Pháo Hôi Này, Hắn Hình Như Không Phải Kẻ Bình Thường
Chương 89
Tận tới khi Lưu Uyển đi đến tầng thứ 9 mới tìm được nhóm thủ lĩnh nơi này, cậu đang định đến trước mắt giải quyết luôn tên này thì bị Tề Lạc ngay lại, Lưu Uyển nhíu mày nhìn anh hơn mất kiên nhẫn.
Anh liền lên tiếng nói:“ Tôi có một yêu cầu nhỏ, khônh biết cậu cho thể cho tôi xác nhận thân phận của hắn trước khi giải quyết không “. nói rồi ánh mắt anh nhìn thẳng vào Lưu Uyển có chút nhúng nhường.
Lưu Uyển thấy vậy thở dài cuối cùng vẫn là đồng ý, tiếp theo đó đợi lúc tên thủ lĩnh này họp sau đi về nơi ở của mình, hắn ta lúc này mới để lộ ra khuôn mắt của mình.
Tề Lạc vừa nhìn thấy trực tiếp ngẩn ra vì đây không ai khác chính là đứa em trai hàng xóm anh quen, Tề Lạc không biết là đúng bởi anh kiếp trước khi giết tên này hắn đã không còn nguyên vẹn, cho nên anh vẫn không hề biết thêm gì về hắn, cho tới lần này nhìn thấy khuôn mặt của người này.
Tề Lạc bị sốc không nhẹ vì anh không ngờ người thủ lĩnh Thiên Hạ kia lại chính là người anh quen thuộc.
Nhìn thấy tâm trạng của Tề Lạc sốc đến nói không lời Lưu Uyển thở dài một chút, vẫn kiên quyết nhìn thẳng vài Tề Lạc nói:“ Được rồi chứ, giờ thì tôi giải quyết tên này … “.
Nói rồi Lưu Uyển liền nhanh chóng ra tay lấy đi sức mạnh của hắn, cho Âm Tàn hút thu. Động tác cậu nhanh đến mức Tề Lạc không kịp phản ứng, đợi đến lúc tên thủ lĩnh bị mất hết sức mạnh ngã xuống hắn vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra.
Vốn dĩ Lưu Uyển còn định trực tiếp giết chết tên này để lỡ sau này hắn họa nhưng thấy phản ứng của Tề Lạc cậu liền để anh tự giải quyết, cậu nói vài câu gì đó với Tề Lạc, sau đó đưa cho anh mấy lá bùa. Còn mình thì trực tiếp đi ra giải quyết những kẻ còn lại.
Thấy Lưu Uyển có thể tự giải quyết Tề Lạc cũng không vộn đuổi theo mà nhìn về phía tên thủ lĩnh kia. Tên thủ lĩnh vốn còn định kêu người nhưng thân thể lại chả nghe theo, vẫn cứ nằm bất động không nhúng nhích.
...
Cũng không biết sau đó có chuyện gì xảy ra, Tề Lạc đã làm gì khi anh đi ra tay đã nhuống đầy máu rồi nhanh chóng đi tìm Lưu Uyển.
Bên này Lưu Uyển sau khi rời đi đã phát tín hiệu cho đám người Ưng Vệ bắt đầu tấn công vào căn cứ Thiên Hạ, còn mình thì giải quyết những người còn lại. Khi thủ lĩnh gặp chuyện cũng là lúc tổ chức Thiên Hạ liền biết chuyện, nhanh chóng phát động cảnh báo.
Người trong căn cứ lập tức hỗn loạn lao vào tìm thủ lĩnh của mình, cuối cùng chỉ thấy cái xác đã nằm yên đó. Phi Mộ nhìn thấy tình cảnh này run rẩy hít thở khó khăn, chậm rãi đi đến xác nhận. Thời khắc biết người đã chết hắn ta tuyệt vọng đôi mắt đỏ ngầu tức giận tột đỉnh.
Hắn hét to kêu người phong toản căn cứ nhất định phải bắt cho được kẻ đã hãm hại thủ lĩnh.
Tình hình căn bên ngoài lúc này mọi người khắp nơi đều chạy toán loạn, đột nhiên bùng một tiếng một vụ nổ xuất hiện, tạo ra một lỗ hổng lớn phía tường thành trong căn cứ. Một đám người bắt đầu tiến công vào căn cứ Thiên Hạ, Ưng Vệ bắt đầu phát động một người nhanh chóng chỉ huy mọi người tấn công.
Rất nhanh xong đó tình cảnh trở nên hỗn loạn hơn, bên này Lưu Uyển cũng từ từ đi ra đem những tên cầm đầu tổ chức Thiên Hạ giết sạch sẽ không bỏ sót bất kỳ ai, trách để hậu họa sau này. Đến cả tên Phi Mộ kia khi nhìn thấy Lưu Uyển cũng không thể là đối phó được với cậu.
Nhóm người Ưng Vệ cứ thế tra tìm mọi thứ xung quanh, sau đó liền nhanh chóng di tản tất cả mọi người ở đây. Có lẽ Lưu Uyển biết trước nhóm tổ chức Thiên Hạ này sẽ làm gì, nên cậu đã nhanh chóng dùng lá bùa tạo ra kết giới nhốt đám quái vật kia lại. Để tránh trường hợp tổ chức Thiên Hạ để nó thoát ra.
Khoảng 12 giờ sau căn cứ cuối cùng ngưng chiến, lúc này nhóm thủ lĩnh đã bị tiêu diệt, một số người chưa kịp làm gì đã bị Lưu Uyển giết chết không hiểu chuyện gì xảy ra. Có lẽ trước khi chết bọn họ đều có suy nghĩ không ngờ tới một kẻ như vậy lại có đem bọn chúng giết sạch ngay tức khắc.
Chúng cũng không ngờ tới đường đường là một nhóm tổ chức cấp cao, mạnh mẽ trong tay họ đã nắm được nhiều thứ. Mà bọn họ vất vả lắm cuối cùng cũng nghiên cứu ra được thứ đồ mới, bắt đầu lên kế hoạch kiểm soát thế giới này.
Ai ngờ lại bị một tên giải quyết hết sạch chưa đến 1 ngày chứ, oán hận có không cam lòng cũng có nhưng cuối cùng họ còn chưa kịp làm gì đã không còn mạng sống nữa rồi.
Sau khi giải quyết mọi chuyện Lưu Uyển lấy được thứ mình muốn liền nhanh chóng giao mọi việc lại cho Tề Lạc, còn mình thì rời đi tìm những tên khác.
Cậu gọi Hổ Phách nhảy lên lưng của nó một cách điêu luyện rồi hướng về hướng khác rời đi. Cả nhóm Ưng Vệ vẫn ở trong căn cứ chỉ huy mọi việc, chỉ có Tề Lạc là đứng ở bên ngoài nhìn Lưu Uyển rời suy nghĩ gì một cách trầm tư.
Vốn dĩ họ đã biết Lưu Uyển rất mạnh rồi nhưng có lẽ sau sự kiện này, Lưu Uyển đã làm cho toàn thể thế giới này chấn động, kinh hãi về con người của cậu đây.
Chưa tới 1 ngày đã đem cả tổ chức Thiên Hạ giải quyết hết sạch quả thực quá mức kinh khủng, họ thật sự nể phục Lưu Uyển không sợ trời không sợ đất. Chả hề giấu diếm bản thân mà hiên ngang làm việc của mình, cũng chả hề sợ sẽ có kẻ lập kế hoạch giết cậu. Chỉ cần nhìn biểu hiện này của Lưu Uyển thôi đã đủ biết cậu mạnh tới mức cỡ nào rồi, mà dám một mình hành động như vậy.
Anh liền lên tiếng nói:“ Tôi có một yêu cầu nhỏ, khônh biết cậu cho thể cho tôi xác nhận thân phận của hắn trước khi giải quyết không “. nói rồi ánh mắt anh nhìn thẳng vào Lưu Uyển có chút nhúng nhường.
Lưu Uyển thấy vậy thở dài cuối cùng vẫn là đồng ý, tiếp theo đó đợi lúc tên thủ lĩnh này họp sau đi về nơi ở của mình, hắn ta lúc này mới để lộ ra khuôn mắt của mình.
Tề Lạc vừa nhìn thấy trực tiếp ngẩn ra vì đây không ai khác chính là đứa em trai hàng xóm anh quen, Tề Lạc không biết là đúng bởi anh kiếp trước khi giết tên này hắn đã không còn nguyên vẹn, cho nên anh vẫn không hề biết thêm gì về hắn, cho tới lần này nhìn thấy khuôn mặt của người này.
Tề Lạc bị sốc không nhẹ vì anh không ngờ người thủ lĩnh Thiên Hạ kia lại chính là người anh quen thuộc.
Nhìn thấy tâm trạng của Tề Lạc sốc đến nói không lời Lưu Uyển thở dài một chút, vẫn kiên quyết nhìn thẳng vài Tề Lạc nói:“ Được rồi chứ, giờ thì tôi giải quyết tên này … “.
Nói rồi Lưu Uyển liền nhanh chóng ra tay lấy đi sức mạnh của hắn, cho Âm Tàn hút thu. Động tác cậu nhanh đến mức Tề Lạc không kịp phản ứng, đợi đến lúc tên thủ lĩnh bị mất hết sức mạnh ngã xuống hắn vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra.
Vốn dĩ Lưu Uyển còn định trực tiếp giết chết tên này để lỡ sau này hắn họa nhưng thấy phản ứng của Tề Lạc cậu liền để anh tự giải quyết, cậu nói vài câu gì đó với Tề Lạc, sau đó đưa cho anh mấy lá bùa. Còn mình thì trực tiếp đi ra giải quyết những kẻ còn lại.
Thấy Lưu Uyển có thể tự giải quyết Tề Lạc cũng không vộn đuổi theo mà nhìn về phía tên thủ lĩnh kia. Tên thủ lĩnh vốn còn định kêu người nhưng thân thể lại chả nghe theo, vẫn cứ nằm bất động không nhúng nhích.
...
Cũng không biết sau đó có chuyện gì xảy ra, Tề Lạc đã làm gì khi anh đi ra tay đã nhuống đầy máu rồi nhanh chóng đi tìm Lưu Uyển.
Bên này Lưu Uyển sau khi rời đi đã phát tín hiệu cho đám người Ưng Vệ bắt đầu tấn công vào căn cứ Thiên Hạ, còn mình thì giải quyết những người còn lại. Khi thủ lĩnh gặp chuyện cũng là lúc tổ chức Thiên Hạ liền biết chuyện, nhanh chóng phát động cảnh báo.
Người trong căn cứ lập tức hỗn loạn lao vào tìm thủ lĩnh của mình, cuối cùng chỉ thấy cái xác đã nằm yên đó. Phi Mộ nhìn thấy tình cảnh này run rẩy hít thở khó khăn, chậm rãi đi đến xác nhận. Thời khắc biết người đã chết hắn ta tuyệt vọng đôi mắt đỏ ngầu tức giận tột đỉnh.
Hắn hét to kêu người phong toản căn cứ nhất định phải bắt cho được kẻ đã hãm hại thủ lĩnh.
Tình hình căn bên ngoài lúc này mọi người khắp nơi đều chạy toán loạn, đột nhiên bùng một tiếng một vụ nổ xuất hiện, tạo ra một lỗ hổng lớn phía tường thành trong căn cứ. Một đám người bắt đầu tiến công vào căn cứ Thiên Hạ, Ưng Vệ bắt đầu phát động một người nhanh chóng chỉ huy mọi người tấn công.
Rất nhanh xong đó tình cảnh trở nên hỗn loạn hơn, bên này Lưu Uyển cũng từ từ đi ra đem những tên cầm đầu tổ chức Thiên Hạ giết sạch sẽ không bỏ sót bất kỳ ai, trách để hậu họa sau này. Đến cả tên Phi Mộ kia khi nhìn thấy Lưu Uyển cũng không thể là đối phó được với cậu.
Nhóm người Ưng Vệ cứ thế tra tìm mọi thứ xung quanh, sau đó liền nhanh chóng di tản tất cả mọi người ở đây. Có lẽ Lưu Uyển biết trước nhóm tổ chức Thiên Hạ này sẽ làm gì, nên cậu đã nhanh chóng dùng lá bùa tạo ra kết giới nhốt đám quái vật kia lại. Để tránh trường hợp tổ chức Thiên Hạ để nó thoát ra.
Khoảng 12 giờ sau căn cứ cuối cùng ngưng chiến, lúc này nhóm thủ lĩnh đã bị tiêu diệt, một số người chưa kịp làm gì đã bị Lưu Uyển giết chết không hiểu chuyện gì xảy ra. Có lẽ trước khi chết bọn họ đều có suy nghĩ không ngờ tới một kẻ như vậy lại có đem bọn chúng giết sạch ngay tức khắc.
Chúng cũng không ngờ tới đường đường là một nhóm tổ chức cấp cao, mạnh mẽ trong tay họ đã nắm được nhiều thứ. Mà bọn họ vất vả lắm cuối cùng cũng nghiên cứu ra được thứ đồ mới, bắt đầu lên kế hoạch kiểm soát thế giới này.
Ai ngờ lại bị một tên giải quyết hết sạch chưa đến 1 ngày chứ, oán hận có không cam lòng cũng có nhưng cuối cùng họ còn chưa kịp làm gì đã không còn mạng sống nữa rồi.
Sau khi giải quyết mọi chuyện Lưu Uyển lấy được thứ mình muốn liền nhanh chóng giao mọi việc lại cho Tề Lạc, còn mình thì rời đi tìm những tên khác.
Cậu gọi Hổ Phách nhảy lên lưng của nó một cách điêu luyện rồi hướng về hướng khác rời đi. Cả nhóm Ưng Vệ vẫn ở trong căn cứ chỉ huy mọi việc, chỉ có Tề Lạc là đứng ở bên ngoài nhìn Lưu Uyển rời suy nghĩ gì một cách trầm tư.
Vốn dĩ họ đã biết Lưu Uyển rất mạnh rồi nhưng có lẽ sau sự kiện này, Lưu Uyển đã làm cho toàn thể thế giới này chấn động, kinh hãi về con người của cậu đây.
Chưa tới 1 ngày đã đem cả tổ chức Thiên Hạ giải quyết hết sạch quả thực quá mức kinh khủng, họ thật sự nể phục Lưu Uyển không sợ trời không sợ đất. Chả hề giấu diếm bản thân mà hiên ngang làm việc của mình, cũng chả hề sợ sẽ có kẻ lập kế hoạch giết cậu. Chỉ cần nhìn biểu hiện này của Lưu Uyển thôi đã đủ biết cậu mạnh tới mức cỡ nào rồi, mà dám một mình hành động như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất