Chương 4
Khi đó Kim Hoài An không tin, anh cảm thấy thà mình bò lên đỉnh còn hơn bị người ta bao nuôi, nếu bị bao thì anh sẽ bị bao nhiêu người dùng ánh mắt khác thường chỉ trỏ, anh không chịu nổi.
Kim Hoài An tuổi trẻ chưa trải sự đời giống như một hoàng tử nhỏ không có kỵ sĩ bảo vệ, ngây thơ cho rằng bằng sức mình sỏi đá cũng thành cơm. Về cơ bản, anh không có khái niệm về thất bại hay canh bế môn*, kết quả bị lật thuyền, sau khi anh từ chối làm bạn với Lý thiếu gia, anh bị cắt đứt nguồn kinh tế, tạp chí từng hẹn lịch chụp với anh đã đổi người mẫu mới, weibo của anh cũng bị giới hạn, ban đầu có một triệu người theo dõi giờ chỉ còn mấy nghìn người xem… Anh phát hiện mình đang từ từ bị người khác lãng quên.
*Bế môn canh 闭门羹: “Bế môn canh” mà hiện nay thường nói mang ý nghĩa “đóng cửa không tiếp”, không liên quan gì đến món canh.
Dù có bị như vậy cũng không ép Kim Hoài An chịu khuất phục, anh nghĩ nơi này không cần anh ắt có chỗ khác cần anh, thế là xách ba lô lên và đi, liên hệ với ông chú quần chúng kết bạn trước kia, theo anh bạn đó vi vu khắp mọi miền đất nước.
Anh không biết mình chậm rãi bò từ tầng áp chót lên trên là đúng hay sai, bây giờ không bị Lý thiếu gia phá đám nhưng những bạn cũng đóng vai quần chúng xung quanh lại bắt đầu xa cách anh, tẩy chay anh, đơn giản vì chị phụ trách phim trường có vẻ chiếu cố anh hơn họ……
Kim Hoài An tuổi trẻ chưa trải sự đời giống như một hoàng tử nhỏ không có kỵ sĩ bảo vệ, ngây thơ cho rằng bằng sức mình sỏi đá cũng thành cơm. Về cơ bản, anh không có khái niệm về thất bại hay canh bế môn*, kết quả bị lật thuyền, sau khi anh từ chối làm bạn với Lý thiếu gia, anh bị cắt đứt nguồn kinh tế, tạp chí từng hẹn lịch chụp với anh đã đổi người mẫu mới, weibo của anh cũng bị giới hạn, ban đầu có một triệu người theo dõi giờ chỉ còn mấy nghìn người xem… Anh phát hiện mình đang từ từ bị người khác lãng quên.
*Bế môn canh 闭门羹: “Bế môn canh” mà hiện nay thường nói mang ý nghĩa “đóng cửa không tiếp”, không liên quan gì đến món canh.
Dù có bị như vậy cũng không ép Kim Hoài An chịu khuất phục, anh nghĩ nơi này không cần anh ắt có chỗ khác cần anh, thế là xách ba lô lên và đi, liên hệ với ông chú quần chúng kết bạn trước kia, theo anh bạn đó vi vu khắp mọi miền đất nước.
Anh không biết mình chậm rãi bò từ tầng áp chót lên trên là đúng hay sai, bây giờ không bị Lý thiếu gia phá đám nhưng những bạn cũng đóng vai quần chúng xung quanh lại bắt đầu xa cách anh, tẩy chay anh, đơn giản vì chị phụ trách phim trường có vẻ chiếu cố anh hơn họ……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất