Ông Xã Tổng Tài Bá Đạo Sủng: Bảo Bối, Tiếp Tục

Chương 17: Giọng lớn một chút

Trước Sau
Phương Trì Hạ phản ứng vô cùng nhanh nhẹn, khí lực còn lớn, người kia bị Phương Trì Hạ nhào tới không kịp đề phòng, lui vài bước, ôm lấy Phương Trì Hạ dựa lưng vào vách tường sau lưng.

Lạc Dịch Bắc vừa mới từ phòng VIP đi ra đã bị người khác đụng vào, khuôn mặt lạnh lẽo, phản xạ có điều kiện định nắm cổ tay đem người đụng vào lôi ra, nhưng khi nhìn rõ là Phương Trì Hạ, hơi sững sờ.

"Giúp tôi với!" Phương Trì Hạ làm động tác im lặng với Lạc Dịch Bắc, ánh mắt rối loạn nhìn Lạc Dịch Bắc.

Giọng Phương Trì Hạ ép xuống rất thấp, giống như đang khẩn trương, ánh mắt rời rạc, không biết đang lo lắng cái gì.

Lạc Dịch Bắc cũng không nghĩ tới chuyện ở chỗ này gặp lại Phương Trì Hạ, có chút ngoài ý muốn.

Nhìn Phương Trì Hạ từ trên xuống dưới một hồi, thấy Phương Trì Hạ mặc đồng phục, lông mày nhăn lại.

Hoàng Cung là club cao cấp, kết hợp nhiều loại hình giải trí, quán bar, nhà hàng, bi-a,….rất nhiều.

Tùy từng nơi, Hoàng Cung club có đồng phục khác nhau.

Phương Trì Hạ mặc đồng phục màu đen, không hở hang, nhưng váy cũng rất ngắn, một đôi chân trắng nõn dài đẹp, lộ trong không khí.

Lạc Dịch Bắc nhìn chằm chằm Phương Trì Hạ, mắt híp lại, giọng nói sắc bén, "Nhân viên tiếp thị rượu?"

Phương Trì Hạ giật mình, xấu hổ kéo váy, không được tự nhiên phản bác, "Ai nói? Tôi chỉ giúp bạn tôi làm một hôm thôi."

Phương Trì Hạ vốn không phải là nhân viên tiếp thị rượu, nhưng lời giải thích không đủ trọng lượng.

Không phải Phương Trì Hạ không có lý, mà là cô đã ở nơi này, còn nói như vậy nhất định không ai tin.



"Phải không?" Lạc Dịch Bắc khóe môi giễu cợt, cũng không biết có tin tưởng Phương Trì Hạ không.Trên hành lang tiếng bước chân dồn dập vang lên, hướng về phía hai người.

Phương Trì Hạ nội tâm nhảy dựng, ngẩng đầu, nhìn về phía Lạc Dịch Bắc, "Giúp tôi đi!"

Ánh mắt rất khẩn trương, nắm chặt áo Lạc Dịch Bắc, làm áo nhăn nhúm, mắt như nai con Bambi nhìn hắn, thấy vậy tâm Lạc Dịch Bắc như bị vật gì nhẹ nhàng đâm vào.

Trong ánh mắt thất vọng của Phương Trì Hạ, Lạc Dịch Bắc một tay ôm eo, bỗng nhiên quay người đem Phương Trì Hạ dựa vào vách tường sau lưng.

Thân hình Lạc Dịch Bắc vốn cao lớn hơn, tư thế như vậy dễ dàng che Phương Trì Hạ lại.

Trên hành lang, bước chân vẫn tiếp tục, vừa vội vừa gấp.

Phương Trì Hạ phối hợp với Lạc Dịch Bắc, vốn cho là Lạc Dịch Bắc chỉ muốn che cho cô thôi.

Ai biết khi tiếng bước chân tới gần, khuôn mặt Lạc Dịch Bắc bỗng nhiên tới gần khẽ cắn vành tai Phương Trì Hạ.

"uhm ~" Phương Trì Hạ mẫn cảm run lên, nhất thời không phòng bị, một tiếng hừ nhẹ thốt ra.

Vung tay muốn đánh Lạc Dịch Bắc, nhưng Lạc Dịch Bắc lại thuận thế lôi tay Phương Trì Hạ để trên vai.

Một tay ôm Phương Trì Hạ, tay kia làm chuyện xấu còn yêu cầu, "Giọng lớn chút."

Phương Trì Hạ, "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau