó mà kết thúc.
Lucas cực kì ghét việc người khác lừa dối hắn, trước đây Lạc Nhiễm từng bị động mà phải nói dối, Lucas tức giận đến mức không thèm để ý y nữa, nếu không ở bên nhau chắc còn ầm ĩ một trận.
Rồi sau khi hắn biết chuyện y giấu giếm thân phận Omega, vô cùng bực bội bày trò trêu đùa lại Lạc Nhiễm, nếu không phải y vì hắn mà bị thương, cơ thể yếu ớt, thật sự cần đến tin tức tố của Lucas, e là chuyện này hắn không dễ dàng cho qua.
Vậy nên nếu tùy tiện kể ra bí mật này, Lucas có lẽ sẽ nổi sùng, khó chịu, nói không chừng còn khó mà chấp nhận?
Lạc Nhiễm nghĩ nghĩ, đổi ngược lại là y, hẳn cũng vô cùng tức giận.
Cảm giác giống như bị người chơi cho một vố.
Y cần tìm một thời điểm thật tốt chủ động thừa nhận.
Nhưng là khi nào đây......? Chuẩn bị một bất ngờ sinh nhật sau đó nói ra? Hay đợi ngày nào đó vô tình bị thương rồi bật mí?
Lạc Nhiễm nhặt cây bút máy lên, xoay xoay trong lòng bàn tay.
Chưa kể đến vấn đề này thì Lucas đã ba ngày không lén liên lạc với y, mà tiền tuyến cũng báo cáo không có chuyện gì xảy ra.
Lạc Nhiễm chống cằm.
Vì sao lại không nói chuyện với y?
Chẳng lẽ Lucas không nhớ tới mình? Bận chiến đấu?
Lạc Nhiễm sững sờ.
Không đúng, trước kia Lucas cũng vậy, chuyện này chẳng có gì kỳ lạ cả.
Do y kỳ lạ mới đúng, cùng lắm là ba ngày mà thôi.
Lạc Nhiễm đang miên man suy nghĩ, cửa lớn văn phòng đột ngột bị Lục Thành lỗ mãng mở ra.
"...... Lạc thư ký!" Lục Thành thở hồng hộc: "Thượng tướng về rồi!"
"Xuỵt, là lặng lẽ trở về, ngài ấy bị thương!"
"Lạch cạch" Chiếc bút trong tay Lạc Nhiễm rơi xuống đất, y đứng dậy hoảng hốt hỏi: "Người đang ở đâu?"
"Chiến hạm đáp ở bãi đất trống B5...... Lạc thư ký chờ tôi với!"
......
Lạc Nhiễm đẩy cửa chiến hạm, lập tức trông thấy bác sĩ đứng bên giường tiêm thuốc cho Lucas.
Lông tóc trên người hắn không tổn hại gì, sắc mặt cũng bình thường, chỉ là mắt nhắm chặt, có lẽ là do tiêm thuốc an thần nên chìm vào giấc ngủ.
Trong không khí tràn ngập mùi tin tức tố của cây thuốc lá, thậm chí có chút hỗn loạn.
Lục Thành vừa tiến vào liền cảm thấy áp bức, không cách nào đến gần Lucas được.
Tin tức tố của hắn đang vô thức tấn công bất cứ Alpha nào dám bước vô lãnh thổ của hắn, đồng thời cũng làm bác sĩ Beta kia cảm thấy khó chịu.
Bác sĩ nhìn Lạc Nhiễm, vẻ mặt đau khổ nói: "Kỳ mẫn cảm của Thượng tướng tới, vốn kỳ mẫn cảm cũng bình thường thôi, nhưng chẳng biết tại sao tinh thần của ngài ấy lại bị tổn thương, cho nên bây giờ đã tiến vào giai đoạn hỗn loạn và suy sụp của tin tức tố."
Alpha và Omega 3S rất dễ gặp phải tình trạng suy sụp tinh thần lực, hơn nữa lúc nhỏ Lucas từng bị hạ độc nên có sẵn miệng vết thương cũ.
Hiện giờ hắn còn tiến vào kỳ mẫn cảm, tinh thần yếu ớt, chẳng biết lúc ở trên chiến trường đã trải qua chuyện gì mà bộc phát.
Lạc Nhiễm bước đến gần, máu trong người lạnh dần.
Lucas từng có một lần như thế này sau khi trở về từ chiến trận, là lúc y mới nhậm chức thư ký.
"Lạc thư ký......" Lục Thành có chút lo lắng.
Y hít sâu một hơi, nói: "Cậu đi gọi bác sĩ Thẩm qua, đừng quấy rầy những người khác."
"Vâng!"
Vương Thu Dương cũng chạy tới, đứng trợn to mắt: "Sirrell kia nghe nói có chiến hạm đáp đất, đang muốn sang đây!"
"Không được để gã lại gần."
Lạc Nhiễm ngồi xuống bên mép giường: "Bảo vệ chặt chẽ."
Nơi này cũng không phải là dinh thự của nguyên soái, mà Lucas cũng chẳng còn là Lucas bé thơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất