Phu Lang Nhà Ta Là Nhị Gả

Chương 58:

Trước Sau
Tần Thanh Chước không giống Kỷ Đại. Tuy rằng tính cách và nghe đồn có chút khác nhau, nhưng huynh ấy là người sinh trưởng ở thôn Thanh Tuyền, cội nguồn của huynh ấy ở đây, cha mẹ thân thích đều ở chỗ này, huynh ấy là vật chân thật có thể nắm lấy.

Tần Thanh Chước đối Minh Nam Tri nói: “Đệ ngồi trước đi, đệ cũng mệt mỏi rồi.”

Hắn có chút không dám nhìn Minh Nam Tri.

Vai chính thụ ở quá gần, môi Tần Thanh Chước giật giật không biết phải mở miệng thế nào.

Tỉnh táo một chút đi, nếu muốn ở cổ đại sinh tồn chỉ cần thi đậu tú tài là được, như vậy là có thể vẫn luôn ở trấn An Nhạc. Nhưng nếu đối nghịch với vai chính công, chỉ cần một ngón tay của vai chính công thôi là có thể tiêu diệt một vị tú tài.

Nếu muốn đối nghịch với vai chính công, cần thiết phải tiếp tục thi lên trên nữa.

“Tướng công, có rất nhiều người tới đây.” Minh Nam Tri thấy rất nhiều người đang đi tới quầy hàng nhỏ của bọn họ.

Tần Thanh Chước ngẩng đầu lên liền thấy được là Phùng Hoa cầm đầu, Phùng Hoa đi đến trước mặt bọn họ chắp tay nói: “Tần huynh, chúng ta đều tới đây ăn xiên que.”

Người tới đều là người trong trường xã, Phùng Hoa đem chuyện của Tần Thanh Chước nói cho các bằng hữu tri kỷ của mình, bọn họ đều sôi nổi muốn tới đây góp vui.

“Hôm nay có bao nhiêu mua hết bấy nhiêu!”

“Ta muốn mười xiên thịt!”

Các thư sinh đểu đứng chờ một bên, những người này đều là bạn tốt của Phùng Hoa, sẽ không mất đúng mực, chỉ là ánh mắt đánh giá vẫn luôn nhìn về phía Tần Thanh Chước.

“Người này có lai lịch gì, từ khi nào lại cùng Phùng huynh quan hệ tốt như vậy?”



“Phùng huynh nhìn không giống như có thể cùng người như vậy làm bằng hữu.”

Một cái thư sinh nói: “Hình như người kia là Tần Thanh Chước?”

--------------------------------------

Tần Thanh Chước cùng Minh Nam Tri vẫn luôn bận rộn, chờ đem tất cả đồ ăn bán xong rồi, mặt trời cũng sắp xuống núi.

Phùng Hoa: “Tần huynh, mấy ngày nữa là đến ngày trường xã kiểm tra, ngươi phải chú ý một chút.”

“Đa tạ Phùng huynh nhắc nhở.” Tần Thanh Chước cũng đồng dạng chắp tay, nhìn thấy cổ tay áo dính mỡ, trên gương mặt tuấn mỹ có chút xấu hổ: “Quần áo không chỉnh tề, mong rằng Phùng huynh bao dung, hôm nay cũng đa tạ Phùng Hoa đã mang nhiều người như vậy tới đây giúp ta trấn bãi.”

“Tần huynh, khách sáo rồi.” Trong lòng Phùng Hoa cũng âm thầm thở ra một hơi, hắn còn sợ Tần Thanh Chước không muốn để người khác biết hắn bày quán kiếm tiền, có thể thấy được chính mình đã đem lòng tiểu nhân đo dạ quân tử.

Không hổ danh là Tần huynh, trí tuệ rộng lớn.

Chờ Phùng Hoa đi rồi, Tần Thanh Chước liền cùng Minh Nam Tri thu dọn sạp, bọn họ còn chưa có ăn cơm.

“Mì thịt bò nóng hôi hổi đây, chỉ cần bốn văn tiền thôi!”

Tần Thanh Chước nhìn Minh Nam Tri ở bên cạnh nói: “Nam Tri, ăn một chén mì thịt bò đi.”

Minh Nam Tri gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau