Phát Sóng Trực Tiếp Đoán Mệnh: Địa Phủ Tài Trợ Gây Dựng Sự Nghiệp
Chương 38:
Thấy Lai Phúc đánh bại Thường Uy xuất hiện, Kỷ Hoà dừng tắt livestream.
Chỉ cần là người từng xem buổi livestream đầu tiên thì chắc chắn sẽ biết đến tên nick này.
[Cá chim trắng: Chắc chắn có chuyện tiếp diễn!]
[Vui đến mức mất trí: Cảm động quá đi, Lai Phúc tới đúng lúc quá, vừa sát nút chủ kênh đang muốn offline nè.]
[A Dã của tui: Tui đang định nhắm mắt nằm xuống, giờ tỉnh cả ngủ nè.]
Kỷ Hoà cũng không từ chối, cô kết nối với đối phương.
Mặc dù dưới mắt của cậu trai “Thường Uy” vẫn còn chút thâm đen, nhưng mọi người cũng nhìn ra được trông anh ta có sức sống hơn hẳn.
Hôm qua, anh ta hoàn toàn không tin những lời mà Kỷ Hoà nói.
Nhưng đến buổi tối, ông nội anh ta lại tới.
Rơi vào đường cùng, anh ta bỗng nhớ tới lời Kỷ Hoà nói, bèn vội vàng mở miệng hỏi ông nội mình rốt cuộc còn thiếu bao nhiêu tiền.
Ông nội xuống dưới tính toán một lúc lâu.
Mãi đến sáu giờ sáng, trước lúc đồng hồ báo thức sắp vang lên ông nội mới báo mộng về nói cho anh ta vẫn còn thiếu một khoản lớn đốt một ngày chưa chắc đã xong nên bảo anh ta đốt thêm mười ngày nữa mới đủ.
Trong khoảng thời gian kế tiếp ông nội đang bận xây dựng sự nghiệp nên không rảnh qua gặp anh ta nữa.
Cuối cùng còn cố ý dặn dò anh ta nhất định phải tạo mối quan hệ tốt với Kỷ Hòa, tuyệt đối không được keo kiệt.
Sau đó ông nội liền biến mất.
Mặc dù vẫn phải đốt vàng mã mười ngày nữa…
Vốn tưởng sự tra tấn này là vĩnh viễn, nhưng giờ đột nhiên được biết chỉ cần nhịn thêm mấy ngày nữa là sẽ kết thúc.
Anh ta vui mừng không ngớt nên vừa mới đốt xong tiền giấy đã chạy tới ngồi canh ở phòng livestream.
Đúng lúc nhìn thấy Kỷ Hòa đang định tắt livestream.
Không kịp gõ chữ nên anh ta tặng một loạt quà trước.
“Chủ kênh đỉnh quá trời quá đất! Thật luôn, đây là lần đầu tiên ông nội không mắng tôi! Tôi vui quá đi mất. Trời đất ạ, có quỷ mới biết trong khoảng thời gian này tôi đã phải trải qua những gì!”
Lúc Lai Phúc đánh bại Thường Uy nói chuyện, trong giọng anh ta không nén nổi sự nhẹ nhõm.
Cuối cùng, cầu được ước thấy…
Bình yên rồi!
Nghe xong lời tường thuật của cậu trai “Thường Uy”, đám người xem còn ở trong phòng livestream không nhịn được cảm thán liên tục.
[jey: Không ngờ dưới âm phủ cũng theo kịp trào lưu như thế, lại còn buôn bán qua lại với bạn bè quốc tế được cơ đấy.]
[Không ăn súp lơ xanh: Nghe nói dạo này nước ngoài cũng rộ lên trào lưu đốt tiền giấy, đang cung không đủ cầu kia kìa. Trên YouTube còn có người chuyên môn dạy bọn họ cách đốt nữa, có phải liên quan đến chuyện này khum?]
[Quế An tháng tám: Xem ra tui cũng phải đi đốt tiền giấy cho tổ tiên nhiều lên mới được, nếu không lạm phát bùng nổ thì ông bà ở dưới đấy lại không có tiền để tiêu.]
[Tự dưng cảm thấy tử vong cũng không phải chuyện gì quá đáng sợ.]
[Sau này mỗi tháng tôi phải đốt tiền cho mình trước, gửi tiền tiết kiệm định kỳ mới được. Nói không chừng đến lúc tôi ngoẻo rồi, vừa xuống dưới đấy đã thành nhà giàu số một rồi!]
[Ngày mai đừng ai tranh cướp với tui, tui cũng phải tìm chủ kênh bói một quẻ!]
Cuối cùng Kỷ Hòa cũng tìm được cơ hội mở miệng, cô nói: “Cảm ơn quà tặng của anh, cũng cảm ơn ông nội của anh nhé. Có điều, anh cũng đừng quên phải ra phơi nắng nhiều vào, âm khí làm tổn thương người, nhẹ thì xui xẻo, nặng thì ảnh hưởng sức khỏe.”
“Tôi biết rồi, bây giờ tôi đi phơi nắng ngay đây, phơi mẹ mười ngày nửa tháng luôn! Ngày mai ông đây không đi làm, sướng vl, tuyệt cà là vời~”
Dứt lời, “Thường Uy” xuống live.
Kỷ Hoà: “…”
Anh còn chưa nói mình muốn bói cái gì đâu đấy.
Nhưng cô còn chưa kịp nói thì Lai Phúc đánh bại Thường Uy đã rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp tung ta tung tăng đi phơi nắng rồi.
Chỉ cần là người từng xem buổi livestream đầu tiên thì chắc chắn sẽ biết đến tên nick này.
[Cá chim trắng: Chắc chắn có chuyện tiếp diễn!]
[Vui đến mức mất trí: Cảm động quá đi, Lai Phúc tới đúng lúc quá, vừa sát nút chủ kênh đang muốn offline nè.]
[A Dã của tui: Tui đang định nhắm mắt nằm xuống, giờ tỉnh cả ngủ nè.]
Kỷ Hoà cũng không từ chối, cô kết nối với đối phương.
Mặc dù dưới mắt của cậu trai “Thường Uy” vẫn còn chút thâm đen, nhưng mọi người cũng nhìn ra được trông anh ta có sức sống hơn hẳn.
Hôm qua, anh ta hoàn toàn không tin những lời mà Kỷ Hoà nói.
Nhưng đến buổi tối, ông nội anh ta lại tới.
Rơi vào đường cùng, anh ta bỗng nhớ tới lời Kỷ Hoà nói, bèn vội vàng mở miệng hỏi ông nội mình rốt cuộc còn thiếu bao nhiêu tiền.
Ông nội xuống dưới tính toán một lúc lâu.
Mãi đến sáu giờ sáng, trước lúc đồng hồ báo thức sắp vang lên ông nội mới báo mộng về nói cho anh ta vẫn còn thiếu một khoản lớn đốt một ngày chưa chắc đã xong nên bảo anh ta đốt thêm mười ngày nữa mới đủ.
Trong khoảng thời gian kế tiếp ông nội đang bận xây dựng sự nghiệp nên không rảnh qua gặp anh ta nữa.
Cuối cùng còn cố ý dặn dò anh ta nhất định phải tạo mối quan hệ tốt với Kỷ Hòa, tuyệt đối không được keo kiệt.
Sau đó ông nội liền biến mất.
Mặc dù vẫn phải đốt vàng mã mười ngày nữa…
Vốn tưởng sự tra tấn này là vĩnh viễn, nhưng giờ đột nhiên được biết chỉ cần nhịn thêm mấy ngày nữa là sẽ kết thúc.
Anh ta vui mừng không ngớt nên vừa mới đốt xong tiền giấy đã chạy tới ngồi canh ở phòng livestream.
Đúng lúc nhìn thấy Kỷ Hòa đang định tắt livestream.
Không kịp gõ chữ nên anh ta tặng một loạt quà trước.
“Chủ kênh đỉnh quá trời quá đất! Thật luôn, đây là lần đầu tiên ông nội không mắng tôi! Tôi vui quá đi mất. Trời đất ạ, có quỷ mới biết trong khoảng thời gian này tôi đã phải trải qua những gì!”
Lúc Lai Phúc đánh bại Thường Uy nói chuyện, trong giọng anh ta không nén nổi sự nhẹ nhõm.
Cuối cùng, cầu được ước thấy…
Bình yên rồi!
Nghe xong lời tường thuật của cậu trai “Thường Uy”, đám người xem còn ở trong phòng livestream không nhịn được cảm thán liên tục.
[jey: Không ngờ dưới âm phủ cũng theo kịp trào lưu như thế, lại còn buôn bán qua lại với bạn bè quốc tế được cơ đấy.]
[Không ăn súp lơ xanh: Nghe nói dạo này nước ngoài cũng rộ lên trào lưu đốt tiền giấy, đang cung không đủ cầu kia kìa. Trên YouTube còn có người chuyên môn dạy bọn họ cách đốt nữa, có phải liên quan đến chuyện này khum?]
[Quế An tháng tám: Xem ra tui cũng phải đi đốt tiền giấy cho tổ tiên nhiều lên mới được, nếu không lạm phát bùng nổ thì ông bà ở dưới đấy lại không có tiền để tiêu.]
[Tự dưng cảm thấy tử vong cũng không phải chuyện gì quá đáng sợ.]
[Sau này mỗi tháng tôi phải đốt tiền cho mình trước, gửi tiền tiết kiệm định kỳ mới được. Nói không chừng đến lúc tôi ngoẻo rồi, vừa xuống dưới đấy đã thành nhà giàu số một rồi!]
[Ngày mai đừng ai tranh cướp với tui, tui cũng phải tìm chủ kênh bói một quẻ!]
Cuối cùng Kỷ Hòa cũng tìm được cơ hội mở miệng, cô nói: “Cảm ơn quà tặng của anh, cũng cảm ơn ông nội của anh nhé. Có điều, anh cũng đừng quên phải ra phơi nắng nhiều vào, âm khí làm tổn thương người, nhẹ thì xui xẻo, nặng thì ảnh hưởng sức khỏe.”
“Tôi biết rồi, bây giờ tôi đi phơi nắng ngay đây, phơi mẹ mười ngày nửa tháng luôn! Ngày mai ông đây không đi làm, sướng vl, tuyệt cà là vời~”
Dứt lời, “Thường Uy” xuống live.
Kỷ Hoà: “…”
Anh còn chưa nói mình muốn bói cái gì đâu đấy.
Nhưng cô còn chưa kịp nói thì Lai Phúc đánh bại Thường Uy đã rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp tung ta tung tăng đi phơi nắng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất