Phu Lang Nhà Ta Là Nhị Gả

Chương 12:

Trước Sau
Minh Nam Tri lấy ra khăn của mình định đi lau mồ hôi trên mặt Tần Thanh Chước.

“Tướng công……”

Cái tay giơ khăn của Minh Nam Tri bị Tần Thanh Chước bắt được.

Ngón tay Minh Nam Tri phiếm hồng.

“Để ta tự lau.” Tần Thanh Chước thở phào nhẹ nhõm đứng lên tiếp nhận khăn của Minh Nam Tri, ở trên mặt lung tung lau một chút.

Lúc hắn còn ở Minh gia, cũng từng nghĩ tới cảnh tượng gả cho Tần Thanh Chước, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ là cái dạng này. Tần Thanh Chước cũng không phải là một người thích bạo lực, cũng không phải là người muốn tìm một tên nam phó về hầu hạ hắn.

Trước khi gả cho Tần Thanh Chước, hắn còn nằm mơ thấy ác mộng vài lần.

Minh Nam Tri định đi giặt quần áo, trong sân Tần gia có một cái giếng nước, rất tiện cho việc giặt quần áo. Hắn muốn đem quần áo của mình và Tần Thanh Chước cùng nhau đi giặt, nghĩ vậy, hắn đi vào nhà lấy bồ kết.

Tần Thanh Chước nhìn thấy Minh Nam Tri đi vào nhà, buông rìu, hắn lén lút đi đến chỗ thau giặt quần áo, tìm kiếm quần áo của mình.

Tần Thanh Chước đem quần lót lấy ra, hắn muốn tự mình giặt, để vai chính thụ giặt quần lót cho hắn, cũng quá xấu hổ rồi.

Khoan đã, màu sắc và kích cỡ hình như không giống của hắn.

Minh Nam Tri cầm bồ kết từ trong nhà đi ra, hắn đứng ở cửa nhìn thấy Tần Thanh Chước cầm quần lót của mình, còn nhìn rất là chăm chú.

Gương mặt lập tức đỏ bừng, trong lòng vừa thẹn lại vừa giận.



Đang ban ngày ban mặt lại ở trong sân cầm quần lót, vừa rồi hắn còn nghĩ người này không phải kẻ háo sắc, kết quả còn hơn như vậy nữa, rõ ràng là rất háo sắc!

Hắn không tốt kêu tên Tần Thanh Chước, liền cố ý tăng mạnh bước chân, hy vọng Tần Thanh Chước đem đồ vật thả lại trong thau.

Tần Thanh Chước nghe thấy tiếng bước chân, hoang mang rối loạn theo bản năng đem đồ vật giấu sau lưng.

Hắn nhìn thấy thần sắc Minh Nam Tri có chút cổ quái.

“Ta, ta đi chẻ củi.”

Tần Thanh Chước ở trong lòng kêu khổ không thôi, hắn không có khả năng làm trò trước mặt Minh Nam Tri đem đồ vật lấy ra, làm vậy chẳng phải là biến thái sao?

Minh Nam Tri tức giận đến phát run, Tần Thanh Chước còn muốn mang theo đồ vật của hắn đi chẻ củi sao?

“Tướng công, ta quên lấy mấy thứ, ta đi lấy rồi quay lại.”

Trong sân chỉ còn lại một mình hắn, Tần Thanh Chước lập tức bỏ đồ vật trong tay vào chậu, lại tìm quần lót của mình, dùng bồ kết giặt sạch phơi lên.

Cũng đem quần áo của mình xoa vài cái vội vàng phơi lên.

Lúc Minh Nam Tri trở ra, liền đi giặt quần áo, nhìn thấy trên sào gỗ phơi quần áo, cũng không có nhiều lời. Tới rồi buổi trưa liền đi nhà bếp nấu cơm, đem chậu mang vào trong nhà.

Tần Thanh Chước thò đầu ra ngoài, nhìn quần áo của hắn phơi trên sào gỗ, rõ ràng là bị giặt lại một lần.

-----------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau