Chương 58: .1: Tác Giả Sao Chép Chính Là Cô Ta (1)
Giải thích với mình trước mặt mọi người?
Không, không cần.
Vẫn nên giải thích với Tư Thuật Phong Nguyệt đi!
Bản thân cô không phải vì nhiều năm bị oan uổng, mà là vì chứng cứ có sức thuyết phục sự trong sạch của Tự Thuật Phong Nguyệt!
Điền Mỹ Hòa tiếp tục nói: “Tô Ảnh, cô nhất định phải tới, nếu cô không tới, tôi liền không giải thích! Cô nên biết, tôi nói được thì làm được.
Lúc này Tô Ảnh mới mở miệng nói: “Được, tôi sẽ tới đúng giờ.”
Chiếm được lời đảm bảo của Tô Ảnh, lúc này Điền Mỹ Hòa mới thả lỏng tâm tình, nói: “Được, không gặp không về.”
Sau khi Điền Mỹ Hòa cúp điện thoại, Tô Ảnh không nhịn được gửi tin nhắn cho Tự Thuật Phong Nguyệt: “Đại thần, bây giờ tôi sẽ lấy lại công đạo cho anh!”
Tự Thuật Phong Nguyệt không trả lời lại tin nhắn.
Tô Ảnh nắm chặt di động cười khổ.
Đúng thế, người ta còn có thể nói gì?
Rõ ràng là có lòng tốt, mời mình cùng hợp tác, kết quả lại vì sự không cẩn thận của mình mà làm phiền hà đến anh ấy.
Bản thân cô còn có thể diện gì để cầu xin đối phương tha thứ?
Tô Ảnh nhẹ nhàng thở dài một tiếng, mang theo túi, dứt khoát kiên quyết rời khỏi phòng.
Khách sạn Quốc Hưng.
Người tụ tập ở cửa khách sạn, càng ngày càng nhiều.
Không chỉ có truyền thông, còn có không ít fans đến xem, tự phát cầm theo biểu ngữ trừng phạt đoàn làm phim Thôn Thiên đại đế và Điền Mỹ Hòa.
Đoàn làm phim Thôn Thiên Đại đế cũng chưa xuất hiện, tất cả hội trường ngoài phóng viên và khán giả bên ngoài, thì là bảo vệ giữ trật tự rồi.
Điền Mỹ Hòa cũng chưa xuất hiện.
“Người phụ nữ vô liêm sĩ kia hẳn là sợ hãi nên không dám tới?” Trong đám người có người không nhịn được mở miệng nói: “Cũng đúng, làm ra nhiều gièm pha như thế, lại còn dám xuất hiện, đúng là mặt dày!”
“Đúng thế, ngay từ đầu nhảy lên hay lắm, một mực chắc chắn bài hát đó là do cô ta độc lập sáng tác. Hiện giờ nhìn thấy chúng ta bày ra chứng cứ, mà bắt đầu giả vờ oan uổng, giả vờ cho ai xem? Cho dù không phải cô ta sao chép, chỉ cần cô ta mua tác phẩm của người khác, cũng đúng là vô cùng vô liêm sỉ rồi!”
“Hôm nay chúng ta mặc kệ cô ta có phải mua bản quyền của người khác không, chúng ta nhất định phải bắt được tác giả sao chép đáng hận kia! Nhìn xem rốt cuộc là ai, không biết xấu hổ như thế, cũng dám sao chép tác phẩm của đại thần Tự Thuật Phong Nguyệt! Thật sự là ha ha, trên thế giới này vậy mà còn có người mặt dày như thế! Sao chép tác phẩm của người khác xong, còn dám bán đi!”
“Không sai! Hôm nay chúng ta không thể buông tha cho tác giả sao chép đáng giận kia! Lên tiếng ủng hộ vì đại đại!”
“Đúng! Lên tiếng ủng hộ vì đại đại!” Những fans khác nhao nhao đáp lại.
Sau đó tất cả bên trong hội trường, trong nháy mắt vang vọng âm thanh của nhóm fans: “Giao ra tác giả sao chéo, trả lại công bằng.”
Không, không cần.
Vẫn nên giải thích với Tư Thuật Phong Nguyệt đi!
Bản thân cô không phải vì nhiều năm bị oan uổng, mà là vì chứng cứ có sức thuyết phục sự trong sạch của Tự Thuật Phong Nguyệt!
Điền Mỹ Hòa tiếp tục nói: “Tô Ảnh, cô nhất định phải tới, nếu cô không tới, tôi liền không giải thích! Cô nên biết, tôi nói được thì làm được.
Lúc này Tô Ảnh mới mở miệng nói: “Được, tôi sẽ tới đúng giờ.”
Chiếm được lời đảm bảo của Tô Ảnh, lúc này Điền Mỹ Hòa mới thả lỏng tâm tình, nói: “Được, không gặp không về.”
Sau khi Điền Mỹ Hòa cúp điện thoại, Tô Ảnh không nhịn được gửi tin nhắn cho Tự Thuật Phong Nguyệt: “Đại thần, bây giờ tôi sẽ lấy lại công đạo cho anh!”
Tự Thuật Phong Nguyệt không trả lời lại tin nhắn.
Tô Ảnh nắm chặt di động cười khổ.
Đúng thế, người ta còn có thể nói gì?
Rõ ràng là có lòng tốt, mời mình cùng hợp tác, kết quả lại vì sự không cẩn thận của mình mà làm phiền hà đến anh ấy.
Bản thân cô còn có thể diện gì để cầu xin đối phương tha thứ?
Tô Ảnh nhẹ nhàng thở dài một tiếng, mang theo túi, dứt khoát kiên quyết rời khỏi phòng.
Khách sạn Quốc Hưng.
Người tụ tập ở cửa khách sạn, càng ngày càng nhiều.
Không chỉ có truyền thông, còn có không ít fans đến xem, tự phát cầm theo biểu ngữ trừng phạt đoàn làm phim Thôn Thiên đại đế và Điền Mỹ Hòa.
Đoàn làm phim Thôn Thiên Đại đế cũng chưa xuất hiện, tất cả hội trường ngoài phóng viên và khán giả bên ngoài, thì là bảo vệ giữ trật tự rồi.
Điền Mỹ Hòa cũng chưa xuất hiện.
“Người phụ nữ vô liêm sĩ kia hẳn là sợ hãi nên không dám tới?” Trong đám người có người không nhịn được mở miệng nói: “Cũng đúng, làm ra nhiều gièm pha như thế, lại còn dám xuất hiện, đúng là mặt dày!”
“Đúng thế, ngay từ đầu nhảy lên hay lắm, một mực chắc chắn bài hát đó là do cô ta độc lập sáng tác. Hiện giờ nhìn thấy chúng ta bày ra chứng cứ, mà bắt đầu giả vờ oan uổng, giả vờ cho ai xem? Cho dù không phải cô ta sao chép, chỉ cần cô ta mua tác phẩm của người khác, cũng đúng là vô cùng vô liêm sỉ rồi!”
“Hôm nay chúng ta mặc kệ cô ta có phải mua bản quyền của người khác không, chúng ta nhất định phải bắt được tác giả sao chép đáng hận kia! Nhìn xem rốt cuộc là ai, không biết xấu hổ như thế, cũng dám sao chép tác phẩm của đại thần Tự Thuật Phong Nguyệt! Thật sự là ha ha, trên thế giới này vậy mà còn có người mặt dày như thế! Sao chép tác phẩm của người khác xong, còn dám bán đi!”
“Không sai! Hôm nay chúng ta không thể buông tha cho tác giả sao chép đáng giận kia! Lên tiếng ủng hộ vì đại đại!”
“Đúng! Lên tiếng ủng hộ vì đại đại!” Những fans khác nhao nhao đáp lại.
Sau đó tất cả bên trong hội trường, trong nháy mắt vang vọng âm thanh của nhóm fans: “Giao ra tác giả sao chéo, trả lại công bằng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất