Chương 2: Thế giới thứ nhất: STREAMER BẬN BẮT QUỶ (2)
"Như các bạn nhìn thấy, nhà xưởng đây phía sau tôi đây, chính là thánh địa chết chóc cực kỳ có tiếng trong truyền thuyết —— là địa chỉ cũ của hãng sản xuất đồ chơi Hạ Phản."
Ngày thứ hai khi ánh bình minh xất hiện, Kiều Quảng Lan lần thứ hai bắt đầu cuộc đời làm livestream của hắn.
Phòng livestream của hắn, tên là "Phòng livestream vi phạm điều cấm", trước khi hắn tới đã có bốn người khác livestream nhưng đều bỏ mạng, nguyên nhân cái chết toàn bộ cũng có thể nói gọn lại là —— làm*.
*Mình nhớ có câu No zuo no die ý, không làm không chết, chết rồi đừng trách vì sao bạn làm.
Ở trong mắt Kiều Quảng Lan, mỗi một kỳ chương trình ở cái nơi rách nát này, không khiến người khác tò mò chút nào.
Nói thông tục một chút, đó là không cho làm gì làm gì, đem tất cả mọi thứ người khác nói không được, không tốt, không thích hợp, đều trải nghiệm một chút, để nhìn xem hiệu quả như thế nào.
Lần hành động đi tìm chết này vẫn là kế hoạch của nguyên chủ, Kiều Quảng Lan ngược lại không có gì lo sợ, cũng không làm cái gì khác, nghiêm túc làm theo 4 chữ "Tùy ngộ nhi an" trên ngọc giản.
Hắn quay một cảnh đặc tả chính diện cho nhà xưởng tàn tạ phía sau mình, khóe môi cong lên: "Mọi người hẳn là đều nghe nói qua câu chuyện liên quan đến nhà xưởng này rồi ha? Nghe đâu xưởng sản xuất đồ chơi Hạ Phản vốn là tòa nhà chế tạo đồ chơi cực lớn, lệ thuộc dưới trướng của tập đoàn Đông Hà, khoảng hơn mười năm trước, nơi này đột nhiên đã xảy ra một vụ hỏa hoạn, tất cả người ở đây không có một ai sống sót trốn ra được, cũng may lúc đó là vào buổi tối, nên người chết không nhiều."
Hắn vừa bắt đầu thì giọng cứng nhắc, càng nói càng tìm được một ít cảm giác, nói tới đây thì "Hừ" một tiếng: "Lúc đó, sau khi lực lượng cảnh sát tham gia điều tra, đem trận hỏa hoạn này xem như là chuyện ngoài ý muốn, mấy năm sau sóng yên biển lặng, tập đoàn đông hà tập vốn dĩ muốn lợi dụng nhà xưởng này xây dựng lại một lần nữa, thế nhưng chuyện khiến người bất ngờ đó là, bất cứ ai tiến vào lầu nát này đều chết hết. Trước khi bọn họ chết đều không có biểu hiện gì, tử trạng là thế nào, cũng không ai biết, bởi vì chưa từng có bất cứ người nào có thể sống đi ra nói cho chúng ta."
Thanh âm hắn càng ngày càng thấp, chữ "Chúng ta" cuối cùng kéo ra một quãng ngân xa xăm, dư âm lượn lờ tựa như văng vẳng đến, khiến cho người xem trước màn hình không hẹn mà cùng đồng thời chà xát da gà nổi đầy trên cánh tay.
【 Cho nên nói... Hôm nay sẽ đi vào đó thám hiểm sao? [ Sợ hãi ][ Sợ hãi ] 】
【 Thật ra mỗi ngày để cho Kiều mỹ nhân lại đây show gương mặt xinh đẹp như hoa một chút là đủ rồi đóa, không cần thiết đi vào nơi nguy hiểm vậy đâu... Tháng 9 hoa hồng nở, trái tim em chỉ có mình anh, tặng anh một khỏa ngư lôi*! 】
*Nguyên văn là: "玫瑰开在九月里, 我的心里只有你, 一颗深水鱼雷送给你"Mình không hiểu câu này lắm, ai biết có thể nhắc mình sửa, mình có tra Baidu thì đây là một trong những câu bày tỏ tình yêu kinh điển bên Trung Quốc ấy.
【 Đúng! Mị kiến nghị Kiều mỹ nhân có thể livestream tắm nha! 】
【 Ai nha, tôi nghe chuyện về này xưởng này rồi, hóa ra nó gần chỗ chúng tôi, thật sự rất tà môn... Kiều mỹ nhân, cậu tuyệt đối đừng có nghĩ quẩn nữa! 】
Kiều Quảng Lan kể chuyện ma một cách sống động chân thực dựa vào kịch bản trước đó hắn có sẵn, tranh thủ nhìn lướt qua bình luận, cong cong mắt, tay trái bên trong tay áo khe khẽ bấm quyết, trong lòng âm thầm quát một tiếng: "Nổi gió lên!"
Đột nhiên có một cơn gió nổi lên hất văng một nửa cái cánh cửa che nhà xưởng.
【!!! 】
Bên trong khu bình luận hoàn toàn yên tĩnh, có lẽ đều bị dọa cho sợ vãi tè rồi.
Kiều Quảng Lan bình tĩnh thu tay về, đùa giỡn hắn thì sẽ phải trả giá thật lớn.
Tấm cửa sắt lớn cũ nát không phải bị mở ra một tiếng "Ầm" mà là bị mở âm thanh kèm theo "Kẹt kẹt", chậm rãi chuyển động về phía sau, từ từ lộ ra cây cối bị đốt cháy sau cửa đã bị đốt cháy đổ nát, cùng với... từng đoạn từng đoạn xương cốt.
Tình thế lức trước hẳn cực kỳ nghiêm trọng, đến cả mức có người chết cũng không thu xếp dọn dẹp gì cả.
Lúc này, một cái bình luận đỏ chót bật lên, có một đoạn văn bản lớn chiếm gần như toàn bộ màn hình.
【 Theo tôi biết, đi tới nơi này có ba cái cấm kỵ, chỉ cần nghiêm túc tuân thủ 3 diều cấm kỵ này, thì tỷ lệ khả năng có thể đi ra ra rất cao
Không đụng vào xương người chết.
Không trò chuyện cùng linh hồn.
Không lấy bất cứ thứ gì ở đây đi
Bên trên là lời khuyên của những người có chuyên môn, Streamer hãy cẩn thận và tự cầu phúc cho bản thân đi. 】
【 Trời ạ, điều cấm nghe đáng sợ quá, nơi như thế này không phải là chỗ đi chơi, vào thật à? 】
Hai cái bình luận trôi xuống, liền cách một lúc lâu, mới có một cái bình luận yếu ớt nhảy ra.
【 Chờ một chút, Kiều mỹ nhân đang làm gì vậy? Muốn lấy ra pháp bảo lợi hại gì à ~ 】
Khu bình luận an tĩnh một hồi, tràn ngập chờ mong, Kiều Quảng Lan quay mặt về phía từng đôi mắt đang nỗ lực mở to, móc ra một hộp sữa Vượng Tử, không cần ống hút, trực tiếp xé mở ra rồi hút một ngụm.
【... 】
"Thật ngại quá, nói chuyện nhiều nên có chút khát."
Kiều Quảng Lan uống hết sữa, ném hộp một cái nhìn như vô tình, hộp giấy vẽ ra một đường vòng cung, bay vào một cái thùng rác cách đó không xa, văng ra vài giọt sữa trắng còn chưa uống hết, vừa khéo tích lại trên bề mặt của một đám khói đen đang tụ lại.
Khói đen phát ra một tiếng "xì" yếu ớt rồi nhanh chóng tản ra.
【 Tôi không biết tại sao, luôn cảm thấy Streamer ném cái hộp sữa kia xong, màn hình sáng lên một chút thì phải? Không khí ban nãy giống vừa nãy giống như có một lớp sương mù, giờ tan rồi. 】
【233333 Chẳng lẽ là bởi vì màu đỏ trừ tà? 】
【 Kỳ thực tôi cũng thấy vậy, chắc là... tác dụng tâm lý nhờ? 】
Bởi vì có rất nhiều sự kiện siêu nhiên mà khoa học không thể giải thích được tồn tại trên thế giới này, cho nên đối với việc tiếp thu quỷ quái đối với người bình thường thì trình độ cũng khá là cao. Mọi người nói tới nói lui, ngược lại cũng không dọa đến mức tiểu ra thật sự.
"Đương nhiên là tâm lý tác dụng rồi." Kiều Quảng Lan bấm tay gõ gõ rỉ sét và rêu xanh bám lấy cánh cổng nhà xưởng, sau đó nghênh ngang đi vào sân trước nhà xưởng, "Tôi lại cảm thấy nơi này cũng không tệ —— thực vật tươi tốt, không khí trong lành, còn có một chút gió lạnh tự nhiên thổi qua, nơi tốt để trốn cái nóng mùa hè, hẹn hò trong kỳ nghỉ, và khi bạn cảm thấy chán thì có thể chơi trò tìm kho báu."
Hắn vừa nói một bên giương điện thoại di động chuyển một vòng, không phát hiện cái gì thú vị, liền đi vào bên trong nhà xưởng bên trong, vì biểu hiện tôn trọng người chết, cẩn thận tránh đống xương trắng dưới chân."
"Bây giờ chúng ta đến phòng giám sát của nhà xưởng xem sao."
"Hì hì hì hì hì hì —— "
Kiều Quảng Lan đi qua sân sau, khi hắn mở cánh cửa thứ 2 của khu nhà xưởng, một tiếng cười sắc bén đột nhiên vang lên, cắt ngang lời nói của hắn."
Cùng lúc đó, cánh cửa đổ nát run rẩy mở ra, bên trong đen kịt một màu, chỉ có thể lúc ẩn lúc hiện nhìn thấy đường viền của mấy thứ mảnh vụn, căn bản không biết là vật gì đang phát ra âm thanh.
Trong bóng tối dường như có một bàn tay vô hình đảo loạn không khí, một đám sương mù màu đen lặng lẽ tuôn ra, kèm theo tiếng cười, truyền về phía Kiều Quảng Lan.
【 A!!!!! Đừng đứng ở cửa, Kiều mỹ nhân chạy mau! 】
【 Streamer quả nhiên là kẻ hung hãn, cứ thế mà xông vào lại chẳng có chút phòng bị già cả! 】
【 Cái này...Cho dù là cần thêm cho hiệu ứng chương trình, có phải là cũng nên tế bái vong hồn trước không? Tôi không phải người mê tín, nhưng mà, cái này, cái này không phải là trò đùa đâu! 】
【 Vì Streamer dùng tính mạng để livestream thắp cây nến [ Cây nến ][ Cây nến ], Anh là người dung cảm nhất em từng thấy. 】
【 Vừa đẩy cửa ra đã đi vào! Chắc cũng không đáng sợ lắm! 】
...
Kiều Quảng Lan khẽ mỉm cười, không để ý đến bình luận, trái lại hướng về phía cửa tối om om trong cửa chào hỏi một chút: "Này, người anh em, anh cũng đến đây khám phá sao?"
Theo hắn, một người cao gầy trẻ tuổi thực sự bước ra, ngũ quan coi như đoan chính, nụ cười mang trên mặt, chỉ có điều giữa lông mày luôn có cảm giác uể oải suy sụp, thậm chí còn làm nụ cười thêm phần âm u. Nhìn thấy thật u ám và khiến người ta chán ghét.
Kiều Quảng Lan liếc mắt một cái cũng có thể thấy, đây là một con quỷ, một cái quỷ "tới không có ý tốt".
Phong thủy đại sư nhìn yêu quái, giống như chó sói nhìn thấy hồ ly, trong lòng luôn tràn đầy yêu thương và thương hại với con mồi. Hắn sinh ra mấy phần cảm giác không hiểu ra sao đối với con quỷ trẻ "không có ý tốt" này, muốn đùa giỡn.
Đối phương chậm rãi quan sát hắn chốc lát, lúc này mới dùng thanh âm cũng chậm rãi trả lời: "Đúng vậy, tôi nghe nói nơi này thường có chuyện ma quái, rất thú vị, leo tường vào chơi một chút, cậu cũng vậy à?"
"A, tôi là streamer, đang livestream thám hiểm." Kiều Quảng Lan ngáp một cái, như cười như không trả lời gã, "Thế nhưng hiện tại tiến vào vừa nhìn, phát hiện nơi này thật sự là quá nhàm chán, cái quỷ gì quái gì kể cả một cái bóng cũng không có, cùng lắm là có vài trận gió lạnh, chán."
Người cao gầy: "..."
Cơ thịt trên mặt hắn vặn vẹo phút chốc, rất nhanh lại treo lên nụ cười lần nữa, nhẹ nhàng nói: "Nói như vậy, cậu rất muốn đến gặp quỷ à?"
Kiều Quảng Lan nói: "Đúng vậy đó. Hai ngày nữa tôi còn có buổi livestream chương trình ẩm thực, vừa vặn hơi thiếu nguyên liệu nấu ăn, nhớ tới năm đó chuyện Tống Định Bá bắt quỷ, tôi cảm thấy bắt một con quỷ đem về làm món não quỷ hấp hẳn là cũng được!"
Người cao gầy: "..."
Tức giận nha, cái thằng nhóc không biết trời cao đất rộng này!
Kiều Quảng Lan liền nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: "Nhưng mà không biết quỷ có óc hay không... Nhìn vào chỉ sổ IQ, đoán chắc là treo rồi."
Được rồi, nhà mi đừng có nói nữa!
Người cao gầy nhanh nói tiếp: "Vậy thật sự là quá tốt, tôi muốn nhìn cậu một chút xem cậu bắt quỷ như thế nào đây. Chúng ta cùng đi chứ? Tôi tên là Trịnh Khang."
"Vậy được thôi, tôi tên Kiều Quảng Lan." Kiều Quảng Lan dứt khoát đáp ứng.
Ngay lúc người cao gầy xoay người, ánh mắt vô tình hay cố ý xẹt qua ống kính, tuy rằng rất nhanh liền dời đi, lại làm cho hết thảy khán giả tại trong nháy mắt đó đều sinh ra một loại cảm giác bị thứ gì đó nhìn chằm chằm.
【 Mịa, cái người đột nhiên từ đâu lòi ra này thật khiếp quá! Tại sao nãy giờ tôi không thể nhìn thấy hắn, chỉ mỗi mình Streamer thấy nhỉ? 】
【 Lầu trên, làm sao bồ dám xác định cái mặt đột nhiên lòi ra kia là —— người? 】
【 Run lẩy bẩy. jpg 】
【 Cơ mà nói thật, cách hắn xuất hiện kinh dị quá, cho người cảm giác thiệt đáng sợ, Kiều mỹ nhân nhất định phải dẫn hắn đi chơi cùng à?! 】
Kiều Quảng Lan nhất định là muốn cùng gã chơi rồi, hai người một trước một sau, kết bạn đi vào phía trong phòng xưởng.
Hết chương 2.
Ngày thứ hai khi ánh bình minh xất hiện, Kiều Quảng Lan lần thứ hai bắt đầu cuộc đời làm livestream của hắn.
Phòng livestream của hắn, tên là "Phòng livestream vi phạm điều cấm", trước khi hắn tới đã có bốn người khác livestream nhưng đều bỏ mạng, nguyên nhân cái chết toàn bộ cũng có thể nói gọn lại là —— làm*.
*Mình nhớ có câu No zuo no die ý, không làm không chết, chết rồi đừng trách vì sao bạn làm.
Ở trong mắt Kiều Quảng Lan, mỗi một kỳ chương trình ở cái nơi rách nát này, không khiến người khác tò mò chút nào.
Nói thông tục một chút, đó là không cho làm gì làm gì, đem tất cả mọi thứ người khác nói không được, không tốt, không thích hợp, đều trải nghiệm một chút, để nhìn xem hiệu quả như thế nào.
Lần hành động đi tìm chết này vẫn là kế hoạch của nguyên chủ, Kiều Quảng Lan ngược lại không có gì lo sợ, cũng không làm cái gì khác, nghiêm túc làm theo 4 chữ "Tùy ngộ nhi an" trên ngọc giản.
Hắn quay một cảnh đặc tả chính diện cho nhà xưởng tàn tạ phía sau mình, khóe môi cong lên: "Mọi người hẳn là đều nghe nói qua câu chuyện liên quan đến nhà xưởng này rồi ha? Nghe đâu xưởng sản xuất đồ chơi Hạ Phản vốn là tòa nhà chế tạo đồ chơi cực lớn, lệ thuộc dưới trướng của tập đoàn Đông Hà, khoảng hơn mười năm trước, nơi này đột nhiên đã xảy ra một vụ hỏa hoạn, tất cả người ở đây không có một ai sống sót trốn ra được, cũng may lúc đó là vào buổi tối, nên người chết không nhiều."
Hắn vừa bắt đầu thì giọng cứng nhắc, càng nói càng tìm được một ít cảm giác, nói tới đây thì "Hừ" một tiếng: "Lúc đó, sau khi lực lượng cảnh sát tham gia điều tra, đem trận hỏa hoạn này xem như là chuyện ngoài ý muốn, mấy năm sau sóng yên biển lặng, tập đoàn đông hà tập vốn dĩ muốn lợi dụng nhà xưởng này xây dựng lại một lần nữa, thế nhưng chuyện khiến người bất ngờ đó là, bất cứ ai tiến vào lầu nát này đều chết hết. Trước khi bọn họ chết đều không có biểu hiện gì, tử trạng là thế nào, cũng không ai biết, bởi vì chưa từng có bất cứ người nào có thể sống đi ra nói cho chúng ta."
Thanh âm hắn càng ngày càng thấp, chữ "Chúng ta" cuối cùng kéo ra một quãng ngân xa xăm, dư âm lượn lờ tựa như văng vẳng đến, khiến cho người xem trước màn hình không hẹn mà cùng đồng thời chà xát da gà nổi đầy trên cánh tay.
【 Cho nên nói... Hôm nay sẽ đi vào đó thám hiểm sao? [ Sợ hãi ][ Sợ hãi ] 】
【 Thật ra mỗi ngày để cho Kiều mỹ nhân lại đây show gương mặt xinh đẹp như hoa một chút là đủ rồi đóa, không cần thiết đi vào nơi nguy hiểm vậy đâu... Tháng 9 hoa hồng nở, trái tim em chỉ có mình anh, tặng anh một khỏa ngư lôi*! 】
*Nguyên văn là: "玫瑰开在九月里, 我的心里只有你, 一颗深水鱼雷送给你"Mình không hiểu câu này lắm, ai biết có thể nhắc mình sửa, mình có tra Baidu thì đây là một trong những câu bày tỏ tình yêu kinh điển bên Trung Quốc ấy.
【 Đúng! Mị kiến nghị Kiều mỹ nhân có thể livestream tắm nha! 】
【 Ai nha, tôi nghe chuyện về này xưởng này rồi, hóa ra nó gần chỗ chúng tôi, thật sự rất tà môn... Kiều mỹ nhân, cậu tuyệt đối đừng có nghĩ quẩn nữa! 】
Kiều Quảng Lan kể chuyện ma một cách sống động chân thực dựa vào kịch bản trước đó hắn có sẵn, tranh thủ nhìn lướt qua bình luận, cong cong mắt, tay trái bên trong tay áo khe khẽ bấm quyết, trong lòng âm thầm quát một tiếng: "Nổi gió lên!"
Đột nhiên có một cơn gió nổi lên hất văng một nửa cái cánh cửa che nhà xưởng.
【!!! 】
Bên trong khu bình luận hoàn toàn yên tĩnh, có lẽ đều bị dọa cho sợ vãi tè rồi.
Kiều Quảng Lan bình tĩnh thu tay về, đùa giỡn hắn thì sẽ phải trả giá thật lớn.
Tấm cửa sắt lớn cũ nát không phải bị mở ra một tiếng "Ầm" mà là bị mở âm thanh kèm theo "Kẹt kẹt", chậm rãi chuyển động về phía sau, từ từ lộ ra cây cối bị đốt cháy sau cửa đã bị đốt cháy đổ nát, cùng với... từng đoạn từng đoạn xương cốt.
Tình thế lức trước hẳn cực kỳ nghiêm trọng, đến cả mức có người chết cũng không thu xếp dọn dẹp gì cả.
Lúc này, một cái bình luận đỏ chót bật lên, có một đoạn văn bản lớn chiếm gần như toàn bộ màn hình.
【 Theo tôi biết, đi tới nơi này có ba cái cấm kỵ, chỉ cần nghiêm túc tuân thủ 3 diều cấm kỵ này, thì tỷ lệ khả năng có thể đi ra ra rất cao
Không đụng vào xương người chết.
Không trò chuyện cùng linh hồn.
Không lấy bất cứ thứ gì ở đây đi
Bên trên là lời khuyên của những người có chuyên môn, Streamer hãy cẩn thận và tự cầu phúc cho bản thân đi. 】
【 Trời ạ, điều cấm nghe đáng sợ quá, nơi như thế này không phải là chỗ đi chơi, vào thật à? 】
Hai cái bình luận trôi xuống, liền cách một lúc lâu, mới có một cái bình luận yếu ớt nhảy ra.
【 Chờ một chút, Kiều mỹ nhân đang làm gì vậy? Muốn lấy ra pháp bảo lợi hại gì à ~ 】
Khu bình luận an tĩnh một hồi, tràn ngập chờ mong, Kiều Quảng Lan quay mặt về phía từng đôi mắt đang nỗ lực mở to, móc ra một hộp sữa Vượng Tử, không cần ống hút, trực tiếp xé mở ra rồi hút một ngụm.
【... 】
"Thật ngại quá, nói chuyện nhiều nên có chút khát."
Kiều Quảng Lan uống hết sữa, ném hộp một cái nhìn như vô tình, hộp giấy vẽ ra một đường vòng cung, bay vào một cái thùng rác cách đó không xa, văng ra vài giọt sữa trắng còn chưa uống hết, vừa khéo tích lại trên bề mặt của một đám khói đen đang tụ lại.
Khói đen phát ra một tiếng "xì" yếu ớt rồi nhanh chóng tản ra.
【 Tôi không biết tại sao, luôn cảm thấy Streamer ném cái hộp sữa kia xong, màn hình sáng lên một chút thì phải? Không khí ban nãy giống vừa nãy giống như có một lớp sương mù, giờ tan rồi. 】
【233333 Chẳng lẽ là bởi vì màu đỏ trừ tà? 】
【 Kỳ thực tôi cũng thấy vậy, chắc là... tác dụng tâm lý nhờ? 】
Bởi vì có rất nhiều sự kiện siêu nhiên mà khoa học không thể giải thích được tồn tại trên thế giới này, cho nên đối với việc tiếp thu quỷ quái đối với người bình thường thì trình độ cũng khá là cao. Mọi người nói tới nói lui, ngược lại cũng không dọa đến mức tiểu ra thật sự.
"Đương nhiên là tâm lý tác dụng rồi." Kiều Quảng Lan bấm tay gõ gõ rỉ sét và rêu xanh bám lấy cánh cổng nhà xưởng, sau đó nghênh ngang đi vào sân trước nhà xưởng, "Tôi lại cảm thấy nơi này cũng không tệ —— thực vật tươi tốt, không khí trong lành, còn có một chút gió lạnh tự nhiên thổi qua, nơi tốt để trốn cái nóng mùa hè, hẹn hò trong kỳ nghỉ, và khi bạn cảm thấy chán thì có thể chơi trò tìm kho báu."
Hắn vừa nói một bên giương điện thoại di động chuyển một vòng, không phát hiện cái gì thú vị, liền đi vào bên trong nhà xưởng bên trong, vì biểu hiện tôn trọng người chết, cẩn thận tránh đống xương trắng dưới chân."
"Bây giờ chúng ta đến phòng giám sát của nhà xưởng xem sao."
"Hì hì hì hì hì hì —— "
Kiều Quảng Lan đi qua sân sau, khi hắn mở cánh cửa thứ 2 của khu nhà xưởng, một tiếng cười sắc bén đột nhiên vang lên, cắt ngang lời nói của hắn."
Cùng lúc đó, cánh cửa đổ nát run rẩy mở ra, bên trong đen kịt một màu, chỉ có thể lúc ẩn lúc hiện nhìn thấy đường viền của mấy thứ mảnh vụn, căn bản không biết là vật gì đang phát ra âm thanh.
Trong bóng tối dường như có một bàn tay vô hình đảo loạn không khí, một đám sương mù màu đen lặng lẽ tuôn ra, kèm theo tiếng cười, truyền về phía Kiều Quảng Lan.
【 A!!!!! Đừng đứng ở cửa, Kiều mỹ nhân chạy mau! 】
【 Streamer quả nhiên là kẻ hung hãn, cứ thế mà xông vào lại chẳng có chút phòng bị già cả! 】
【 Cái này...Cho dù là cần thêm cho hiệu ứng chương trình, có phải là cũng nên tế bái vong hồn trước không? Tôi không phải người mê tín, nhưng mà, cái này, cái này không phải là trò đùa đâu! 】
【 Vì Streamer dùng tính mạng để livestream thắp cây nến [ Cây nến ][ Cây nến ], Anh là người dung cảm nhất em từng thấy. 】
【 Vừa đẩy cửa ra đã đi vào! Chắc cũng không đáng sợ lắm! 】
...
Kiều Quảng Lan khẽ mỉm cười, không để ý đến bình luận, trái lại hướng về phía cửa tối om om trong cửa chào hỏi một chút: "Này, người anh em, anh cũng đến đây khám phá sao?"
Theo hắn, một người cao gầy trẻ tuổi thực sự bước ra, ngũ quan coi như đoan chính, nụ cười mang trên mặt, chỉ có điều giữa lông mày luôn có cảm giác uể oải suy sụp, thậm chí còn làm nụ cười thêm phần âm u. Nhìn thấy thật u ám và khiến người ta chán ghét.
Kiều Quảng Lan liếc mắt một cái cũng có thể thấy, đây là một con quỷ, một cái quỷ "tới không có ý tốt".
Phong thủy đại sư nhìn yêu quái, giống như chó sói nhìn thấy hồ ly, trong lòng luôn tràn đầy yêu thương và thương hại với con mồi. Hắn sinh ra mấy phần cảm giác không hiểu ra sao đối với con quỷ trẻ "không có ý tốt" này, muốn đùa giỡn.
Đối phương chậm rãi quan sát hắn chốc lát, lúc này mới dùng thanh âm cũng chậm rãi trả lời: "Đúng vậy, tôi nghe nói nơi này thường có chuyện ma quái, rất thú vị, leo tường vào chơi một chút, cậu cũng vậy à?"
"A, tôi là streamer, đang livestream thám hiểm." Kiều Quảng Lan ngáp một cái, như cười như không trả lời gã, "Thế nhưng hiện tại tiến vào vừa nhìn, phát hiện nơi này thật sự là quá nhàm chán, cái quỷ gì quái gì kể cả một cái bóng cũng không có, cùng lắm là có vài trận gió lạnh, chán."
Người cao gầy: "..."
Cơ thịt trên mặt hắn vặn vẹo phút chốc, rất nhanh lại treo lên nụ cười lần nữa, nhẹ nhàng nói: "Nói như vậy, cậu rất muốn đến gặp quỷ à?"
Kiều Quảng Lan nói: "Đúng vậy đó. Hai ngày nữa tôi còn có buổi livestream chương trình ẩm thực, vừa vặn hơi thiếu nguyên liệu nấu ăn, nhớ tới năm đó chuyện Tống Định Bá bắt quỷ, tôi cảm thấy bắt một con quỷ đem về làm món não quỷ hấp hẳn là cũng được!"
Người cao gầy: "..."
Tức giận nha, cái thằng nhóc không biết trời cao đất rộng này!
Kiều Quảng Lan liền nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: "Nhưng mà không biết quỷ có óc hay không... Nhìn vào chỉ sổ IQ, đoán chắc là treo rồi."
Được rồi, nhà mi đừng có nói nữa!
Người cao gầy nhanh nói tiếp: "Vậy thật sự là quá tốt, tôi muốn nhìn cậu một chút xem cậu bắt quỷ như thế nào đây. Chúng ta cùng đi chứ? Tôi tên là Trịnh Khang."
"Vậy được thôi, tôi tên Kiều Quảng Lan." Kiều Quảng Lan dứt khoát đáp ứng.
Ngay lúc người cao gầy xoay người, ánh mắt vô tình hay cố ý xẹt qua ống kính, tuy rằng rất nhanh liền dời đi, lại làm cho hết thảy khán giả tại trong nháy mắt đó đều sinh ra một loại cảm giác bị thứ gì đó nhìn chằm chằm.
【 Mịa, cái người đột nhiên từ đâu lòi ra này thật khiếp quá! Tại sao nãy giờ tôi không thể nhìn thấy hắn, chỉ mỗi mình Streamer thấy nhỉ? 】
【 Lầu trên, làm sao bồ dám xác định cái mặt đột nhiên lòi ra kia là —— người? 】
【 Run lẩy bẩy. jpg 】
【 Cơ mà nói thật, cách hắn xuất hiện kinh dị quá, cho người cảm giác thiệt đáng sợ, Kiều mỹ nhân nhất định phải dẫn hắn đi chơi cùng à?! 】
Kiều Quảng Lan nhất định là muốn cùng gã chơi rồi, hai người một trước một sau, kết bạn đi vào phía trong phòng xưởng.
Hết chương 2.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất