Pháo Hôi Này, Hắn Hình Như Không Phải Kẻ Bình Thường
Chương 70
Cảm nhận nguồn năng lượng kia phát ra mọi người nhanh chóng ghi nhớ lại đi đến địa điểm khác rồi chờ đợi nó xuất hiện một lần nữa, quả nhiên sau 2 lần nó xuất hiện ở nơi khác, lần này nó liền trực tiếp xuất hiện nơi mọi người đang chờ đợi.
Một ánh sáng màu đỏ thẫm xuất hiện hình dạng quỷ dị xuất hiện trước mắt đám người khiến đám người Tề Lạc có chút hoảng hốt, vẫn là Tề Lạc phải ứng nhanh chóng kêu Sâm Ngọc Lĩnh trói buộc nó lại.
Này là do trước đó Lưu Uyển từng nói với Tề Lạc nên anh mới biết được, khi nó vừa xuất hiện Sâm Ngọc Lĩnh dùng đồ Lưu Uyển để lại kia bay đến bên cạnh nguồn năng lượng đó nhanh chóng muốn bắt lấy nó, cỗ năng lượng kì dị kia sau khi phát hiện ra đám người này, khí tức lập tức trở nên nguy hiểm hơn.
Chưa kịp chạy trốn Âm Tàn - tên cỗ năng lượng kỳ lạ / đặc linh tinh. đã bị Sâm Ngọc dùng dây trói lại, đây là không sợi dây bình thường, bởi nó được Lưu Uyển phải tốn rất nhiều điểm thưởng mới mua được, tuy vậy sợi dây này cũng không quá mạnh nên đám người Tề Lạc vẫn phải tự nghiên cứu tăng thêm sức mạnh cho nó.
Vậy nên hiện giờ mới đủ sức mạnh trói buộc được với nguồn năng lượng này, Âm Tàn lúc này liền cảm nhận được một cỗ áp bức khó tả mang đến, nó cố vùng vẫy gia sức thoát ra nhưng đều không thành công, nó lập tức trở nên tức giận bắt đầu phát ra ánh sáng mãnh liệt hơn chiếu thẳng vào đám người Tề Lạc.
Tề Lạc thấy tình hình không ổn lập tức tạo ra màn bảo vệ để không bị ảnh hưởng, bên cạnh Tần Duệ thấy thế cũng nhanh chóng dùng dị năng của mình để bảo bảo vệ đám người theo. Mà Sâm Ngọc Lĩnh ở gần nhất bị ảnh hưởng nhiều hơn, Sâm Ngọc Lĩnh dường cảm nhận được sự đau đớn khinh khủng khi nguồn năng lượng Âm Tàn kia phát ra, làm cho sức mạnh của Sâm Ngọc Lĩnh dần cạn kiệt.
Sợi dây xích cứ thể bắt đầu lỏng lại dần, cỗ năng lượng kỳ dị Âm Tàn thấy thế muốn nhân cơ hội này trốn thoát thì bị Tần Duệ dùng dị năng tấn công.
Đùng … một tiếng hai nguồn sức mạnh va chạm vào nhau, tạo ra một vụ nổ cực kỳ lớn.
Sâm Ngọc Lĩnh nhân cơ hội nhanh chóng dùng sức trói chặt nguồn năng lượng Âm Tàn lại hơn.
Thích An bên cạnh thấy thế lấy từ không gian ra một thứ đồ không rõ, mở ra rồi ném trúng nguồn năng lượng Âm Tàn kia.
Nguồn năng lượng Âm Tàn bị thứ đồ của Thích An ném bắt đầu cảm nhận được một sức ép muốn hút nó vào bên trong thứ đó. Lúc này nó càng trở nên tức giận hơn điên cuồng phát ra năng lượng nguy hiểm muốn giết sạch đám người này.
Mọi người bên cạnh bị ảnh hưởng nghiêm trọng, họ bắt đầu cảm nhận được sức mạnh của mình đang dần bị Âm Tàn hấp thu, cơn đau cứ thế truyền đến trong người họ như hàng con dao đâm xuống, khiến cho một số người đau đớn không chịu nổi kêu gào.
Đang lúc sắp chống đỡ không nổi Tề Lạc không hiểu sao nhớ tới lá bùa của Lưu Uyển trước đó hắn nhặt được liền lấy ra, nhưng anh không thể sử dụng lá bùa bởi anh thấy Lưu Uyển khi sử dụng lá bùa đều phải đốt nó mới được.
Anh lại không có dị năng hệ hỏa thì làm sao làm được chứ, cuối cùng Tề Lạc vẫn là nhanh chóng đưa cho Hộ Hùng kêu hắn đốt thử xem sao. Hộ Hùng thấy thế làm theo những gì Tề Lạc nói cuối cùng vẫn không hề có động tĩnh gì.
Lúc này Tề Lạc mới nhận ra không phải cứ đốt lá bùa là có thể sử dụng được, bởi cái này cũng chả phải đồ chơi muốn sử dụng là sử dụng được.
Đến khi sức lực mọi người dần yếu đi không còn chống cự được nữa, nguồn năng lượng thấy thế nhân cơ hội này pháp ra năng lượng nguy hiểm thêm lần nữa.
Ánh sáng của Âm Tàn cứ thế phát ra cũng là lúc sức mạnh mọi người bị hút cạn gần như nguy hiểm đến tính mạng, chưa kịp để mọi người bị thương chửi thề trong lòng thì từ đâu một cỗ sấm sét đánh vào nguồn năng lượng Âm Tàn kia.
Thế là nguồn năng lượng Âm Tàn kia vốn còn đang hây hao không hề phòng bị sấm sét đánh trúng, làm dán đoạn luôn sức mạnh của nó phát ra. Chưa kịp định hình thì nó đã bị thứ Thích An ném trước đó nhốt luôn vào trong.
Xung quanh cứ thế trở nên yên tĩnh lại một cách kỳ dị, khói bụi nghi ngút bay xung quay nơi nhóm người Tề Lạc đang đứng. Bụp … một tiếng cả người lẫn thứ đồ nguồn kia bị phong ấn lập tức tiếp tục với mặt đất đầy yêu thương.
Nhóm người Tề Lạc vì ở gần nhất bị sấm sét ảnh hưởng cả người ai nấy gần như sắp chết. Tóc gần như bị thiêu rụi khuôn mặt ai nấy đều đen thui, trông cực kỳ buồn cười.
Tiếc là giờ họ không có cười nổi bởi họ còn chả còn tí sức mạnh nào cả, Uy Lan bên cạnh do không có dị năng đứng cách xa họ, còn nhờ có Sâm Ngọc Lĩnh và Tần Duệ tạo ra vòng bảo vệ nên không bị ảnh hưởng.
Mắt thấy nguy hiểm đã được tiêu trừ, Uy Lan lập tức chạy đến gần đám người Tề Lạc, thật ra Uy Lan nhìn Tần Duệ như vậy không khỏi lo lắng nhưng hắn biết thứ đồ năng lượng kia cực kỳ quan trọng nên khi thấy mọi người vẫn còn ổn, hắn liền đi đến cần lên thứ đồ Âm Tàn bị nhốt cất vào người, rồi mới quay lại xem xét tình hình của mọi người.
Bên này tổ chức Thiên Hạ đang tìm kiếm nguồn năng lượng kia thì nghe thấy một tiếng vụ nổ xa xa phát ra rất to, tổ chức Thiên Hạ nhìn nhau gật đầu lập tức chạy đến nơi đó xem.
Nhận thấy nguồn năng lượng kì lạ phát ra từ đó, bọn họ liền biết thứ đồ đó ở kia, chỉ là không để nhóm tổ chức Thiên Hạ này đến gần, họ liền cảm nhận được nguồn năng lượng nguy hiểm đang không ngừng muốn hấp thu sức mạnh của họ.
Tổ chức Thiên Hạ biết tình hình không ổn không dám đến gần mà lùi ra xa hơn, một lúc sau họ vẫn cảm nhận được nguồn năng lượng kia hấp thu mạnh hơn thì nhóm người này mới lùi ra xa hơn nữa.
Đợi đến một lúc sau từ trên trời xuất hiện thêm một tia sấm sét giáng xuống nữa, tổ chức Thiên Hạ mới nhận ra bên kia nguy hiểm đến mức nào.
Đến khi năng lượng kia biết mất không còn cảm nhận gì, tổ chức Thiên Hạ này cũng không dám vô trong đó xem ngay. Đợi khoảng nửa tiếng sau, khi thấy không còn gì nữa mới họ bắt đầu đi vào nơi đó quan sát tình hình.
Một ánh sáng màu đỏ thẫm xuất hiện hình dạng quỷ dị xuất hiện trước mắt đám người khiến đám người Tề Lạc có chút hoảng hốt, vẫn là Tề Lạc phải ứng nhanh chóng kêu Sâm Ngọc Lĩnh trói buộc nó lại.
Này là do trước đó Lưu Uyển từng nói với Tề Lạc nên anh mới biết được, khi nó vừa xuất hiện Sâm Ngọc Lĩnh dùng đồ Lưu Uyển để lại kia bay đến bên cạnh nguồn năng lượng đó nhanh chóng muốn bắt lấy nó, cỗ năng lượng kì dị kia sau khi phát hiện ra đám người này, khí tức lập tức trở nên nguy hiểm hơn.
Chưa kịp chạy trốn Âm Tàn - tên cỗ năng lượng kỳ lạ / đặc linh tinh. đã bị Sâm Ngọc dùng dây trói lại, đây là không sợi dây bình thường, bởi nó được Lưu Uyển phải tốn rất nhiều điểm thưởng mới mua được, tuy vậy sợi dây này cũng không quá mạnh nên đám người Tề Lạc vẫn phải tự nghiên cứu tăng thêm sức mạnh cho nó.
Vậy nên hiện giờ mới đủ sức mạnh trói buộc được với nguồn năng lượng này, Âm Tàn lúc này liền cảm nhận được một cỗ áp bức khó tả mang đến, nó cố vùng vẫy gia sức thoát ra nhưng đều không thành công, nó lập tức trở nên tức giận bắt đầu phát ra ánh sáng mãnh liệt hơn chiếu thẳng vào đám người Tề Lạc.
Tề Lạc thấy tình hình không ổn lập tức tạo ra màn bảo vệ để không bị ảnh hưởng, bên cạnh Tần Duệ thấy thế cũng nhanh chóng dùng dị năng của mình để bảo bảo vệ đám người theo. Mà Sâm Ngọc Lĩnh ở gần nhất bị ảnh hưởng nhiều hơn, Sâm Ngọc Lĩnh dường cảm nhận được sự đau đớn khinh khủng khi nguồn năng lượng Âm Tàn kia phát ra, làm cho sức mạnh của Sâm Ngọc Lĩnh dần cạn kiệt.
Sợi dây xích cứ thể bắt đầu lỏng lại dần, cỗ năng lượng kỳ dị Âm Tàn thấy thế muốn nhân cơ hội này trốn thoát thì bị Tần Duệ dùng dị năng tấn công.
Đùng … một tiếng hai nguồn sức mạnh va chạm vào nhau, tạo ra một vụ nổ cực kỳ lớn.
Sâm Ngọc Lĩnh nhân cơ hội nhanh chóng dùng sức trói chặt nguồn năng lượng Âm Tàn lại hơn.
Thích An bên cạnh thấy thế lấy từ không gian ra một thứ đồ không rõ, mở ra rồi ném trúng nguồn năng lượng Âm Tàn kia.
Nguồn năng lượng Âm Tàn bị thứ đồ của Thích An ném bắt đầu cảm nhận được một sức ép muốn hút nó vào bên trong thứ đó. Lúc này nó càng trở nên tức giận hơn điên cuồng phát ra năng lượng nguy hiểm muốn giết sạch đám người này.
Mọi người bên cạnh bị ảnh hưởng nghiêm trọng, họ bắt đầu cảm nhận được sức mạnh của mình đang dần bị Âm Tàn hấp thu, cơn đau cứ thế truyền đến trong người họ như hàng con dao đâm xuống, khiến cho một số người đau đớn không chịu nổi kêu gào.
Đang lúc sắp chống đỡ không nổi Tề Lạc không hiểu sao nhớ tới lá bùa của Lưu Uyển trước đó hắn nhặt được liền lấy ra, nhưng anh không thể sử dụng lá bùa bởi anh thấy Lưu Uyển khi sử dụng lá bùa đều phải đốt nó mới được.
Anh lại không có dị năng hệ hỏa thì làm sao làm được chứ, cuối cùng Tề Lạc vẫn là nhanh chóng đưa cho Hộ Hùng kêu hắn đốt thử xem sao. Hộ Hùng thấy thế làm theo những gì Tề Lạc nói cuối cùng vẫn không hề có động tĩnh gì.
Lúc này Tề Lạc mới nhận ra không phải cứ đốt lá bùa là có thể sử dụng được, bởi cái này cũng chả phải đồ chơi muốn sử dụng là sử dụng được.
Đến khi sức lực mọi người dần yếu đi không còn chống cự được nữa, nguồn năng lượng thấy thế nhân cơ hội này pháp ra năng lượng nguy hiểm thêm lần nữa.
Ánh sáng của Âm Tàn cứ thế phát ra cũng là lúc sức mạnh mọi người bị hút cạn gần như nguy hiểm đến tính mạng, chưa kịp để mọi người bị thương chửi thề trong lòng thì từ đâu một cỗ sấm sét đánh vào nguồn năng lượng Âm Tàn kia.
Thế là nguồn năng lượng Âm Tàn kia vốn còn đang hây hao không hề phòng bị sấm sét đánh trúng, làm dán đoạn luôn sức mạnh của nó phát ra. Chưa kịp định hình thì nó đã bị thứ Thích An ném trước đó nhốt luôn vào trong.
Xung quanh cứ thế trở nên yên tĩnh lại một cách kỳ dị, khói bụi nghi ngút bay xung quay nơi nhóm người Tề Lạc đang đứng. Bụp … một tiếng cả người lẫn thứ đồ nguồn kia bị phong ấn lập tức tiếp tục với mặt đất đầy yêu thương.
Nhóm người Tề Lạc vì ở gần nhất bị sấm sét ảnh hưởng cả người ai nấy gần như sắp chết. Tóc gần như bị thiêu rụi khuôn mặt ai nấy đều đen thui, trông cực kỳ buồn cười.
Tiếc là giờ họ không có cười nổi bởi họ còn chả còn tí sức mạnh nào cả, Uy Lan bên cạnh do không có dị năng đứng cách xa họ, còn nhờ có Sâm Ngọc Lĩnh và Tần Duệ tạo ra vòng bảo vệ nên không bị ảnh hưởng.
Mắt thấy nguy hiểm đã được tiêu trừ, Uy Lan lập tức chạy đến gần đám người Tề Lạc, thật ra Uy Lan nhìn Tần Duệ như vậy không khỏi lo lắng nhưng hắn biết thứ đồ năng lượng kia cực kỳ quan trọng nên khi thấy mọi người vẫn còn ổn, hắn liền đi đến cần lên thứ đồ Âm Tàn bị nhốt cất vào người, rồi mới quay lại xem xét tình hình của mọi người.
Bên này tổ chức Thiên Hạ đang tìm kiếm nguồn năng lượng kia thì nghe thấy một tiếng vụ nổ xa xa phát ra rất to, tổ chức Thiên Hạ nhìn nhau gật đầu lập tức chạy đến nơi đó xem.
Nhận thấy nguồn năng lượng kì lạ phát ra từ đó, bọn họ liền biết thứ đồ đó ở kia, chỉ là không để nhóm tổ chức Thiên Hạ này đến gần, họ liền cảm nhận được nguồn năng lượng nguy hiểm đang không ngừng muốn hấp thu sức mạnh của họ.
Tổ chức Thiên Hạ biết tình hình không ổn không dám đến gần mà lùi ra xa hơn, một lúc sau họ vẫn cảm nhận được nguồn năng lượng kia hấp thu mạnh hơn thì nhóm người này mới lùi ra xa hơn nữa.
Đợi đến một lúc sau từ trên trời xuất hiện thêm một tia sấm sét giáng xuống nữa, tổ chức Thiên Hạ mới nhận ra bên kia nguy hiểm đến mức nào.
Đến khi năng lượng kia biết mất không còn cảm nhận gì, tổ chức Thiên Hạ này cũng không dám vô trong đó xem ngay. Đợi khoảng nửa tiếng sau, khi thấy không còn gì nữa mới họ bắt đầu đi vào nơi đó quan sát tình hình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất