Omega Hắc Đạo Của Thượng Tướng Liên Bang
Chương 4
Editor: Pink (^-^*)/
Mạch Thiên Thừa ánh mắt mê man, sắc mặt ửng hồng. Hai chân kẹp chặt, tới gần Huyền Hi, đừng đầu cọ nhẹ lồng ngực hắn, lộ ra tư thế thần phục, nhấc chân khóa ngồi trên người Huyền Hi, lẩm bẩm nói: " Huyền Hi, tôi thật khó chịu! Thật sự rất khó chịu a!"
Huyền Hi vuốt tóc hắn, ôn nhu cười cười: " Ngoan! Đừng vội, về nhà chúng ta lại tiếp tục!"
Mạch Thiên Thừa thấy Huyền Hi không có ý tứ giúp hắn giải quyết, sốt ruột tới mức khóc lên, dùng thân thể cọ cọ Huyền Hi: " Không cần về, làm ở đây, ô ô ô...... Đại phôi đản, hức, anh khi dễ tôi a...."
Huyền Hi thấy hắn khóc như trẻ con, buồn cười mà sờ đầu hắn, cảm giác được thân thể mình biến hóa, nghĩ thầm: Quả nhiên, Alpha từ khi sinh ra đã vô pháp kháng cự tin tức tố của Omega.Hắn nhẹ giọng nói:" Được, không vội, tôi hỏi cậu mấy vấn đề, xong liền làm!" Nghe vậy, Mạch Thiên Thừa cọ cọ lòng bàn tay Huyền Hi, tỏ vẻ đồng ý.
Huyền Hi hỏi: " Cậu là Omega sao?"
Mạch Thiên Thừa: "Đương nhiên rồi!"
Huyền Hi thầm cười, trong lòng hiểu rõ, quả nhiên tin tức tố Alpha trước kia là do dùng thuốc ngụy trang ra!
Mạch Thiên Thừa nhìn Huyền Hi cúi đầu trầm tư, không hề có ý giúp hắn giải quyết, gấp đến phát khóc. Huyền Hi sờ sờ tuyến thể sau cổ Mạch Thiên Thừa, lấy tư thái sét đánh không kịp bưng tai há mồm cắn lên tuyến thể, khiến trên dưới toàn thân Mạch Thiên Thừa tỏa ra hương vị của Huyền Hi.
Hồi lâu sau, Huyền Hi vừa lòng buông cổ Mạch Thiên Thừa ra, liếm liếm khóe môi: " Ngoan! Tốt hơn rồi đi! Nên về nhà rồi!" Mạch Thiên Thừa nhắm mắt, mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. Huyền Hi nhìn thụy nhan của hắn, sủng nịch cười.
––––––––––––––Nhà Huyền Hi–––––––––––––
Huyền Hi vừa dừng xe, lập tức đem Mạch Thiên Thừa từ ghế bên ôm lên, đi vào nhà. Một nữ Alpha ngồi trên sô pha, thấy Huyền Hi ôm một nam nhân đi vào, khiếp sợ trừng mắt: "Huyền Hi, không phải anh nói đời này nếu không phải Mạch Thiên Thừa thì không cần sao?"
Mạch Thiên Thừa mơ mơ màng màng nghe thấy có người nhắc tên mình, ở trong lòng ngực Huyền Hi lẩm bẩm một câu, sau đó lại ngủ tiếp.
Huyền Hi gằn giọng: " Em câm miệng lại, Huyền Nặc." Huyền Nặc không vui: " Em làm sao? Có câu nào em nói không phải thật à? Chẳng lẽ em nói sai cái gì? Anh không thích Mạch Thiên Thừa sao?"
Hai anh em cãi nhau, hồn nhiên không biết trong lúc hai người khắc khẩu, Mạch Thiên Thừa xoa xoa đôi mắt, tỉnh......
Huyền Hi: " Anh thích Mạch Thiên Thừa! Em...." Huyền Nặc khinh bỉ: "Ai u! Sao nào, dám làm không dám nhận a! Cũng không biết là ai, lần đầu thấy Mạch Thiên Thừa, liền nói bản thân yêu một người!"
Huyền Hi giận đến mặt đổ bừng: "Tiểu nha đầu nhà ngươi, câm miệng cho lão tử......"
Bỗng nhiên, Mạch Thiên Thừa từ trong lòng Huyền Hi trượt xuống. Huyền Hi nhìn Mạch Thiên Thừa, Huyền Nặc cũng nhìn, bất chợt Huyền Nặc gào lên: " Ta fuck! Huyền Hi anh đắc thủ a!!!"
Mạch Thiên Thừa ánh mắt mê man, sắc mặt ửng hồng. Hai chân kẹp chặt, tới gần Huyền Hi, đừng đầu cọ nhẹ lồng ngực hắn, lộ ra tư thế thần phục, nhấc chân khóa ngồi trên người Huyền Hi, lẩm bẩm nói: " Huyền Hi, tôi thật khó chịu! Thật sự rất khó chịu a!"
Huyền Hi vuốt tóc hắn, ôn nhu cười cười: " Ngoan! Đừng vội, về nhà chúng ta lại tiếp tục!"
Mạch Thiên Thừa thấy Huyền Hi không có ý tứ giúp hắn giải quyết, sốt ruột tới mức khóc lên, dùng thân thể cọ cọ Huyền Hi: " Không cần về, làm ở đây, ô ô ô...... Đại phôi đản, hức, anh khi dễ tôi a...."
Huyền Hi thấy hắn khóc như trẻ con, buồn cười mà sờ đầu hắn, cảm giác được thân thể mình biến hóa, nghĩ thầm: Quả nhiên, Alpha từ khi sinh ra đã vô pháp kháng cự tin tức tố của Omega.Hắn nhẹ giọng nói:" Được, không vội, tôi hỏi cậu mấy vấn đề, xong liền làm!" Nghe vậy, Mạch Thiên Thừa cọ cọ lòng bàn tay Huyền Hi, tỏ vẻ đồng ý.
Huyền Hi hỏi: " Cậu là Omega sao?"
Mạch Thiên Thừa: "Đương nhiên rồi!"
Huyền Hi thầm cười, trong lòng hiểu rõ, quả nhiên tin tức tố Alpha trước kia là do dùng thuốc ngụy trang ra!
Mạch Thiên Thừa nhìn Huyền Hi cúi đầu trầm tư, không hề có ý giúp hắn giải quyết, gấp đến phát khóc. Huyền Hi sờ sờ tuyến thể sau cổ Mạch Thiên Thừa, lấy tư thái sét đánh không kịp bưng tai há mồm cắn lên tuyến thể, khiến trên dưới toàn thân Mạch Thiên Thừa tỏa ra hương vị của Huyền Hi.
Hồi lâu sau, Huyền Hi vừa lòng buông cổ Mạch Thiên Thừa ra, liếm liếm khóe môi: " Ngoan! Tốt hơn rồi đi! Nên về nhà rồi!" Mạch Thiên Thừa nhắm mắt, mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. Huyền Hi nhìn thụy nhan của hắn, sủng nịch cười.
––––––––––––––Nhà Huyền Hi–––––––––––––
Huyền Hi vừa dừng xe, lập tức đem Mạch Thiên Thừa từ ghế bên ôm lên, đi vào nhà. Một nữ Alpha ngồi trên sô pha, thấy Huyền Hi ôm một nam nhân đi vào, khiếp sợ trừng mắt: "Huyền Hi, không phải anh nói đời này nếu không phải Mạch Thiên Thừa thì không cần sao?"
Mạch Thiên Thừa mơ mơ màng màng nghe thấy có người nhắc tên mình, ở trong lòng ngực Huyền Hi lẩm bẩm một câu, sau đó lại ngủ tiếp.
Huyền Hi gằn giọng: " Em câm miệng lại, Huyền Nặc." Huyền Nặc không vui: " Em làm sao? Có câu nào em nói không phải thật à? Chẳng lẽ em nói sai cái gì? Anh không thích Mạch Thiên Thừa sao?"
Hai anh em cãi nhau, hồn nhiên không biết trong lúc hai người khắc khẩu, Mạch Thiên Thừa xoa xoa đôi mắt, tỉnh......
Huyền Hi: " Anh thích Mạch Thiên Thừa! Em...." Huyền Nặc khinh bỉ: "Ai u! Sao nào, dám làm không dám nhận a! Cũng không biết là ai, lần đầu thấy Mạch Thiên Thừa, liền nói bản thân yêu một người!"
Huyền Hi giận đến mặt đổ bừng: "Tiểu nha đầu nhà ngươi, câm miệng cho lão tử......"
Bỗng nhiên, Mạch Thiên Thừa từ trong lòng Huyền Hi trượt xuống. Huyền Hi nhìn Mạch Thiên Thừa, Huyền Nặc cũng nhìn, bất chợt Huyền Nặc gào lên: " Ta fuck! Huyền Hi anh đắc thủ a!!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất