Chương 31:
Phùng Hoa bị kích thích ý chí chiến đấu, lệ nóng doanh tròng nói: “Tần huynh ở ban Đinh đều nỗ lực như vậy, ta thân là người xuất sắc của ban Giáp, lại cảm thấy không bằng.”
Lạc Xuyên cảm thấy Tần Thanh Chước rất biết ứng xử, là người có tâm tư thâm trầm.
Các thư sinh của ban Đinh lộ vẻ hổ thẹn, cầm 《Luận Ngữ》 bắt đầu đọc từ trang thứ nhất.
“Học nhi thời tập chi……”(Học thì phải luyện tập)
Mặc kệ bọn họ học tới đâu, bắt đầu từ tờ nào. Bọn họ đều bắt đầu đọc từ trang đầu tiên.
Có thư sinh nghịch ngợm, liền ở xung quanh lớn tiếng cười hi hi ha ha, muốn cắt ngang giọng đọc của Tần Thanh Chước.
Sau một buổi đọc sớm, Tần Thanh Chước học được rất nhiều, tinh thần phấn chấn, còn những người khác thì khàn cả giọng.
Chu Trì hướng Tần Thanh Chước giơ ngón tay cái lên nói: “Tần huynh, ta thật sự rất bội phục ngươi.”
Tần Thanh Chước không rõ nguyên do, đành phải chắp tay nói: “Không dám, không dám.”
Mặc kệ người khác khen cái gì, khiêm tốn là tốt nhất.
Buổi sáng, trước sau tới hai vị phu tử, bốn tiết khóa, nhưng chỉ có hai tiết khoá là nằm trong chương trình học.
Lý phu tử là một ông lão đầu tóc hoa râm, “Hôm nay ta muốn giảng chính là……”
“Bắt đầu từ hàng này trả lời vấn đề.”
Lão phu tử rất thích kêu người lên trả lời vấn đề, mà mỗi lần kêu là một hàng, rất đáng sợ.
Vất vả lắm mới tan học, Lục phu tử lại tới nữa. Lục phu tử rất thích trong lúc giảng bài kết hợp với giảng đề. Sau khi giảng bài xong rồi, tiết khóa sau liền bắt đầu giải đề.
Còn về phần ngươi có làm được hay không, không phải chuyện của ông.
Tần Thanh Chước lại rất thích cách học thế này, mặc kệ là Lý phu tử dạy học hay là Lục phu tử dạy học, hắn giống như một miếng bọt biển vậy, liên tục hấp thu tri thức.
Tần Thanh Chước rất điệu thấp, nhỏ giọng tán thưởng: “Lục phu tử giảng bài hay quá.”
Không hổ danh là sư thừa Thái Học, hắn là đệ tử của Lục phu tử, cũng có thể xem như là người của Thái Học!
Mấy thư sinh ở xung quanh Tần Thanh Chước nghe thấy lời này, da mặt bọn họ đều giật giật, giống như có gì đó bị nghẹn ở ngực.
Sau khi tan học, mấy thư sinh xung quanh đều trợn mắt tức giận nhìn Tần Thanh Chước.
Tần Thanh Chước dự định rời đi trước, nói: “Chư vị huynh đài, ta còn có việc xin phép đi trước.”
Hắn đi ra học đường, nghĩ đến mấy vị huynh đài trong học đường giống như rất tức giận, cũng không biết là ai chọc bọn họ. Hắn đem chuyện này vứt sau đầu, lúc này chỉ muốn ở trường xã kiếm tiền.
------------------------------------
Muốn ở trường xã kiếm tiền, đầu tiên, Tần Thanh Chước đi tìm vị phu tử tiện nghi của mình xin giúp đỡ.
Lục phu tử vuốt râu: “Trong trường xã là không có chỗ nào cần người làm việc, nhưng ta có thể đề cử cho ngươi một chỗ.”
“Số học của ngươi tốt không?”
Tần Thanh Chước cung kính chắp tay nói: “Phu tử, học sinh muốn thử một lần.”
“Ông chủ Hứa của Thanh Phong Lâu ở trấn trên là người quen cũ của ta, nếu số học của ngươi tốt, ta có thể tiến cử ngươi đến đó làm trướng phòng tiên sinh.”
“Thanh Phong Lâu có trướng phòng tiên sinh cố định, ngươi cần phải làm chính là mỗi ngày đem tất cả trướng mục sửa sang và tổng kết lại, sau đó tính ra lợi nhuận của một ngày.”
Lạc Xuyên cảm thấy Tần Thanh Chước rất biết ứng xử, là người có tâm tư thâm trầm.
Các thư sinh của ban Đinh lộ vẻ hổ thẹn, cầm 《Luận Ngữ》 bắt đầu đọc từ trang thứ nhất.
“Học nhi thời tập chi……”(Học thì phải luyện tập)
Mặc kệ bọn họ học tới đâu, bắt đầu từ tờ nào. Bọn họ đều bắt đầu đọc từ trang đầu tiên.
Có thư sinh nghịch ngợm, liền ở xung quanh lớn tiếng cười hi hi ha ha, muốn cắt ngang giọng đọc của Tần Thanh Chước.
Sau một buổi đọc sớm, Tần Thanh Chước học được rất nhiều, tinh thần phấn chấn, còn những người khác thì khàn cả giọng.
Chu Trì hướng Tần Thanh Chước giơ ngón tay cái lên nói: “Tần huynh, ta thật sự rất bội phục ngươi.”
Tần Thanh Chước không rõ nguyên do, đành phải chắp tay nói: “Không dám, không dám.”
Mặc kệ người khác khen cái gì, khiêm tốn là tốt nhất.
Buổi sáng, trước sau tới hai vị phu tử, bốn tiết khóa, nhưng chỉ có hai tiết khoá là nằm trong chương trình học.
Lý phu tử là một ông lão đầu tóc hoa râm, “Hôm nay ta muốn giảng chính là……”
“Bắt đầu từ hàng này trả lời vấn đề.”
Lão phu tử rất thích kêu người lên trả lời vấn đề, mà mỗi lần kêu là một hàng, rất đáng sợ.
Vất vả lắm mới tan học, Lục phu tử lại tới nữa. Lục phu tử rất thích trong lúc giảng bài kết hợp với giảng đề. Sau khi giảng bài xong rồi, tiết khóa sau liền bắt đầu giải đề.
Còn về phần ngươi có làm được hay không, không phải chuyện của ông.
Tần Thanh Chước lại rất thích cách học thế này, mặc kệ là Lý phu tử dạy học hay là Lục phu tử dạy học, hắn giống như một miếng bọt biển vậy, liên tục hấp thu tri thức.
Tần Thanh Chước rất điệu thấp, nhỏ giọng tán thưởng: “Lục phu tử giảng bài hay quá.”
Không hổ danh là sư thừa Thái Học, hắn là đệ tử của Lục phu tử, cũng có thể xem như là người của Thái Học!
Mấy thư sinh ở xung quanh Tần Thanh Chước nghe thấy lời này, da mặt bọn họ đều giật giật, giống như có gì đó bị nghẹn ở ngực.
Sau khi tan học, mấy thư sinh xung quanh đều trợn mắt tức giận nhìn Tần Thanh Chước.
Tần Thanh Chước dự định rời đi trước, nói: “Chư vị huynh đài, ta còn có việc xin phép đi trước.”
Hắn đi ra học đường, nghĩ đến mấy vị huynh đài trong học đường giống như rất tức giận, cũng không biết là ai chọc bọn họ. Hắn đem chuyện này vứt sau đầu, lúc này chỉ muốn ở trường xã kiếm tiền.
------------------------------------
Muốn ở trường xã kiếm tiền, đầu tiên, Tần Thanh Chước đi tìm vị phu tử tiện nghi của mình xin giúp đỡ.
Lục phu tử vuốt râu: “Trong trường xã là không có chỗ nào cần người làm việc, nhưng ta có thể đề cử cho ngươi một chỗ.”
“Số học của ngươi tốt không?”
Tần Thanh Chước cung kính chắp tay nói: “Phu tử, học sinh muốn thử một lần.”
“Ông chủ Hứa của Thanh Phong Lâu ở trấn trên là người quen cũ của ta, nếu số học của ngươi tốt, ta có thể tiến cử ngươi đến đó làm trướng phòng tiên sinh.”
“Thanh Phong Lâu có trướng phòng tiên sinh cố định, ngươi cần phải làm chính là mỗi ngày đem tất cả trướng mục sửa sang và tổng kết lại, sau đó tính ra lợi nhuận của một ngày.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất