Ông Xã Kiêu Ngạo Sủng Vợ Yêu

Chương 57: .2: Cái Tát Đau Đớn (2)

Trước Sau
Vẻ mặt Phó Thịnh bất đắc dĩ cau mày, nói: “Cậu thử nói xem, Diệp Tự là cậu chủ nhà họ Diệp, còn như thế nào nữa, bày đặt mặc kệ mọi người trong nhà tức giận, lại muốn làm ca sĩ? Làm ca sĩ thì làm ca sĩ đi, lại còn trốn ở phía sau không cho người ta thấy mặt, tôi thực sự là chán cậu ta lắm rồi.”

Mộc Minh khẽ cười nói: “Cậu Diệp thích cái này, nhưng vì tâm bệnh của ông Diệp, nên cậu Diệp mới không công khai.”

Nói xong câu đó, Mộc Minh thay đổi sang nói: “Nếu cậu Diệp nói cậu ấy sẽ xử lý loại chuyện nhỏ nhặt này, Phó tổng cũng đừng hỏi đến nữa.”

Phó Thịnh gật đầu: “Cũng được, mấy việc lông gà vỏ tỏi này, cũng không đáng để bản thiếu gia hỏi đến. được rồi, thời gian không còn sớm nữa, cậu cũng về nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai còn quay về.”

Mộc Minh lập tức đứng thẳng người nói: “Vâng, tổng giám đốc.”

Trở lại thành phố G.

Lúc Tô Ảnh đang ở trên đường đi về biệt viện Gia Thịnh, liền thấy có nhiều ở đầu đường có nhiều xe cộ của nhà báo hơi những nơi khác.

Trong đó có rất nhiều xe của những hãng truyền thông khác nhau.

Sự kiện lần này lên men quá nhanh quá mạnh, dường như tất cả truyền thông đều chú ý đến chuyện này.

Ngày mai chính là ngày tổ chức họp báo của Điền Mỹ Hòa, tất cả mọi người đều chờ mong, chờ đợi Điền Mỹ Hòa thông báo tác giả sao chép kia.

Ánh mắt của cả đoàn làm phim Thôn Thiên Đại đế cũng đặt hết lên buổi họp báo này rồi.

Nếu ngày mai Điền Mỹ Hòa không thể nói ra tác giả sao chép ca khúc kia, đừng nói đến Điền Mỹ Hòa xong đời, tất cả đoàn làm phim của Thôn Thiên đại đế cũng phải đi theo.



Đây là một thời đại xem trọng bản quyền.

Cho dù bất cứ tác phẩm nào, chỉ cần dính phải hai chữ sao chéo, trên cơ bản đều bị khán giả từ bỏ!

Lúc này, Điền Mỹ Hòa đang ở trong nhà cùng với Vương NHạc Đông thương lượng đối sách.

Ngày mai sống hay chết là quyết định ở hành động lần này rồi.

Tô Ảnh không biết ngày mai Điền MỸ Hòa sẽ nói gì, mặc kệ cô ta nói gì, cô đều sẽ rửa sạch oan khuất cho Tự Thuật Phong Nguyệt.

“Nghĩ cái gì thế? Xuất thần như vậy?” Khóe mắt của Phó Thịnh thâm thúy nhếch lên, nói không nên lời phong tình ẩn giấu trong đó.

Nếu là bình thường, Tô Ảnh tuyệt đối sẽ bị giá trị nhan sắc của Phó Thịnh trêu chọc đến mức tim đập rộ lên.

Mà lúc này, tâm sự của cô nặng nề, hoàn toàn không có tâm tình thưởng thức sắc đẹp rồi.

Phó tổng, ngày mai tôi muốn xin nghỉ một ngày.” Tô Ảnh do dự một lúc lâu, mở miệng nói.

“Được.” Phó Thịnh cũng không hỏi Tô Ảnh xin nghỉ làm gì, thấy tâm tình của cô không ổn, liền biết cô có việc, tức khắc đồng ý yêu cầu của cô.

Tô Ảnh cũng không có vui mừng giống như bình thường có được ngày nghỉ, quay đầu nhìn ngựa xe như nước, tâm tình càng thêm trầm trọng rồi.

Ngày mai, sẽ xảy ra chuyện gì?



Điền Mỹ Hòa thật sự sẽ giải thích sao?

Cô ta sẽ rửa sạch tất cả oan khuất của mình sao?

Cô có thể tin tưởng cô ta sao?

Tô Ảnh không kìm lòng nắm chặt dây an toàn trên người, rơi vào trong suy nghĩ.

Dưới sự chú ý của công chúng, ngày này, rốt cuộc cũng đến rồi.

Sắc trời còn chưa tỏ, tất cả khách sạn Quốc Hưng đều bị các loại nhà báo bao vây lại.

Các phóng viên duỗi thẳng cổ, chờ đợi kết quả cuối cùng.

Vẫn còn một tiếng nữa mới đến buổi họp báo.

Tô Ảnh thay trang phục công sở ở biệt viện Gia Thịnh, mặc quần áo của mình.

Sắc mặt cô nặng nề chỉnh sửa lại quần áo của mình, cho dù hôm nay Điền Mỹ Hòa nói gì, bây giờ, cô tuyệt đối không thể rút lui.

Điện thoại vang lên, Tô Ảnh nhìn lướt qua màn hình, ung dung nghe điện thoại: “Alo?”

Tiếng nói của Điền Mỹ Hòa truyền tới từ trong điện thoại: “Tô Ảnh, tôi biết cô hận tội. Nhưng là, tôi cũng có rất nhiều bất đắc dĩ, trước kia là tôi không tốt, luôn ỷ lại mình lớn hơn cô hai tuổi, cho nên bắt nạt cô. Hiện giờ tôi cũng đã biết sai lầm rồi, tôi sẽ giải thích với cô trước mặt mọi người.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau