Phụ Gia Di Sản

Chương 54

Trước Sau
La Duệ nhìn cậu, đôi mắt tràn đầy lo lắng: "Cậu phải nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa."

Ôn Tiểu Huy lắc đầu: "Nghỉ ngơi mấy ngày rồi, còn nghỉ ngơi nữa chắc tớ chết mất, công việc ở Tụ Tinh rất nhiều, tớ cũng không rảnh rỗi như vậy." Cậu cười với La Duệ một tiếng, nụ cười kia cứng ngắc như đang khóc.

La Duệ nhíu mày: "Ừm. . . Vậy tớ đưa cậu đi."

"Sao phải đưa tớ đi, tớ tự đi bộ được."

"Bố vừa mua cho tớ một con xe, tớ đưa cậu đi làm."

Ôn Tiểu Huy cười nói: "Được rồi, cậu đúng là phú nhị đại mà."

Đi ra khỏi phòng, Phùng Nguyệt Hoa đang đọc sách, vừa thấy cậu đi ra thì đứng lên bước tới.

"Mẹ. . ." Ôn Tiểu Huy xấu hổ, cúi đầu xuống "Khiến mẹ phải lo lắng rồi."

Phùng Nguyệt Hoa quay mặt đi, tức giận nói: "Mẹ đã nói gì với con, mẹ không muốn con đến gần hắn, mẹ không biết giữa hai con đã xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn không phải là chuyện gì tốt mà, bây giờ hối hận còn kịp, sau này không được phép liên lạc với hắn nữa."

Lồng ngực cậu đau đớn, hô hấp cũng khó khăn hơn, cậu nhẹ giọng nói: "Được, con hứa với mẹ, con sẽ không liên lạc với cậu ta nữa."

Phùng Nguyệt Hoa tới gần, đau lòng sờ lên mặt cậu: "Nhìn con này, sắc mặt sao lại kém như vậy, nghỉ thêm mấy ngày nữa hẵng đi làm."

Ôn Tiểu Huy lắc đầu một cái: "Không thể nghỉ lâu như vậy được, buổi tối con sẽ về, không sao đâu mẹ."

Phùng Nguyệt Hoa nói với La Duệ: "La Duệ à, phiền con chăm sóc nó cho cô."

"Dì yên tâm."

Hai người xuống lầu.

Bố La Duệ mua cho cậu ta một con Mini Countryman, bề ngoài tinh xảo đỏ rực xinh đẹp đến lẳng lơ.

*Mini Countryman đỏ

Ôn Tiểu Huy cười nói: "Cậu vẫn luôn thích 'em' này nhỉ?"

"Đúng vậy, tớ vất vả lắm mới lấy được bằng lái." La Duệ để cậu ngồi vào xe trước, "Mau lên đi, cậu là người đầu tiên được ngồi ở ghế phó lái này của tớ đấy."

"Cậu nói như thế thì ai dám ngồi chứ."

"Không sao."

Sau khi lên xe, Ôn Tiểu Huy hít sâu một hơi, thả lỏng thân thể, dựa vào ghế nhẹ giọng nói: "La Duệ, cậu nói xem, có phải tớ đang thất tình hay không, thật ra thì cũng không có gì ghê gớm, chẳng qua chỉ là thất tình mà thôi, đúng không?"

"Đúng vậy, không phải chỉ là thất tình thôi sao, đời này làm gì có ai không trải qua mấy lần."

Ôn Tiểu Huy gật đầu một cái, lồng ngực đau nhói: "Thất tình, khó chịu, chỉ cần thêm một ít thời gian nữa là sẽ quên thôi, đúng không?"

"Nhiều nhất chỉ tầm hai tuần thôi, bây giờ đã hơn một tuần rồi, cậu sẽ quên nhanh thôi." La Duệ nựng mặt cậu, hôn mạnh vào má cậu "Cậu sẽ tốt thôi, thật đấy."

*Bonus nựng mặt nè, cute chớt tôi

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau