Phiền Não Của Vị Dẫn Đường Vạn Nhân Mê

Chương 33: Không học canh cà chua hoa trứng nữa!

Trước Sau
Edit + Beta: Ruby

- ----------------

Danh tiếng của nhà ăn quân bộ không tốt, bởi vậy cho dù Trần Tân ăn đến mức khá quen, khá thích, Thượng tướng vẫn là dẫn theo ba người ra quân bộ, đi đến một nhà hàng cao cấp ước chừng 15 phút đi xe.

Dây chuyền phục vụ cho công cuộc mai mối của Thượng tướng, còn đảm nhiệm chở theo ba người đến nhà hàng.

Theo thông lệ mà nói bốn người ngồi ở xe trong huyền phù phải nói chút chuyện, mà Trần Tân một chút cũng không muốn nói chuyện, có thể yên lặng thì yên lặng, thậm chí đến một nửa lại gửi nhắn tin cho Anna, để cho cô nhanh chóng gọi điện thoại qua thảo luận công sự.

"Lão sư, xin lỗi không tiếp được." Trần Tân vẻ mặt xin lỗi mà kết nối thông tấn khí, bắt đầu giả vờ giả vịt.

Anna ở bên kia cảm thấy khổ não, sáng sớm hôm nay hai người bọn họ sẽ dùng hiệu suất cao nhất để hoàn thành tất cả hạng mục công việc nên hoàn thành, phần không hoàn thành thừa lại cũng phải chờ Trần Tân tự thân làm, tuyệt đối không phải nói một chút trong điện thoại thì có thể hoàn thành.

Nhưng lúc nãy cấp trên đột nhiên xuất hiện yêu cầu cô gọi điện thoại đến thảo luận công sự, cô cũng chỉ đành miễn cưỡng đào ra chút đề tài để nói.

"Thiếu tướng lần trước bảo tôi tìm mấy sách dạy nấu ăn, hiện tại đọc cho ngài nghe được không?"

"Được."

" Đầu tiên là món canh cà chua hoa trứng cơ bản nhất. Về chuẩn bị vật liệu, đầu tiên phải rửa sạch cà chua, cắt thành khối nhỏ..."

"Mỗi phần dài rộng cao mấy cm?"



"Khối nhỏ là được rồi."

"Không có con số chuẩn xác, vạn nhất xảy ra sai lầm ai sẽ phụ trách?" Trần Tân rất nghiêm túc.

Hai vị dẫn đường bên trong xe tuy rằng còn đang trò chuyện, mà đều âm thầm vểnh tai lên nghe đối thoại của Trần Tân.

Chỉ nghe Trần Tân giảm âm thanh xuống, hình như đang thảo luận về nhiệt độ linh kiện ma sát sau khi thao tác cơ giáp: "Nhiệt độ thì sao? Phản ứng sau đó cần đạt đến bao nhiêu độ?"

Tiếp theo hình như nói tới hiệu quả sau khi tiến hành công kích với quân địch, Trần Tân nói: "Cố gắng hết sức làm nát, nát càng nhỏ càng tốt, cái này tôi hiểu rõ..."

Anna giới thiệu xong món cà chua xào, cũng khuấy cà chua nát thành nước sốt, tiếp tục giới thiệu đập trứng gà vào trong canh, khuấy thành hình hoa.

" Hình hoa? Hoa gì? Hoa mẫu đơn? Hoa mai? Hay là mãn thiên tinh (*)?"

(*) mãn thiên tinh hay còn gọi là Baby"s-breath

Thần sắc Trần Tân hết sức nghiêm túc, mặc dù hai người dẫn đường phía sau nghe không hiểu anh đang nói cái gì, cũng cảm thấy tựa hồ là đề tài nghiêm túc gì đó.

"Thôi vậy." Trần Tân thấy xe đã đến trước nhà hàng, liền nói: "Chi tiết nhỏ tôi trở về tiếp tục nghiên cứu."

Từ trước đến giờ, Thượng tướng chính là một lão sư điềm đạm, ông nhìn thấy sau khi cúp điện thoại, Trần Tân tựa hồ có chút phiền não khẽ thở dài, vội hỏi: "Tiểu Tân, đừng cứ mãi chấp nhất trên công việc, cậu phải thả lỏng."



"Được rồi lão sư." Trần Tân miễn cưỡng cười cười, nghĩ thầm anh muốn nấu cho Tề Lý Cách chút gì đó ăn ngon, việc này làm sao có thể không chấp nhất!

Nghĩ đến Tề Lý Cách, Trần Tân liền ra hiệu lão sư dừng bước, để hai người dẫn đường đi vào trước.

"Lão sư..."

Thượng tướng còn không chờ Trần Tân nói chuyện liền cắt ngang anh, vung vung tay nói: "Thầy biết cậu muốn nói cái gì, coi như quen biết bằng hữu một chút, cho lão sư chút mặt mũi."

Lời từ chối của Trần Tân nén ở trong lòng, đành phải mặt đen lại, đi theo phía sau Thượng tướng đi vào trong.

Thượng tướng lúc đầu khi đặt chỗ hình như đã thông báo cùng nhà hàng, sắp xếp chỗ ngồi của bàn bọn họ không giống với bàn khác. Một bên bàn ăn có thể chứa hai người, Thượng tướng một người ngồi một mình một bên, hai dẫn đường kẹp Trần Tân ở giữa, ba người chen chúc ở một chỗ dùng chung một bên còn lại.

Trong lòng Trần Tân hết sức thống khổ, không có chuyện gì 1 so với 3 còn phải không hài hòa hơn chớ. Mà anh tuy rằng phần tinh thần sau kết hợp cùng Tề Lý Cách đã không quá cảm giác được độ tương dung giữa dẫn đường cùng với anh, nhưng hai người mà Thượng tướng tìm tới cơ hồ là nhân vật đẳng cấp tiểu mị oa! Coi như không có độ tương dung, tin tức tố, thân thể bọn họ trong lúc vô tình va chạm cũng không dừng lại.

Trần Tân mặt không hề cảm xúc, trong lòng đau khổ vạn phần, mà Thượng tướng vẫn như cũ vẻ mặt biểu tình "Thầy biết trong lòng cậu yêu thích" mà nhìn anh, khiến cho anh đành phải vứt tầm mắt qua một bên, làm bộ chính mình đang ngắm phong cảnh.

Nhưng không nhìn còn được, vừa nhìn anh liền nhìn thấy một hình ảnh còn khiến anh khó chịu hơn 1 so với 3 xuất hiện ở trước mắt ──

Cửa nhà hàng, Tề Lý Cách cùng một mỹ nữ tóc vàng mắt xanh cùng nhau đi vào.

Trần Tân ở bên ngoài quen nếp ẩn giấu hơi thở của mình, Tề Lý Cách đương nhiên không biết được anh ở đây. Chỉ thấy Tề Lý Cách và mỹ nữ vừa nói vừa cười, tiếp đó liền dắt tay mỹ nữ.

Trần Tân trong lòng nhất thời bắt đầu phát nổ, bực mình: Không học canh cà chua hoa trứng nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau