Phiền Não Của Vị Dẫn Đường Vạn Nhân Mê
Chương 29: Trái tim không đập liên hồi sao?
Edit + Beta: Ruby
- ------------------
"Mọi người đều biết, năng lực giả tìm kiếm bạn lữ là việc có thể gặp mà không thể cầu, không ít năng lực giả cả đời không thể tìm được người độ tương dung cao để kết thành bạn lữ..." Người diễn thuyết trên sân khấu đang nói thao thao bất tuyệt.
Chủ đề hội giao lưu hôm này là "Năng lực giả cùng độ tương dung ", Loại người hệ thống cảm ứng không bình thường như Tony, đối với đề tài này không hứng thú chút nào.
Y không giống với Tề Lý Cách, Tề Lý Cách từ nhỏ đọc " Dẫn đường 100% của bá đạo lính gác " mà lớn lên, bồi dưỡng ra trái tim thiếu nam mơ mộng. Nhưng y không chỉ không có trái tim thiếu nam, lại chưa bao giờ lĩnh hội qua độ tương dung, chủ đề như thế còn không bằng thảo luận về tử cung cơ học để hấp dẫn y.
Tony nằm trên chỗ tựa lưng ghế dựa, nhàm chán nhìn ngón tay, vuốt vuốt lông Mèo Nhỏ, Wells ở phía sau si ngốc nhìn y.
Sau mấy ngày bị Wells kéo lấy chạy như điên, Tony đã không biết nên làm thế nào để đối mặt với người này.
Y biết mình nên cách xa người này, nhưng y phát hiện mình bao giờ cũng trong lúc bất tri bất giác liền ở chung một chỗ với người nọ, có khi phục hồi tinh thần lại, phát hiện hai người đang nói chuyện.
Wells nói, đây là trạng huống của người tương dung 100% mới có, chỉ có người hoàn toàn tương dung mới có thể tự nhiên ở chung như thế, đây là cảm giác rất hạnh phúc.
Tony nghĩ thầm, y ngoại trừ cảm giác mình tựa hồ thường hay linh hồn xuất khiếu ra, có chút sợ hãi ra, hoàn toàn không cảm giác được hạnh phúc.
"Tony, lát nữa ăn cái gì?"
" Qua loa là được rồi."
"Ngày hôm qua lúc chúng ta về khách sạn, trên đường có quán nhỏ, thoạt nhìn thật sạch sẽ, hôm nay đi chỗ đó?"
" Được."
Tony sửng sốt, y lại một cách tự nhiên mà nói chuyện cùng Wells!
" Phát minh nghiên cứu mới nhất của team, có thể chuyển gen của năng lực giả vào trong kho dữ liệu, tiếp tục tiến hành ghép đôi, để khi năng lực giả sinh ra liền có thể tìm được người độ tương dung cao với họ... Đương nhiên, có muốn mở gen mình tiến hành ghép đôi hay không, quyết định bởi sự quyết định của năng lực giả."
Tony nhìn trên sân khấu, suy nghĩ mình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sẽ không đâu, đầu óc hư nghiêm trọng hơn hả?
"Hạng nghiên cứu này chúng tôi đã làm thí nghiệm rất nhiều lần, tỷ lệ chính xác 99%. Hội giao lưu lần này, chúng tôi chọn ra một cặp năng lực giả để tiến hành kiểm tra, các vị đang ngồi có thể dựa vào cái này để xem thử thành quả." Người diễn thuyết nhìn người ở dưới sân khấu, hỏi: "Xin hỏi ở đây có năng lực giả là bạn lữ không?"
Người tham dự hội nghị nhìn chăm chú, đa số người là người bình thường, mà số ít năng lực giả thậm chí ngay cả quen biết cũng không có, huống chi là bạn lữ.
Người diễn thuyết nọ là dẫn đường, có thể nhìn thấy tinh thần thú của năng lực giả, người này nhìn chung quanh hội trường một vòng, nhìn mỗi năng lực giả một chút, cuối cùng đưa mắt dừng ở trên người hai người Wells cùng Tony đang ngồi ở phía sau cùng.
Wells hoàn toàn không đặt lực chú ý ở phía trước đang dựa vào bên tai Tony nói chuyện, Tony ôm mèo lẳng lặng mà nghe, thỉnh thoảng đơn giản trả lại vài câu.
Tony không biết động tác của hai người bọn họ ở trong mắt người khác thoạt nhìn ám muội bao nhiêu, thêm nữa tinh thần thú của hai người lại thường chơi với nhau, hội giao lưu tiến hành được mấy ngày, đã có không ít người ngầm thừa nhận bọn họ là quan hệ bạn lữ.
Người diễn thuyết xác nhận tên hai người một chút, nói: "Có thể mời tiến sĩ White cùng Wayne tiên sinh lên hiệp trợ làm mẫu không?"
Tony còn không có phản ứng lại, nhưng Wells ngũ cảm bén nhạy không chỉ có chú ý tới, mà xâu chuỗi những chuyện vừa xảy ra trong ba giây, cũng lôi kéo Tony đứng lên.
"Tình nguyện quá chừng." Wells cười đến vô cùng xán lạn.
Hai người vừa đứng lên, ánh mắt của mọi người liền rơi vào trên người bọn họ, Tony bị vướng bởi ánh mắt của mọi người, cũng không tiện kéo tay về, chỉ có thể thấp giọng hỏi: "Làm sao vậy?"
"Ngoan, chơi vui lắm."
Mọi người chỉ thấy vẻ mặt Wells anh tuấn cao lớn cưng chiều mà nhìn Tony dung mạo thanh tú, tay hai người nắm quá chặt, bên cạnh một con chó sói lớn đội mèo nhỏ tung tăng đi theo phía sau bọn họ.
Đây chính là mẫu mực của bạn lữ... Mọi người đóng dấu cho bọn họ.
" Chỗ thuận tiện nhất của nghiên cứu này ở chỗ trình tự cũng không cần quá rườm rà, chỉ cần một chút tóc liền có thể tiến hành ghép đôi." Người diễn thuyết đưa cây kéo cho Wells, nói: " Làm phiền rồi."
Tony lúc này mới hoàn chỉnh ý thức được tất cả mọi người tại đây đều lầm tưởng hai người bọn họ là bạn lữ, muốn mượn kiểm tra độ tương dung của hai người để thực nghiên cứu này tại chỗ.
Y trừng mắt nhìn Wells vẻ mặt tươi cười, đè thấp giọng nói: "Tiên sinh, xin ngài giải thích cùng bọn họ, tôi không hy vọng người khác hiểu lầm quan hệ của chúng ta, tôi và ngài chỉ là người xa lạ."
"Xuỵt..." Wells cười cắt xuống vài sợi tóc màu đỏ của Tony, liền cắt xuống tóc vàng của mình, nói: " Tình cảm chúng ta tốt như vậy, bọn họ làm sao hiểu lầm? Nếu như hiểu lầm, hiện tại không phải là thời cơ tốt để chứng thực sao?"
Wells áp vào quá gần, Tony lui một bước, nhìn hắn đem sợi tóc hai người giao cho nhân viên công tác.
Tony nghĩ thầm, chính mình chưa bao giờ cảm thụ qua độ tương dung, hay là thật sự chỉ có dựa vào phương pháp này mới có thể biết được độ tương dung của mình cùng người khác.
Độ tương dung của y và Wells rốt cuộc bao nhiêu? Là 100% giống như Wells nói sao? Nếu như phải, y có phải thực sự phải cùng người này ở bên nhau hay không...
Máy móc phát ra tiếng vang tít tít tít, trên màn hình trên cùng con số không ngừng nhúc nhích.
Tony có chút bất an mà nhìn, Wells bên cạnh thần sắc tự nhiên lặng lẽ nắm tay của y.
Con số một hồi nhảy lên, rốt cục dừng lại, hội trường một trận lặng im.
Trên màn ảnh viết số "0" chà bá.
Độ tương dung hai người bọn họ là 0.
Trong khoảnh khắc trái tim Tony vừa rơi xuống, cảm xúc không biết là vui vẻ hay khổ sở ập đến, chỉ có thể cố gắng duy trì biểu tình bình tĩnh nhìn vào màn ảnh.
Lúc này người diễn thuyết nói chuyện, hắn nói: " Xin vui lòng đợi, chương trình đang bắt đầu hoạt động."
Tony: Ồ?
Quay đầu nhìn, Wells ở bên cạnh cười mà ngốc vù vù, một chút dáng dấp sốt sắng cũng không có. Hắn nắm tay Tony hơi hơi chút dùng sức, nhẹ giọng nói: "Tin tưởng anh, anh nhất định là của em."
Máy móc lại bắt đầu tít tít tít mà hoạt động, con số dọc một mạch tăng lên.
Tony còn nhìn mặt Wells.
Nụ cười của Wells kỳ thực có chút ngốc, nhưng thần sắc hắn nhìn vào Tony lại giống như là đang trải qua chuyện hạnh phúc nhất trên thế giới, người trước mắt là bảo vật trân quý nhất của hắn.
Bị một người như vậy nhìn, Tony kỳ thực có một chút động tâm.
"Tít!"
Con số trên màn ảnh dừng lại.
Người phía dưới một trận vỗ tay khen hay, Tony vừa quay đầu lại, chỉ thấy con số bên trên viết "100".
Hai người bọn họ thật là năng lực giả độ tương dung 100%.
Ý niệm đầu tiên hiện lên trong đáy lòng Tony chính là: Máy này là hư rồi ha!
Nhưng mặc dù như thế, y vẫn là cảm giác được một sự vui sướng kỳ lạ.
Wells thừa dịp hiện tại, cúi đầu hôn y một cái như chuồn chuồn lướt nước.
Thành công ăn đậu phụ, chó lớn vui vẻ vẫy đuôi, cười đến mức càng ngu hơn.
Buổi tối, Tony nghiêm khắc cự tuyệt lời mời lôi kéo y chạy khắp nơi của Wells, thừa dịp Wells một mình ra ngoài trực tiếp chấp hành nhiệm vụ, gọi cú điện thoại cho Tề Lý Cách.
"Tề Lý Cách tiên sinh."
"Tony tiên sinh! Đã lâu không gặp được cậu, đợi xíu!"
3 giây sau, Tony nhận lời mời gọi video của Tề Lý Cách, thông tấn khí ở giữa không trung phóng ra hình dáng của Tề Lý Cách.
Tề Lý Cách bên kia đang giờ làm việc chính thức, có thể thấy cậu đang ở trong phòng làm việc. Mấy ngày không gặp, Tề Lý Cách một đầu tóc rối bời như trước, nút áo sơ mi trắng cái cài không cài, lộ ra một chút xương quai xanh.
Tony chú ý tới, trong lồng ngực Tề Lý Cách hình như ôm một con... Diều hâu?
"Tề tiên sinh, tốc độ trưởng thành của Mập Mạp nhà ngài thực là kinh người."
"Đây á?" Tề Lý Cách giơ diều hâu thực thể hóa lên, diều hâu làm nũng liền chui vào trong lồng ngực của cậu, đồng thời dùng ánh mắt sắc bén phòng bị nhìn chằm chằm Tony."Mập Mạp dù lớn thế nào đi nữa cũng sẽ không lớn thành hình con chim. Đây là của Trần Tân, chính là chim của Trần tiên sinh bệnh thần kinh nọ."
"Hửm? Quan hệ các ngài cũng thật không tệ."
Tề Lý Cách đỏ mặt rồi, xấu hổ cười cười: "Chúng tôi bây giờ đã là giao tình ngủ chung một giường."
Tony nghĩ thầm tôi cũng ngủ chung một giường cùng Wells, cái này không coi là cái gì.
Tony nhìn một chút phòng làm việc sau lưng Tề Lý Cách, hỏi: "Tề Lý Cách tiên sinh, xin hỏi ngài có đúng hạn quét dọn văn phòng không? Tôi không hy vọng tôi sau khi trở về liền lập tức từ chức."
"Có có có! Đương nhiên là có!" Tề Lý Cách nghĩ thầm sao mà có chứ, trước khi cậu trở về để cho Trần Tân quét dọn quét dọn là được, Trần Tân tốt nhất!
"Wells đâu?" Tề Lý Cách đột nhiên nghĩ đến, "Làm sao không ở cùng cậu?"
Tony bị cậu nói trúng tâm sự, mặt nóng lên nói: " Hình như không ai quy định chúng tôi nhất định phải ở cùng nhau chứ? Tề tiên sinh, tôi và hắn chỉ là người xa lạ."
Tề Lý Cách mặt tiện, cười giống như ăn trộm: " Phải không? Tony tiên sinh, cậu lẽ nào đối với hắn không có một loại cảm giác khác biệt với những người khác sao? Trái tim không đập liên hồi sao?"
Tony tự hỏi về lời của cậu, mới nghĩ, đột nhiên một đôi tay từ sau che lại mắt của y, âm thanh Wells vang lên bên tai: "Anh nghĩ tới em tim đập liên hồi, em biết không?"
- ------------------
"Mọi người đều biết, năng lực giả tìm kiếm bạn lữ là việc có thể gặp mà không thể cầu, không ít năng lực giả cả đời không thể tìm được người độ tương dung cao để kết thành bạn lữ..." Người diễn thuyết trên sân khấu đang nói thao thao bất tuyệt.
Chủ đề hội giao lưu hôm này là "Năng lực giả cùng độ tương dung ", Loại người hệ thống cảm ứng không bình thường như Tony, đối với đề tài này không hứng thú chút nào.
Y không giống với Tề Lý Cách, Tề Lý Cách từ nhỏ đọc " Dẫn đường 100% của bá đạo lính gác " mà lớn lên, bồi dưỡng ra trái tim thiếu nam mơ mộng. Nhưng y không chỉ không có trái tim thiếu nam, lại chưa bao giờ lĩnh hội qua độ tương dung, chủ đề như thế còn không bằng thảo luận về tử cung cơ học để hấp dẫn y.
Tony nằm trên chỗ tựa lưng ghế dựa, nhàm chán nhìn ngón tay, vuốt vuốt lông Mèo Nhỏ, Wells ở phía sau si ngốc nhìn y.
Sau mấy ngày bị Wells kéo lấy chạy như điên, Tony đã không biết nên làm thế nào để đối mặt với người này.
Y biết mình nên cách xa người này, nhưng y phát hiện mình bao giờ cũng trong lúc bất tri bất giác liền ở chung một chỗ với người nọ, có khi phục hồi tinh thần lại, phát hiện hai người đang nói chuyện.
Wells nói, đây là trạng huống của người tương dung 100% mới có, chỉ có người hoàn toàn tương dung mới có thể tự nhiên ở chung như thế, đây là cảm giác rất hạnh phúc.
Tony nghĩ thầm, y ngoại trừ cảm giác mình tựa hồ thường hay linh hồn xuất khiếu ra, có chút sợ hãi ra, hoàn toàn không cảm giác được hạnh phúc.
"Tony, lát nữa ăn cái gì?"
" Qua loa là được rồi."
"Ngày hôm qua lúc chúng ta về khách sạn, trên đường có quán nhỏ, thoạt nhìn thật sạch sẽ, hôm nay đi chỗ đó?"
" Được."
Tony sửng sốt, y lại một cách tự nhiên mà nói chuyện cùng Wells!
" Phát minh nghiên cứu mới nhất của team, có thể chuyển gen của năng lực giả vào trong kho dữ liệu, tiếp tục tiến hành ghép đôi, để khi năng lực giả sinh ra liền có thể tìm được người độ tương dung cao với họ... Đương nhiên, có muốn mở gen mình tiến hành ghép đôi hay không, quyết định bởi sự quyết định của năng lực giả."
Tony nhìn trên sân khấu, suy nghĩ mình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sẽ không đâu, đầu óc hư nghiêm trọng hơn hả?
"Hạng nghiên cứu này chúng tôi đã làm thí nghiệm rất nhiều lần, tỷ lệ chính xác 99%. Hội giao lưu lần này, chúng tôi chọn ra một cặp năng lực giả để tiến hành kiểm tra, các vị đang ngồi có thể dựa vào cái này để xem thử thành quả." Người diễn thuyết nhìn người ở dưới sân khấu, hỏi: "Xin hỏi ở đây có năng lực giả là bạn lữ không?"
Người tham dự hội nghị nhìn chăm chú, đa số người là người bình thường, mà số ít năng lực giả thậm chí ngay cả quen biết cũng không có, huống chi là bạn lữ.
Người diễn thuyết nọ là dẫn đường, có thể nhìn thấy tinh thần thú của năng lực giả, người này nhìn chung quanh hội trường một vòng, nhìn mỗi năng lực giả một chút, cuối cùng đưa mắt dừng ở trên người hai người Wells cùng Tony đang ngồi ở phía sau cùng.
Wells hoàn toàn không đặt lực chú ý ở phía trước đang dựa vào bên tai Tony nói chuyện, Tony ôm mèo lẳng lặng mà nghe, thỉnh thoảng đơn giản trả lại vài câu.
Tony không biết động tác của hai người bọn họ ở trong mắt người khác thoạt nhìn ám muội bao nhiêu, thêm nữa tinh thần thú của hai người lại thường chơi với nhau, hội giao lưu tiến hành được mấy ngày, đã có không ít người ngầm thừa nhận bọn họ là quan hệ bạn lữ.
Người diễn thuyết xác nhận tên hai người một chút, nói: "Có thể mời tiến sĩ White cùng Wayne tiên sinh lên hiệp trợ làm mẫu không?"
Tony còn không có phản ứng lại, nhưng Wells ngũ cảm bén nhạy không chỉ có chú ý tới, mà xâu chuỗi những chuyện vừa xảy ra trong ba giây, cũng lôi kéo Tony đứng lên.
"Tình nguyện quá chừng." Wells cười đến vô cùng xán lạn.
Hai người vừa đứng lên, ánh mắt của mọi người liền rơi vào trên người bọn họ, Tony bị vướng bởi ánh mắt của mọi người, cũng không tiện kéo tay về, chỉ có thể thấp giọng hỏi: "Làm sao vậy?"
"Ngoan, chơi vui lắm."
Mọi người chỉ thấy vẻ mặt Wells anh tuấn cao lớn cưng chiều mà nhìn Tony dung mạo thanh tú, tay hai người nắm quá chặt, bên cạnh một con chó sói lớn đội mèo nhỏ tung tăng đi theo phía sau bọn họ.
Đây chính là mẫu mực của bạn lữ... Mọi người đóng dấu cho bọn họ.
" Chỗ thuận tiện nhất của nghiên cứu này ở chỗ trình tự cũng không cần quá rườm rà, chỉ cần một chút tóc liền có thể tiến hành ghép đôi." Người diễn thuyết đưa cây kéo cho Wells, nói: " Làm phiền rồi."
Tony lúc này mới hoàn chỉnh ý thức được tất cả mọi người tại đây đều lầm tưởng hai người bọn họ là bạn lữ, muốn mượn kiểm tra độ tương dung của hai người để thực nghiên cứu này tại chỗ.
Y trừng mắt nhìn Wells vẻ mặt tươi cười, đè thấp giọng nói: "Tiên sinh, xin ngài giải thích cùng bọn họ, tôi không hy vọng người khác hiểu lầm quan hệ của chúng ta, tôi và ngài chỉ là người xa lạ."
"Xuỵt..." Wells cười cắt xuống vài sợi tóc màu đỏ của Tony, liền cắt xuống tóc vàng của mình, nói: " Tình cảm chúng ta tốt như vậy, bọn họ làm sao hiểu lầm? Nếu như hiểu lầm, hiện tại không phải là thời cơ tốt để chứng thực sao?"
Wells áp vào quá gần, Tony lui một bước, nhìn hắn đem sợi tóc hai người giao cho nhân viên công tác.
Tony nghĩ thầm, chính mình chưa bao giờ cảm thụ qua độ tương dung, hay là thật sự chỉ có dựa vào phương pháp này mới có thể biết được độ tương dung của mình cùng người khác.
Độ tương dung của y và Wells rốt cuộc bao nhiêu? Là 100% giống như Wells nói sao? Nếu như phải, y có phải thực sự phải cùng người này ở bên nhau hay không...
Máy móc phát ra tiếng vang tít tít tít, trên màn hình trên cùng con số không ngừng nhúc nhích.
Tony có chút bất an mà nhìn, Wells bên cạnh thần sắc tự nhiên lặng lẽ nắm tay của y.
Con số một hồi nhảy lên, rốt cục dừng lại, hội trường một trận lặng im.
Trên màn ảnh viết số "0" chà bá.
Độ tương dung hai người bọn họ là 0.
Trong khoảnh khắc trái tim Tony vừa rơi xuống, cảm xúc không biết là vui vẻ hay khổ sở ập đến, chỉ có thể cố gắng duy trì biểu tình bình tĩnh nhìn vào màn ảnh.
Lúc này người diễn thuyết nói chuyện, hắn nói: " Xin vui lòng đợi, chương trình đang bắt đầu hoạt động."
Tony: Ồ?
Quay đầu nhìn, Wells ở bên cạnh cười mà ngốc vù vù, một chút dáng dấp sốt sắng cũng không có. Hắn nắm tay Tony hơi hơi chút dùng sức, nhẹ giọng nói: "Tin tưởng anh, anh nhất định là của em."
Máy móc lại bắt đầu tít tít tít mà hoạt động, con số dọc một mạch tăng lên.
Tony còn nhìn mặt Wells.
Nụ cười của Wells kỳ thực có chút ngốc, nhưng thần sắc hắn nhìn vào Tony lại giống như là đang trải qua chuyện hạnh phúc nhất trên thế giới, người trước mắt là bảo vật trân quý nhất của hắn.
Bị một người như vậy nhìn, Tony kỳ thực có một chút động tâm.
"Tít!"
Con số trên màn ảnh dừng lại.
Người phía dưới một trận vỗ tay khen hay, Tony vừa quay đầu lại, chỉ thấy con số bên trên viết "100".
Hai người bọn họ thật là năng lực giả độ tương dung 100%.
Ý niệm đầu tiên hiện lên trong đáy lòng Tony chính là: Máy này là hư rồi ha!
Nhưng mặc dù như thế, y vẫn là cảm giác được một sự vui sướng kỳ lạ.
Wells thừa dịp hiện tại, cúi đầu hôn y một cái như chuồn chuồn lướt nước.
Thành công ăn đậu phụ, chó lớn vui vẻ vẫy đuôi, cười đến mức càng ngu hơn.
Buổi tối, Tony nghiêm khắc cự tuyệt lời mời lôi kéo y chạy khắp nơi của Wells, thừa dịp Wells một mình ra ngoài trực tiếp chấp hành nhiệm vụ, gọi cú điện thoại cho Tề Lý Cách.
"Tề Lý Cách tiên sinh."
"Tony tiên sinh! Đã lâu không gặp được cậu, đợi xíu!"
3 giây sau, Tony nhận lời mời gọi video của Tề Lý Cách, thông tấn khí ở giữa không trung phóng ra hình dáng của Tề Lý Cách.
Tề Lý Cách bên kia đang giờ làm việc chính thức, có thể thấy cậu đang ở trong phòng làm việc. Mấy ngày không gặp, Tề Lý Cách một đầu tóc rối bời như trước, nút áo sơ mi trắng cái cài không cài, lộ ra một chút xương quai xanh.
Tony chú ý tới, trong lồng ngực Tề Lý Cách hình như ôm một con... Diều hâu?
"Tề tiên sinh, tốc độ trưởng thành của Mập Mạp nhà ngài thực là kinh người."
"Đây á?" Tề Lý Cách giơ diều hâu thực thể hóa lên, diều hâu làm nũng liền chui vào trong lồng ngực của cậu, đồng thời dùng ánh mắt sắc bén phòng bị nhìn chằm chằm Tony."Mập Mạp dù lớn thế nào đi nữa cũng sẽ không lớn thành hình con chim. Đây là của Trần Tân, chính là chim của Trần tiên sinh bệnh thần kinh nọ."
"Hửm? Quan hệ các ngài cũng thật không tệ."
Tề Lý Cách đỏ mặt rồi, xấu hổ cười cười: "Chúng tôi bây giờ đã là giao tình ngủ chung một giường."
Tony nghĩ thầm tôi cũng ngủ chung một giường cùng Wells, cái này không coi là cái gì.
Tony nhìn một chút phòng làm việc sau lưng Tề Lý Cách, hỏi: "Tề Lý Cách tiên sinh, xin hỏi ngài có đúng hạn quét dọn văn phòng không? Tôi không hy vọng tôi sau khi trở về liền lập tức từ chức."
"Có có có! Đương nhiên là có!" Tề Lý Cách nghĩ thầm sao mà có chứ, trước khi cậu trở về để cho Trần Tân quét dọn quét dọn là được, Trần Tân tốt nhất!
"Wells đâu?" Tề Lý Cách đột nhiên nghĩ đến, "Làm sao không ở cùng cậu?"
Tony bị cậu nói trúng tâm sự, mặt nóng lên nói: " Hình như không ai quy định chúng tôi nhất định phải ở cùng nhau chứ? Tề tiên sinh, tôi và hắn chỉ là người xa lạ."
Tề Lý Cách mặt tiện, cười giống như ăn trộm: " Phải không? Tony tiên sinh, cậu lẽ nào đối với hắn không có một loại cảm giác khác biệt với những người khác sao? Trái tim không đập liên hồi sao?"
Tony tự hỏi về lời của cậu, mới nghĩ, đột nhiên một đôi tay từ sau che lại mắt của y, âm thanh Wells vang lên bên tai: "Anh nghĩ tới em tim đập liên hồi, em biết không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất