Pháo Hôi Này, Hắn Hình Như Không Phải Kẻ Bình Thường

Chương 54

Trước Sau
Trên đường trở về căn cứ Lưu Uyển không hề có ý định theo bọn họ mà tách ra đi một hướng khác, làm cho đám người thấy thế không biết làm sao cho phải, cuối cùng Tề Lạc lắc đầu ra hiệu cho mọi người không cần để tâm, tiếp tục đi về phía căn cứ của mình.

Tuy Tề Lạc cũng có rất nhiều thắc mắc muốn hỏi Lưu Uyển nhưng anh biết nếu Lưu Uyển không muốn nói thì dù có cố đến cậu cũng không trả lời, cho nên tốt nhất họ vẫn tự nghiên cứu xem sao. Đợi khi nào gặp lại Lưu Uyển rồi nói sau cũng được, còn về Lưu Uyển có chịu nói hay không thì lại là một chuyện khác.

Lần này nhờ những vật thể bí ẩn kia nhóm người trên đường trở về không gặp bất cứ trở ngại nào, kể cả đêm tối quái vậy cũng sẽ không xuất hiện đến gần chỗ họ. Nhận thấy tình cảnh này xung quanh nhóm người thoáng chốc rơm rớm nước mắt, vui vẻ vì sau này có lẽ không còn phải thời thời khắc khác lo sợ quái vật tấn công họ nữa.

Cứ thế họ nhanh chóng quay trở về được căn cứ của mình không mất bao lâu, bên này Ưng Vệ 2 tuần này luôn trong tình trạng lo âu, đến khi thấy tất cả mọi người đều trờ về bình an, tâm trạng Ưng Vệ nhẹ lòng hẳn.

Ưng Vệ:“ Mọi người về rồi “.

Tề Lạc gật đầu đáp lại hỏi:“ Mấy ngày này căn cứ không xảy ra chuyện gì chứ “.

Ưng Vệ lắc đầu:“ Không có căn cứ không xảy chuyện, chỉ là tình hình bên ngoài kia thì không ổn lắm “. sau đó quay sang hỏi.

Ưng Vệ:“ Vậy mọi người đi đường thuận lợi chứ, có phát hiện được vật thể bí ẩn kia không “.

Hộ Hùng nghe Ưng Vệ hỏi bắt đầu giả bộ khổ sở nói:“ Anh Vệ anh không biết đâu mấy ngày này bọn tôi vất vả đến cỡ nào đâu, chúng tôi ngày nào cũng bị thương nguy hiểm đến cả tính mạng, khó khăn lắm cuối cùng mới tìm được vậy bí ẩn kia, hazzz “. hắn thở dài một hơi.

Ưng Vệ nghe vậy có hơn kinh sợ bắt đầu xoay người Hộ Hùng kiểm tra xem có chỗ nào vết thương không, muốn mang mọi người đi chữa trị.

Thích An biết cái tính của Hộ Hùng lắc đầu nói:“ Yên tâm chúng tôi hiện giờ không sao cả, may được sâm Ngọc Lĩnh chữa trị cho rồi, tình huống tuy hơn vất vả một chút nhưng lấy được thứ rất quý giá, cho dù có bị thương nặng quả thực cũng đáng lắm “.

Ưng Vệ nghe vậy thở phào một hơi:“ Không sao là tốt, không sao là tốt chắc mọi người đi đường cũng đã mệt mỏi, trước hết cứ đi nghỉ ngơi trước đã “.

Nói rồi dạy dò với người bên dưới chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cho bọn họ, rồi kêu luôn cả đầu bếp làm vài món cho mọi người người ăn. Thấy Ưng Vệ quan tâm chăm sóc họ như vậy, trong lòng Hộ Hùng có chút cảm động. Cũng không dài dòng thêm nữa mà quay trở lại về phòng mình tắm rửa nghỉ ngơi, bởi dù sao 2 tuần nay họ cũng chả có tắm rồi, tinh thần cũng có chút mệt mỏi nên tất nhiên quay trở căn cứ phải nghỉ ngơi để lấy lại tinh thần rồi.



Ưng Vệ thấy Tề Lạc có dẫn theo người mới về, hắn cũng không có kinh ngạc chỉ là vẫn thuận tiện hỏi một câu.

Ưng Vệ:“ Đây là “.

Uy Lan nghe vậy lên tiếng:“ Anh ấy tên là Tần Duệ là người yêu của tôi “.

Nói rồi kéo Tần Duệ lại gần mình mỉm cười đáp lại, Tần Duệ nghe Uy Lan thừa nhận anh là bạn trai, trong lòng liền vui vẻ hơn chút nể mặt Ưng Vệ đưa tay ra chào hỏi:“ Chào anh tôi là Tần Duệ “.

Khuôn mặt của Ưng Vệ lần này có chút kinh ngạc vì lời họ nói nhưng nhanh chóng không để ý lắm mỉm cười gật đầu đáp lại.

Cuối cùng vẫn là Tề Lạc giải thích cho Ưng Vệ một chút thì Ưng Vệ mới hiểu đại khái tình hình, xong cũng sắp xếp cho Tần Duệ một chỗ ở, chỉ là Tần Duệ từ chối muốn ở cùng Uy Lan. Ưng Vệ nghe thế cũng gật đầu không nói gì thêm, vì dù sao nếu hai người là người yêu của nhau, họ muốn ở cùng nhau là lẽ đương nhiên.

Sau khi sắp xếp cho mọi người ổn thỏa Ưng Vệ cũng nhanh chóng quay lại làm việc của mình.

Khoảng 3 tiếng sau Tề Lạc ngủ được một giấc cuối cùng cũng tỉnh lại, anh ngủ không quá lâu vì tình huống hiện tại, cần phải bàn bạc lại với mọi người đưa ra phương án giải quyết càng sớm càng tốt.

Trong phòng nghiên cứu Ưng Vệ thấy Tề Lạc đã đến liền vội nói:“ Cậu đến đúng lúc lắm Tề Lạc mau xem cái này “.

Nói rồi để Tề Lạc nhìn vào những mảnh ghép đó, trước đó Tề Lạc có đưa cho Ưng Vệ vật thể bí ẩn kia nghiêm cứu thử, hiện giờ Ưng Vệ phát hiện ra điều kì lạ trong những mảnh ghép này, liền bảo Tề Lạc xem thử.

Tề Lạc nhìn vào nó quan sát một cũng nhận ra điều gì đó nói:“ 7 mảnh ghép này hình như không giống những mảnh ghét khác “.

Ưng Vệ gật đầu:“ Đúng vậy, tôi cũng đã quan sát kỹ tuy rằng mỗi cái mảnh ghép đều không có cái nào giống nhau, nhưng chúng đều gần như có một đặc điểm chung đều mang ánh sáng vừa phải, còn 7 mảnh ghép này nó sáng hơn nhiều so những mảnh ghét khác. Ngay cả hình thù cũng nổi bật nhất trong những 28 mảnh ghép này “.

Nhận ra điều này Tề Lạc quan sát kĩ hơn cảm thấy hình như nó hơn quen quen, đột nhiên anh nhớ ra gì đó hoảng hốt. Nếu như anh đoán không nhầm thì đây chẳng phải là những mảnh ghét cuối cùng được Lưu Uyển dùng dị năng thả vào thì phải.

Nhưng tại sao chỉ có mỗi 7 ghép này lại khác biệt chứ, không phải chứ chắc không trùng hợp đến vậy đi, nghĩ tới đây Tề Lạc hoang mang không thôi, anh ngẩn ra một lúc nhận ra điều gì, có khi nào do Lưu Uyển sử dụng lá bừa kia không, vì nói chung chỉ có mỗi Lưu Uyển là sử dụng bằng lá bùa chứ không phải dị năng, cho nên nó mới có sự khác biệt như vậy.



Ưng Vệ tất nhiên cũng chú ý đến biểu cảm của Tề Lạc hắn không nói gì mà chờ đợi Tề Lạc nói ra. Đúng lúc này nhóm người Hộ Hùng, Thích An, Khang Kiện và Uy Lan dẫn theo cả Tần Duệ từ từ đi đến chỗ họ.

Thấy hai người có vẻ suy tư Hộ Hùng lên tiếng hỏi:“ Hai người phát hiện ra được cái gì rồi sao “.

Nghe Hộ Hùng nói Ưng Vệ và Tề Lạc liền quay đầy nhìn về phía bọn họ Ưng Vệ nói:“ Mọi người đến đúng lúc lắm qua đây xem thử cái này đi “.

Nói rồi tránh sang một bên để đám người nhìn thử.

Mọi người thấy thế túm tụm lại xem thử có điều gì, Ưng Vệ lúc này lên tiếng giải thích cho mọi người ai nấy đều ngẩn ra, vì quả nhiên 7 mảnh ghét thật sự rất có khác biệt.

Mà Khang Kiện là kẻ thông minh nhanh chóng nhận ra điều gì đó nói:“ Mảnh khép này hình như là dị năng cuối cùng Lưu Uyển đưa vào thì phải “.

Đám người nghe Khang Kiện nói lập tức giật mình bởi họ lúc đó cũng chứng kiến, tuy không nhớ hết tất cả hình dạng của nó lúc đó nhưng ít nhiều cũng nhớ đôi chút. Bởi quả thực đúng như Khang Kiện nói đây đúng là những mảnh ghét cuối cùng được Lưu Uyển cho dị năng vào.

Nếu nói đúng cũng không hẳn là dị năng đi vì Lưu Uyển sử dụng là lá bùa chứ không phải dị năng thực thụ trên người.

Chỉ riêng mỗi Ưng Vệ nghe Khang Kiện nói là không hiểu gì, cuối cùng đợi đến khi Tề Lạc giải thích toàn bộ sự việc Ưng Vệ lập tức ngẩn ra.

Còn Khang Kiện cũng suy nghĩ tư một lúc rồi nói:“ Không biết mọi người thấy thế nào chứ tôi cảm thấy tên Lưu Uyển này không hề đơn giản, cậu ta biết quá nhiều thậm chí ngay cả cách giải quyết cậu ta cũng biết, tuy suy đoán của mọi người trước đó là Lưu Uyển này có dị năng đoán trước tương lai đi, nhưng điều này cũng hơn quá điên rồ đi vì dù sao mọi người cũng biết, mỗi một người chỉ có thể có tối đa là 2 loại dị năng, riêng những người đặc biệt hơn thì mới có đến 3 loại “.

“ Mà mọi người cũng biết Lưu Uyển này mang rất nhiều dị năng, hơn nữa cách cậu ta điều khiển chúng rất khác biệt, trước đó tôi đã từng nghiên cứu thử có một cuốn sách kể về thế giới tu tiên, trong đó có rất nhiều cách thức tu hành khác nhau, tuy vậy nó có rất nhiều đặc điểm rất giống với kĩ năng Lưu Uyển sử dụng, đặc biệt khi Lưu Uyển vẽ lá bùa cực kỳ giống như trong sách viết. Lúc đầu nghe có vẻ hư cấu nhưng hiện giờ thế giới thay đổi, những phương pháp này lại trùng hợp được Lưu Uyển sử dụng, nên tôi càng thêm nghi ngờ về Lưu Uyển “.

“ Bởi nếu người bình thường ở thế giới này ít gì nhiều cũng không thể nào nghĩ ra phương pháp tu luyện này, hơi nữa cũng không có hướng dẫn tu luyện, vậy rốt cuộc vì sao Lưu Uyển làm được, còn nữa khi cậu ta vẽ lá bùa trông cực kỳ thành thạo, không có gì là kiểu mới bắt đầu học “.

“ Bởi cho dù là cậu ta thức tỉnh sớm biết trước được đi nhưng ít nhiều gì cũng không thể thành thạo đến mức này, hơn hết còn mang loại sức mạnh rất khủng bố, cho nên tôi chắc chắn cậu ta có thể đã biết trước từ rất lâu, nên mới có thể tu luyện đạt đến trình độ này “.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau