Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 28

Trước Sau
Diêm Hình không nói hai lời một tay ôm lấy Thẩm Bân, khiêng lên vai liền đi.

Người nào đó ngây ra, ngay sau đó kêu lên: "Anh làm gì thế? Thả tôi xuống dưới!"

Yến Trì bên cạnh vừa định mở miệng liền bị Diêm Hình lạnh lùng nhìn lướt qua, y lập tức ngậm miệng: "....." Quấy rầy.

Thẩm Bại lại đánh vài cái lên bả vai Diêm Hình, cảm giác cánh tay đối phương vẫn bất động giống như sắt thép, đi được một đoạn cậu rốt cục không giãy giụa nữa, thành thành thật thật nói: "Tôi đau dạ dày, khó chịu."

Trên thực tế Diêm Hình rất chú ý tư thế, sẽ không khó chịu, người nào đó chỉ ăn vạ thôi.

Nhưng người đàn ông ôm cậu vẫn dừng lại bước chân, thả cậu xuống.

Thẩm Bân trừng mắt: "Anh phát điên cái gì vậy? Về sau nếu không muốn ôm tôi, cũng đừng khiêng như vậy."

Hiện tại hai người đã không nhìn thấy Yến Trì, xung quanh cũng không có ai khác, Diêm Hình mới mở miệng nói: "Cô không thể quá thân cận với người chơi khác được, nếu không bại lộ thân phận NPC thì có biết hậu quả là gì không?"

Thẩm Bân rất không vui: "Vậy cũng không liên quan tới anh, anh không phải thấy tôi phiền phức sao? Tôi tìm người chơi khác bảo vệ tôi một chút mà thôi, cũng không ngốc đến nỗi để lộ thân phận."

Diêm Hình im lặng thật lâu, hắn giống như có rất nhiều lời muốn nói, nhưng lại không biết nên nói cái gì, để người chơi khác bảo vệ Thẩm Bân sao? Nói thật làm cường giả cấp 3S, hắn còn chưa từng để ai vào mắt, một đám nhược kê, nói gì tới bảo vệ người trước mắt?

"Không thấy phiền." Trong giọng nói lạnh lùng của Diêm Hình tựa hồ mang theo chút mất tự nhiên, hắn muốn giải thích, nhưng cuối cùng chỉ nói ra ba chữ này.

Thẩm Bân nhìn hắn, giống như nghe ra trong giọng nói đối phương có cất giấu cái gì đó, kết quả nhìn nhìn, không nhịn được phạm vào hoa si, cậu lập tức lắc đầu khiến bản thân tỉnh táo lại.

"Với cái thái độ này của anh đối với tôi, nói không phiền ai tin chứ, nhưng tôi cũng không dây dưa anh, anh còn...." Nói tới đây cậu liền im bặt, đúng, rõ ràng không dây dưa hắn, sao hắn còn đuổi theo tới đây chứ?

Người đàn ông này không phải là muộn tao chứ? Là loại trong miệng nói không cần, thân thể lại rất thành thật?

Thẩm Bân không biết bản thân có nhìn ra chân tướng hay không, do dự một cái nhỏ giọng hỏi thử: "Tôi mệt quá, chỉ thích bám vào người khác để đi, nhưng anh luôn bắt tôi buông tay."

Diêm Hình: "....." Có đôi khi dễ dàng nhìn thấu người khác cũng không tốt, muốn tin tưởng Thẩm Bân, nhưng quá giả tạo, này có thể trách hắn lúc trước quá nghiêm khắc sửa đúng sao?

Thẩm Bân thấy hắn không nói lời nào, hừ một tiếng: "Vậy anh muốn thế nào? Tôi đi theo đằng sau mông anh, không nói lời nào cũng không chạm vào anh, là muốn như vậy sao?"

....Đáp án đương nhiên không phải! Tuy từ trước tới nay Diêm Hình luôn chán ghét người khác tới gần, nhưng vừa rồi cảm giác khiêng Thẩm Bân khá tốt, chỉ là tính tình của hắn quá lạnh lùng, vô tình tổn thương người khác mà không tự biết.

"Tôi bế cô." Diêm Hình mở miệng nói.



Thẩm Bân có chút không hiểu: "Hả?"

Diêm Hình giống như bình thường, khom lưng một tay bế Thẩm Bân lên, để cậu ngồi lên cánh tay mình: "Như vậy sẽ không mệt."

Người nào đó không phải nói khiêng không thoải mái sao? Vậy bế là được rồi nhỉ.

Thẩm Bân lập tức cực kỳ thụ sủng nhược kinh! Dẫn tới cậu sững sờ mất vài giây.

"Anh...anh không mỏi tay à?" Thẩm Bân ấp úng nói ra những lời này.

Diêm Hình bình tĩnh mở miệng: "Cô rất nhẹ."

Từ trước tới này tinh thần lực có liên quan tới thể lực, huống chi Diêm Hình từ nhỏ đã tiếp thu các loại huấn luyện, nếu cấp S có thể lấy một địch mười, hắn có thể địch 10 cái cấp S, tuy ngày thường mặc quần áo không nhận ra cơ bắp, nhưng trên thực tế khi vận động rất đáng sợ.

Nói trắng ra là Diêm Hình đã tự huấn luyện phụ trọng cả ngày với khối lượng hơn cả mấy cái Thẩm Bân cộng vào.

Con người trải qua tiến hóa, vượt quá sức tưởng tượng. . Chap mới luôn có tại ~ Тг umTruуen.O RG ~

Trái tim nhỏ của Thẩm Bân đập bình bịch, nhanh chóng vươn tay ôm lấy cổ Diêm Hình, như này quá có cảm giác an toàn, trong lòng cậu lại lần nữa hò hét chói tai.

Các bạn nhỏ đáng yêu vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp sửng sốt rồi.

Nguyệt: Vốn dĩ tưởng là đồng thau, không ngờ lại là vương giả?!

NorthLand: Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Ta còn tưởng là bi kịch nên không dám xem mà đi rót cốc nước, chớp mắt một cái sao đã thành bế nhau rồi?

Ani: Đây là cao thủ, người ta cũng muốn có một người bạn trai có thể dùng một tay xách ta lên như vậy ( khóc lớn.jpg)

......

Diêm Hình có thể cảm thấy lúc này tâm tình Thẩm Bân cuối cùng cũng tốt lên, mới lại lần nữa mở miệng hỏi: "Vừa rồi người chơi bên cạnh cô là ai?"

Không biết vì sao, Diêm Hình nghĩ tới cảnh Thẩm Bân trốn ra sau lưng người nọ liền vô cùng khó chịu.

"Anh nói là Yến Trì sao? Đúng rồi! Anh ta nói muốn nướng khoai cho tôi, tôi đói bụng." Thẩm Bân xoa bụng, vẫn có hơi đói, thuận tiện đem sự việc vừa rồi phát sinh nói một lần, đồng thời rất tiếc nuối, đã từng có cơ hội lấp đầy bụng bày ra trước mặt cậu, cậu lại không biết quý trọng.....

Nhưng đem ăn uống so sánh với được Diêm Hình bế, người nào đó lựa chọn phương án sau.

Sắc mặt Diêm Hình không thay đổi, ánh mắt lại tối đen không rõ, ai cũng không biết hắn đang suy nghĩ điều gì.



Thẩm Bân ngồi trên cánh tay hắn cười ngây ngô một mình, hai người còn chưa đi được bao lâu, liền thấy Yến Trì ở cách đó không xa, người nào đó lập tức hô lên một tiếng chào hỏi, thật trùng hợp nha, tình cờ gặp được.

Nhưng ngay sau đó, Diêm Hình dùng hành động nói cho cậu, không phải trùng hợp tình cờ gặp, là hắn cố ý tới.

Yến Trì nghe thấy tiếng Thẩm Bân, quay đầu lễ phép cười cười, nhưng nhìn tư thế của hai người trước mặt, y kinh ngạc chớp mắt một cái, rất thức thời không xen vào việc người khác.

Nhưng Diêm Hình bế Thẩm Bân đi nhanh về phía y, Yến Trì nhìn người đàn ông kia, cứ cảm giác da đầu có chút tê dại, thiếu chút nữa co giò mà chạy, cuối cùng cứng rắn nhịn xuống, bằng không cũng quá mất mặt.

"Lúc trước cậu đồng ý với Băng Băng làm khoai nướng." Diêm Hình đi thẳng vào vấn đề nói.

Thẩm Bân: "......" Nghe được lời này vội vàng xấu hổ mở miệng: "Không cần không cần, tôi không sao, không cần nướng khoai."

Nhưng Diêm Hình tiếp tục nói với Yến Trì: "Đi nướng khoai, tôi bao cậu thông quan."

Yến Trì: "......"

Thẩm Bân ôm cổ hắn lay hai cái: "Thật không cần, chúng ta vẫn nên đi tìm manh mối thông quan mới quan trọng."

Bởi vì chuyện khoai lang nướng này cứ khiến cậu có cảm giác bản thân không làm việc chính vô cớ gây sự...cô vợ nhỏ.

Diêm Hình nhìn Thẩm Bân, buồn bã nói: "Tôi cũng đói bụng."

Kỳ thật này bốn chữ này chỉ là hắn muốn cho Thẩm Bân yên tâm ăn nên mới nói ra mà thôi.

Quả nhiên, kể từ đó Thẩm Bân liền ngậm miệng lại, lão đại đói bụng vậy cần phải ăn khoai lang nướng.

Yến Trì: "....." Y trời sinh nhạy bén với nguy hiểm hơn người bình thường, cho nên nghe được Diêm Hình nói căn bản không dám phản đối, đành phải thành thành thật thật đi nướng khoai.

Nhưng đối phương nói bao y thông quan? Yến Trì thật sự không biết những lời này đáng tin bao nhiêu, cũng không nói gì thêm.

Vì thế, thời gian một buổi sáng cứ như vậy bị lãng phí, bởi vì ba chữ: Nướng khoai lang.

Người sắp xếp chỗ ở cho người chơi chắc chắn sẽ an bài cơm trưa, người chơi tới giờ cơm sẽ tụ tập lại đây, bao gồm ba người đã ăn khoai lang no Diêm Hình cũng đã trở lại, mục đích là để giao lưu chút tin tức với người chơi khác.

Hương vị của đồ ăn ở thôn xóm nhỏ quả thực có chút một lời khó nói hết, Thẩm Bân đã ănđến nó căng liền không động vào thức ăn trước mặt một chút nào, nhưng người chơi khác không ăn cũng phải ăn, nếu không gặp chuyện không có thể lực để đối phó.

Toàn bộ hành trình Hàn Cảnh đều cúi đầu không dám nhìn về phía Diêm Hình, kỳ thực ánh mắt sau lưng âm ngoan muốn mệnh, gã không nghĩ tới bản thân cư nhiên đá phải ván sắt, thật là đen đủi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau