Phản Chuyển Thú Nhân

Chương 37: Hành trình mới

Trước Sau
Trái cây còn sót lại là Loa toàn (xoắn ốc) quả. Hi Tư Lạc rút kéo nó ra như con rắn nhỏ, tâm quả dài nhỏ tự động xoáy cuộn lấy bộ vị lại cực kỳ có tinh thần của Kim Hi. Trái cây này nếu không chạm vào, một lát nữa sẽ tự động bóc ra, nếu bị ma xát, sẽ vặn xoắn ốc, đối với Thú nhân và Giống đực đều là kích thích cực lớn. Hi Tư Lạc đưa lưng về phía Kim Hi, hơi nhếch lên, lộ ra bộ vị phấn nộn, chậm rãi nuốt vào, hai người đồng thời cảm thấy Loa toàn quả xoay tròn mang đến ma xát kịch liệt. Kim Hi hai tay nắm eo Hi Tư Lạc, có người hình dung phần eo là “nơi giữ tình”, ý là ôm nơi này phụ nữ sẽ có cảm giác an toàn, có điều Kim Hi lúc này hai tay nắm thắt lưng Hi Tư Lạc, yêu thích vuốt ve làn da tiểu mạch không buông tay, nội tâm sinh ra một loại cảm giác người nam nhân này bị mình nắm trong tay.

Hi Tư Lạc hai tay chống phía sau đỡ thân thể, vai mở ra như cánh bướm, vừa vặn giữ cân đối cơ thể, làm phía sau lưng y nhìn qua đặc biệt gợi cảm. Chậm rãi phập phồng luật động, bả vai cũng cao thấp vận động theo cơ thể, để thân thể Hi Tư Lạc hoàn toàn hiện ra trước mặt Kim Hi. Hi Tư Lạc động cũng không nhanh, tay Kim Hi từ phía sau chuyển đến trước ngực vuốt ve cơ bụng, đồi ngực căng mẩy, thưởng thức bộ vị đã sớm phấn khởi vểnh cao phun ra chất lỏng, môi lưu luyến hấp hút lưng Hi Tư Lạc, lưu lại vết ứ ngân nhàn nhạt, như là bụi sắc rơi đầy cánh điệp tím. Mỗi lần ma xát Loa toàn quả lại xoay tròn đồng thời kích thích hai người mang đến thể nghiệm càng sâu, cuối cùng đạt tới đỉnh điểm huyễn mục thì Kim Hi lâm vào dư âm thực lâu, cả người không muốn nhúc nhích. Hi Tư Lạc chậm rãi đứng dậy cất kỹ Lệ châu bối, nằm ở bên Kim Hi, đầu dán vào bả vai Kim Hi: “Kim Hi, ngươi muốn một hài tử không?”

Kim Hi không khỏi sửng sốt, nói thật hắn chưa từng nghĩ tới vấn đề này, đi thế giới này cũng đã một tháng, hắn còn chưa từng thấy Thú nhân mang thai sinh con. Điều này làm hắn hoàn toàn không có khái niệm trực quan đối với chuyện Thú nhân có thể sinh dục, cũng rất khó tin tưởng sự thật này. Thế nhưng hiện tại hắn đã có bốn Tát nhĩ, cử hành hôn lễ sớm được dự tính, đến lúc đó hắn cũng sẽ xây dựng gia đình, vậy cũng sẽ có con của mình. Hắn cúi đầu nhìn Hi Tư Lạc, suất khí, anh tuấn, nếu Hi Tư Lạc tới hiện đại, hẳn sẽ là một nam nhân phi thường xuất sắc, tâm trí thành thục, bản lĩnh xuất chúng, thành tựu còn lớn hơn Kim Hi. Kỳ thật vô luận Hi Tư Lạc, hay Tạp Tắc Nhĩ, Nạp Lan, Hoa Lê, nếu tới Địa Cầu, đều sẽ được hoan nghênh nhiều hơn Kim Hi gấp bội. Thế nhưng ở thế giới này, bọn họ đều thành Tát nhĩ của Kim Hi, đây là vị trí tương đương với phụ nữ, ở một thế giới Giống đực vi tôn, họ thu liễm hào quang, dâng toàn bộ tình yêu tới Kim Hi.

Có đôi khi Kim Hi sẽ nghĩ, bản thân có đức có tài gì mà có được nhiều Thú nhân vĩ đại như vậy? Bọn họ có thể vì cùng Thú nhân khác hầu hạ người mà cảm thấy khó chịu không? Thế nhưng vấn đề này kỳ thật cũng không phù hợp, ở Địa Cầu, tại xã hội nguyên thuỷ, nhất là xã hội nông canh nguyên thuỷ, kỳ thật là thời kì nam nữ bình đẳng nhất, nam săn bắn nữ cày cấy thu thập ngang nhau, thậm chí phụ nữ còn mạnh hơn, cho nên địa vị hết sức cân bằng, không như người hiện đại đa phần cho rằng xã hội phụ hệ nam tôn nữ ti, nam tôn nữ ti thật sự kỳ thật chủ yếu là bắt đầu từ xã hội phong kiến.

Mà thế giới này lại khác, Giống đực số lượng khan hiếm, Thú nhân thừa thãi, Giống đực sở sinh thủy chung không cao, vì kéo dài chủng tộc tồn tại, mà mỗi nhà trước khi sinh được Giống đực, đều cố gắng tiếp tục sinh sản. Nhưng năng lực sinh dục của Giống đực lại không giống nhau, sừng của Giống đực cấp bậc càng cao, tỷ lệ thành công sinh tử càng lớn. Kim Hi có một phán đoán, sừng của Giống đực kỳ thật tản ra loại phóng xạ nào đó, là nhân tố chủ yếu thúc đẩy mang thai, mà loại phóng xạ này cũng không phải vô hạn, sẽ theo tuổi, theo số lượng hậu đại mà giảm bớt, cho nên bạch giác có thể có bao nhiêu con, lam giác cũng chỉ có một hai hài tử. Cái gọi là bất công, cái gọi là bất bình đẳng, kỳ thật đều không có ý nghĩa, vì thế giới đã tiến hoá đến nước này.

Như vậy ý nghĩa của Kim Hi là cái gì? Hắn đang dẫn dắt văn minh Bộ lạc hướng về văn minh thậm chí là quốc gia văn minh, chuyển biến xã hội phong kiến. Tuổi thọ của hắn chỉ có trăm năm, hắn có thể nhúng tay vào lịch sử, có thể ảnh hưởng tới lịch sử, lại không biết được bao nhiêu năm. Nếu hắn không làm cái gì, Thú nhân trên thế giới có phải cũng sẽ phát triển như xã hội phong kiến, có thể vì Giống đực vẫn luôn thưa thớt, khiến thân phận địa vị Thú nhân không ngừng rơi xuống? Giống như hiện tại, nếu hắn có con là Thú nhân, hắn có thể khoan dung để một tiểu tử Giống đực không biết ở nhà ai tùy ý kiểm tra con mình, mà con mình nhất định sẽ mặc hắn ta cần ta cứ lấy không?

Hắn một mặt hưởng thụ điểm tốt của phong tục nơi đây, một mặt lại phỉ nhổ loại thế tục đạo đức này. Hắn nhìn Hi Tư Lạc vì không thấy hắn trả lời mà có chút khủng hoảng cùng lo lắng, vuốt mái tóc ngắn nâu vàng của Hi Tư Lạc: “Chúng ta sẽ có hài tử, con của chúng ta sẽ sống tốt hơn chúng ta, đời đời con cháu chúng ta đều sẽ hạnh phúc hơn chúng ta.”



Thay đổi quan niệm, thay đổi xã hội, đây là một công trình khổng lồ, sự ảnh hưởng lớn khác xa phát minh ra gốm sứ, chế tạo cung tên, mỗi lời nói, mỗi quyết định của hắn, có lẽ kết cục mấy trăm năm sau sẽ là bi kịch hay hài kịch, đây là trọng trách quan trọng đặt trên đầu vai, nhưng hắn không thể không làm. Vì Thú nhân hắn trân ái lại không thể yêu một người, vì con cái có thể thậm chí chắc chắn sẽ ra đời của hắn, vì giảm bớt bi kịch của Thú nhân trên thế giới, hắn không thể chối từ.

Lạc Mông liên hợp với Bỉ Mông là công trình lớp hạng nhất, sau khi thỏa thuận chi tiết về liên hợp, hai Bộ lạc cùng đồng thuận, chính là trước phải đánh sụp Sóc Mông.

Bộ lạc Sóc Mông ở đồng cỏ khô hạn, hoàn cảnh ác liệt, sức chiến đấu mạnh, dân phong bưu hãn. Nếu hai Bộ lạc tùy tiện liên hợp, tất nhiên sẽ bị Sóc Mông thừa cơ xông vào. Mà nếu muốn cả ba Bộ lạc liên hợp, một mặt Bỉ Mông chịu không nổi, một mặt lợi ích của Lạc Mông và Sóc Mông sẽ phân không đều. Có thể nói ở cánh cửa lịch sử, Bỉ Mông và Lạc Mông lựa chọn lẫn nhau, đối lập Sóc Mông. Mà trong chiến tranh tàn khốc, kẻ bại tất nhiên sẽ rơi xuống giai cấp thấp hơn, xã hội phân ra địa vị cao thấp do toàn bộ con dân trong Bộ lạc cùng thừa nhận, không phải vì một mình Kim Hi có quan niệm tiên tiến mà thay đổi, hắn có thể làm chỉ là bảo đảm chắc chắn Bỉ Mông và Lạc Mông có thể thắng lợi, hơn nữa trong cuộc sống sau này thông qua cố gắng của mình xúc tiến mấy Bộ lạc dung hợp, không ngừng bình đẳng hóa quan hệ người với người.

Vì đối Sóc Mông biết người biết ta, Kim Hi chủ động đề nghị muốn đi tìm Thánh Địa mà mấy Bộ lạc đồn đại lâu nay, nhìn xem Sóc Mông gần Thánh Địa nhất rốt cuộc chiếm được cái gì, cũng nhìn xem Thánh Địa thần bí này rốt cuộc chôn dấu bí mật gì.

Dựa theo ý Bạch Thiền, hẳn là để một vị Giống đực Lạc Mông cùng địa vị với Kim Hi đi cùng. Nhưng Kim Hi cự tuyệt, kiến thức của hắn dù sao cũng vượt qua thế giới này mấy ngàn năm, có lẽ vẫn còn không bằng người sáng tạo ra thế giới này, những người tự phong là nữ thần, nhưng chí ít sẽ càng lý giải được huyền bí trong Thánh Địa.

Bốn vị Tát nhĩ của Kim Hi tất nhiên là muốn cùng Kim Hi đồng tiến đồng lui. Kim Hi kỳ thật thực áy náy, bọn hắn ngay cả nghi thức còn chưa tổ chức, lại muốn theo mình vượt núi đao biển lửa. Nhưng Tạp Tắc Nhĩ, Nạp Lan, Hi Tư Lạc cùng Hoa Lê đều không để ý cái đó, trong lòng họ, đi theo Na nhĩ của mình mạo hiểm là việc thiên kinh địa nghĩa, cho dù không có nghi thức trói buộc, bọn họ cũng đã dâng toàn bộ tình cảm của mình tới Kim Hi.

Phần tình cảm tự nhiên lại sâu đậm, khiến Kim Hi từ xã hội hiện đại “Không chủ động không cự tuyệt không phụ trách” tới thế giới này, phải gánh vác một thân thể nam nhân nhu nhược, lại muốn sử dụng bả vai non nớt của y khiêng trách nhiệm càng phiền toái hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau