[Phỉ Thúy Tinh Hệ Liệt] Biên Duyến Chi Đô
Chương 7: Quyển 1Chương 6
Thành chủ của thành phố Yên Chi Lâm, cũng chính là org tên Nguyệt Mộ, nơi ở của hắn là một nơi rất ghê gớm.
Ở ngay chính giữa Yên Chi Lâm, một tòa kiến trúc hình lập phương sừng sững mọc lên. Nếu nói là trụ sở thì nơi này càng giống sở huấn luyện chó săn của Hắc Thủy Đạo, nguy nga tráng lệ, canh phòng nghiêm ngặt. Thế nhưng nhìn từ bên ngoài, nơi này hoa lệ hơn cái sở huấn luyện chó săn đơn điệu kia nhiều.
Nơi này đồng thời cũng là xứ sở sản xuất ra nhiều chó cảnh nhất.
"Ta ghét nơi này." Đây là câu đầu tiên Tiểu Thái Đao nói khi tới trụ sở của Nguyệt Mộ.
AI tiến đến nghênh đón đóng băng nụ cười, tựa hồ là đang xử lý thông tin trong lời nói của Tiểu Thái Đao.
"Tiểu Thái Đao, như vậy thực không lễ phép." Tinh Hoa vươn tay ra chà xát vành tai đối phương, rồi bị gạt tay ra.
"Ghét chính là ghét."
Tinh Hoa nhún vai, kéo Tiểu Thái Đao đi vào bên trong tòa nhà.
Đối lập với ánh sáng chói mắt tại Sở huấn luyện chó săn ở Hắc Thủy Đạo, bên trong trụ sở của Nguyệt Mộ ánh đèn mờ nhạt, xem ra hắn không thích những nơi quá chói mắt. Thói quen này khác với những org bình thường.
Hai bên vách tường là những mặt kính thủy tinh trong suốt, tựa như khu trưng bày hàng hóa của các thương nhân, chỉ là bên trong không trưng bày vật phẩm, mà là những con người xinh đẹp. Trong đó có cả nam cả nữ, họ đều ăn mặc những bộ đồ bó sát cơ thể hoặc hở hang một chút, vẻ mặt quyến rũ mà ngoan ngoãn. Có một số người thì õng ẹo tạo dáng, có kẻ lại chỉ lẳng lặng chờ đợi ở bên trong.
Tuy rằng Thanh Hồi đã nói hắn sẽ không đến, nhưng những org đáp ứng lời mời của Nguyệt Mộ đến đây vẫn không ít.
Tinh Hoa và Tiểu Thái Đao đi ở sau cùng của đoàn người. Phía trước khi đoàn org đi ngang qua những cửa sổ thủy tinh, đám chó cảnh bên trong đều tiến lên, nỗ lực muốn hấp dẫn sự chú ý của org.
Chân mày Tiểu Thái Đao nhăn tít lại.
"Sao vậy?" Tinh Hoa hỏi.
Tiểu Thái Đao chỉ cau mày không nói thêm lời nào.
Nhóm org nhìn thấy chó cảnh bên trong tủ kính, xúm lại thầm thì, trông như đang bàn tán về một vật phẩm nào đó.
Tinh Hoa cũng đi dạo một chút quanh vài cái tủ kính, con người bên trong tất cả đều trắng nõn, thon thả lại xinh đẹp, thật không hổ là chó cảnh cao cấp, tố chất đặc biệt tốt, Nguyệt Mộ thật sự đã nuôi được một đám chó cảnh tuyệt hảo.
Đáng tiếc...... Không có tên nào khiến hắn cảm thấy đặc biệt, nghĩ tới đây vẫn cảm thấy Tiểu Thái Đao của hắn có phần đặc biệt hơn.
"Ngài đây có hứng thú sao?" AI tóc đỏ tiến đến hỏi. Nguyệt Mộ phân công mỗi một tên AI đến phục vụ một vị org, Tinh Hoa cũng không ngoại lệ. Nơi này của Nguyệt Mộ đến AI cũng cảm thấy xinh đẹp hơn những chỗ khác.
Tinh Hoa nghiêng nghiêng đầu kéo tay Tiểu Thái Đao:"Tiểu Thái Đao, có thấy hứng thú với chó cảnh nào không? Ta sẽ mua về bầu bạn với người."
"Ta không thèm!" Tiểu Thái Đao hất tay Tinh Hoa qua một bên, ttỏ vẻ tức giận.
Tinh Hoa không biết vì sao đột nhiên Tiểu Thái Đao lại giận, chỉ biết cậu thật sự là đang giận dỗi với hắn.
May mà Tiểu Thái Đao thật sự không có hứng thú, Tinh Hoa cũng không muốn tuỳ tiên mang theo một con thú cưng bên người, nhưng nếu Tiểu Thái Đao thật sự muốn, để chiều theo ý cậu, có thể hắn sẽ mua về một con thú cưng hắn không hề thích thú.
Tinh Hoa buông tiếng thở dài, sờ sờ đầu Tiểu Thái Đao, rất tình cảm nói: "Ta chỉ là rất muốn chiều chuộng ngươi thôi mà."
"Không cho phép ngươi sờ đầu ta!" Tiểu Thái Đao vung nắm đấm, bị Tinh Hoa đỡ được.
Tinh Hoa tựa hồ cảm giác rất thú vị liền cười khanh khách, nhưng những org khác và chó cảnh ở đây đều lộ ra vẻ mặt trời ơi tin được không? AI thậm chí còn phải tiến lên ngăn Tiểu Thái Đao lại.
Tinh Hoa và Tiểu Thái Đao dường như đã rất quen với những tình huống như thế này.
Khi có một org đang muốn nhiều chuyện tiến lên trách cứ Tiểu Thái Đao, thành chủ Yên Chi Lâm, Nguyệt Mộ, đúng lúc xuất hiện hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Thành chủ Yên Chi Lâm không hào hoa phong nhã giống như mọi người tưởng tượng. Lão là một org cao lớn lại hơi gầy, mái tóc có màu vàng kim đậm, khẩu khí là nụ hoa màu cam, nhìn vẻ ngoài này là biết hắn cũng không phải là org thuần chủng, hơn nữa cũng đã lớn tuổi rồi.
Khi Nguyệt Mộ xuất hiện, Tinh Hoa phát hiện rất nhiều org tuy rằng cả nể thân phận của hắn mà không nói lời nào, cởi bỏ mũ áo choàng để bày tỏ sự kính trọng, thế nhưng trong mắt vẫn để lộ ra sự khinh thường ít nhiều.
Đây đại khái là lúc cảm xúc của org tương tự với con người nhất. Tinh Hoa cảm thấy rất thú vị, đáng tiếc hắn lại không có cảm xúc ở phương diện này.
Sau khi Nguyệt Mộ đi ra, đại khái là sẽ phát biểu một vài lời đón tiếp khách sáo của chủ nhà, hoan nghênh mọi người tới chọn lựa những chó cảnh do hắn tỉ mỉ phối giống. Tinh Hoa hiểu ra, Nguyệt Mộ nhất định đã chú ý tới ánh mắt của mọi người, cho nên hắn đọc diễn văn cũng chỉ đọc qua loa rồi kết thúc. Cuối cùng, tầm mắt của hắn rơi xuống trên người Tinh Hoa.
Tinh Hoa không biết có phải là do màu tóc của mình quá nổi bật hay không, đến nỗi Nguyệt Mộ cũng chú ý tới hắn. Khi mọi người bỏ mũ choàng xuống lẽ ra hắn không nên cởi ra. Thế nhưng nếu làm vậy thì cũng khiến người khác để ý.
Tinh Hoa phát hiện Nguyệt Mộ nở nụ cười với hắn, đành phải mỉm cười đáp lại.
Tiếp đó, Nguyệt Mộ thì thầm gì đó với AI bên cạnh, không ai nghe thấy, chỉ là khi Nguyệt Mộ đi vào hậu trường, AI đó liền tiến về phía bọn họ.
Tinh Hoa hy vọng đó không phải chuyện xấu.
Tuy rằng không phải chuyện xấu, nhưng vẫn rất là khả nghi!
"Vi sao lại phải ở lại?! Ngươi không phải là không muốn nuôi chó cảnh sao? Vậy thì trở về thôi!"
"Không được, Nguyệt Mộ mời chúng ta dùng bữa tối đồng thời ngủ lại một đêm. Ý tốt của người ta chúng ta không thể cự tuyệt được."
Đây là mục đích Nguyệt Mộ phái AI truyền đạt với họ, ban đầu hắn chỉ muốn mời những org gặp nạn đến tham quan mà thôi, nhưng sau khi nhìn thấy Tinh Hoa, hắn liền muốn mời org này ở lại dùng bữa tối ── và cũng chỉ mời Tinh Hoa và Tiểu Thái Đao.
Tinh Hoa sờ tóc mình, quả thật là do màu tóc này gây rắc rối. Lẽ ra trước khi hắn đến đây phải nhuộm lại màu tóc này...... Thế nhưng không vội, dù sao hắn cũng có một chút hứng thú với Nguyệt Mộ, ở lại xem hắn muốn làm cái gì cũng không sao.
"Mời ngài đi bên này." AI tóc đỏ dẫn đường nói. Hắn dẫn bọn họ đi đến trụ sở cao cấp nhất của Nguyệt Mộ.
Đến trước một gian phòng, AI để bọn họ lại rồi một mình rời đi. Sau đó lại có một người khác tới tiếp đón bọn họ.
Đó là một cô bé rất thấp, gương mặt nhỏ nhắn, cơ thể cũng nhỏ nhắn, rất là đáng yêu. Thế nhưng gương mặt cũng không phải là xinh đẹp xuất sắt. Con người thế này lại xuất hiện trong cơ sở sản xuất ra những chó cảnh hoàn mỹ nhất, quả thực...... không được hợp lý lắm.
"Hả?" Tinh Hoa và Tiểu Thái Đao đều ngây người......
"Xin chào ngài Tinh hoa! Ngài Nguyệt Mộ phái tôi đây tới để đưa ngài tới phòng dùng bữa tối." Cô bé này mở miệng ra nói với giọng điệu rất kỳ quái, đến tên của Tinh Hoa cũng nói ngọng. Cô bé đi đường cũng không được tự nhiên, thái độ lại nhiệt tình quá đến mức giả dối.
Tinh Hoa mỉm cười, xoa đầu đối phương: "Tên em là gì?"
"Mai Mai, tên em là Mai Mai." Cô bé cười thật tươi, nắm lấy tay Tinh Hoa.
"Gọi em là Tiểu Mai được chứ?"
"Đương nhiên là được!"
Org và con người trước mắt trò chuyện đến là cởi mở, còn Tiểu Thái Đao đi sau lại chả hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao. Con bé này khiến cậu cảm thấy vô cùng kỳ quặc, dường như là vì một mục đích nào đó mới cố ý tiếp cận Tinh Hoa.
Tiểu Thái Đao vốn chưa từng bước chân ra khỏi Sở huấn luyện chó săn, cho nên cậu chưa từng gặp con gái. Bởi vậy cậu rất cẩn thận dùng vỏ đao chọc chọc đối phương.
"Cách xa một chút."
"Cái tên chó săn này ngươi muốn làm gì?!" Cô bé tên Mai Mai bực mình trừng mắt nhìn Tiểu Thái Đao, sau đó tóm lấy vỏ đao của Tiểu Thái Đao.
Tiểu Thái Đao chau mày.
"Sao vậy? Tiểu Thái Đao, ngươi không thích ta đối xử tốt với người khác sao?" Tinh Hoa nhìn qua, xoa đầu cậu.
"Không phải. Ta chỉ sợ cô ta là thành phần nguy hiểm, không muốn hại chết chính mình." Tiểu Thái Đao đẩy Tinh Hoa ra, đao vẫn giơ lên đề phòng Mai Mai.
"Chỉ là một cô gái nhỏ, sao có thể hại đến ta."
"Ta lại không nghĩ vậy."
"Nói thế là ý gì?"
"Không thấy đao của ta cố rút lại thế nào cũng không được sao?"
Hai người còn chưa nói xong, một bên đã vang lên tiếng của chủ nhân Yên Chi Lâm.
"Bảo ngươi đi mời ngài Tinh Hoa đến, ngay cả việc nhỏ ấy ngươi cũng làm không xong sao?"
Mai Mai nghe vậy toàn thân cứng đờ, buông vỏ đao trên tay ra, lại giả mù sa mưa mà nắm lấy cánh tay Tinh Hoa.
"Thực xin lỗi ngài Nguyệt Mộ, chúng tôi đây là 'tình cảm rất tốt' nên mới hàn huyên lâu hơn một chút". Giọng nói đặc biệt cường điệu bốn chữ 'tình cảm rất tốt' này
Nguyệt Mộ lạnh mặt, không để ý tới lời giải thích của Mai Mai, đi về phía bọn họ rồi kéo Mai Mai ra xa người Tinh Hoa.
"Thật có lỗi đã khiến ngài cảm thấy bất tiện như vậy, kế tiếp liền để cho tôi tự mình chiêu đãi ngài đi." Nguyệt Mộ quay sang cười hoà ái với Tinh Hoa.
"Không sao." Tinh Hoa lắc đầu, luôn có cảm giác chuyện này không hề đơn giản như bề ngoài.
"Như vậy, mời theo tôi sang bên kia." Nguyệt Mộ nghiêng người có ý mời Tinh Hoa đi trước.
Tiểu Thái Đao cùng đi, chỉ nhìn chằm chằm Mai Mai đang tách tách cắn móng tay, một vẻ mặt buồn rầu.
"Này!"
"Nhìn cái gì mà nhìn? Chưa nhìn thấy chó cảnh xinh đẹp bao giờ à?" Tiểu Thái Đao vừa gọi một tiếng đã bị đối phương hung hăng đáp lại.
Chưa kịp nói thêm gì, Mai Mai đã đi mất. Tiểu Thái Đao đứng đó tới khi truyền đến âm thanh thúc giục của Tinh Hoa mới bước đi.
Nói là muốn đến cùng ăn tối, nhưng thật ra org đâu cần thức ăn.
Tiểu Thái Đao đầy mặt ghét bỏ nhìn trước mắt chỉ bày nước lọc cùng mấy miếng điểm tâm ăn không bõ dính răng, thật không giống với trong tưởng tượng của cậu, cho rằng phải phong phú như bàn ăn mà Tinh Hoa đã chuẩn bị cho mình trước đây.
"Sao vậy?" Tinh Hoa thấp giọng hỏi Tiểu Thái Đao.
"Những thứ này ăn được sao?" Tiểu Thái Đao cắn một miếng, cậu không hề thích đồ ăn hương vị tinh xảo như thế này, nhưng cũng miễn cưỡng nuốt xuống. "Không ăn được!"
"Có vấn đề gì sao?" Nguyệt Mộ đang ngồi uống nước lọc, thấy Tinh Hoa với Tiểu Thái Đao như vậy liền hỏi.
"Không có gì." Tinh Hoa ngẩng đầu lên, mỉm cười với Nguyệt Mộ: "Ta chỉ hơi tò mò, Nguyệt Mộ ngài sao lại muốn giữ chúng ta lại cùng ăn tối vậy?"
"A... Về việc này...." Nguyệt Mộ dừng một chút.
"Là do cái này sao?" Tinh Hoa chỉ vào tóc của mình. Khác với tóc của Nguyệt Mộ, màu sắc rất nhạt lại có ánh xanh lam, nhìn khắp Phỉ Thuý Tinh cũng có rất ít org có màu tóc như vậy.
"Không giấu gì ngài, ngay khi xe lửa Quang Hạm gặp phải Hắc Câu Tử bên ngoài Yên Chi Lâm, danh sách của những org gặp nạn được đưa đến, tôi đã liền chú ý tời ngài. Màu tóc của ngài trong số các org thật sự khiến người ta phải để ý..." Nguyệt Mộ tạm dừng một chút rồi tiếp tục: "Org ở thành phố Mũi nhọn đều có màu tóc như thế này, nhưng màu bạc lại phát ra ánh lam, hơn nữa màu sắc càng thể hiện sự thuần chủng, bởi vì các ngài đều do "Mẹ" trực tiếp sinh ra..."
"Mẹ" là cái gì?" Tiểu Thái Đao đến gần Tinh Hoa hỏi.
"Chính là hành tinh này." Tinh Hoa trả lời cho có lệ, lại khiến Tiểu Thái Đao không hiểu ra sao.
"Hóa ra là huyết thống trực hệ của Mẹ. Org có thân phận cao quý như ngài bình thường sẽ không đến thành phố Nam Đoan, cũng sẽ không tiếp xúc với con người. Bởi vậy cho nên tôi rất ngạc nhiên. Một org như ngài tại sao lại đến nơi này?"
"Như vậy, mục đích ngươi mời các org gặp nạn tới đây tham quan, chính là vì muốn dụ ta tới đây sao?" Tinh Hoa hỏi trắng ra.
Nguyệt Mộ chỉ cười mà không hề phủ nhận: "Tôi chỉ muốn thử một chút, không ngờ rằng ngài thật sự đến."
"A...... Vậy rồi sao? Ta hiện tại đã đến, ngươi muốn hỏi ta cái gì?"
"Vậy tôi cũng không vòng vo nữa. Câu hỏi của tôi rất đơn giản, chỉ là muốn biết mục đích của ngài từ thành phố Mũi Nhọn xa xôi đến tận chốn này là để làm gì? Hẳn là không phải đến để dạo chơi."
"Đáp án của ta cũng rất đơn giản, ngươi nhìn là biết." Nói xong, tầm mắt của Tinh Hoa và Nguyệt Mộ song song dừng lại trên người Tiểu Thái Đao.
"Chẳng lẽ ngài tới nơi này mua chó săn sao?" Đáp án của Tinh Hoa tựa hồ không khiến Nguyệt Mộ vừa lòng, ngược lại càng khơi dậy nhiều hứng thú trong lòng hắn: "Vì sao? Tôi tưởng rằng đồng loại ở thành phố Mũi Nhọn không cần phải dùng đến chó săn...... Chẳng lẽ các ngươi cũng gặp khó khăn với Trùng?"
Tinh Hoa lắc đầu: "Ta chỉ là có hứng thú với con người mà thôi."
"Vậy sao......" Nguyệt Mộ trầm mặc một lát. Hắn chớp đôi mắt mảnh dài, sau đó thốt ra một câu hàm vị sâu xa: "Org thuần chủng mà lại có hứng thú với con người, vậy thì cũng là một chuyện nguy hiểm."
"Vi sao? Ngài Nguyệt Mộ đây không phải cũng có hứng thú với con người sao? Những org ngoài kia đã bàn luận về ngươi, nói ngươi...... bị con người ảnh hưởng rất mạnh." Tinh Hoa đổi một cách nói khác dễ nghe hơn.
"Chúng nói rằng tôi có hứng thú với con người sao?" Nguyệt Mộ cười khẽ một tiếng rồi lắc đầu: "Chuyện này không chính xác. Chính xác hơn mà nói thì tôi chỉ là thích những đồ vật đẹp. Tôi thích cất giấu những thứ xinh đẹp này lại, hoặc là chia sẻ cùng đồng loại. Con người chỉ là hàng hóa, làm sao tôi có thể bị bọn chúng ảnh hưởng......? Tôi nghĩ, những org ngoài kia hẳn là có chút hiểu lầm với tôi, chung quy tôi cũng là một org sinh ra và lớn lên ở phía Nam. Một org không thuần chủng, thường sẽ phải nhận sự chỉ trích của những org khác."
Tinh Hoa bỗng nhiên cảm thấy có chút thất vọng. Hắn vốn tưởng rằng Nguyệt Mộ và những org không giống nhau, nhưng sự thật chứng minh suy nghĩ của bọn họ không hề khác biệt.
"Nhưng ngài không như vậy. Chỉ liếc mắt nhìn thấy thái độ của ngài đối với chó săn, ngài đối với con người là thật......"
"Loảng xoảng" một tiếng, âm thanh thủy tinh vỡ vụn đánh gãy lời nói của Nguyệt Mộ. Lại là cô gái nhỏ tên là Mai Mai kia. Trong tay nó đang cầm mảnh vỡ của chiếc bình thủy tinh, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
"Hic, thực xin lỗi. Ngài Nguyệt Mộ, tôi không cẩn thận đã......"
"Được rồi được rồi, đi xuống đi!" Nét mặt Nguyệt Mộ đầy sự bất đắc dĩ.
"Nhưng mà!"
"Không nhưng nhị gì nữa, ta đã cho ngươi cơ hội hai lần rồi. Giờ thì hãy đi xuống đi!"
Mai Mai chu môi, mặt nó như sắp khóc tới nơi, nhưng nó chỉ nắm chặt mảnh thủy tinh vỡ, rồi quay mặt chạy đi.
"Thật là... Xin lỗi ngài Tinh Hoa, ta sẽ để AI thu dọn ngay lập tức." Nguyệt Mộ nói.
"Vừa nãy là?"
"À...... Chỉ là một món hàng thấp kém." Nguyệt Mộ nói.
"Hàng thấp kém?"
"Tuy rằng nơi này của ta chuyên môn sản xuất chó cảnh, cũng quan trọng chất lượng hơn số lượng, thế nhưng thi thoảng cũng sẽ phát sinh những trường hợp ngoài ý muốn. Giống như nó..." Nguyệt Mộ vừa nói vừa chỉ Mai Mai, "Cha và mẹ đều là chó giống mang gene cực tốt, đáng tiếc lại sinh ra một thứ hàng thấp kém. Chẳng những ngoại hình không xinh đẹp, giọng điệu khi nói chuyện lại quái dị, hơn nữa lại có sức mạnh phi thường, luôn làm hư hỏng đồ vật hoặc làm ra chuyện bất nhã trước mặt org." Nguyệt Mộ tiếp tục than thở: "Thành thật mà nói với ngài, chuyện tiếp đãi và dọn bàn ăn thường là công việc của AI, thế nhưng hôm nay để Mai Mai làm những việc này, là bởi vì ta muốn cho nàng một cơ hội."
Sức mạnh phi thường? Tinh Hoa nhớ lại vừa nãy Tiểu Thái Đao từng nói với hắn. Sức mạnh ngay cả Tiểu Thái Đao cũng không thể dễ dàng thoát ra, đến cùng là mạnh đến mức nào?
"Cơ hội gì?" Tinh Hoa hỏi.
"Ngài Tinh Hoa tới đây chắc là do có hứng thú với chó cảnh nhỉ? Tôi đã cho nó cơ hội, đương nhiên là muốn xem xem ngài có thích nó hay không, đáng tiếc... Chó cảnh thấp kém như thế, chưa nói ngài sẽ không để ý, ta cũng thấy xấu hổ thay nó."
Tinh Hoa cười cười, lại chưa nói thêm gì.
"Ngày mai tôi sẽ xem nó đến Khu nhân giống, tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng đợi đến khi đủ tuổi ít nhất còn có tác dụng này."
Con người được đưa đến đây đều là phụ nữ có ngoại hình tầm thường. Họ chỉ có thể bị mang ra không ngừng thụ thai sinh sản để cung cấp lứa thú nuôi tiếp theo, cứ đời này qua đời khác. Tinh Hoa nhớ lại, chẳng trách cô bé vừa rồi cứ không ngừng lấy lòng hắn.
"Vậy mới nói... chó săn của ngài Tinh Hoa cũng vậy! Nếu mang đi phối giống, khẳng định có thể cho ra đời sau ưu tú." Nguyệt Mộ hỏi: "Ngài Tinh Hoa có hứng thú hay không? Tôi có thể mang đến cho ngài một chó cảnh xinh đẹp nhất, chỉ cần ngài đồng ý cho chó săn của ngài cùng chó cảnh của tôi giao phối, vậy là có thể tạo ra đời sau xinh đẹp lại mạnh mẽ rồi."
Nguyệt Mộ vừa mới dứt lời, ngụm nước Tiểu Thái Đao vừa uống vào liền phun ra, cậu tức giật lấy áo Tinh Hoa lau miệng rồi muốn lao đến đánh người.
"Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi làm vậy với ta là muốn ta sinh con sao?" TIểu Thái Đao cũng không quên lúc Tinh Hoa làm chuyện kia với cậu, quả thật là giống với động tác giao phối của loài người, nếu giao phối có thể sinh con, vậy không phải chính là....
Tinh Hoa đầu tiên là sửng sốt, lúc này mới ý thức được Tiểu Thái Đao đã hiểu lầm điều gì.
Tinh Hoa ấn bụng, bỗng nhiên cười đến gập người.
"Ngươi cười cái gì!" Tiểu Thái Đao tức đến cả mặt cả cổ đều đỏ bừng lên.
Tinh Hoa cười cả nửa ngày mới từ từ dừng lại, hít thở sâu. Gõ tay lên trán Tiểu Thái Đao, hắn nói: "Ngươi là giống đực, không phải cái, cho nên sẽ không sinh con được đâu."
Xem ra những gì học ở sở huấn luyện chó săn đều chỉ liên quan đến chiến đấu mà thôi.
Tinh Hoa lại nhịn không được bật cười.
"Đủ rồi! Đừng có cười nữa!" Tiểu Thái Đao gào thét, thế nhưng Tinh Hoa vẫn cười sằng sặc không thể ngừng lại.
Nguyệt Mộ ngồi một bên chứng kiến từ đầu đến cuối, hắn chau mày.
"Tôi không có nghe lầm phải không?" Nguyệt Mộ híp mắt, giọng nói trầm thấp khiến cho Tinh Hoa và Tiểu Thái Đao đều dừng lại."Ngài Tinh Hoa, ngài cùng thú nuôi của ngài...... giao phối sao?"
"Ừm, bởi vì tính tình hắn rất thô bạo, cho nên ta đã tham khảo ý kiến của AI, dùng phương pháp này khiến hắn yên lặng một chút." Trông nét mặt của Nguyệt Mộ trở nên ngày càng rất kỳ quái, Tinh Hoa khó hiểu hỏi: "Có vấn đề gì sao?"
"Tôi lại không biết ngài có hứng thú như vậy." Nguyệt Mộ lắc đầu, bật cười. Tinh Hoa nghe ra hàm ý khinh miệt trong đó. "Ngài Tinh Hoa, bất kể vật nuôi như thế nào, nếu xấu thì chúng ta trực tiếp xử tử. Org chúng ta sẽ không làm chuyện này với con người, huống chi ngài lại còn là một org thuần chủng cao quý."
"Ta không biết là có quy định thế này."
"Đây không phải quy định, mà là thường thức...... Ngài Tinh Hoa, rốt cuộc là ngài đến từ nơi nào? Tại sao đến một chút thường thức như vậy cũng không biết?"
Tinh Hoa tắt ngấm nụ cười. Hắn lắc đầu đáp: "Ta nghĩ ta không cần thiết phải nói quá nhiều về chuyện riêng tư của bản thân. Còn ta và chó săn của ta như thế nào...... ta muốn thương hắn ra sao, ta nghĩ người khác không có quyền can thiệp." Tinh Hoa kéo Tiểu Thái Đao vào lòng ôm một cái, nhưng rất nhanh bị cậu tránh ra.
Đối mặt với thái độ cứng rắn của Tinh Hoa, Nguyệt Mộ chỉ là cười mà không nói gì thêm. Thế nhưng Tinh Hoa thấy được trong mắt hắn là sự hoài nghi.
Nguyệt Mộ không phải là loại org giống như trong tưởng tượng của Tinh Hoa. Hắn cũng giống như những org khác. Chuyện này khiến cho Tinh Hoa có chút thất vọng.
Nhưng cũng không phải lần này đến đây không thu được lợi gì, ít nhất hắn biết được màu tóc của bản thân thu hút sự chú ý xung quanh đến thế nào, hơn nữa càng không thế trước mặt các org khác nói ra chuyện hắn và Tiểu Thái Đao đã từng giao phối với nhau.
Haizz - Hắn vẫn là quá ngây thơ rồi, quả nhiên nên quan sát tìm hiểu rõ ràng rồi mới đi ra ngoài. Hôm nay hắn còn trêu chọc sự thiếu hiểu biết về giao phối của Tiểu Thái Đao, không biết bản thân chính là năm mươi bước cười một trăm bước, những điều hắn không biết cũng quá nhiều đi.
Tinh Hoa có chút ảo não, hắn nhìn chằm chằm cảnh xa hoa truỵ lạc bên ngoài cửa sổ sát đất, lại nghĩ đến sự việc kia. Tiểu Thái Đao nửa người trên ướt sũng, nửa người dưới chỉ quấn một chiếc khăn tắm từ trong nhà tắm đi ra.
Bởi vì không muốn Tiểu Thái Đao phải cùng với chó cảnh ở đây trần như nhộng dùng chung một phòng tắm, Tinh Hoa để cho Tiểu Thái Đao dùng phòng tắm riêng của hắn.
Mới chỉ có vài phút đã thấy cậu chạy ra, đứa nhỏ này không thể yên ổn tắm rửa cho sạch sẽ sao? Tinh Hoa nghĩ, tầm mắt cũng bận rộn đuổi theo Tiểu Thái Đao đang chạy tới chạy lui.
Tiểu Thái Đao là đang muốn tìm thứ gì đó trên bàn.
"Đợi đã, ngươi muốn phá nát cả cái phòng này luôn sao, đang tìm gì vậy?" Tinh Hoa nhịn không được bật cười.
"Ta đói bụng." Bữa tối ăn chẳng được mấy còn chẳng có vị gì, đối với Tiểu Thái Đao trước giờ đâu có được quan tâm ngon hay không ngon, bị Tinh Hoa cho ăn một bữa đầy đồ ăn ngon lành, đầu lưỡi liền bị chiều hư.
"A! Có!"
Tiểu Thái Đao cuối cùng tìm thấy đồ ăn trên ngăn tủ, nhưng cũng vẫn là điểm tâm giống bữa tối nay, bên cạnh còn có một cái bình kỳ quái nữa.
"Đây là cái gì?" Tiểu Thái Đao lắc lắc.
"Hắn thế mà lại tặng ta thứ hiếm có khó tìm đó, đây chính là rượu." Tinh Hoa cầm lấy cái bình, mở ra ngửi thử hương rượu trong đó rồi đưa lại cho Tiểu Thái Đao.
Tiểu Thái Đao cũng ngửi thử, hương vị này đúng là chưa bao giờ thấy qua.
"Mau, uống thử đi." Tinh Hoa nói.
Tiểu Thái Đao hơi nhăn mày, nghi hoặc nhìn Tinh Hoa, nhún vai mặc kệ uống một ngụm. Chỉ cần có đồ ăn đồ uống ngon, cậu sẽ không vì giận dỗi với Tinh Hoa mà làm khổ dạ dày mình.
Rượu vào đến cổ họng, cả khuôn mặt cậu đều nhăn lại, rồi mới há miệng "phì" một tiếng nhổ hết thứ còn lại trong miệng ra.
"Sao vậy?"
"Vừa cay vừa đắng! Ngươi cho ta uống thuốc độc à?" Bởi vì cổ họng như đang bị thiêu đốt, Tiểu Thái Đao đã nhận định đồ uống có vấn đề, đặt xuống một bên rút đao muốn chém vỡ bình rượu.
"Từ từ đã nào!" Tinh Hoa nhanh tay ngăn đối phương lại. "Vị của rượu chính là như vậy, vào trong họng sẽ kích thích, có phải thân thể ngươi hiện giờ hơi nóng không?"
"Thế là thế nào? Nói chung thứ này không thể uống!"
"Sao lại không thể uống? Đây chính là do con người làm ra. Rượu ở thế giới loài người là một thứ rất được yêu thích, từ những ngày xa xưa khi con người chưa bị org nô dịch, thứ này đều được lưu truyền rộng rãi, thậm chí sau khi bị org tẩy não và xoá bỏ lịch sử loài người, rượu vẫn được bảo tồn rất tốt, đương nhiên có thể uống, hơn nữa được uống thứ này còn là do ngươi vô cùng may mắn đó!"
Tuy Tinh Hoa đã giải thích, Tiểu Thái Đao vẫn nhìn bình rượu với ánh mắt đề phòng.
Tinh Hoa nhún nhún vai, tự mình nhấp một ngụm nhỏ.
Ngọt ngọt đắng đắng, vô cùng kích thích, thật sự không nghĩ rằng uống lại ngon như thế. Tinh Hoa ngậm rượu trong miệng, mày hơi nhíu lại hưởng thụ, Tiểu Thái Đao lại ở một bên nghĩ: Thấy chưa, ta đã nói rồi mà!
Tinh Hoa cũng không giận, hắn cười cười, lại ngậm một ngụm rượu, dưới ánh mắt kinh ngạc của Tiểu Thái Đao đến gần đỡ lấy gáy cậu, muốn bón chỗ rượu trong miệng qua.
Tiểu Thái Đao theo phản xạ muốn đấm một nhát vào bụng Tinh Hoa, nhưng nghĩ tới sau đó sẽ chịu nỗi đau tương tự trên bụng mình, lại chỉ điểm nhẹ một cái rồi nắm tóc Tinh Hoa đẩy hắn ra, lực đạo lại giống như đang chơi đùa với hắn.
Tinh Hoa thật vất vả thoát khỏi tay của Tiểu Thái Đao, rượu thế nhưng đã bị cậu uống hết xuống bụng, nghĩ thế hắn liếm liếm đôi môi đỏ của mình, rồi cười vô cùng khoái chí.
"Uống như vậy có phải là sẽ ngon hơn không?"
"Tinh Hoa ──"
Tiểu Thái Đao mặt đỏ như gan heo, không biết là do tức giận hay là do rượu mà ra.
"Có muốn uống thêm chút nữa như vậy không?" Tinh Hoa lắc lắc bình rượu.
Tiểu Thái Đao thật sự muốn đánh tên org trước mặt này. Kết quả đã không thể đánh được tên org xinh đẹp kia, lại bị chuốc cho không biết bao nhiêu rượu.
Thân thể nhẹ bẫng nhưng thật sự rất nóng, Tiểu Thái Đao nằm trên chiếc giường mềm mại dùng tay che mắt.
Tinh Hoa ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng vỗ về thân hình Tiểu Thái Đao, trên người cậu đầy những vết sẹo nhợt nhạt do đánh nhau với bọn trùng, nhưng vẫn không giảm đi sự xinh đẹp của thân thể này.
Tinh Hoa dùng ngón tay tinh tế lướt theo đường vân da của Tiểu Thái Đao, cúi người hôn nhẹ đầu đối phương.
Nam nhân trước mắt này, chính là chó săn tốt nhất do hắn lựa chọn, cũng là con người thứ hai hắn tiếp xúc... Tinh Hoa phát hiện sự yêu thích của bản thân đối với Tiểu Thái Đao đã vượt qua dự đoán lúc trước rất nhiều.
Giống như hiện tại, rõ ràng hắn có thể ném cậu ở đó bỏ đi, ngắm nhìn chó cảnh xinh đẹp trong thành phố này, nhưng hắn lại chỉ muốn ở trong phòng làm phiền cậu chó săn này.
Tinh Hoa chọc chọc Tiểu Thái Đao, lại chọc chọc.
"Ôiii! Đừng làm phiền ta!" Tiểu Thái Đao miễn cưỡng hơi ngồi dậy. Tinh Hoa lại vẫn không ngừng.
"Mẹ nó!" Tiểu Thái Đao đánh Tinh Hoa, đưa tay ra sau gãi gãi cái gáy, đột nhiên như nhớ ra điều gì, hỏi: "Đúng rồi, Mẹ mà ngươi hôm nay nói đến là như thế nào vậy?"
"Có hứng thú sao?"
"Hơi tò mò thôi, không biết liền nghẹn đến khó chịu." Dựa vào cái gì Tinh Hoa có thể biết được nhiều điều về nhân loại như vậy, cậu lại chẳng biết gì về org chứ.
"Không phải đã nói qua với ngươi rồi sao, Mẹ chính là hành tinh dưới chân ngươi này." Tinh Hoa chỉ chỉ phía dưới.
"Ngươi là do thứ này sinh ra sao? Không phải org sinh sao?" Tiểu Thái Đao không hiểu.
"Không phải thứ này, là Mẹ." Tinh Hoa sửa.
"Thứ này đến nói cũng không nói được, sao có thể sinh ra ngươi? Này này! Ngươi có thể nói chuyện sao?" Tiểu Thái Đao nhìn xuống đất nói.
"Thân thể Mẹ tại phía bắc, cũng sẽ không nói chuyện với loài người."
Tinh Hoa kéo Tiểu Thái Đao trở lại, quyết định giải thích rõ ràng cho cậu hiểu. Hắn cầm tóc của mình đưa đến tay Tiểu Thái Đao: "Màu tóc của ta ngươi có thích không?"
Tiểu Thái Đao cúi đầu, nhìn mái tóc phát ra ánh lam trong tay:"Ta không thích!"
"Màu tóc của ta trong tất cả org đều thật sự rất hiếm, loại màu tóc này đại biểu rằng chúng ta chính là do Mẹ trực tiếp sinh ra, là org thuần chủng."
"Còn phân thuần chủng hay không thuần chủng? Ở trong mắt ta các ngươi đều là một dạng! Nếu đem các ngươi xếp hàng cạnh nhau ta sẽ không nhận ra ai với ai nữa."
"Không nhận ra thì thật là quá đáng."
Tinh Hoa gõ lên đầu Tiểu Thái Đao, lao đến đánh nhau với cậu, bọn họ không ai nhường ai. Hắn vừa đùa vừa cười, còn cậu thì lại đem hết toàn lực ra ứng chiến.
"Thuần chủng là do Mẹ, cũng chính là hành tinh này trực tiếp sinh ra, không thuần chủng, lại là do org giao phối với nhau mà sinh."
"Giống Thanh Hồi đến từ thành phố miền Trung, đời trước tuy rằng cũng là org nhưng chỉ cách một đời, coi như là thuần chủng. Ở thành phố phía Nam, giống Nguyệt Mộ, sau rất nhiều đời org sinh ra, huyết thống của Mẹ đã rất nhạt nhoà, rất không thuần chủng. Như vậy ngươi đã hiểu chưa?"
"Ngươi căn bản không cần giải thích nhiều như vậy, ta không có hứng thú đến mức đó." Tiểu Thái Đao hừ một tiếng.
"Nếu chỉ hơi hứng thú, hiểu được ít nhiều như vậy cũng tốt rồi chẳng phải sao?" Tinh Hoa cười, ôm Tiểu Thái Đao trên giường. Hắn đè trán cùng miệng xuống, cùng cậu mắt đối mắt. "Có lẽ như vậy sẽ có người hiểu được tâm tình của ta...."
Tinh Hoa cười đôi mắt cong cong, con ngươi màu xanh biếc mang theo chút ánh sáng.
Tiểu Thái Đao nheo mắt lại, sau đó trước khi đối phương kịp phản ứng liền kẹp lấy eo hắn, lật người muốn đẩy ngã hắn xuống giường.
"Tiểu Thái Đao –" Âm thanh của Tinh Hoa mang theo sự cảnh cáo, mà đáp lại chỉ có tiếng hừ lạnh của cậu chó săn kia.
Xem ra chó săn nhỏ của hắn lại thiếu Calcium rồi.
Ở ngay chính giữa Yên Chi Lâm, một tòa kiến trúc hình lập phương sừng sững mọc lên. Nếu nói là trụ sở thì nơi này càng giống sở huấn luyện chó săn của Hắc Thủy Đạo, nguy nga tráng lệ, canh phòng nghiêm ngặt. Thế nhưng nhìn từ bên ngoài, nơi này hoa lệ hơn cái sở huấn luyện chó săn đơn điệu kia nhiều.
Nơi này đồng thời cũng là xứ sở sản xuất ra nhiều chó cảnh nhất.
"Ta ghét nơi này." Đây là câu đầu tiên Tiểu Thái Đao nói khi tới trụ sở của Nguyệt Mộ.
AI tiến đến nghênh đón đóng băng nụ cười, tựa hồ là đang xử lý thông tin trong lời nói của Tiểu Thái Đao.
"Tiểu Thái Đao, như vậy thực không lễ phép." Tinh Hoa vươn tay ra chà xát vành tai đối phương, rồi bị gạt tay ra.
"Ghét chính là ghét."
Tinh Hoa nhún vai, kéo Tiểu Thái Đao đi vào bên trong tòa nhà.
Đối lập với ánh sáng chói mắt tại Sở huấn luyện chó săn ở Hắc Thủy Đạo, bên trong trụ sở của Nguyệt Mộ ánh đèn mờ nhạt, xem ra hắn không thích những nơi quá chói mắt. Thói quen này khác với những org bình thường.
Hai bên vách tường là những mặt kính thủy tinh trong suốt, tựa như khu trưng bày hàng hóa của các thương nhân, chỉ là bên trong không trưng bày vật phẩm, mà là những con người xinh đẹp. Trong đó có cả nam cả nữ, họ đều ăn mặc những bộ đồ bó sát cơ thể hoặc hở hang một chút, vẻ mặt quyến rũ mà ngoan ngoãn. Có một số người thì õng ẹo tạo dáng, có kẻ lại chỉ lẳng lặng chờ đợi ở bên trong.
Tuy rằng Thanh Hồi đã nói hắn sẽ không đến, nhưng những org đáp ứng lời mời của Nguyệt Mộ đến đây vẫn không ít.
Tinh Hoa và Tiểu Thái Đao đi ở sau cùng của đoàn người. Phía trước khi đoàn org đi ngang qua những cửa sổ thủy tinh, đám chó cảnh bên trong đều tiến lên, nỗ lực muốn hấp dẫn sự chú ý của org.
Chân mày Tiểu Thái Đao nhăn tít lại.
"Sao vậy?" Tinh Hoa hỏi.
Tiểu Thái Đao chỉ cau mày không nói thêm lời nào.
Nhóm org nhìn thấy chó cảnh bên trong tủ kính, xúm lại thầm thì, trông như đang bàn tán về một vật phẩm nào đó.
Tinh Hoa cũng đi dạo một chút quanh vài cái tủ kính, con người bên trong tất cả đều trắng nõn, thon thả lại xinh đẹp, thật không hổ là chó cảnh cao cấp, tố chất đặc biệt tốt, Nguyệt Mộ thật sự đã nuôi được một đám chó cảnh tuyệt hảo.
Đáng tiếc...... Không có tên nào khiến hắn cảm thấy đặc biệt, nghĩ tới đây vẫn cảm thấy Tiểu Thái Đao của hắn có phần đặc biệt hơn.
"Ngài đây có hứng thú sao?" AI tóc đỏ tiến đến hỏi. Nguyệt Mộ phân công mỗi một tên AI đến phục vụ một vị org, Tinh Hoa cũng không ngoại lệ. Nơi này của Nguyệt Mộ đến AI cũng cảm thấy xinh đẹp hơn những chỗ khác.
Tinh Hoa nghiêng nghiêng đầu kéo tay Tiểu Thái Đao:"Tiểu Thái Đao, có thấy hứng thú với chó cảnh nào không? Ta sẽ mua về bầu bạn với người."
"Ta không thèm!" Tiểu Thái Đao hất tay Tinh Hoa qua một bên, ttỏ vẻ tức giận.
Tinh Hoa không biết vì sao đột nhiên Tiểu Thái Đao lại giận, chỉ biết cậu thật sự là đang giận dỗi với hắn.
May mà Tiểu Thái Đao thật sự không có hứng thú, Tinh Hoa cũng không muốn tuỳ tiên mang theo một con thú cưng bên người, nhưng nếu Tiểu Thái Đao thật sự muốn, để chiều theo ý cậu, có thể hắn sẽ mua về một con thú cưng hắn không hề thích thú.
Tinh Hoa buông tiếng thở dài, sờ sờ đầu Tiểu Thái Đao, rất tình cảm nói: "Ta chỉ là rất muốn chiều chuộng ngươi thôi mà."
"Không cho phép ngươi sờ đầu ta!" Tiểu Thái Đao vung nắm đấm, bị Tinh Hoa đỡ được.
Tinh Hoa tựa hồ cảm giác rất thú vị liền cười khanh khách, nhưng những org khác và chó cảnh ở đây đều lộ ra vẻ mặt trời ơi tin được không? AI thậm chí còn phải tiến lên ngăn Tiểu Thái Đao lại.
Tinh Hoa và Tiểu Thái Đao dường như đã rất quen với những tình huống như thế này.
Khi có một org đang muốn nhiều chuyện tiến lên trách cứ Tiểu Thái Đao, thành chủ Yên Chi Lâm, Nguyệt Mộ, đúng lúc xuất hiện hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Thành chủ Yên Chi Lâm không hào hoa phong nhã giống như mọi người tưởng tượng. Lão là một org cao lớn lại hơi gầy, mái tóc có màu vàng kim đậm, khẩu khí là nụ hoa màu cam, nhìn vẻ ngoài này là biết hắn cũng không phải là org thuần chủng, hơn nữa cũng đã lớn tuổi rồi.
Khi Nguyệt Mộ xuất hiện, Tinh Hoa phát hiện rất nhiều org tuy rằng cả nể thân phận của hắn mà không nói lời nào, cởi bỏ mũ áo choàng để bày tỏ sự kính trọng, thế nhưng trong mắt vẫn để lộ ra sự khinh thường ít nhiều.
Đây đại khái là lúc cảm xúc của org tương tự với con người nhất. Tinh Hoa cảm thấy rất thú vị, đáng tiếc hắn lại không có cảm xúc ở phương diện này.
Sau khi Nguyệt Mộ đi ra, đại khái là sẽ phát biểu một vài lời đón tiếp khách sáo của chủ nhà, hoan nghênh mọi người tới chọn lựa những chó cảnh do hắn tỉ mỉ phối giống. Tinh Hoa hiểu ra, Nguyệt Mộ nhất định đã chú ý tới ánh mắt của mọi người, cho nên hắn đọc diễn văn cũng chỉ đọc qua loa rồi kết thúc. Cuối cùng, tầm mắt của hắn rơi xuống trên người Tinh Hoa.
Tinh Hoa không biết có phải là do màu tóc của mình quá nổi bật hay không, đến nỗi Nguyệt Mộ cũng chú ý tới hắn. Khi mọi người bỏ mũ choàng xuống lẽ ra hắn không nên cởi ra. Thế nhưng nếu làm vậy thì cũng khiến người khác để ý.
Tinh Hoa phát hiện Nguyệt Mộ nở nụ cười với hắn, đành phải mỉm cười đáp lại.
Tiếp đó, Nguyệt Mộ thì thầm gì đó với AI bên cạnh, không ai nghe thấy, chỉ là khi Nguyệt Mộ đi vào hậu trường, AI đó liền tiến về phía bọn họ.
Tinh Hoa hy vọng đó không phải chuyện xấu.
Tuy rằng không phải chuyện xấu, nhưng vẫn rất là khả nghi!
"Vi sao lại phải ở lại?! Ngươi không phải là không muốn nuôi chó cảnh sao? Vậy thì trở về thôi!"
"Không được, Nguyệt Mộ mời chúng ta dùng bữa tối đồng thời ngủ lại một đêm. Ý tốt của người ta chúng ta không thể cự tuyệt được."
Đây là mục đích Nguyệt Mộ phái AI truyền đạt với họ, ban đầu hắn chỉ muốn mời những org gặp nạn đến tham quan mà thôi, nhưng sau khi nhìn thấy Tinh Hoa, hắn liền muốn mời org này ở lại dùng bữa tối ── và cũng chỉ mời Tinh Hoa và Tiểu Thái Đao.
Tinh Hoa sờ tóc mình, quả thật là do màu tóc này gây rắc rối. Lẽ ra trước khi hắn đến đây phải nhuộm lại màu tóc này...... Thế nhưng không vội, dù sao hắn cũng có một chút hứng thú với Nguyệt Mộ, ở lại xem hắn muốn làm cái gì cũng không sao.
"Mời ngài đi bên này." AI tóc đỏ dẫn đường nói. Hắn dẫn bọn họ đi đến trụ sở cao cấp nhất của Nguyệt Mộ.
Đến trước một gian phòng, AI để bọn họ lại rồi một mình rời đi. Sau đó lại có một người khác tới tiếp đón bọn họ.
Đó là một cô bé rất thấp, gương mặt nhỏ nhắn, cơ thể cũng nhỏ nhắn, rất là đáng yêu. Thế nhưng gương mặt cũng không phải là xinh đẹp xuất sắt. Con người thế này lại xuất hiện trong cơ sở sản xuất ra những chó cảnh hoàn mỹ nhất, quả thực...... không được hợp lý lắm.
"Hả?" Tinh Hoa và Tiểu Thái Đao đều ngây người......
"Xin chào ngài Tinh hoa! Ngài Nguyệt Mộ phái tôi đây tới để đưa ngài tới phòng dùng bữa tối." Cô bé này mở miệng ra nói với giọng điệu rất kỳ quái, đến tên của Tinh Hoa cũng nói ngọng. Cô bé đi đường cũng không được tự nhiên, thái độ lại nhiệt tình quá đến mức giả dối.
Tinh Hoa mỉm cười, xoa đầu đối phương: "Tên em là gì?"
"Mai Mai, tên em là Mai Mai." Cô bé cười thật tươi, nắm lấy tay Tinh Hoa.
"Gọi em là Tiểu Mai được chứ?"
"Đương nhiên là được!"
Org và con người trước mắt trò chuyện đến là cởi mở, còn Tiểu Thái Đao đi sau lại chả hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao. Con bé này khiến cậu cảm thấy vô cùng kỳ quặc, dường như là vì một mục đích nào đó mới cố ý tiếp cận Tinh Hoa.
Tiểu Thái Đao vốn chưa từng bước chân ra khỏi Sở huấn luyện chó săn, cho nên cậu chưa từng gặp con gái. Bởi vậy cậu rất cẩn thận dùng vỏ đao chọc chọc đối phương.
"Cách xa một chút."
"Cái tên chó săn này ngươi muốn làm gì?!" Cô bé tên Mai Mai bực mình trừng mắt nhìn Tiểu Thái Đao, sau đó tóm lấy vỏ đao của Tiểu Thái Đao.
Tiểu Thái Đao chau mày.
"Sao vậy? Tiểu Thái Đao, ngươi không thích ta đối xử tốt với người khác sao?" Tinh Hoa nhìn qua, xoa đầu cậu.
"Không phải. Ta chỉ sợ cô ta là thành phần nguy hiểm, không muốn hại chết chính mình." Tiểu Thái Đao đẩy Tinh Hoa ra, đao vẫn giơ lên đề phòng Mai Mai.
"Chỉ là một cô gái nhỏ, sao có thể hại đến ta."
"Ta lại không nghĩ vậy."
"Nói thế là ý gì?"
"Không thấy đao của ta cố rút lại thế nào cũng không được sao?"
Hai người còn chưa nói xong, một bên đã vang lên tiếng của chủ nhân Yên Chi Lâm.
"Bảo ngươi đi mời ngài Tinh Hoa đến, ngay cả việc nhỏ ấy ngươi cũng làm không xong sao?"
Mai Mai nghe vậy toàn thân cứng đờ, buông vỏ đao trên tay ra, lại giả mù sa mưa mà nắm lấy cánh tay Tinh Hoa.
"Thực xin lỗi ngài Nguyệt Mộ, chúng tôi đây là 'tình cảm rất tốt' nên mới hàn huyên lâu hơn một chút". Giọng nói đặc biệt cường điệu bốn chữ 'tình cảm rất tốt' này
Nguyệt Mộ lạnh mặt, không để ý tới lời giải thích của Mai Mai, đi về phía bọn họ rồi kéo Mai Mai ra xa người Tinh Hoa.
"Thật có lỗi đã khiến ngài cảm thấy bất tiện như vậy, kế tiếp liền để cho tôi tự mình chiêu đãi ngài đi." Nguyệt Mộ quay sang cười hoà ái với Tinh Hoa.
"Không sao." Tinh Hoa lắc đầu, luôn có cảm giác chuyện này không hề đơn giản như bề ngoài.
"Như vậy, mời theo tôi sang bên kia." Nguyệt Mộ nghiêng người có ý mời Tinh Hoa đi trước.
Tiểu Thái Đao cùng đi, chỉ nhìn chằm chằm Mai Mai đang tách tách cắn móng tay, một vẻ mặt buồn rầu.
"Này!"
"Nhìn cái gì mà nhìn? Chưa nhìn thấy chó cảnh xinh đẹp bao giờ à?" Tiểu Thái Đao vừa gọi một tiếng đã bị đối phương hung hăng đáp lại.
Chưa kịp nói thêm gì, Mai Mai đã đi mất. Tiểu Thái Đao đứng đó tới khi truyền đến âm thanh thúc giục của Tinh Hoa mới bước đi.
Nói là muốn đến cùng ăn tối, nhưng thật ra org đâu cần thức ăn.
Tiểu Thái Đao đầy mặt ghét bỏ nhìn trước mắt chỉ bày nước lọc cùng mấy miếng điểm tâm ăn không bõ dính răng, thật không giống với trong tưởng tượng của cậu, cho rằng phải phong phú như bàn ăn mà Tinh Hoa đã chuẩn bị cho mình trước đây.
"Sao vậy?" Tinh Hoa thấp giọng hỏi Tiểu Thái Đao.
"Những thứ này ăn được sao?" Tiểu Thái Đao cắn một miếng, cậu không hề thích đồ ăn hương vị tinh xảo như thế này, nhưng cũng miễn cưỡng nuốt xuống. "Không ăn được!"
"Có vấn đề gì sao?" Nguyệt Mộ đang ngồi uống nước lọc, thấy Tinh Hoa với Tiểu Thái Đao như vậy liền hỏi.
"Không có gì." Tinh Hoa ngẩng đầu lên, mỉm cười với Nguyệt Mộ: "Ta chỉ hơi tò mò, Nguyệt Mộ ngài sao lại muốn giữ chúng ta lại cùng ăn tối vậy?"
"A... Về việc này...." Nguyệt Mộ dừng một chút.
"Là do cái này sao?" Tinh Hoa chỉ vào tóc của mình. Khác với tóc của Nguyệt Mộ, màu sắc rất nhạt lại có ánh xanh lam, nhìn khắp Phỉ Thuý Tinh cũng có rất ít org có màu tóc như vậy.
"Không giấu gì ngài, ngay khi xe lửa Quang Hạm gặp phải Hắc Câu Tử bên ngoài Yên Chi Lâm, danh sách của những org gặp nạn được đưa đến, tôi đã liền chú ý tời ngài. Màu tóc của ngài trong số các org thật sự khiến người ta phải để ý..." Nguyệt Mộ tạm dừng một chút rồi tiếp tục: "Org ở thành phố Mũi nhọn đều có màu tóc như thế này, nhưng màu bạc lại phát ra ánh lam, hơn nữa màu sắc càng thể hiện sự thuần chủng, bởi vì các ngài đều do "Mẹ" trực tiếp sinh ra..."
"Mẹ" là cái gì?" Tiểu Thái Đao đến gần Tinh Hoa hỏi.
"Chính là hành tinh này." Tinh Hoa trả lời cho có lệ, lại khiến Tiểu Thái Đao không hiểu ra sao.
"Hóa ra là huyết thống trực hệ của Mẹ. Org có thân phận cao quý như ngài bình thường sẽ không đến thành phố Nam Đoan, cũng sẽ không tiếp xúc với con người. Bởi vậy cho nên tôi rất ngạc nhiên. Một org như ngài tại sao lại đến nơi này?"
"Như vậy, mục đích ngươi mời các org gặp nạn tới đây tham quan, chính là vì muốn dụ ta tới đây sao?" Tinh Hoa hỏi trắng ra.
Nguyệt Mộ chỉ cười mà không hề phủ nhận: "Tôi chỉ muốn thử một chút, không ngờ rằng ngài thật sự đến."
"A...... Vậy rồi sao? Ta hiện tại đã đến, ngươi muốn hỏi ta cái gì?"
"Vậy tôi cũng không vòng vo nữa. Câu hỏi của tôi rất đơn giản, chỉ là muốn biết mục đích của ngài từ thành phố Mũi Nhọn xa xôi đến tận chốn này là để làm gì? Hẳn là không phải đến để dạo chơi."
"Đáp án của ta cũng rất đơn giản, ngươi nhìn là biết." Nói xong, tầm mắt của Tinh Hoa và Nguyệt Mộ song song dừng lại trên người Tiểu Thái Đao.
"Chẳng lẽ ngài tới nơi này mua chó săn sao?" Đáp án của Tinh Hoa tựa hồ không khiến Nguyệt Mộ vừa lòng, ngược lại càng khơi dậy nhiều hứng thú trong lòng hắn: "Vì sao? Tôi tưởng rằng đồng loại ở thành phố Mũi Nhọn không cần phải dùng đến chó săn...... Chẳng lẽ các ngươi cũng gặp khó khăn với Trùng?"
Tinh Hoa lắc đầu: "Ta chỉ là có hứng thú với con người mà thôi."
"Vậy sao......" Nguyệt Mộ trầm mặc một lát. Hắn chớp đôi mắt mảnh dài, sau đó thốt ra một câu hàm vị sâu xa: "Org thuần chủng mà lại có hứng thú với con người, vậy thì cũng là một chuyện nguy hiểm."
"Vi sao? Ngài Nguyệt Mộ đây không phải cũng có hứng thú với con người sao? Những org ngoài kia đã bàn luận về ngươi, nói ngươi...... bị con người ảnh hưởng rất mạnh." Tinh Hoa đổi một cách nói khác dễ nghe hơn.
"Chúng nói rằng tôi có hứng thú với con người sao?" Nguyệt Mộ cười khẽ một tiếng rồi lắc đầu: "Chuyện này không chính xác. Chính xác hơn mà nói thì tôi chỉ là thích những đồ vật đẹp. Tôi thích cất giấu những thứ xinh đẹp này lại, hoặc là chia sẻ cùng đồng loại. Con người chỉ là hàng hóa, làm sao tôi có thể bị bọn chúng ảnh hưởng......? Tôi nghĩ, những org ngoài kia hẳn là có chút hiểu lầm với tôi, chung quy tôi cũng là một org sinh ra và lớn lên ở phía Nam. Một org không thuần chủng, thường sẽ phải nhận sự chỉ trích của những org khác."
Tinh Hoa bỗng nhiên cảm thấy có chút thất vọng. Hắn vốn tưởng rằng Nguyệt Mộ và những org không giống nhau, nhưng sự thật chứng minh suy nghĩ của bọn họ không hề khác biệt.
"Nhưng ngài không như vậy. Chỉ liếc mắt nhìn thấy thái độ của ngài đối với chó săn, ngài đối với con người là thật......"
"Loảng xoảng" một tiếng, âm thanh thủy tinh vỡ vụn đánh gãy lời nói của Nguyệt Mộ. Lại là cô gái nhỏ tên là Mai Mai kia. Trong tay nó đang cầm mảnh vỡ của chiếc bình thủy tinh, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
"Hic, thực xin lỗi. Ngài Nguyệt Mộ, tôi không cẩn thận đã......"
"Được rồi được rồi, đi xuống đi!" Nét mặt Nguyệt Mộ đầy sự bất đắc dĩ.
"Nhưng mà!"
"Không nhưng nhị gì nữa, ta đã cho ngươi cơ hội hai lần rồi. Giờ thì hãy đi xuống đi!"
Mai Mai chu môi, mặt nó như sắp khóc tới nơi, nhưng nó chỉ nắm chặt mảnh thủy tinh vỡ, rồi quay mặt chạy đi.
"Thật là... Xin lỗi ngài Tinh Hoa, ta sẽ để AI thu dọn ngay lập tức." Nguyệt Mộ nói.
"Vừa nãy là?"
"À...... Chỉ là một món hàng thấp kém." Nguyệt Mộ nói.
"Hàng thấp kém?"
"Tuy rằng nơi này của ta chuyên môn sản xuất chó cảnh, cũng quan trọng chất lượng hơn số lượng, thế nhưng thi thoảng cũng sẽ phát sinh những trường hợp ngoài ý muốn. Giống như nó..." Nguyệt Mộ vừa nói vừa chỉ Mai Mai, "Cha và mẹ đều là chó giống mang gene cực tốt, đáng tiếc lại sinh ra một thứ hàng thấp kém. Chẳng những ngoại hình không xinh đẹp, giọng điệu khi nói chuyện lại quái dị, hơn nữa lại có sức mạnh phi thường, luôn làm hư hỏng đồ vật hoặc làm ra chuyện bất nhã trước mặt org." Nguyệt Mộ tiếp tục than thở: "Thành thật mà nói với ngài, chuyện tiếp đãi và dọn bàn ăn thường là công việc của AI, thế nhưng hôm nay để Mai Mai làm những việc này, là bởi vì ta muốn cho nàng một cơ hội."
Sức mạnh phi thường? Tinh Hoa nhớ lại vừa nãy Tiểu Thái Đao từng nói với hắn. Sức mạnh ngay cả Tiểu Thái Đao cũng không thể dễ dàng thoát ra, đến cùng là mạnh đến mức nào?
"Cơ hội gì?" Tinh Hoa hỏi.
"Ngài Tinh Hoa tới đây chắc là do có hứng thú với chó cảnh nhỉ? Tôi đã cho nó cơ hội, đương nhiên là muốn xem xem ngài có thích nó hay không, đáng tiếc... Chó cảnh thấp kém như thế, chưa nói ngài sẽ không để ý, ta cũng thấy xấu hổ thay nó."
Tinh Hoa cười cười, lại chưa nói thêm gì.
"Ngày mai tôi sẽ xem nó đến Khu nhân giống, tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng đợi đến khi đủ tuổi ít nhất còn có tác dụng này."
Con người được đưa đến đây đều là phụ nữ có ngoại hình tầm thường. Họ chỉ có thể bị mang ra không ngừng thụ thai sinh sản để cung cấp lứa thú nuôi tiếp theo, cứ đời này qua đời khác. Tinh Hoa nhớ lại, chẳng trách cô bé vừa rồi cứ không ngừng lấy lòng hắn.
"Vậy mới nói... chó săn của ngài Tinh Hoa cũng vậy! Nếu mang đi phối giống, khẳng định có thể cho ra đời sau ưu tú." Nguyệt Mộ hỏi: "Ngài Tinh Hoa có hứng thú hay không? Tôi có thể mang đến cho ngài một chó cảnh xinh đẹp nhất, chỉ cần ngài đồng ý cho chó săn của ngài cùng chó cảnh của tôi giao phối, vậy là có thể tạo ra đời sau xinh đẹp lại mạnh mẽ rồi."
Nguyệt Mộ vừa mới dứt lời, ngụm nước Tiểu Thái Đao vừa uống vào liền phun ra, cậu tức giật lấy áo Tinh Hoa lau miệng rồi muốn lao đến đánh người.
"Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi làm vậy với ta là muốn ta sinh con sao?" TIểu Thái Đao cũng không quên lúc Tinh Hoa làm chuyện kia với cậu, quả thật là giống với động tác giao phối của loài người, nếu giao phối có thể sinh con, vậy không phải chính là....
Tinh Hoa đầu tiên là sửng sốt, lúc này mới ý thức được Tiểu Thái Đao đã hiểu lầm điều gì.
Tinh Hoa ấn bụng, bỗng nhiên cười đến gập người.
"Ngươi cười cái gì!" Tiểu Thái Đao tức đến cả mặt cả cổ đều đỏ bừng lên.
Tinh Hoa cười cả nửa ngày mới từ từ dừng lại, hít thở sâu. Gõ tay lên trán Tiểu Thái Đao, hắn nói: "Ngươi là giống đực, không phải cái, cho nên sẽ không sinh con được đâu."
Xem ra những gì học ở sở huấn luyện chó săn đều chỉ liên quan đến chiến đấu mà thôi.
Tinh Hoa lại nhịn không được bật cười.
"Đủ rồi! Đừng có cười nữa!" Tiểu Thái Đao gào thét, thế nhưng Tinh Hoa vẫn cười sằng sặc không thể ngừng lại.
Nguyệt Mộ ngồi một bên chứng kiến từ đầu đến cuối, hắn chau mày.
"Tôi không có nghe lầm phải không?" Nguyệt Mộ híp mắt, giọng nói trầm thấp khiến cho Tinh Hoa và Tiểu Thái Đao đều dừng lại."Ngài Tinh Hoa, ngài cùng thú nuôi của ngài...... giao phối sao?"
"Ừm, bởi vì tính tình hắn rất thô bạo, cho nên ta đã tham khảo ý kiến của AI, dùng phương pháp này khiến hắn yên lặng một chút." Trông nét mặt của Nguyệt Mộ trở nên ngày càng rất kỳ quái, Tinh Hoa khó hiểu hỏi: "Có vấn đề gì sao?"
"Tôi lại không biết ngài có hứng thú như vậy." Nguyệt Mộ lắc đầu, bật cười. Tinh Hoa nghe ra hàm ý khinh miệt trong đó. "Ngài Tinh Hoa, bất kể vật nuôi như thế nào, nếu xấu thì chúng ta trực tiếp xử tử. Org chúng ta sẽ không làm chuyện này với con người, huống chi ngài lại còn là một org thuần chủng cao quý."
"Ta không biết là có quy định thế này."
"Đây không phải quy định, mà là thường thức...... Ngài Tinh Hoa, rốt cuộc là ngài đến từ nơi nào? Tại sao đến một chút thường thức như vậy cũng không biết?"
Tinh Hoa tắt ngấm nụ cười. Hắn lắc đầu đáp: "Ta nghĩ ta không cần thiết phải nói quá nhiều về chuyện riêng tư của bản thân. Còn ta và chó săn của ta như thế nào...... ta muốn thương hắn ra sao, ta nghĩ người khác không có quyền can thiệp." Tinh Hoa kéo Tiểu Thái Đao vào lòng ôm một cái, nhưng rất nhanh bị cậu tránh ra.
Đối mặt với thái độ cứng rắn của Tinh Hoa, Nguyệt Mộ chỉ là cười mà không nói gì thêm. Thế nhưng Tinh Hoa thấy được trong mắt hắn là sự hoài nghi.
Nguyệt Mộ không phải là loại org giống như trong tưởng tượng của Tinh Hoa. Hắn cũng giống như những org khác. Chuyện này khiến cho Tinh Hoa có chút thất vọng.
Nhưng cũng không phải lần này đến đây không thu được lợi gì, ít nhất hắn biết được màu tóc của bản thân thu hút sự chú ý xung quanh đến thế nào, hơn nữa càng không thế trước mặt các org khác nói ra chuyện hắn và Tiểu Thái Đao đã từng giao phối với nhau.
Haizz - Hắn vẫn là quá ngây thơ rồi, quả nhiên nên quan sát tìm hiểu rõ ràng rồi mới đi ra ngoài. Hôm nay hắn còn trêu chọc sự thiếu hiểu biết về giao phối của Tiểu Thái Đao, không biết bản thân chính là năm mươi bước cười một trăm bước, những điều hắn không biết cũng quá nhiều đi.
Tinh Hoa có chút ảo não, hắn nhìn chằm chằm cảnh xa hoa truỵ lạc bên ngoài cửa sổ sát đất, lại nghĩ đến sự việc kia. Tiểu Thái Đao nửa người trên ướt sũng, nửa người dưới chỉ quấn một chiếc khăn tắm từ trong nhà tắm đi ra.
Bởi vì không muốn Tiểu Thái Đao phải cùng với chó cảnh ở đây trần như nhộng dùng chung một phòng tắm, Tinh Hoa để cho Tiểu Thái Đao dùng phòng tắm riêng của hắn.
Mới chỉ có vài phút đã thấy cậu chạy ra, đứa nhỏ này không thể yên ổn tắm rửa cho sạch sẽ sao? Tinh Hoa nghĩ, tầm mắt cũng bận rộn đuổi theo Tiểu Thái Đao đang chạy tới chạy lui.
Tiểu Thái Đao là đang muốn tìm thứ gì đó trên bàn.
"Đợi đã, ngươi muốn phá nát cả cái phòng này luôn sao, đang tìm gì vậy?" Tinh Hoa nhịn không được bật cười.
"Ta đói bụng." Bữa tối ăn chẳng được mấy còn chẳng có vị gì, đối với Tiểu Thái Đao trước giờ đâu có được quan tâm ngon hay không ngon, bị Tinh Hoa cho ăn một bữa đầy đồ ăn ngon lành, đầu lưỡi liền bị chiều hư.
"A! Có!"
Tiểu Thái Đao cuối cùng tìm thấy đồ ăn trên ngăn tủ, nhưng cũng vẫn là điểm tâm giống bữa tối nay, bên cạnh còn có một cái bình kỳ quái nữa.
"Đây là cái gì?" Tiểu Thái Đao lắc lắc.
"Hắn thế mà lại tặng ta thứ hiếm có khó tìm đó, đây chính là rượu." Tinh Hoa cầm lấy cái bình, mở ra ngửi thử hương rượu trong đó rồi đưa lại cho Tiểu Thái Đao.
Tiểu Thái Đao cũng ngửi thử, hương vị này đúng là chưa bao giờ thấy qua.
"Mau, uống thử đi." Tinh Hoa nói.
Tiểu Thái Đao hơi nhăn mày, nghi hoặc nhìn Tinh Hoa, nhún vai mặc kệ uống một ngụm. Chỉ cần có đồ ăn đồ uống ngon, cậu sẽ không vì giận dỗi với Tinh Hoa mà làm khổ dạ dày mình.
Rượu vào đến cổ họng, cả khuôn mặt cậu đều nhăn lại, rồi mới há miệng "phì" một tiếng nhổ hết thứ còn lại trong miệng ra.
"Sao vậy?"
"Vừa cay vừa đắng! Ngươi cho ta uống thuốc độc à?" Bởi vì cổ họng như đang bị thiêu đốt, Tiểu Thái Đao đã nhận định đồ uống có vấn đề, đặt xuống một bên rút đao muốn chém vỡ bình rượu.
"Từ từ đã nào!" Tinh Hoa nhanh tay ngăn đối phương lại. "Vị của rượu chính là như vậy, vào trong họng sẽ kích thích, có phải thân thể ngươi hiện giờ hơi nóng không?"
"Thế là thế nào? Nói chung thứ này không thể uống!"
"Sao lại không thể uống? Đây chính là do con người làm ra. Rượu ở thế giới loài người là một thứ rất được yêu thích, từ những ngày xa xưa khi con người chưa bị org nô dịch, thứ này đều được lưu truyền rộng rãi, thậm chí sau khi bị org tẩy não và xoá bỏ lịch sử loài người, rượu vẫn được bảo tồn rất tốt, đương nhiên có thể uống, hơn nữa được uống thứ này còn là do ngươi vô cùng may mắn đó!"
Tuy Tinh Hoa đã giải thích, Tiểu Thái Đao vẫn nhìn bình rượu với ánh mắt đề phòng.
Tinh Hoa nhún nhún vai, tự mình nhấp một ngụm nhỏ.
Ngọt ngọt đắng đắng, vô cùng kích thích, thật sự không nghĩ rằng uống lại ngon như thế. Tinh Hoa ngậm rượu trong miệng, mày hơi nhíu lại hưởng thụ, Tiểu Thái Đao lại ở một bên nghĩ: Thấy chưa, ta đã nói rồi mà!
Tinh Hoa cũng không giận, hắn cười cười, lại ngậm một ngụm rượu, dưới ánh mắt kinh ngạc của Tiểu Thái Đao đến gần đỡ lấy gáy cậu, muốn bón chỗ rượu trong miệng qua.
Tiểu Thái Đao theo phản xạ muốn đấm một nhát vào bụng Tinh Hoa, nhưng nghĩ tới sau đó sẽ chịu nỗi đau tương tự trên bụng mình, lại chỉ điểm nhẹ một cái rồi nắm tóc Tinh Hoa đẩy hắn ra, lực đạo lại giống như đang chơi đùa với hắn.
Tinh Hoa thật vất vả thoát khỏi tay của Tiểu Thái Đao, rượu thế nhưng đã bị cậu uống hết xuống bụng, nghĩ thế hắn liếm liếm đôi môi đỏ của mình, rồi cười vô cùng khoái chí.
"Uống như vậy có phải là sẽ ngon hơn không?"
"Tinh Hoa ──"
Tiểu Thái Đao mặt đỏ như gan heo, không biết là do tức giận hay là do rượu mà ra.
"Có muốn uống thêm chút nữa như vậy không?" Tinh Hoa lắc lắc bình rượu.
Tiểu Thái Đao thật sự muốn đánh tên org trước mặt này. Kết quả đã không thể đánh được tên org xinh đẹp kia, lại bị chuốc cho không biết bao nhiêu rượu.
Thân thể nhẹ bẫng nhưng thật sự rất nóng, Tiểu Thái Đao nằm trên chiếc giường mềm mại dùng tay che mắt.
Tinh Hoa ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng vỗ về thân hình Tiểu Thái Đao, trên người cậu đầy những vết sẹo nhợt nhạt do đánh nhau với bọn trùng, nhưng vẫn không giảm đi sự xinh đẹp của thân thể này.
Tinh Hoa dùng ngón tay tinh tế lướt theo đường vân da của Tiểu Thái Đao, cúi người hôn nhẹ đầu đối phương.
Nam nhân trước mắt này, chính là chó săn tốt nhất do hắn lựa chọn, cũng là con người thứ hai hắn tiếp xúc... Tinh Hoa phát hiện sự yêu thích của bản thân đối với Tiểu Thái Đao đã vượt qua dự đoán lúc trước rất nhiều.
Giống như hiện tại, rõ ràng hắn có thể ném cậu ở đó bỏ đi, ngắm nhìn chó cảnh xinh đẹp trong thành phố này, nhưng hắn lại chỉ muốn ở trong phòng làm phiền cậu chó săn này.
Tinh Hoa chọc chọc Tiểu Thái Đao, lại chọc chọc.
"Ôiii! Đừng làm phiền ta!" Tiểu Thái Đao miễn cưỡng hơi ngồi dậy. Tinh Hoa lại vẫn không ngừng.
"Mẹ nó!" Tiểu Thái Đao đánh Tinh Hoa, đưa tay ra sau gãi gãi cái gáy, đột nhiên như nhớ ra điều gì, hỏi: "Đúng rồi, Mẹ mà ngươi hôm nay nói đến là như thế nào vậy?"
"Có hứng thú sao?"
"Hơi tò mò thôi, không biết liền nghẹn đến khó chịu." Dựa vào cái gì Tinh Hoa có thể biết được nhiều điều về nhân loại như vậy, cậu lại chẳng biết gì về org chứ.
"Không phải đã nói qua với ngươi rồi sao, Mẹ chính là hành tinh dưới chân ngươi này." Tinh Hoa chỉ chỉ phía dưới.
"Ngươi là do thứ này sinh ra sao? Không phải org sinh sao?" Tiểu Thái Đao không hiểu.
"Không phải thứ này, là Mẹ." Tinh Hoa sửa.
"Thứ này đến nói cũng không nói được, sao có thể sinh ra ngươi? Này này! Ngươi có thể nói chuyện sao?" Tiểu Thái Đao nhìn xuống đất nói.
"Thân thể Mẹ tại phía bắc, cũng sẽ không nói chuyện với loài người."
Tinh Hoa kéo Tiểu Thái Đao trở lại, quyết định giải thích rõ ràng cho cậu hiểu. Hắn cầm tóc của mình đưa đến tay Tiểu Thái Đao: "Màu tóc của ta ngươi có thích không?"
Tiểu Thái Đao cúi đầu, nhìn mái tóc phát ra ánh lam trong tay:"Ta không thích!"
"Màu tóc của ta trong tất cả org đều thật sự rất hiếm, loại màu tóc này đại biểu rằng chúng ta chính là do Mẹ trực tiếp sinh ra, là org thuần chủng."
"Còn phân thuần chủng hay không thuần chủng? Ở trong mắt ta các ngươi đều là một dạng! Nếu đem các ngươi xếp hàng cạnh nhau ta sẽ không nhận ra ai với ai nữa."
"Không nhận ra thì thật là quá đáng."
Tinh Hoa gõ lên đầu Tiểu Thái Đao, lao đến đánh nhau với cậu, bọn họ không ai nhường ai. Hắn vừa đùa vừa cười, còn cậu thì lại đem hết toàn lực ra ứng chiến.
"Thuần chủng là do Mẹ, cũng chính là hành tinh này trực tiếp sinh ra, không thuần chủng, lại là do org giao phối với nhau mà sinh."
"Giống Thanh Hồi đến từ thành phố miền Trung, đời trước tuy rằng cũng là org nhưng chỉ cách một đời, coi như là thuần chủng. Ở thành phố phía Nam, giống Nguyệt Mộ, sau rất nhiều đời org sinh ra, huyết thống của Mẹ đã rất nhạt nhoà, rất không thuần chủng. Như vậy ngươi đã hiểu chưa?"
"Ngươi căn bản không cần giải thích nhiều như vậy, ta không có hứng thú đến mức đó." Tiểu Thái Đao hừ một tiếng.
"Nếu chỉ hơi hứng thú, hiểu được ít nhiều như vậy cũng tốt rồi chẳng phải sao?" Tinh Hoa cười, ôm Tiểu Thái Đao trên giường. Hắn đè trán cùng miệng xuống, cùng cậu mắt đối mắt. "Có lẽ như vậy sẽ có người hiểu được tâm tình của ta...."
Tinh Hoa cười đôi mắt cong cong, con ngươi màu xanh biếc mang theo chút ánh sáng.
Tiểu Thái Đao nheo mắt lại, sau đó trước khi đối phương kịp phản ứng liền kẹp lấy eo hắn, lật người muốn đẩy ngã hắn xuống giường.
"Tiểu Thái Đao –" Âm thanh của Tinh Hoa mang theo sự cảnh cáo, mà đáp lại chỉ có tiếng hừ lạnh của cậu chó săn kia.
Xem ra chó săn nhỏ của hắn lại thiếu Calcium rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất