Pháo Hôi Này, Hắn Hình Như Không Phải Kẻ Bình Thường

Chương 64

Trước Sau
Nếu để Lưu Uyển biết được suy đoán của đám người chỉ biết lắc đầu chối bỏ, thật ra ngay từ đầu Lưu Uyển cũng biết đến tồn tại của thành phố này và tác dụng thứ bí ẩn sâu bên trong thánh quang đó là gì. Chỉ là cậu không hề biết đến sự tồn tại của bảo thạch vì nó không hề liên quan gì, đến trung tâm của thánh quang hết.

Bởi vậy cậu mới ngạc nhiên khi hệ thống muốn giao cho cậu nhiệm vụ này đây, rốt cuộc thì cái bảo thạch đó nằm ở khu vực nào gần thành phố K chứ.

Càng nghĩ càng rối não Lưu Uyển quyết định đến trung tâm thánh quang xem sao, biết đâu được gặp điều bất ngờ gì đó.

Bên này khi Lưu Uyển quyết định đi đến nơi đó cũng đã rất lâu rồi, nhóm người Tề Lạc lúc này mới tìm đến chỗ quản lý khu vực này.

Quản lý khu vực này nghe tin nhóm người Tề Lạc có thể vào đây, vẻ mặt hớt hở cả ra, nhanh chóng ra tiếp đón họ. Nhóm người Tề Lạc thấy thái độ này của bọn họ trong lòng có chút nghi hoặc không rõ, nhưng cũng không có nói ra thắc mắc này.

Sau khi gặp được Tô Phù cũng là một trong những người quản lý nơi này, họ trò chuyện một hồi mới biết được lý do nơi này tồn tại.

Này phải kể đến trước đó khi vật bí ẩn xuất hiện, nơi này vốn có một đền thờ được xây dựng, mà người xây dựng nơi thành theo đạo cũng vì vậy nơi này mới có được. Thật ra khi xây nó đã có rất nhiều người phản đối cảm thấy nó không phù hợp với đất nước của họ.

Nhưng có lẽ do người dân nơi này khả cởi mở hơn nơi khác, hơn hết dù sao cũng là tiền họ bỏ ra đất họ muốn làm, cho dù họ có khuyên nhủ người chủ đó cũng không tâm, thế là mọi người cứ thế không còn để ý đến nữa, mặc kệ.

Chỉ là họ không ngờ nhờ có đền thờ này, rất nhiều người mới giữ được mạng sống của mình, khi vật bí ẩn xuất hiện nơi này thật ra xung quanh đã bắt đầu thay đổi rồi. Xung quay lâm vào một trận động đất rất lớn, nó từ nứt ra tạo thành một hố sâu rất to.

Nhiều người khi thấy tình hình đó phải nói cực kỳ hoảng loạn bởi cái vết nứt này, cũng vì chuyện này những người ở trung tâm nơi trở nên rất hỗn loạn tiếc là không để họ kịp định hình lại mọi chuyện, thế là lần nữa lại có thêm rất nhiều quái vật xuất hiện. Mà mọi người cũng nhờ đó biết được thông tin bên ngoài nguy hiểm đến cỡ não, vào ban đen họ có thấy hàng loạn con quái vật kêu gào bên đó vết nứt, tiếng kêu bọn chúng rất to to đến mức làm đám người bên trong không thể nào không phát hiện được.

Trong khoảng thời gian đó thật ra đã có một số người chạy trốn đến nơi này, cũng không biết họ làm cách nào có thể vô được nơi này, có lẽ là dùng dị năng đi bởi dù sao trước khi đám người Tề Lạc đến vết nứt đó vẫn không quá xa nhau. Vậy nên nếu một đám người có dị năng có thể sử dụng dị năng duy nhất được lâu cũng thể qua được đi.



Thế là mới có chuyện lý do vì sao họ biết được điều này, còn một phần lý do khác bởi nơi này cũng có người có dị năng, có khả năng tiên đoán hoặc là có thể nghe được thông tin bên ngoài.

Cũng vì thế khi biết nhóm người Tề Lạc vô được đây họ người dân nơi này cũng không quá bất ngờ, chỉ là riêng quản lý nơi này lại khác. Bởi bọn họ biết lý do vì sao và cũng biết nhóm người này đặc biệt đến cỡ nào.

Giải thích một chút nếu những người vô được nơi này, có thể nói là một phần hậu duyệt của thánh quang ở đây, họ mang cho mình sức mạnh lòng tốt …

Cũng là thứ cực kỳ quan trọng để duy trì thánh quang tiếp tục tồn tại, ừm bạn không nghe nhầm đâu, thật ra nơi này có thể biết mất đi phần bảo hộ bất cứ lúc nào, nếu như không có sức mạnh duy trì.

Thánh quang này tuy nó được vật thể bí ẩn kia làm ra, nhưng để duy trì hoạt động thì lại phải nhờ đến cái khác. Nói một cách chính xác phải nhờ đến tín ngưỡng, có tín ngưỡng thì nơi này mới có thể tiếp tục hoạt động.

Mà những người đặc biệt được lượt chọn, giống như Tề Lạc và Tần Duệ vậy, họ chính là một phần cực kỳ quan trọng với thánh quang để giúp nó duy trì hoạt động.

Cả đám người nghe lời giải thích im lặng không nói gì, nếu là đồng đội khác có lẽ sẽ tin những lời nói này đi nhưng đối với Tề Lạc, Ưng Vệ, Khang Kiện, Uy Lan và Tần Duệ thì lại khác.

Dù sao họ cũng là người đứng đầu trong căn cứ, hơn nữa năng lực vượt trội còn rất thông minh, cho nên khi nghe lời nói này của Tô Phù, nhóm 5 người Tề Lạc căn bản không hề tin tưởng chút nào.

Tuy là lời giải thích rất hợp lý từ chi tiết cho đến lý do vì sao xuất hiện nhưng 5 người vẫn cảm thấy nơi này không hề đơn giản như trong tưởng tượng được. Vì thứ gì càng quá hợp lý sẽ càng có nhiều lỗ hổng, hơn hết trực giác mách bảo bọn họ nơi này có gì đó rất nguy hiểm.

Thậm chí còn nguy hiểm hơn đám quái vật kia nhiều, chỉ là rốt cuối nơi này có gì chứ, tuy họ cũng cảm nhận được thật ra người dân nơi này rất bình thường, chỉ là họ vẫn cảm thấy có gì đó không ổn cực và cực kỳ nguy hiểm ở đây đó.

Càng nghĩ càng cảm thấy rối não, đám người Tề Lạc lúc này chợt nhớ tới lời Lưu Uyển đã nói, có khi nào thứ mà Lưu Uyển kêu họ tìm có liên quan đến thứ mà họ cảm thấy nguy hiểm không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau