Phát Sóng Trực Tiếp Đoán Mệnh: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp

Chương 13:

Trước Sau
Khuôn mặt tuấn tú của "Thường Uy" nhìn bình luận, nội tâm chua xót vô cùng. Ông nội anh ta đã qua đời gần nửa năm, không biết từ khi nào anh ta lại mơ thấy ông.

Ông lão thời còn trẻ bán gạo trên biển, kiếm được không ít tiền. Sau đó nhà bị phá bỏ phải dời sang nơi khác, phân thành nhiều bất động sản.

Nhưng cho tới bây giờ ông nội vẫn luôn là một tấm gương tốt, dạy bảo con cháu không được tiêu xài hoang phí.

Thế nên anh ta đã chi tiêu tiết kiệm từ bé, thật thà, nghiêm túc làm việc, còn thường xuyên đi công tác. Chưa bao giờ nghĩ rằng chính vì thế mà không kịp về dự tang lễ ông cụ.

Anh ta vốn tưởng rằng ông nội trách mình, trước khi ông chết cũng không thèm về nhìn mặt ông lần cuối.

Vì thế lúc đến mộ ông nội bái tế anh ta đã cúng cho ông một đống dê bò gà vịt.

Kết quả, đêm đó nằm mơ đã bị ông nội hiện hồn về mắng cho một trận. Anh ta bị mắng là đồ keo kiệt, không biết đốt vàng mã cho ông! Anh ta còn chưa kịp giải thích, chợt bị ông nội không kiên nhẫn bảo nhanh chóng đi đốt vàng mã, có việc cần dùng.

Ngày hôm sau anh ta tức khắc chạy đi mua các loại tiền giấy vàng mã, còn có ngân hàng Thiên Địa Thông Bảo về đem đi đốt hết.

Thế là được yên tĩnh ba ngày.

Nhưng sau đó khi anh ta vừa mơ được thân mật với người đẹp, người đẹp kia bùm một cái biến thành ông nội mặt đầy nếp nhăn, mắng anh ta tới nước miếng văng đầy mặt.



Từ đó đến nay, ngày đốt vàng mã tới đêm bị mắng dường như đã trở thành lịch trình hàng ngày của anh ta.

Anh ta điên mất thôi!

Kỷ Hòa bấm ngón tay tính một chút.

"Gần đây ở dưới đang bị lạm phát nghiêm trọng, nước ngoài cũng bắt đầu cạnh tranh. Ông nội anh đang gây dựng sự nghiệp, hơi thiếu tiền....."

Lai Phúc Đánh Thường Uy: "....."

Bình luận lại phun trào.

[Lạc Nguyệt: Cười chết mất thôi, xuống dưới còn phải gây dựng sự nghiệp! Chỉ một câu này thôi, tôi từ anti chuyển fan đây.]

[Từ Tử Lâm: Ha ha ha, dáng vẻ nghiêm túc của Kỷ Hòa buồn cười quá đi.]

[Ngao Tửu: Bro à, về nhà đốt thêm tiền đi. Không nổi thì tôi giúp cậu đốt... Ha ha ha ha.]

Kỷ Hòa nói thêm: "Buổi tối anh đi ngủ sớm một chút, nói chuyện đàng hoàng với ông nội, hỏi xem còn thiếu bao nhiêu. Đốt hết trong một lần sẽ không có chuyện gì nữa. Có điều, ông nội anh báo mộng thường xuyên khiến anh ít nhiều gì cũng dính chút âm khí, phơi nắng nhiều vào là được."



Tuy rằng hoàn toàn không tin, nhưng Lai Phúc Đánh Thường Uy lại không phản bác được: "..."

Chuyện này sao càng nghe càng thấy ảo vậy.

Giải quyết xong, Kỷ Hòa tắt mic và ngắt kết nối với Lai Phúc Đánh Thường Uy.

"Còn một suất nữa, nhưng tôi sẽ không kết nối ngẫu nhiên...."

Đúng vào lúc này, hệ thống đột nhiên nhắc nhở ——

Kim cương VIP Cậu chủ Phong vào phòng phát sóng trực tiếp.

Mấy chữ này trên màn hình to cực kỳ, xuất hiện giữa kênh livestream với một dải cầu vồng rất dài, cực ngầu.

Trên app Sa Ngư, trừ các fan cứng còn có một danh hiệu đặc thù khác, chia làm ba cấp bậc, hoàng kim, kim cương và chí tôn.

Muốn giành được các danh hiệu này, phải tiêu cho cái app này ít nhất hàng triệu.

Mà danh hiệu kim cương, là từ chục triệu trở lên. Chí tôn càng không cần nói, lấy trăm triệu đến hàng tỷ làm đơn vị tính, tổng cộng cả app không vượt qua năm người, một trong số đó là ông chủ lớn sau màn của Sa Ngư.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau