Chương 22: Cố ý trốn trong sương dày
Edit: Ry
Sau khi thân thiết được với 003, cuộc sống của Cốc Nghi có thêm rất nhiều niềm vui.
Xúc tu của nó mềm mại lành lạnh, quấn lấy đầu ngón tay chậm rãi bò lên, vuốt ve phần xương được một lớp da mỏng manh bao trùm.
Có khi Cốc Nghi bận không để ý nó được, 003 sẽ giúp anh tìm mấy con quái nhỏ đang trốn, thò xúc tu vào bụi cỏ lục lọi một hồi, sau đó cuốn lấy chúng đặt xuống trước mặt Cốc Nghi.
Mỗi lần như vậy, Cốc Nghi đều sẽ khen 003.
003 kiêu ngạo giơ xúc tu lên, ra vẻ cực kì khinh thường với lời khen đó.
Nhưng xúc tu tinh thần của nó lại nhảy múa dưới ánh mặt trời, còn có ý định lại gần Cốc Nghi, muốn quyến rũ sợi dây thần kinh sạch sẽ kia.
003 sẽ không cho phép bọn chúng làm vậy.
Dây thần kinh của con người yếu ớt và nhạy cảm, lỡ chạm vào rồi Cốc Nghi lại phát hiện ra bất thường, trở nên sợ nó giống như lúc trước thì nó phải làm sao.
Đến gần rồi 003 mới phát hiện con người này vô cùng phiền phức.
Ban đầu chỉ là xoa đầu nó, nhưng giờ lại dám ở ngay trước mặt nhiều quái vật như vậy, vò nắn cơ thể nó, làm đám kia luôn ngầm xì xào bàn tán quan hệ của nó và con người này.
Nhưng 003 cũng có thể nhân cơ hội này làm chúng nó hiểu được, con người có tên Cốc Nghi này thuộc về nó.
846 là con không thức thời nhất trong đám quái vật.
Có khi nó và con người của nó đang ngồi dưới gốc cây nghỉ ngơi, 846 vừa ngu vừa xấu cứ thích chạy tới, chui vào trong áo đồng phục làm việc màu trắng của Cốc Nghi.
003 đương nhiên không cho, nó lặng lẽ vươn xúc tu, quét bay 846 đang lại gần.
Có lần Cốc Nghi tình cờ tỉnh giấc, nhìn thấy xúc tu đen như mực đang ăn hiếp quái vật nhỏ, cau mày dạy dỗ 003 một câu, lại đi an ủi 846.
Sau đó cũng ôm 846 vào lòng, để chúng nó làm hòa.
Làm hòa là chuyện không thể nào.
Dưới mí mắt Cốc Nghi, 003 không dám làm gì 846. Nhưng hễ Cốc Nghi không để ý là nó lập tức đẩy 846 ra khỏi lồng ngực chỉ thuộc về nó kia.
Nếu Cốc Nghi phát hiện thì 003 lại ngoan ngoãn cuốn 846 "bất cẩn" ngã xuống đất kia lên, đặt xuống bên cạnh nó. Khi Cốc Nghi lại nhắm mắt nghỉ ngơi, 846 đáng thương sẽ lại bị 003 ngang ngược đạp xuống dưới.
-
Bọn họ đang chơi trốn tìm trên mặt cỏ hệ sinh thái mô phỏng.
Những tiếng động vui sướng truyền ra từ trong rừng, rất nhiều lần 003 đều trốn ở nơi dễ dàng tìm được, lắng nghe tiếng bước chân chậm rãi lại gần, nghe ngữ điệu gọi nó thân thuộc.
Cốc Nghi không còn sợ nó nữa.
Thế nên 003 định chính thức gặp mặt Cốc Nghi.
Thế giới tinh thần của nó là khu rừng ngập sương, để chào đón Cốc Nghi, nó còn cố ý dựa theo cách thức trên sách, dựng lên một tòa nhà, nội thất và bố cục tràn ngập sự ấm áp.
Khoảnh khắc xúc tu tinh thần dán lên sợi dây thần kinh, Cốc Nghi xuất hiện trong màn sương.
Anh bước đi trong rừng.
003 cố ý trốn trong sương dày.
Sương mù dần tan, trăng bạc dâng lên nơi cuối trời.
Quái vật to lớn lộ nguyên hình với con người, nó nhúc nhích xúc tu màu đen to dài, vươn về phía Cốc Nghi.
Con ngươi Cốc Nghi co rụt, bước chân đang tiến về phía trước khựng lại.
003 càng thêm vui vẻ vặn vẹo, nó muốn mời Cốc Nghi đến căn nhà nó đã dựng lên.
Nhánh xúc tu đen đúa kia còn to hơn cả cánh tay người trưởng thành.
Đó là hình dạng thật của 003.
Cho tới giờ, ngoài Cốc Nghi ra, nó chưa từng cho phép bất cứ ai nhìn thấy.
Xúc tu xuyên qua rừng rậm và sương đêm, Cốc Nghi lại lùi về sau hai bước.
003 nghi hoặc dừng lại, mà Cốc Nghi cách đó không xa đã nhân cơ hội, vội vàng quay đi chạy vào trong màn sương.
Xúc tu dừng màn ngọ nguậy trong vui sướng, mà tâm trạng của 003 cũng lao thẳng xuống đáy vực.
Xúc cảm to lớn nó chưa từng có cứ thế cuồn cuộn dâng lên như sóng lớn, xúc tu màu đen cũng lao về phía Cốc Nghi đang bỏ chạy.
Sau khi thân thiết được với 003, cuộc sống của Cốc Nghi có thêm rất nhiều niềm vui.
Xúc tu của nó mềm mại lành lạnh, quấn lấy đầu ngón tay chậm rãi bò lên, vuốt ve phần xương được một lớp da mỏng manh bao trùm.
Có khi Cốc Nghi bận không để ý nó được, 003 sẽ giúp anh tìm mấy con quái nhỏ đang trốn, thò xúc tu vào bụi cỏ lục lọi một hồi, sau đó cuốn lấy chúng đặt xuống trước mặt Cốc Nghi.
Mỗi lần như vậy, Cốc Nghi đều sẽ khen 003.
003 kiêu ngạo giơ xúc tu lên, ra vẻ cực kì khinh thường với lời khen đó.
Nhưng xúc tu tinh thần của nó lại nhảy múa dưới ánh mặt trời, còn có ý định lại gần Cốc Nghi, muốn quyến rũ sợi dây thần kinh sạch sẽ kia.
003 sẽ không cho phép bọn chúng làm vậy.
Dây thần kinh của con người yếu ớt và nhạy cảm, lỡ chạm vào rồi Cốc Nghi lại phát hiện ra bất thường, trở nên sợ nó giống như lúc trước thì nó phải làm sao.
Đến gần rồi 003 mới phát hiện con người này vô cùng phiền phức.
Ban đầu chỉ là xoa đầu nó, nhưng giờ lại dám ở ngay trước mặt nhiều quái vật như vậy, vò nắn cơ thể nó, làm đám kia luôn ngầm xì xào bàn tán quan hệ của nó và con người này.
Nhưng 003 cũng có thể nhân cơ hội này làm chúng nó hiểu được, con người có tên Cốc Nghi này thuộc về nó.
846 là con không thức thời nhất trong đám quái vật.
Có khi nó và con người của nó đang ngồi dưới gốc cây nghỉ ngơi, 846 vừa ngu vừa xấu cứ thích chạy tới, chui vào trong áo đồng phục làm việc màu trắng của Cốc Nghi.
003 đương nhiên không cho, nó lặng lẽ vươn xúc tu, quét bay 846 đang lại gần.
Có lần Cốc Nghi tình cờ tỉnh giấc, nhìn thấy xúc tu đen như mực đang ăn hiếp quái vật nhỏ, cau mày dạy dỗ 003 một câu, lại đi an ủi 846.
Sau đó cũng ôm 846 vào lòng, để chúng nó làm hòa.
Làm hòa là chuyện không thể nào.
Dưới mí mắt Cốc Nghi, 003 không dám làm gì 846. Nhưng hễ Cốc Nghi không để ý là nó lập tức đẩy 846 ra khỏi lồng ngực chỉ thuộc về nó kia.
Nếu Cốc Nghi phát hiện thì 003 lại ngoan ngoãn cuốn 846 "bất cẩn" ngã xuống đất kia lên, đặt xuống bên cạnh nó. Khi Cốc Nghi lại nhắm mắt nghỉ ngơi, 846 đáng thương sẽ lại bị 003 ngang ngược đạp xuống dưới.
-
Bọn họ đang chơi trốn tìm trên mặt cỏ hệ sinh thái mô phỏng.
Những tiếng động vui sướng truyền ra từ trong rừng, rất nhiều lần 003 đều trốn ở nơi dễ dàng tìm được, lắng nghe tiếng bước chân chậm rãi lại gần, nghe ngữ điệu gọi nó thân thuộc.
Cốc Nghi không còn sợ nó nữa.
Thế nên 003 định chính thức gặp mặt Cốc Nghi.
Thế giới tinh thần của nó là khu rừng ngập sương, để chào đón Cốc Nghi, nó còn cố ý dựa theo cách thức trên sách, dựng lên một tòa nhà, nội thất và bố cục tràn ngập sự ấm áp.
Khoảnh khắc xúc tu tinh thần dán lên sợi dây thần kinh, Cốc Nghi xuất hiện trong màn sương.
Anh bước đi trong rừng.
003 cố ý trốn trong sương dày.
Sương mù dần tan, trăng bạc dâng lên nơi cuối trời.
Quái vật to lớn lộ nguyên hình với con người, nó nhúc nhích xúc tu màu đen to dài, vươn về phía Cốc Nghi.
Con ngươi Cốc Nghi co rụt, bước chân đang tiến về phía trước khựng lại.
003 càng thêm vui vẻ vặn vẹo, nó muốn mời Cốc Nghi đến căn nhà nó đã dựng lên.
Nhánh xúc tu đen đúa kia còn to hơn cả cánh tay người trưởng thành.
Đó là hình dạng thật của 003.
Cho tới giờ, ngoài Cốc Nghi ra, nó chưa từng cho phép bất cứ ai nhìn thấy.
Xúc tu xuyên qua rừng rậm và sương đêm, Cốc Nghi lại lùi về sau hai bước.
003 nghi hoặc dừng lại, mà Cốc Nghi cách đó không xa đã nhân cơ hội, vội vàng quay đi chạy vào trong màn sương.
Xúc tu dừng màn ngọ nguậy trong vui sướng, mà tâm trạng của 003 cũng lao thẳng xuống đáy vực.
Xúc cảm to lớn nó chưa từng có cứ thế cuồn cuộn dâng lên như sóng lớn, xúc tu màu đen cũng lao về phía Cốc Nghi đang bỏ chạy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất