Chương 15
Tần Hước đã hơn 30 tuổi rồi, nói cũng thấy lạ, gã chưa bao giờ có dục vọng với người khác.
Trọng tâm cuộc sống của gã đều xoay quanh sản nghiệp khổng lồ của mình. Quyền lực làm say lòng người, khi quyền lực trong tay gã ngày càng lớn thì dục vọng ngày càng nhạt, cho nên rất nhiều người cho rằng gã đã chấp nhận sống cả quãng đời còn lại trong sự cô độc, cuối cùng sẽ nhận nuôi một đứa trẻ trong gia tộc rồi kế thừa tài sản của gã.
Nếu tất cả mọi người đã nghĩ như vậy, Tần Hước bèn bắt đầu tính toán cho mình sau này, gã bắt đầu tuyển chọn những đứa trẻ tương đối thông minh trong gia tộc, không hạn chế nam nữ, chỉ cần đủ ưu tú, tính cách hợp lòng gã thì sẽ trở thành con nuôi của gã, bắt đầu học tập tất cả những kiến thức cần phải học.
Cuối cùng người trổ hết tài năng lại là một cô bé, đứa trẻ đó có vẻ không giống trẻ con ba tuổi lắm, trầm ổn khác một trời một vực mấy đứa nhóc khác, thời điểm các bạn nhỏ cùng tuổi khóc ré lên không chịu đến nhà trẻ, cô bé tự mình đeo cặp sách đi học, sau khi về nhà còn phản ánh là cô giáo dạy kém quá, hy vọng chuyển trường.
Trọng tâm cuộc sống của gã đều xoay quanh sản nghiệp khổng lồ của mình. Quyền lực làm say lòng người, khi quyền lực trong tay gã ngày càng lớn thì dục vọng ngày càng nhạt, cho nên rất nhiều người cho rằng gã đã chấp nhận sống cả quãng đời còn lại trong sự cô độc, cuối cùng sẽ nhận nuôi một đứa trẻ trong gia tộc rồi kế thừa tài sản của gã.
Nếu tất cả mọi người đã nghĩ như vậy, Tần Hước bèn bắt đầu tính toán cho mình sau này, gã bắt đầu tuyển chọn những đứa trẻ tương đối thông minh trong gia tộc, không hạn chế nam nữ, chỉ cần đủ ưu tú, tính cách hợp lòng gã thì sẽ trở thành con nuôi của gã, bắt đầu học tập tất cả những kiến thức cần phải học.
Cuối cùng người trổ hết tài năng lại là một cô bé, đứa trẻ đó có vẻ không giống trẻ con ba tuổi lắm, trầm ổn khác một trời một vực mấy đứa nhóc khác, thời điểm các bạn nhỏ cùng tuổi khóc ré lên không chịu đến nhà trẻ, cô bé tự mình đeo cặp sách đi học, sau khi về nhà còn phản ánh là cô giáo dạy kém quá, hy vọng chuyển trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất