Phu Nhân Giả Nam Của Tổng Tài Lạnh Lùng

Chương 5

Trước Sau
Cô nhìn bóng lưng Trương Minh Quân rời đi, trong tâm cô buồn lắm, dù vậy nhưng lúc này có Thẩm Mộc Hàng ở đây cùng cô loay hoay dọn dẹp,

Cho dù bận bịu như thế nào, thì lúc này đã có một nồi lẩu cay và đồ nướng theo đơn đặt hàng người ta giao đến mà anh Thẩm Mộc Hàng đã đặt,

Cuối cùng sau một lúc cả hai cũng dọn dẹp xong xuôi, Thẩm Mộc Hàng trên tay cầm hai túi rác đi đến gần cô mỉm cười nói, "Anh sẽ đem rác đi đổ, em cứ lên phòng tắm rửa trước, rồi xuống đây chúng ta cùng ăn nhé em "

Lúc này biểu hiện trên gương mặt của Cố Nhất Năm vô cùng ngại ngùng, sau đó mới lắc đầu mà dành với anh, "Đừng anh, để em làm cho anh hay đi tắm trước đi "

Chưa để cô giành lấy túi rác, thì Thẩm Mộc Hàng bước lùi về sau mà lên tiếng, "Nghe lời anh, mau đi đi, em lúc này đang mệt hơn anh đấy "

Nghe vậy cô cũng không thể làm được gì hơn nữa, đành phải gật đầu khách sáo, rồi lủi thủi đi thật nhanh,

Theo buổi trưa khi được nhận vào làm việc, Thẩm Mộc Hàng đã phân cho cô một căn phòng rất rộng rãi và hướng rất thoáng mát trên lầu một, và nó cũng nằm ngay cạnh phòng của Trương Minh Quân,

Tuy nhiên theo cô được biết là mặc dù Trương Minh Quân có phòng ngủ, nhưng anh ta hầu như rất ít ngủ trong phòng đấy,

Lúc này Cố Nhất Nam bên trong phòng mình, và sắp xếp lại quần áo vào tủ, tuy nhiên hầu như quần áo của cô bây giờ chỉ toàn là đồ nam nhiều hơn đồ nữ,

Cô cầm theo bộ quần dài rộng và áo thun lửng tay để mặc thoải mái và tiện lợi để có thể ngủ thoải mái luôn,



Sau một lúc tắm xong, chuẩn bị hết tất cả mình là nam nhân, nên sau đó mới nhanh chóng đi xuống lầu,

Bước xuống lầu đã nhìn thấy anh dọn ra hết trên bàn chỉ còn lại vài thứ, ngay cả anh cũng đã tắm xong xuôi luôn rồi, cô thấy vậy nên ngại lắm, nhanh chóng chạy đến để giúp anh một tay, "Anh, để em giúp anh một tay "

Thẩm Mộc Hàng nhìn thấy cô liền mỉm cười nói, " Được rồi anh cũng làm gần xong rồi, nên là em hãy ngồi xuống đi, không sao cứ để anh "

Dù anh nói vậy nhưng Cố Nhất Nam cảm giác ngại lắm, cô dù sao vẫn là ở chung nên cũng phía làm gì đó, sau đó cô vẫn đi theo anh vào trong bếp để phụ anh một tay,

Thẩm Mộc Hàng nhìn thấy đứa trẻ này hiểu chuyện như vậy anh liền nhìn cô mà cau mày miệng thì mỉm cười nói, " nhóc con này không chịu nghe lời nhỉ, thôi nè em giúp anh lấy bát đũa lên trước đi, anh bưng cái này lên là xong rồi"

Nghe vậy cô liền cười, sau đó mới đi xuống bếp lấy bát đũa rồi nhanh chóng đi lên,

"Em uống bia được chứ " vừa đặt bát đũa rồi ngồi xuống, Thẩm Mộc Hàn liền đi đến tủ lạnh sau đó ôm vài lon bia đi đến bàn ăn rồi mỉm cười hỏi cô,

Cố Nhất Nam ngập ngừng nhìn anh mỉm cười nói, "Tửu lượng em không tốt, nên em chỉ uống được một ít được không anh "

Thẩm Mộc Hàn nhìn cô cũng mỉm cười rồi lại gật đầu, sau đó đưa cho cô một lon nước ngọt, rồi ngồi xuống nói,"Anh đùa thôi, em còn nhỏ như vậy đừng uống những thứ như vậy"

Thật sự anh không muốn cho cô uống những thứ có cồn như vậy là vì anh biết cô ấy là con gái, vì vậy anh chỉ muốn đùa với cô thôi,

Cố Nhất Nam cầm lấy lon nước ngọt rồi cảm ơn anh một tiếng, lúc này Thẩm Mộc Hàn mới gắp thức ăn bỏ vào bát cho cô rồi tươi cười nói, "Nhóc con, mau ăn đi nè rồi còn nghỉ ngơi nữa"



Cố Nhất Nam liền gật đầu rồi cảm ơn anh, sau đó cả hai cùng nhau ăn hết nồi lẩu cay tứ xuyên,

"Nhóc con này ăn cay giỏi thiệt, nói Anh nghe em thích ăn gì ngoài lẩu tứ xuyên này " Thẩm Mộc Hàn trong lúc đang ăn, anh biết cô cũng thích đồ ăn cay, anh liền muốn biết sở thích ăn uống của cô mà hỏi,

Cố Nhất Nam nghe anh hỏi liền ngừng đủa, sau đó không ngại mà nói ra cho anh biết sở thích ăn uống của mình "Dạ, em thích lẩu tứ xuyên ra, còn có giò heo hầm với cá sốt cay những xiên nướng cay, đặc biệt em thích nhất là những món cơm gia đình lắm ạ"

Nghe đến những món ăn, điều trùng hợp với những món anh thích nhất, sau đó anh còn muốn hỏi thêm một chuyện, "Em có bị dị ứng hay gì không "

"Em bị dị ứng với hạt óc chó, lúc nhỏ em không biết xém nữa là mất mạng rồi " nghe đến đây Cố Nhất Nam liền thở dài nói, và cũng kể cho anh chuyện tai nạn lúc nhỏ của mình, nói xong còn cười một cái,

Nghe đến đây anh liền rơi đủa, anh thật sự bất ngờ, vì anh cũng bị dị ứng với hạt óc chó, thấy những điều này ảnh liền nghi ngờ một chuyện gì đó,

Nhưng anh vẫn chưa chắc chắn, nên chỉ nói lời an ủi cô và thông cảm cho cô, "Cũng may là em không sao em nhỉ"

Cả hai nói chuyện phiếm, thì nữa giờ sau cũng ăn xong xuôi, và cùng nhau dọn dẹp, những bát đũa thì anh Thẩm Mộc Hàn rửa, vì anh không cho cô đụng vào, còn bảo cô hãy lên phòng nghỉ ngơi vì ngày hôm nay cô là người vất vả nhiều nhất,

Cố Nhất Nam bất đắc dĩ nghe lời anh mà ấy nấy rời đi, sau đó đi lên phòng mình để nghỉ ngơi,

Còn về Thẩm Mộc Hàn khi bên dưới đang rửa bát xong, cũng ngồi vào sofa mà suy nghĩ một chút chuyện gì đó, một lúc sau anh cũng trở về phòng mình mà nghỉ ngơi,

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau