Phù Hợp Nhất

Chương 70

Trước Sau
Edit: Hành Lá

Mà sự tình tiến triển cũng không mấy lạc quan.

Có lẽ đề tài này chạm đúng điểm nóng của dư luận, hoặc cũng có lẽ do có hậu thuẫn chuyên nghiệp phía sau thao túng dư luận đây topic Giang Bách quá phận này dùng một tốc độ mà bùng nổ.

Có một blog tin tức đăng tải tổng cộng 9 tấm hình, chậm rãi các blog khác cũng đăng tải theo. Đến khi nhóm Hà Ngạn dùng bữa cơm xong thì những tấm hình giống dịch bệnh truyền nhiễm, phân tán nhanh đến độ có thể thấy được rõ ràng. Bảy tấm hình đầu đều tương tự nhau, đều cắt hình từ đoạn video quay được. Thực tế lúc đó, Giang Bách và Hà Ngạn là đang kéo người đứng dậy, giúp đỡ nhau tàm chừng nằm giây tiếp xúc, vậy mà cũng được cắt ghép thành một chuỗi động tác quấy rối. Chắp chắp vá vá thành một đoạn khúc dạo đầu giả tạo.

Tấm hình thứ tám lại càng thâm độc hơn.

Là một tấm gif động, đồng dạng căn phòng của bảy tấm hình trước, cùng những vật bài trí ấy, cùng một góc quay nhưng nội dung gif là hai thân thể trần trụi dây dưa dính lấy nhau, rất phóng đãng ——

Ba!

“Mẹ nó, tên kia chắc hẳn là tìm diễn viên diễn đúng không?”

Trình Tu đập con chuột, tâm trạng giận sôi lên.

Tấm gif này cố ý cắt mất gương mặt hai nhân vật chính, thế nhưng có bảy tấm hình mở màn phía trước dẫn dắt dư luận, tất cả mọi người đều nhận định rõ đấy chắc chắn là Giang Bách cùng Hà Ngạn. Loại thủ đoạn dơ bẩn như vầy, có thể nói là tâm thật hiểm ác.

Tấm hình thứ chín cuối cùng.

Khi đó là Hà Ngạn và Giang Bách hóa ra là hiểu lầm nên đẩy cửa 103 rời đi, cổ áo bị alpha lỗ mãng mà kéo lỏng, thuận tay mà chỉnh lại quần áo.

Một động tác tùy ý như vậy, nhưng bị tấm ảnh động thứ tám xuyên tạc thành bằng chứng “hẹn hò lén lút, quần áo xộc xệch”.

Hơn nữa, không biết là vô tình hay cố ý, tấm hình đó chiếu rất rõ gương mặt của Hà Ngạn.

Một bức hình rõ khuôn mặt chính là một chiếc chìa khóa hé mở đời sống riêng tư. Không tới tám giờ tối, họ tên, ngày sinh, sơ yếu lý lịch của Hà Ngạn đều bị bới móc. Còn có một tài khoản nặc danh dấu tên đăng bài với tiêu đề  “@Cặn bã sinh viên”* rất hấp dẫn chú ý của dư luận, bài mà người đăng bài này là một cựu sinh viên trường đại học Uyên Giang hệ kinh tế tài chính, từng là bạn cùng lớp với Hà Ngạn.

*Ở chỗ này bản QT là “@Vườn trường cặn bã”, Hành thấy hoàn cảnh phù hợp với “cặn bã sinh viên” hơn nên đổi cho dễ hiểu.

Hắn ta nói chắc chắn như đinh đóng cột rằng Hà Ngạn không hề có tinh thần học tập, cuộc sống riêng tư hỗn loạn, mỗi ngày vừa hết lớp là chạy đi chơi đàn đúm, đến tối khuya mới quay trở về ký túc xá. Hắn ta còn nói Hà Ngạn cũng có tiếng là “Omega của Uyên đại hệ tài chính”, chính là chim hoàng yến của một đại gia, tủ đồ toàn hàng hiệu, có xe sang đưa đón cuối cùng là lâm cảnh bị đại gia đùa bỡn, đến khi gần tốt nghiệp thì mang thai nên đã bị trường đuổi học.

Còn để chứng minh những gì mình nói là sự thật, hắn ta còn cung cấp mã sinh viên năm đó của hắn.

Tạ Nghiễn bắt được “bằng chứng” lập tức truyền tin, một truyền mười, mười truyền trăm, điên cuồng tung tin, đề tài này hoàn toàn không dừng sỉ nhục. #Chó không đổi tính thì đi mà ăn sh*t đi#, #Chưa kết hôn đã mang thai thật là thanh cao thuần khiết nha#, #Cầu mấy đứa Tuesday nổ tan xác#, #Giang Bách không mở to mắt nhìn người, còn có thể ngủ cùng cái thứ này#, #….

Cứ mỗi một tầng nguyền rủa, độ hiểm ác càng nặng hơn, Trịnh Phi Loan đọc được những câu này mà còn phải giật mình.

Anh cảm giác được hơi thở của mình dần trở nên lạnh lẽo.

Tin tức sai sự thật vẫn không ngừng được biên soạn thêm muối thêm ớt, có thể nói bừa nói loạn nhưng tất cả đều có nguyên do. Mà trong số đó “Chưa kết hôn đã mang thai bị trường đại học khai trừ” chính là xuất phát từ anh, chính anh đã tạo ra nguyên do này.

Nên nói về độ thương tổn, Trịnh Phi Loan cũng liên can một nửa.



Những lời nói công kích tiêu cực, Trịnh Phi Loan không dám để Hà Ngạn nhìn thấy, anh cùng với Trình Tu, Đới Tiêu bắt tay vào tìm kiếm, áp chế cư dân mạng, để tránh gây ra làn sóng dư luận dữ dội hơn, sợ hại Hà Nghĩ lại suy nghĩ nhiều.

Nhưng Hà Ngạn là một người tế nhị, trên mạng có bao nhiêu sóng to gió lớn, trong lòng cậu đều biết, chẳng qua cậu không muốn tận mắt mình nhìn những con người vốn không quen biết này chửi cậu. Cậu vẫn luôn làm một ba ba lặng im ngồi ở một góc sofa vui vẻ chơi đùa với Linh Lan.

Linh Lan ngây ngô, giống một thiên thần nhỏ, bé con có thể tạo ra ma pháp ngăn cách cậu với những ác ý từ bên ngoài vậy.

Nhưng vẫn có những ác ý lọt qua được ma pháp kì diệu này.

Thỉnh thoảng ở ngoài cửa khách sạn có những tiếng chửi thô tục, hoặc ném đá vào nhà, đập vỡ những chậu cây cúc. Buổi chiều, Linh Lan mới bị hù dọa, nên giật mình nhìn trái nhìn phải, luống cuống. Đới Tiêu đi ra ngoài lớn tiếng quát mắng đám người này dừng lại nhưng không có được bao nhiêu tác dụng.

Dần dần bé con cũng không còn tâm trạng mà vui đùa nữa, bé oan ức mà nằm lên ổ bụng của Lục Bá Lục, vươn tay gãi gãi nọng dày của Lục Bá Lục. Lục Bá Lục rất có lý tính, cúi đầu liếm lên gò má của bé con, muốn an ủi cô bé.

Đúng lúc này, Trình Tu không cẩn thận trượt tay mở nhầm một video của một blogger.

“Đã bảo tôi không chấp nhận phỏng vấn, còn muốn hỏi cái gì! Tôi lặp lại lần nữa, tôi đã đoạn tuyệt quan hệ cha con với nó rồi, nó gây ra chuyện vô đạo đức gì thì các người đi tìm nó mà hỏi!”

Đồng tử Hà Ngạn đột nhiên co rụt lại.

Âm thanh mà cậu đã nghe suốt hai mươi năm, không thể quen thuộc hơn nữa.

Cậu lập tức quay đầu nhìn về phía màn hình, quả thức phía trên đó chính là khuôn mặt của cha cậu! Nhưng mà.. làm sao có thể như vậy được? Chuyện này rõ ràng còn chưa tới mười tiếng đồng hồ, sao đám người này đã có thể tìm ra địa chỉ nhà cậu, thậm chí còn kéo tới ồn ào làm phiền?

Trịnh Phi Loan biết quan hệ của Hà Ngạn và người nhà không được tốt, thấy tình huống không ổn, đi qua tắt video lại bị Hà Ngạn giữ lại cánh tay: “Để tôi xem xong.”



“Hà Ngạn…”

“Để tôi xem xong.”

Hà Ngạn nói thẳng, trực tiếp mà ngữ khí vẫn luôn kiên định bình tĩnh.

Trịnh Phi Loan không có cách nào ngăn cản, không thể làm gì khác ngoài tiếp tục để phát video. Trong video, phóng viên lằng nhằng đòi hỏi rồi phân tích lợi và hại. Gõ cửa nhà Hà Ngạn luyên thuyên nói những lời lẽ ba hoa với cha Hà Ngạn, muốn gia đình trả lời phỏng vấn về đứa con đang trên đỉnh điểm dư luận.

Vì vậy Trịnh Phi Loan đã thấy được “bố vợ chuẩn mực” trưng một bộ mặt nghiêm nghị, thái độ đầy ghét bỏ nói: “Cũng không có gì để nói, chúng tôi đã nhiều năm không liên lạc. Thằng nhỏ này từ bé đã có dã tâm, không hề an phận, Alpha của thành phố nhỏ căn bản không lọt vào mắt của nó, nhất định phải đến Uyên Giang tìm người có tiền có quyền. Hai năm trước, gia đình gặp biến cố rủi ro cũng không chịu quay trở về,  lương tâm thằng bất hiếu ấy là không dò thấu. Bây giờ mấy người có chạy tới nói với tôi, nó không kết hôn đã mang thai còn gian díu với Alpha đã có gia đình, nói thật thì, tôi không thấy có chút nào ngạc nhiên!”

Nói đến đây, ông ta còn sợ Hà Ngạn làm liên lụy đến chuyện gia đình, nhanh chóng đổi đề tài rũ sạch mọi quan hệ: “Tôi có sao nói như vậy, rồng sinh chín đứa còn có bất đồng, huống chi tôi đây chỉ là một gia đình bình thường? Nó hư hỏng từ tận trong xương tủy rồi, không có nghĩa nhà chúng tôi đều là loại rẻ mạt, cặn bã. Tôi còn một đứa con gái và con trai đều là những đứa có quy củ, nề nếp. Chính là nó liên lụy chúng tôi bị mắng như thế này. Nói đến cuối cùng, nuôi ra được một đứa không biết xấu hổ như vậy, chúng tôi cũng chỉ là người bị hại!”

Video phát sóng xong, bên trong phòng khách lâm vào tĩnh mịch.

Quan điểm về gia đình của Đới Tiêu và Trình Tu cũng đều bị vấn đề này đột kích thay đổi. Trịnh Phi Loan thấy cánh tay mình có chút đau đớn, nhìn thấy những ngón tay nhỏ bé ấn chặt, run rẩy đến mức để lại vết hằn, các đầu ngón tay cũng dùng lực đến trắng bệch.

Hà Ngạn giống như tắt tiếng, nhìn trên màn hình thân ảnh cha mình từng quen thuộc nay đặc biệt xa lạ, nửa ngày sau chắc mới nở được một nụ cười: “Không có gì ngạc nhiên, đây chính là giọng nói thật của ông ấy.”

“Hà Ngạn.”

Trịnh Phi Loan hít sâu một hơi, quay người ôm lấy cậu thật chắc, truyền ấm áp qua cho cậu: “Đừng khó chịu, em đã có những người nhà tốt đẹp hơn, Linh Lan rất đáng yêu, ba ba của anh cũng yêu thương em thật lòng, họ đã không tốt… Chúng ta cũng không cần.”

“Ừm, không cần.” – Hà Ngạn gật đầu – “Tôi không lạ gì họ nữa.”

Một bên tin tức sai trái từ bạn học, một bên phỏng vấn từ người nhà, hai nguồn chắp bút cho dư luận càng thêm cao trào.

Trịnh Phi Loan cuối cùng cũng nhìn rõ được âm mưu tính toán của Tạ Nghiễn.

Anh và Hà Ngạn có địa vị xã hội xa cách, ngày đó khi Tạ Nghiễn bị anh từ chối, nhất định đổi hướng công kích sang đối tượng anh theo đuổi – Hà Ngạn. Vì để anh thấy rõ được “bộ mặt thật” rồi từ bỏ “theo đổi” để vị trí bên cạnh còn trống mà Tạ Nghĩ đã suy nghĩ đến một thủ đoạn hiểm ác, độc địa như vậy, giội tội danh dâm loạn lên người Hà Ngạn.

Chuyện tình lăng nhăng, kẻ thứ ba phá hỏng hôn nhân người khác như vậy thì tiêu điểm chú ý của dư luận vĩnh viễn tập trung lên người của Omega, giống như ong vỡ tổ mà đào bới tin tức. Bọn họ chỉ hận không thể từ cách ăn mặc, từ mỗi lời nói câu chữ, từ điệu bộ gương mặt mà bắt được cái “dâm” cùng cái “tiện”. Sự việc chỉ vừa mới xảy ra nhưng từng luồng tin truyền thông đều có sự liên kết với nhau và có được độ “tin cậy” từ người nhà, bạn học. Nếu còn xem đây không phải đã được bố trí sẵn từ sớm thì thật sự sỉ nhục người thông minh.

Thế nhưng…Nếu như mọi thứ diễn ra đúng như Tạ Nghiễn sắp xếp thì sao?

Ví dụ như anh và Hà Ngạn chỉ là cặp đôi mới quen biết nhau, mới giao du yêu đương với nhau, không có những tín nhiệm vững chắc như bây giờ. Anh phỏng đoán đứng trước các bằng chứng thế này thì bản tính tôn nghiêm của bản thân có thể bỏ qua phần xác minh tính chân thực, bị nỗi nhục “lừa tình” lấn át mà kết tội Hà Ngạn, không cho em ấy có hội vươn mình, chứng minh trong sạch.

Tạ Nghiễn thật sự hiểu bản tính Trịnh Phi Loan.

Không uổng công là người đã từng yêu đương giao du với anh chín tháng.

Là anh cũng đã phạm phải sai lầm khi không dập tắt hoàn toàn ngọn lửa nhen nhóm muốn quay lại hàn gắn tình xưa của Tạ Nghiễn khi cậu ta xuất hiện ở tiệm bánh Cranberry.



Mười giờ tối hôm ấy, trải qua một hồi bão cuốn quét, khi sự việc của Giang Bách đạt đỉnh điểm của độ hot, Tạ Nghiễn dùng tài khoản cá nhân đăng một bài chia sẻ đẫm bi thương khiến người xem người đọc phải rơi lệ ——

“Gửi người tôi từng yêu”.

Mở đầu bài viết là sự hoài niệm quãng thời gian yêu đương cuồng nhiệt tốt đẹp, nhấn mạnh xuất thân của Giang Bách chỉ là một bảo tiêu bình thường không có gì đặc sắc, từ đấy tô điểm bản thân lựa chọn bạn đời không phải vì tài sản, danh vọng. Lại thêm chút thâm tình, cuộc hôn nhân đều chính là tình cảm chân thành tinh khiết đúc kết.

Tiếp theo bài viết nói về quãng thời gian sau khi hai người kết hôn Giang Bách tính tình thay đổi rõ rệt, luôn muốn khống chế kiểm soát, thậm chí nhiều khi cưỡng bách hắn quan hệ vợ chồng. Thành công chụp tội danh vũ phu bạo hành gia đình lên đầu Giang Bách, viết trôi chảy toàn bộ quá trình sau khi kết hôn có bao nhiêu nước mắt.

Bài viết chia sẻ hôm nay khi hắn nhận được những bức ảnh tại đoàn quay phim như sấm giữa trời quang, hồn bay phách lạc, khó khăn mới giữ được tâm tình vẫn luôn kiên cường cố gắng xử lý công tác xong xuôi mới xử lý việc tư. Quả thật qua bài biết hắn là một người mạnh mẽ đầy chuyên nghiệp trog công việc.

Còn nói Giang Bách từng gọi điện thoại tới giảng hòa, hắn ta đã suy nghĩ nghiêm túc, thật sự muốn đặt tình cảm lên trên nhưng không thể, hắn quyết định đặt tôn nghiêm bản thân lên trên, không muốn theo đuổi một thứ không hoàn mỹ, chủ động đưa ra đơn ly hôn. Hắn ta còn cảm ơn Giang Bách những năm tháng đã cùng bầu bạn, chăm sóc. Cảm ơn những fan hâm mộ đã an ủi, quan tâm hắn ta, đồng thời cũng đáp ứng với các fan hâm mộ sẽ mau chóng lấy lại tinh thần, tạo ra những tác phẩm hay hơn.

Cuối cùng, cậu ta còn không quên để một câu nói với Hà Ngạn:

Tôi không muốn gọi tên người thứ ba đã xen chân phá hỏng hôn nhân của mình, e rằng cậu chỉ là ma xui quỷ khiến mới lâm đường lạc lối. Cuộc đời của cậu còn dài đằng đẵng, hi vọng cậu còn có thể biết quay đầu hoàn lương, giữ mình trong sạch.

Một bài chia sẽ dài như vậy quả nhiên được viết từ một dân chuyên nghiệp, câu nói ngắn gọn giản dị, không mất sự thâm tình chân thành, lời ít ý nhiều, thành công tạo cho Tạ Nghiễn một hình tượng tuyệt vời:

Một omega minh tinh hào quang tỏa sáng, lại cự tuyệt gả cho gia đình quyền thế giàu có, chỉ cùng với người ngoài vòng giải trí, điệu thấp mình mà trải qua quãng thời gian yêu đương. Nhưng vẫn không phải si mê, chịu khổ chịu phản bối vẫn không chút do dự, quyết đoán dứt bỏ tình cũ. Thậm chí phượng hoàn niết bàn*còn mang lòng thương xót, cảm thông khoan dung với người thứ ba.

*Phượng hoàng niết bàn: ý đen là phượng hoàng cải tử hồi sinh, còn trong mạch truyện thì hiểu là vượt qua khó khăn, mạnh mẽ vực dậy sau biến cố cuộc sống. Có thể tác giả cũng muốn ví von hình ảnh bấy giờ của Tạ Nghiễn như phượng hoàng nữa. Hành để hán việt để thấy được độ thâm thúy của tác giả nha.

Bài viết quả nhiên kích động dư luận không nhỏ, đặc biệt là dấy lên sự so sánh với Hà Ngạn, một bên thuần khiết như thiên sứ, một bên khác dơ bẩn như chuột cống.

Quả nhiên, sau khi bài viết được đăng tải, những fan hâm mộ ở ngoài cửa không kìm được nỗi lòng nữa.



Một cô nàng điên cuồng vọng cửa “ầm ầm”, khóc đến thương tâm, gào rống: “Bước ra xin lỗi! Kẻ thứ ba mau bước ra xin lỗi! Cậu còn chưa thấy Nghiễn Nghiễn nói gì với cậu sao? Lương tâm của cậu có đau không? Nghiễn Nghiễn là tốt nhất trên thế giới này, chúng tôi yêu thương nâng anh ấy ở đầu quả tim, vậy mà bây giờ còn bị cậu tổn thương. Cậu sao có thể một câu xin lỗi cũng không nói, tại sao?!! Anh ấy đến cùng là thiếu nợ cậu cái gì để bị cậu đối như thế chứ?!”



Trình Tu không nhịn được mà trợn mắt nói: “Tui cảm thấy tui đang mang thai hay sao ấy, nên tui muốn nôn ra quá?”

“Chờ sau nay rồi nôn, trước suy nghĩ làm sao để đối phó bọn họ.”

Đới Tiêu chạm phía sau gáy của cậu, vuốt vuốt một chút.

Trình Tu lập tức nói: “Bọn họ đăng bài viết, chúng ta cũng có thể đăng bài viết mà, cũng đâu phải chỉ có mình bọn họ mới biết chữ đâu! Chúng ta tìm một vài tài khoản có lượng người theo dõi cao. Tìm trước tài khoản có một triệu lượt theo dõi, đăng bài viết bốn ngàn chữ, đem mọi chuyện buổi tối hôm ấy nói rõ ràng!”

“Cậu cho rằng đơn giản vậy thôi sao? Video cùng hình ảnh đều nằm trong tay bọn họ, chúng ta nói miệng không có bằng chứng, cậu tính lấy cái gì để làm sáng tỏ?” – Đới Tiêu thấy được tên ngốc này thật sự là một con thỏ không rành sự đời mà – “Đối với tình huống thế này, cậu có viết mười vạn chữ, người ta chịu xem mười chữ là nể mặt cậu lắm rồi á.”

Trình Tu xụ mặt.

Cậu ngồi chống đỡ cái trán, đột nhiên hai mắt lóe sáng, nhảy cẫng lên: “Ngày hôm đó không phải có một nhóm khách chơi bài ma sói đúng không? Hà Ngạn đã làm người chủ trì cho buổi trò chơi hôm ấy, nào có thời gian làm chuyện xằng bậy kia? Phương thức liên lạc với nhóm khách đó vẫn còn lưu ở trong máy tính, mỗi người đều có thể cung cấp nhân chứng cho Hà Ngạn!”

Một yếu tố then chốt thế này cũng là một khả năng chuyển biến tình thế, khiến khuôn mặt mọi người đều bừng sáng hơn.

Thời cơ không đợi ai nên Trình Tu nhanh chóng nắm lấy điện thoại di động, tìm danh sách khách hàng lúc đó, dựa theo thứ tự mà gọi từng người. Trước tiên nói rõ bọn họ thân phận cùng mong muốn, khẩn tình họ làm nhân chấn, đem mọi chân tướng công bố với dư luận.

Mà khiến mọi người kinh ngạc chính là mười hai người nhân chứng hôm đó không một ai đồng ý giúp đỡ.

Người có thái độ tốt thì còn chịu nói lý do: “Thực sự xin lỗi, sự việc này huyên náo quá lớn, tôi đứng ra hỗ trợ làm chứng nhất định sẽ bị fan Tạ Nghiễn trả thù, các cậu tìm người khác đi.”

Người có thái độ không tốt thì trực tiếp một câu: “Tôi trả tiền để ở lại khách sạn, không thiếu không nợ gì các cậu sao còn muốn tôi giao du với kẻ xấu?”

Cuộc gọi cuối cùng kết thúc, Trình Tu triệt để mất hy vọng, ủ rũ ném điện thoại di động: “Vật chứng không có, nhân chứng cũng có, phải làm sao bây giờ? Cũng không thể để mặc Hà Ngạn bị người đời tạt chậu nước bẩn, oan uổng cả đời như vậy được.”

Đới Tiêu là một người có giá trị vũ lực cao, đối mặt với ám chiêu* cũng vô phương vô pháp chống đỡ. Anh phẫn uất cực kỳ, vò vò đầu chính mình cắn răng chửi rủa vai tiếng.

*Ám chiêu: những thủ đoạn từ trong tối, giống câu nói ‘ném đá giấu tay’.

“Không, tôi một ngày cũng không muốn oan uổng.”

Hà Ngạn đột nhiên mở miệng.

“Loại ô danh này, dính vào liền ô uế cả một đời. Tôi không tin cái được gọi là tự tẩy trắng thanh danh, cho dù vì Linh Lan thì tôi nhất định cũng nhanh chóng rửa sạch danh phận của mình, còn có các anh nữa…Đới Tiêu, em không thể liên lụy đến hai người được.”

Hà Ngạn siết chặt điện thoại di động.

Đây là trang web chính của khách sạn Thanh Quả trên OTA, chỉ mới nửa ngày đã có hơn 10.000 đánh giá tệ, phá hủy 4 sao vàng đầy tự hào của Đới Tiêu, giờ đây chỉ còn 1 sao. Còn không kể những lời đánh giá khó coi như “một ổ rắn rết chuột bẩn”, “kinh tởm”, “khách sạn rác rưởi sớm ngày đóng cửa đi”, “khách sạn chứa chấp kẻ thứ ba, chuẩn bị cả đời bị cắm sừng đi”, những bình luận ác ý chỗ nào cũng có.

Hà Ngạn hít sâu một hơi hỏi Trịnh Phi Loan: “Anh có thể giúp tôi liên hệ với Giang Bách không?”

“Liên hệ anh ta làm gì?” – Trịnh Phi Loan trầm giọng nói – “Còn không chắc anh ta có cùng một nhóm hay không.”

“Không đâu, anh ta không biết chuyện này.” – Hà Ngạn nói – “Anh ta ngày hôm đó phản ứng rất tự nhiên, không phải do diễn cảnh, tôi tin tưởng anh ta cũng là một nạn nhân bị Tạ Nghiễn sắp đặt —— Tạ Nghiễn muốn một mũi tên trúng hai con chim, vừa hủy hại được thanh danh của tôi, vừa dùng thân phận người bị hại để đề đơn ly hôn. Hiện tại, áp lực trên vai Giang Bách chắc chắn rất lớn, không có nơi để giãi bày cho nên tôi muốn liên lạc với anh ta. Trước phải từ góc độ của tôi sáng tỏ việc này và cũng phải từ góc độ của anh ta làm sáng tỏ việc này nữa….”

“Này so với việc sáng tỏ cho một mình em thì càng không ổn hơn.” – Trịnh Phi Loan nói.

“Đồng ý.” – Trình Tu gật đầu liên tục – “Hai người các cậu cũng đồng thời làm sáng tỏ sự việc này chắc chắn đám fan của Tạ Nghiễn là ăn Tết luôn. Này không phải là không tốn chút sức đã chứng minh hai người thực sự là vụng trộm sao? Tôi đã nói với cậu là bọn họ là đã âm mưu dàn dựng chuyên nghiệp, tôi còn thấy bọn họ nói rằng khách sạn chúng ta kinh doanh mại dâm.”

“Kinh doanh mại dâm mười tám đời tổ tông nhà nó ấy!”

Đới Tiêu luôn thẳng tính, một đấm làm văng gối tựa.

Các biện pháp đều giống nhau, đều rơi vào con đường cụt. Mọi người không còn đường xoay xở, cùng nhau đăm chiêu. Mà lúc này, Trịnh Phi Loan nhớ lại gì, không khỏi cười nhẹ: “Thật ra chúng ta vẫn còn có chứng cứ.”

“Sao?” – Đới Tiêu và Trình Tu đồng thanh đồng thủ ngẩng đầu.

Hà Ngạn cũng ngạc nhiên, nhìn anh: “Chứng cớ gì?”

Trịnh Phi Loan trả lời: “Một phần chứng cứ hoàn mỹ đến không chê vào được, đều là do Trình Tu vì em mà ba năm trước lấy được.”

“Ba năm trước cậu đã làm cái gì cơ?” – Đới Tiêu lập tức quay sang hỏi Trình Tu.

“Tui không có biết luôn á!” – Trình Tu vừa vui mừng vừa bị dọa sợ.

Trịnh Phi Loan chăm chú nhìn Hà Ngạn, nhẹ nhàng nắm lấy đôi bàn tay đã lạnh nói: “Hà Ngạn, chúng ta có thể dùng chứng cứ này để rửa sạch ô danh này nếu như…nếu như em không ngại cùng anh công khai quan hệ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau