Phản Diện Đáng Yêu Đến Như Vậy?

Chương 13

Trước Sau
Nhìn cậu khóc thành ra như vậy ai dám đánh cậu đây đứa bé đang thương như vậy xuống tay như thế nào ko lẽ đánh vào mông cậu sao ???

“Được rồi được rồi đừng khóc nữa ngoan đi tôi ko đánh cậu tôi chịu thua cậu đừng khóc nữa” Trình Dương dơ tay đầu hàng trước cậu như đang dỗ đứa trẻ vậy thật sự hắn ko ngờ đến được lại có loại tình huống như này xuất hiện trước kia Lâm Nhất là đứa cố chấp lúc nào cũng kiếm hắn gây chuyện nhưng mà giờ thấy cậu như vậy sao mà nỡ xuống tay đây

“Hức cậu nói thật ko đừng có nói dối tui, tui ko phải con nít nên đừng nói dối lỡ như hức cậu ko giữ lời hứa hức thì sao” cách nói chuyện của cậu mới là thứ để chứng minh cậu là con nít đó có ai trưởng thành mà như cậu bao giờ ko à mà có cậu đấy thôi :))

“Tôi hứa với cậu tôi sẽ ko làm gì cậu được ko nào đứng dậy lau nước mắt nước mũi đi ghê chết đi được” vừa nói hắn cừa bóp má bánh bao của cậu bóp rất thích rất đã sao lại đang yêu đến cái mức độ này cơ chứ

“Cậu đừng có bóp má tui cái má này chỉ cho người yêu tương lai của tui bóp thôi ai cho cậu đụng” nhìn Lâm Nhất dơ móng vuốt nhỏ của cậu ra doạ hắn cũng thật đáng yêu làm sao, chính bộ dạng đáng yêu này của cậu đã lấy đi trái tim bao nhiêu người rồi chứ

Chờ cậu rời đi mấy tên đàn em mới lên tiếng trách vấn đại ca của mình tụi nó dở ra cái giọng đầy sự khó chịu khiến hắn tức lên

“Tao cho chúng mày có quyền trách cấn tao sao tao cho nó đi là việc của tao ko phải việc của chúng mày đúng nuôi chúng mày cho lắm giờ chúng mày phản tao” cớn tức giận đến đỉnh điểm làm cho trạng thái vừa nãy của hắn đã biến mất nói chung hắn ko khác gì một tên điên



“Tụi em xin lỗi từ sau tụi em dám như vậy nữa đại ca bớt giận đi ạ chỉ là tụi em chỉ muốn hỏi là sao đại ca tha cho nó như vậy?”

“Tao nói chúng mày đừng nhiều lời tao tha hay tao làm gì cũng là việc của tao liên quan cái đeos gì mà chúng mày hỏi mãi thế cút hết cho” hắn giận dữ gầm lên với đàn em của hắn lúc tụi nó rời đi thì hắn bây giờ mới suy nghĩ lại sao vừa rồi lại tha cho Lâm Nhất sao hắn lại thấy một thằng đàn ông đáng yêu được còn đưa tay lên bóp má cậu dỗ cậu nín khóc bằng giọng điệu ngọt ngào? Những điều này là hắn muốn làm với Cẩm Mộng cơ mà sao giờ lại làm với cậu ko phải hắn có vấn đề rồi chứ. Nghĩ đi nghĩ lại là vẫn lắc đầu chỉ là do vừa nãy hắn vô ý tha cho cậu thôi ' Trình Dương à mày là trai thẳng người mày thích là Cẩm Mộng tên Lâm Nhất và Tống Phong là tình địch của mày ko được có ý nghĩ đáng ghê tởm đó'

Những suy nghĩ của hắn cũng được giải bày với hai chữ đơn giản đó là * vô ý* hắn đi qua đi lại mới nghĩ ra được chỉ có lí do này chính đáng nhất thôi còn mấy cái vừa rồi là ko phải ko đúng về hắn

“Huhu Trương Bằng nãy tui kêu cậu mà cậu ko nghe sao, tui kêu cậu mà tui lại gặp Cẩm Mộng cô ta kêu tôi sao ko theo đuổi cô ta nữa nếu cố gắng thêm chút nữa là cô ta sẽ đồng ý cậu nói xem xem có phải cô ta bị sao ko” nhìn chằm chằm vào mắt của Trương Bằng mà nói

“Cô ta nói với cậu như vậy vc thật sao cô ta lại có cái suy nghĩ như vậy ko phải trước đây cậu theo đuổi mà cô ta ko đồng ý hay sao giờ là đang diễn trò gì vậy”

“Đúng đúng cậu nói coi ko phải cô ta có tình cảm với Tống Phong sao, sao lại nói tôi như vậy làm gì tính yêu nhiều người cùng một hã” Lâm Nhất nói ra một cậu rất vừa ý

“Tôi cũng đoán thế hay cô ta chỉ muốn tiền thôi” Trường Bằng đồng ý với lời nói của Lâm Nhất rồi còn nói thêm câu nữa cho đỡ thiếu vì hoàn chính xác Cẩm Mộng là con người như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau