Phản Diện Đáng Yêu Đến Như Vậy?
Chương 17
Lâm Nhất ra đường gặp ai cũng giúp cậu vốn dĩ luôn như vậy nhưng mà làm những việc này cậu cảm thấy rất vui có thể giúp đỡ người khác thật sự là một điều gì đó hạnh phúc nhất trong cuộc sống của cậu. Cậu làm những việc này ai ai cũng khen cậu ngoan ngoãn lễ phép sinh ra cậu trên đời này chắc bố mẹ cậu cũng hạnh phúc lắm
Đúng lúc đi đến tiệm sách cậu gặp Cẩm Mộng quả nhiên vẫn xinh đẹp như ngày nào ko có một chút thay đổi nào cả hiện cô đang làm thêm ở đây nói chung là chỉ làm việc bán thời gian thôi chứ công việc chính của cô ta là lừa đảo tiền của đàn ông, những tên ngu dốt mới thích cô ta thôi ai mướn cô ta xinh đẹp như thế làm gì
Lúc này cậu tính quay đầu đi cậu ko muốn gặp rắc rối gì với cô ta cả lỡ như Tống tổng xuất hiện ở đây thì ch*t chắc rồi cậu ko muốn số phận của cậu như trong sách kể đâu, cô ta đã nhìn thấy cậu rồi thì làm sao có thể bỏ qua mà ko gọi được chứ
“Lâm Nhất tôi nè sao cậu cứ tránh né tôi như vậy tôi đâu có làm gì cậu đâu” cô ta đưa tay ra nắm lấy cổ tay của Lâm Nhất cho dù cậu muốn giật tay ra cũng ko được nếu như mạnh quá thì cô ta sẽ ngã mà ngã thì người bị nói là ai? Là cậu chứ còn ai nên cậu đành phải quay lại để nói chuyện với cô
“Ko phải lần tôi đã nói rõ với cô rồi sao tôi ko có theo đuổi cô nữa giờ chúng ta giả vờ như ko quen biết thì tốt hơn đấy” mặt cậu giả vờ lạnh lùng khiến ai ai đều cảm thấy mặt của bé ngoan này có làm cái vẻ mặt lạnh lùng thế nào cũng ko ra ấy kiểu cứ buồn cười
“Sao cậu lại nói như vậy với một đứa con gái như thế chứ tôi đang chờ rất chờ cậu cơ mà sao cậu nỡ nói vậy” lại dùng cái ánh mắt sắp khóc ấy thực sự nếu như ko phải là Lâm Nhất mà thay bằng một người khác đi thì họ chắc chắn sẽ mê say đắm cô từ ánh mắt này đi. Nhưng nó hoàn toàn vô dụng với Lâm Nhất một khi cậu đã nói ko thích chính là ko thích nữa cho dù có lôi kéo ta sao cậu cũng ko quan tâm, lần này nói cậu là bé hư cũng được nhưng cậu tuyệt đối sẽ ko bao giờ chấp nhận chuyện của cô ta vừa nói ra
Lúc này Tống Phong thấy được cảnh này thì lập tức hoảng hốt mặt hắn ta tối xầm cả lại một bầu ko khí u ám vây quanh khắp cả công ty ấy mọi người trong công ty ai ai cũng lo sợ vì từ trước đến nay chưa bao giờ gặp loại trường hợp nào như thế này, ai dám làm cho Tống tổng phải như vậy là kẻ nào dám làm như thế vậy ko phải quá tự tin hống hách về bản thân quá sao đây. Hắn ko thể nhìn được nữa lập tức đập nát cái máy tính đi cơn giận dữ đã đến tột cũng loại chuyện này mà lại xảy ra với hắn sao từ trước đến nay chưa một ai dám làm điều này với hắn cả thật đáng ghê tởm
“Tại sao lại là cái loại tình cảm ghê tởm ấy chứ con đàn bà dơ bẩn”hắn mắng một câu khiến cho lòng hắn cảm thấy hả hê hơn phần nào tại từ trước đến giờ trong mắt hắn Cẩm Mông ko phải là loại ngừoi như vậy cô ta là một tiên nữ hạ phàm một người con gái duy nhất từ trước đến nay hắn yêu nhưng hắn chưa kịp tỏ tình với cô ta mà cô ta đã như vậy đúng thật may mắn cho hắn khi chưa tỏ tình
“Nè cậu buông tui ra đi tui nói rồi mà cậu bị điên à tui từ bỏ cậu rồi cậu cứ bắt tui theo đuổi cậu lại là ý gì đây hả,bỏ ra tui còn đi mua sách” cậu giật cánh tay cậu ra cô ta giả vờ ngã xuống rồi dùng ánh mắt ko biết rồi khóc oà lên khiến mọi ngừoi xung quanh để ý rất nhiều
“N..nè xin lỗi tui chưa làm gì mà đừng khóc nữa rõ ràng cậu cầm tay tui mà” cậu càng nói thì cô ta càng khóc to hơn mặt cậu hoang mang lo sợ lỡ cậu bị người ta đánh thì sao tự nhiên mỗi lần gặp nữa chính đều gặp mấy cái chuyện xui gì thế này
Đúng lúc đi đến tiệm sách cậu gặp Cẩm Mộng quả nhiên vẫn xinh đẹp như ngày nào ko có một chút thay đổi nào cả hiện cô đang làm thêm ở đây nói chung là chỉ làm việc bán thời gian thôi chứ công việc chính của cô ta là lừa đảo tiền của đàn ông, những tên ngu dốt mới thích cô ta thôi ai mướn cô ta xinh đẹp như thế làm gì
Lúc này cậu tính quay đầu đi cậu ko muốn gặp rắc rối gì với cô ta cả lỡ như Tống tổng xuất hiện ở đây thì ch*t chắc rồi cậu ko muốn số phận của cậu như trong sách kể đâu, cô ta đã nhìn thấy cậu rồi thì làm sao có thể bỏ qua mà ko gọi được chứ
“Lâm Nhất tôi nè sao cậu cứ tránh né tôi như vậy tôi đâu có làm gì cậu đâu” cô ta đưa tay ra nắm lấy cổ tay của Lâm Nhất cho dù cậu muốn giật tay ra cũng ko được nếu như mạnh quá thì cô ta sẽ ngã mà ngã thì người bị nói là ai? Là cậu chứ còn ai nên cậu đành phải quay lại để nói chuyện với cô
“Ko phải lần tôi đã nói rõ với cô rồi sao tôi ko có theo đuổi cô nữa giờ chúng ta giả vờ như ko quen biết thì tốt hơn đấy” mặt cậu giả vờ lạnh lùng khiến ai ai đều cảm thấy mặt của bé ngoan này có làm cái vẻ mặt lạnh lùng thế nào cũng ko ra ấy kiểu cứ buồn cười
“Sao cậu lại nói như vậy với một đứa con gái như thế chứ tôi đang chờ rất chờ cậu cơ mà sao cậu nỡ nói vậy” lại dùng cái ánh mắt sắp khóc ấy thực sự nếu như ko phải là Lâm Nhất mà thay bằng một người khác đi thì họ chắc chắn sẽ mê say đắm cô từ ánh mắt này đi. Nhưng nó hoàn toàn vô dụng với Lâm Nhất một khi cậu đã nói ko thích chính là ko thích nữa cho dù có lôi kéo ta sao cậu cũng ko quan tâm, lần này nói cậu là bé hư cũng được nhưng cậu tuyệt đối sẽ ko bao giờ chấp nhận chuyện của cô ta vừa nói ra
Lúc này Tống Phong thấy được cảnh này thì lập tức hoảng hốt mặt hắn ta tối xầm cả lại một bầu ko khí u ám vây quanh khắp cả công ty ấy mọi người trong công ty ai ai cũng lo sợ vì từ trước đến nay chưa bao giờ gặp loại trường hợp nào như thế này, ai dám làm cho Tống tổng phải như vậy là kẻ nào dám làm như thế vậy ko phải quá tự tin hống hách về bản thân quá sao đây. Hắn ko thể nhìn được nữa lập tức đập nát cái máy tính đi cơn giận dữ đã đến tột cũng loại chuyện này mà lại xảy ra với hắn sao từ trước đến nay chưa một ai dám làm điều này với hắn cả thật đáng ghê tởm
“Tại sao lại là cái loại tình cảm ghê tởm ấy chứ con đàn bà dơ bẩn”hắn mắng một câu khiến cho lòng hắn cảm thấy hả hê hơn phần nào tại từ trước đến giờ trong mắt hắn Cẩm Mông ko phải là loại ngừoi như vậy cô ta là một tiên nữ hạ phàm một người con gái duy nhất từ trước đến nay hắn yêu nhưng hắn chưa kịp tỏ tình với cô ta mà cô ta đã như vậy đúng thật may mắn cho hắn khi chưa tỏ tình
“Nè cậu buông tui ra đi tui nói rồi mà cậu bị điên à tui từ bỏ cậu rồi cậu cứ bắt tui theo đuổi cậu lại là ý gì đây hả,bỏ ra tui còn đi mua sách” cậu giật cánh tay cậu ra cô ta giả vờ ngã xuống rồi dùng ánh mắt ko biết rồi khóc oà lên khiến mọi ngừoi xung quanh để ý rất nhiều
“N..nè xin lỗi tui chưa làm gì mà đừng khóc nữa rõ ràng cậu cầm tay tui mà” cậu càng nói thì cô ta càng khóc to hơn mặt cậu hoang mang lo sợ lỡ cậu bị người ta đánh thì sao tự nhiên mỗi lần gặp nữa chính đều gặp mấy cái chuyện xui gì thế này
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất