Ông Xã Tổng Tài Bá Đạo Sủng: Bảo Bối, Tiếp Tục
Chương 204: Sở thích đặc biệt của cậu chủ Lạc
Mấy người làm vừa tu sửa cho cô vừa cười khanh khách, "không thể nhìn ra được đam mê đặc biệt này của cậu chủ Lạc."
"Đúng rồi, Đúng rồi mới có mấy tuổi mà đã biết nhiều như vậy."
"muốn tìm phụ nữ là tìm liền, Nhưng bình thường con mắt của cậu cũng không tồi, vậy mà sao lần này lại..."
nói xong mấy người làm quay ra nhìn Phương Trì Hạ Bằng con mắt khinh thường.
Cũng đúng phương Trì Hạ là một cô gái không thích trang điểm thì ngay cả người làm của Lạc gia cũng khinh thường cô.
Phương chị Hà vẫn giữ khuôn mặt bình thường không hề để Ý đến những lời họ nói, sau khi bọn họ nói xong cô mới ngẩng đầu lên Lạnh lùng nhìn.
"nói xong chưa?" Cô liếc nhìn mấy người làm bằng ánh mắt lạnh lùng.
Phương Trì Hạ bình thường đã có khuôn mặt rất dịu dàng khiến người ta cảm thấy cô ta rất hiền và thanh lịch.
Nhưng khi cô tức giận, giống như khi cô nhìn chăm chăm vào mấy người làm khiến bọn họ cũng hoảng sợ.
Đám người làm nhìn cô sững người lại không nói nên gì nữa.
Tiếp tục tô son lại cho cô một lần nữa. rồi có vài người hộ tống cô đi xuống.
Khi xuống tầng,Tiểu Tả đang chơi tập luyện với Đoàn Đoàn.
Thực ra điều Tiểu Tả không rõ nhất là thể hình của Đoàn Đoàn, anh rất ghét vì nó quá béo rồi nên cứ cầm chân nó kéo ra kéo vào giúp nó tập luyện.
Nghe có tiếng bước chân xuống cả người và mèo đều quay lại.
Phương Trì Hạ vốn dĩ đã rất xinh đẹp, Vẻ đẹp của cô nghiêng nước nghiêng thành.Nếu như chỉnh trang lại một chút trang điểm một chút thì sẽ khiến người ta khó có thể quên được.
Tiểu Tả sững người lại nhìn cô bước xuống lầu tầng, anh là một người vốn dĩ rất lạnh lùng vậy mà bây giờ lại thất thần vì một cô gái.
Phương trì Hạ mặc một chiếc váy màu xanh đơn giản mà tinh tế thực ra cô không hề tu sửa quá nhiều, chỉ là tô thêm chút son, sửa lại đầu tóc, trang điểm một chút.
Thực ra bây giờ cô không khác gì so với bình thường có điều vừa rồi được mấy người làm chỉnh trang lại nên da mặt trở nên trắng hồng, đã xinh lại càng xinh hơn.
Tiểu tả và đoàn đoàn ngồi với nhau, cả hai chị chăm chăm nhìn vào cô, thậm chí không hề nhìn sang chỗ khác.
Mấy người làm nhìn thấy phản ứng của tiểu tả là biết rằng cậu rất mãn nguyện nên tự giác lui vào trong.
Có một người làm bất giác nói:" cậu chủ, cậu còn nhỏ, có một số việc cậu cần lưu ý một chút."
Nói xong cô ta vừa đi vừa cười ra ngoài cửa.
Lời nói của cô ta đầy hàm ý,nhưng điều ta là một đứa trẻ thông minh nên nghe phát hiểu liền.
"Nói cái gì? cô ấy là của anh tôi." Tiểu Tả bối rối đỏ mắt nhìn mấy người làm.
Mấy người làm đã đi ra ngoài cửa rồi không biết có nghe được lời cậu nói không, nhưng vẫn cười, thậm chí còn cười to.
Cậu dường như đã thực sự tức giận, muốn nuôi bọn họ ra đánh một trận, nhưng bị Phương Trì Hạ kéo lại.
"Cần gì phải tức giận với mấy người đó." nói xong cô kéo tay Tiểu Tả lại đặt lên Đoàn Đoàn.
Cậu rất nghe lời cô ta, liền ngồi xuống và hỏi:" bao giờ thì anh Dịch Bắc quay về?"
"Đúng rồi, Đúng rồi mới có mấy tuổi mà đã biết nhiều như vậy."
"muốn tìm phụ nữ là tìm liền, Nhưng bình thường con mắt của cậu cũng không tồi, vậy mà sao lần này lại..."
nói xong mấy người làm quay ra nhìn Phương Trì Hạ Bằng con mắt khinh thường.
Cũng đúng phương Trì Hạ là một cô gái không thích trang điểm thì ngay cả người làm của Lạc gia cũng khinh thường cô.
Phương chị Hà vẫn giữ khuôn mặt bình thường không hề để Ý đến những lời họ nói, sau khi bọn họ nói xong cô mới ngẩng đầu lên Lạnh lùng nhìn.
"nói xong chưa?" Cô liếc nhìn mấy người làm bằng ánh mắt lạnh lùng.
Phương Trì Hạ bình thường đã có khuôn mặt rất dịu dàng khiến người ta cảm thấy cô ta rất hiền và thanh lịch.
Nhưng khi cô tức giận, giống như khi cô nhìn chăm chăm vào mấy người làm khiến bọn họ cũng hoảng sợ.
Đám người làm nhìn cô sững người lại không nói nên gì nữa.
Tiếp tục tô son lại cho cô một lần nữa. rồi có vài người hộ tống cô đi xuống.
Khi xuống tầng,Tiểu Tả đang chơi tập luyện với Đoàn Đoàn.
Thực ra điều Tiểu Tả không rõ nhất là thể hình của Đoàn Đoàn, anh rất ghét vì nó quá béo rồi nên cứ cầm chân nó kéo ra kéo vào giúp nó tập luyện.
Nghe có tiếng bước chân xuống cả người và mèo đều quay lại.
Phương Trì Hạ vốn dĩ đã rất xinh đẹp, Vẻ đẹp của cô nghiêng nước nghiêng thành.Nếu như chỉnh trang lại một chút trang điểm một chút thì sẽ khiến người ta khó có thể quên được.
Tiểu Tả sững người lại nhìn cô bước xuống lầu tầng, anh là một người vốn dĩ rất lạnh lùng vậy mà bây giờ lại thất thần vì một cô gái.
Phương trì Hạ mặc một chiếc váy màu xanh đơn giản mà tinh tế thực ra cô không hề tu sửa quá nhiều, chỉ là tô thêm chút son, sửa lại đầu tóc, trang điểm một chút.
Thực ra bây giờ cô không khác gì so với bình thường có điều vừa rồi được mấy người làm chỉnh trang lại nên da mặt trở nên trắng hồng, đã xinh lại càng xinh hơn.
Tiểu tả và đoàn đoàn ngồi với nhau, cả hai chị chăm chăm nhìn vào cô, thậm chí không hề nhìn sang chỗ khác.
Mấy người làm nhìn thấy phản ứng của tiểu tả là biết rằng cậu rất mãn nguyện nên tự giác lui vào trong.
Có một người làm bất giác nói:" cậu chủ, cậu còn nhỏ, có một số việc cậu cần lưu ý một chút."
Nói xong cô ta vừa đi vừa cười ra ngoài cửa.
Lời nói của cô ta đầy hàm ý,nhưng điều ta là một đứa trẻ thông minh nên nghe phát hiểu liền.
"Nói cái gì? cô ấy là của anh tôi." Tiểu Tả bối rối đỏ mắt nhìn mấy người làm.
Mấy người làm đã đi ra ngoài cửa rồi không biết có nghe được lời cậu nói không, nhưng vẫn cười, thậm chí còn cười to.
Cậu dường như đã thực sự tức giận, muốn nuôi bọn họ ra đánh một trận, nhưng bị Phương Trì Hạ kéo lại.
"Cần gì phải tức giận với mấy người đó." nói xong cô kéo tay Tiểu Tả lại đặt lên Đoàn Đoàn.
Cậu rất nghe lời cô ta, liền ngồi xuống và hỏi:" bao giờ thì anh Dịch Bắc quay về?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất