Phu Lang Nhà Ta Là Nhị Gả

Chương 49:

Trước Sau
Tần Thanh Chước ăn hai cái bánh bao đang giữ ấm trong nồi, sau đó cầm chén đũa đi rửa sạch.

“Nam Tri đi đâu rồi?”

“Tẩu tử lên núi nhặt củi rồi, kêu chúng ta ở trong nhà chơi.” Bạch Ngọc Hoa bị Bạch Nhất Hoằng nói, biểu tình vẫn còn có chút ủy khuất.

Bạch Ngọc Hoa vừa nói xong, Minh Nam Tri đã đem sọt đặt trên mặt đất, ôm củi đến một gian nhà nhỏ, trong phòng đều là củi đốt.

“Tướng công, huynh dậy rồi à?” Minh Nam Tri nhìn thấy Tần Thanh Chước liền hô một tiếng.

Tần Thanh Chước cũng đáp lại một tiếng, giúp đỡ Minh Nam Tri ôm củi vào phòng.

Minh Nam Tri cười cong mặt mày nói: “Cha đi đào đất rồi, nương đi y quán thăm tứ cữu, cũng thuận tiện mang chút đồ vật cho tứ cữu mẫu. Hiện tại tứ cữu không thể động đậy, chỉ có thể chờ lúc sau thương thế tốt hơn, mới có thể dùng xe bò kéo về. Nương nói hôm qua huynh quá mệt mỏi, không cho ta kêu huynh dậy.”

Tần Thanh Chước nghe xong có chút chột dạ.

Hắn ho nhẹ một tiếng nói: “Không có gì, nếu đệ kêu ta, ta vẫn sẽ tỉnh.”

Bạch Lan Hoa vịn cửa phòng, hai mắt tròn xoe liên tục nhìn hai người.

“Tướng công, trong nồi có bánh bao giữ ấm, nếu tướng công ăn rồi thì đi ôn thư đi, chuyện trong nhà đã có ta lo.” Tuy rằng Minh Nam Tri không có đọc sách, nhưng hắn biết tầm quan trọng của việc đọc sách. Thường là nhà nào có người đọc sách, đều là mười ngón tay không dính nước mùa xuân, được cả nhà kiều dưỡng, chỉ cầu ngày sau thi đậu tú tài quang tông diệu tổ.



Thi đậu tú tài gặp Huyện thái gia có thể được miễn quỳ lạy, còn có 50 mẫu đất có thể miễn trừ thuế má, người trong nhà cũng không cần đi lao dịch. Có được công danh tú tài, còn có thể tự mình làm phu tử, thu nhận mấy vị đệ tử, mỗi năm đều có quà nhập học.

Cuộc sống như vậy cũng là không tồi.

Trước khi đi, Tần phụ có dặn dò hắn, làm hắn nhìn tướng công, đốc thúc tướng công đọc sách.

Tần Thanh Chước vừa nghe nói đến ôn thư, trong lòng một mảnh thê lương.

Sao lại phải đọc sách, hắn ở trường xã đọc, ở Thanh Phong Lâu đọc, đến khi về nhà vẫn phải đọc, hắn ở nhà tình nguyện đi trồng trọt, cũng không muốn đọc sách!

Muốn ở Đại Sở sống sót, sống được tốt, đầu tiên là phải có công danh tú tài, nếu không ngay cả nha dịch của huyện thành cũng có thể tùy tiện khinh nhục.

“Bây giờ ta đi liền đây.” Tần Thanh Chước vì mục tiêu đã định ra. Hắn thề sau khi thi đậu tú tài, liền không đọc sách nữa.

Mua 50 mẫu đất, làm một địa chủ phong kiến. Mỗi ngày ăn ngon uống tốt, Tần Thanh Chước nghĩ tới đây, trong lòng liền cảm thấy bình yên.

Hắn phải nỗ lực vì giấc mộng địa chủ!

Minh Nam Tri thấy Tần Thanh Chước xoay người về phòng, hắn liền đi nhà bếp, muốn đem chén đũa của tướng công dùng xong đi rửa, không nghĩ tới nhà bếp lại rất sạch sẽ, chén đũa đã bị Tần Thanh Chước rửa sạch.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau