Phát Sóng Trực Tiếp Đoán Mệnh: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 10:

Trước Sau
[Người dùng mới: Không kiếm chác trong giới giải trí được nên chạy tới đây làm thầy bói dởm. Nhà họ Kỷ mà biết chắc mất mặt chết mất.]

[Không ăn rau thơm: Con chó Kỷ Hòa này không sửa được cái tật ăn phân.]

Kỷ Hòa giơ tay chỉnh lại màn hình laptop, ống kính cũng lắc lư lên xuống theo làm phông nền sau lưng cô lọt vào khung hình.

Cô đọc được câu bình luận của Người dùng mới, trả lời: [Kiếm tiền dựa vào sức mình, không mất mặt.]

Bão bình luận bỗng chốc bùng nổ.

[Tôi không nhìn nhầm đó chứ, có phải căn nhà này của Kỷ Hòa ọp ẹp quá không đấy?]

[Nhà họ Kỷ đuổi Kỷ Hòa ra khỏi nhà thật luôn hả? Nói sao cũng nuôi hai chục năm, không có chút tình cảm nào hay sao?]

[Bên trên đừng có ra vẻ thiện lương, con gái ruột của người ta trở về rồi, còn giữ hàng giả lại làm gì. Hơn nữa nhà họ Kỷ nuôi cô ta lâu vậy thì cũng coi như tận tâm tận nghĩa rồi đấy.]

Thấy bão bình luận muôn hình vạn trạng, nhưng chẳng có ai muốn xem bói cả.

Kỷ Hòa lại bình tĩnh uống trà.

Bộ ấm trà này là Lý Dũng cho cô. Lý Dũng không thích uống trà, lúc về đổi xe tiện thể mang đến tặng cho cô.

Mới hết, còn chưa khui.

Mà lúc này, đề cử năm phút đã kết thúc từ lâu. Phòng livestream của Kỷ Hòa vẫn không ngừng có người vào.

Hai nghìn, năm nghìn, sắp vọt lên mười nghìn rồi.



Bão bình luận mắng Kỷ Hòa xối xả nhưng đột nhiên lòi ra vài bình luận.

[Khỉ con đáng yêu: Từ phòng bên cạnh sang đây, streamer nhà bên tìm Kỷ Hòa xem bói, giờ người ta vào viện rồi.]

[A Dã của tui: Tôi xem hết quá trình nên có quyền lên tiếng nhất, Kỷ Hòa bảo streamer đó đừng đi phương tiện giao thông, nhanh đi bộ về nhà, nhưng streamer không tin mấy này, kết quả đi xe công cộng gãy xương cánh tay phải, ngồi xe cấp cứu bị thủng hai bánh xe, ngồi xe lăn thì văng ra khỏi xe té bể đầu, đang khâu vết thương trong bệnh viện.]

[Vui đến mức mất trí: Streamer tên Dương Dương Đắc Ý, phòng livestream đã tắt rồi, mọi người muốn tìm hiểu có thể đến Weibo, đã lên bảng hot search rồi đó.]

Kỷ Hòa đã mở live được nửa tiếng, mọi người đều tự nói chuyện với nhau trong bão bình luận, không ai quan tâm Kỷ Hòa.

Kỷ Hòa cũng chẳng hoảng, pha ấm trà thứ hai, thỉnh thoảng ngước lên xem bình luận.

Có lẽ do Kỷ Hòa quá yên lặng nên có người bắt đầu để ý đến cô.

[Tiêu Bất Phàm: Không phải xem bói sao? Sao không nói chuyện?]

[Danh sách đen đang chờ quyết định: Không ai cho tiền đương nhiên cô ta không bói rồi, tôi thấy cô ta lòe thiên hạ thôi, mọi người giải tán hết đi, đừng làm cô ta nổi thêm.]

[Vác một lần một bao: Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhìn từ góc này mà Kỷ Hòa không có nọng cằm, không hổ là người đẹp bất tài được giới giải trí công nhận.]

[Điểm số ơi cứu mày kiểu gì đây: Vỏ bọc có đẹp cách mấy, nội tâm vẫn xấu xí.]

Kỷ Hòa nhìn lướt qua bình luận, thấy cuối cùng cũng có người nhắc tới bói toán rồi.

Cô đến gần màn hình, giơ ba ngón tay thon dài lên, nói:

“Hôm nay chỉ bói ba quẻ, bói xong tôi tắt live.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau