Chương 38
Hai ngày sau, Kim Hoài An đã hiểu vì sao Tần Hước lại tự tin như vậy, anh chỉ cần đi tìm Tần Hước làm chuyện đó, Tần Hước bèn từ chối, nếu không phải eo không thoải mái thì là chân bị đau, thậm chí còn nói là phải chăm sóc con gái nuôi nữa, rồi kiếm đủ lý do bận bịu công tác các thứ, cuối cùng sắp đến thời hạn hai tháng rồi, chỉ còn một tuần cuối, Kim Hoài An còn chưa thực hiện được mục tiêu 1 tiếng chịch nữa!
Cứ như vậy là không được!
Mặc dù trong hai tháng trở lại đây anh đạt được rất nhiều tài nguyên, được nhiều người biết đến, bộ phim truyền hình anh quay thành phim bom tấn, nhưng không thực hiện được hiệp ước kia, anh sẽ bị Tần Hước ‘bắt cóc’ một năm mất!
Chỉ còn lại một tuần, Kim Hoài An từ chối tất cả công tác, chuẩn bị đầy đủ thức ăn nước uống trong biệt thự, lên mạng mua một đống nội y tình thú với sextoy mà anh nghe nói chỉ đàn ông bị ysl mới nhìn mà không cứng được, sau đó chờ Tần Hước tan tầm về nhà bèn khóa trái cửa lại, đẩy người ngã ngồi xuống ghế sô pha, bắt đầu thoát y.
Tần tiên sinh thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, nhìn chim hoàng yến từ từ cởi chiếc áo sơ mi trắng tinh khoe ra đường cong eo ngực gợi cảm bên trong.
Eo Kim Hoài An vốn rất thon, bây giờ còn bị thít lại bằng áo coóc-xê giống mấy quý phu nhân Châu Âu thời trung đại trông càng nhỏ xinh hơn, thịt trên người bị độn hết lên ngực, biến bộ ngực vốn gầy gò của mình thành cặp bánh bao nho nhỏ, phồng lên mềm mại múp míp, khẽ lắc lư theo từng động tác của Kim Hoài An.
(Các bác cứ tưởng tượng cặp bánh bao ấy chỉ to bằng quả quýt thôi >v<)
Sau khi cởi quần áo, một chiếc đuôi cáo bị lộ ra, trắng trắng, rủ sau mông Kim Hoài An, có lẽ chính Kim Hoài An cũng cảm thấy ái ngại nên dứt khoát đưa lưng về phía Tần Hước ngồi lên trên người gã, thịt mông đè lên cây gậy th*t nóng rực vừa bật lên như một siêu anh hùng giữa háng Tần Hước, giọng nói quyến rũ miên man:
– Ngài có thể rút đuôi ra giúp em được không?
– Đây là vinh hạnh của tôi.
Ánh mắt Tần tiên sinh âm thầm, hơi duỗi tay ra túm lấy chiếc đuôi, kéo ra cả một dây những viên viên ngọc tròn xoe to bằng quả trứng gà bị chôn trong cơ thể Kim Hoài An.
– Sau đó?
Kim Hoài An vừa thở dốc vừa chống thân thể, hỏi:
– Sau đó…… Ngài không muốn em sao?
Tần tiên sinh nhún vai:
– Eo tôi đau.
– Vậy ngài chỉ cần đỡ gậy của ngài, em tự ngồi xuống.
Tần tiên sinh cố ý do dự, mãi lâu sau mới đáp:
– Nếu em đã muốn như vậy thì…… được thôi, tự động đi.
Cứ như vậy là không được!
Mặc dù trong hai tháng trở lại đây anh đạt được rất nhiều tài nguyên, được nhiều người biết đến, bộ phim truyền hình anh quay thành phim bom tấn, nhưng không thực hiện được hiệp ước kia, anh sẽ bị Tần Hước ‘bắt cóc’ một năm mất!
Chỉ còn lại một tuần, Kim Hoài An từ chối tất cả công tác, chuẩn bị đầy đủ thức ăn nước uống trong biệt thự, lên mạng mua một đống nội y tình thú với sextoy mà anh nghe nói chỉ đàn ông bị ysl mới nhìn mà không cứng được, sau đó chờ Tần Hước tan tầm về nhà bèn khóa trái cửa lại, đẩy người ngã ngồi xuống ghế sô pha, bắt đầu thoát y.
Tần tiên sinh thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, nhìn chim hoàng yến từ từ cởi chiếc áo sơ mi trắng tinh khoe ra đường cong eo ngực gợi cảm bên trong.
Eo Kim Hoài An vốn rất thon, bây giờ còn bị thít lại bằng áo coóc-xê giống mấy quý phu nhân Châu Âu thời trung đại trông càng nhỏ xinh hơn, thịt trên người bị độn hết lên ngực, biến bộ ngực vốn gầy gò của mình thành cặp bánh bao nho nhỏ, phồng lên mềm mại múp míp, khẽ lắc lư theo từng động tác của Kim Hoài An.
(Các bác cứ tưởng tượng cặp bánh bao ấy chỉ to bằng quả quýt thôi >v<)
Sau khi cởi quần áo, một chiếc đuôi cáo bị lộ ra, trắng trắng, rủ sau mông Kim Hoài An, có lẽ chính Kim Hoài An cũng cảm thấy ái ngại nên dứt khoát đưa lưng về phía Tần Hước ngồi lên trên người gã, thịt mông đè lên cây gậy th*t nóng rực vừa bật lên như một siêu anh hùng giữa háng Tần Hước, giọng nói quyến rũ miên man:
– Ngài có thể rút đuôi ra giúp em được không?
– Đây là vinh hạnh của tôi.
Ánh mắt Tần tiên sinh âm thầm, hơi duỗi tay ra túm lấy chiếc đuôi, kéo ra cả một dây những viên viên ngọc tròn xoe to bằng quả trứng gà bị chôn trong cơ thể Kim Hoài An.
– Sau đó?
Kim Hoài An vừa thở dốc vừa chống thân thể, hỏi:
– Sau đó…… Ngài không muốn em sao?
Tần tiên sinh nhún vai:
– Eo tôi đau.
– Vậy ngài chỉ cần đỡ gậy của ngài, em tự ngồi xuống.
Tần tiên sinh cố ý do dự, mãi lâu sau mới đáp:
– Nếu em đã muốn như vậy thì…… được thôi, tự động đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất