Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh
Chương 45
Edit + Beta: Vịt
Sự gia nhập của ảnh hậu quốc tế, khiến cả bộ phim càng thêm mông lung.
Lòng hiếu kỳ của các khán giả đạt tới đỉnh điểm, bọn họ ngày ngày canh chừng weibo chính thức của bộ phim《Tôi không muốn đi làm》, không muốn bỏ qua bất kỳ tin tức nào, dẫn tới bộ phim có cái tên giống như trò đùa này, trở thành chiếc bánh to nhất trong giới.
Nữ chính đã xác định, như vậy nam chính có thể đối diễn với ảnh hậu Kiều, mới là mấu chốt tranh giành.
Không chỉ người trong giới tranh giành, fans ngoài giới cũng đang tranh giành.
Mặc dù tên phim rất tệ, phim tình cảm đô thị rất có khả năng tệ, nhưng sức hấp dẫn của Văn Hạc Sơn, Kiều Khiết Khê quá lớn, ai cũng hi vọng đầu tường nhà mình có thể trở thành nam số 1, một phim bạo hồng.
Mỗi một tin công bố của《Tôi không muốn đi làm》, đều sẽ dấy lên thảo luận sôi nổi.
Wow, nam phụ xác định là Đồng Vệ, ảnh đế làm phụ đó!
Wow, nam chính lại mở một vòng chọn vai, đây là đang chọn show sao!
Wow, Ảnh thị Angus đăng giới thiệu mới nhất về bộ phim kìa!
"《Tôi không muốn đi làm》là phim hài tình cảm hoán đổi linh hồn do biên kịch Hàn Huấn sáng tác, kể về câu chuyện dở khóc dở cười giữa nữ chính An Dật, và nam chính Sầm Gia Hạo, xoay quanh nơi làm việc ở thành phố, thể hiện đấu tranh và cố gắng của thanh niên đương thời."
Màn giới thiệu nghiêm túc đầy thổ tào, giống như đang nói về tấm ảnh tường thuật hiện trường nào đó, khiến hai mắt người xem không có thần thái, linh hồn xuất khiếu.
Tui là ai tui đang ở đâu bọn họ muốn làm gì?
Quần chúng vây xem đã bị bộ phim làm cho không hiểu ra sao, Hàn Huấn đang ngồi xe của Từ Tư Miểu.
Hàn Huấn cho rằng, Từ Tư Miểu phát hiện nhà hàng mới, muốn dẫn cậu đi ăn, không nghĩ đến hai chiếc xe bình thường này lái thẳng về phía ngoại thành, không đầy một lát đã rời khỏi thành thị đông nghịt, tiến vào hoang sơn dã lĩnh yên ắng.
Gần tới buổi chiều, sắc trời đã hơi lờ mờ, con đường xe cộ thưa thớt càng đi càng xa, trong đầu Hàn Huấn nhảy ra không phải lên núi ngắm cảnh, mà là xe chở thi thể chuẩn bị hủy thi diệt tích.
Hàn Huấn lập tức nhớ lại bộ phim tình cảm giết người mà Từ Tư Miểu chết ngay phần mở đầu của mình, tình hình hiện tại, thật sự rất giống cảnh nam chính giết cô bạn gái cũ gây sự vô cớ, lôi kéo cấp dưới tạo bằng chứng hắn không ở hiện trường.
Cậu càng nghĩ càng điên cuồng, còn tiếp tục phát triển nữa, Từ Tư Miểu cũng sẽ từ trong hòm xác chết vùng dậy.
Ghế lái bên trái ngồi một Từ Tư Miểu, hòm phía sau nhốt một Từ Tư Miểu, Hàn Huấn phát hiện mình có dấu hiệu tâm thần phân liệt, bèn lên tiếng đánh nát tất cả ảo tưởng, để mình quay lại thực tế.
Cậu hỏi: "Anh dẫn tôi đi đâu?"
"Đường này cậu không thấy quen?" Từ Tư Miểu nhìn thẳng phía trước, "Tôi còn tưởng cậu biết tôi dẫn cậu đi đâu, cậu mới yên lặng vậy."
Tôi phải quen à? Hàn Huấn nghi ngờ cẩn thận quan sát, đây là một vùng khai phá tình trạng không so được với trung tâm thành phố, nhưng coi như là nơi phong cảnh tươi đẹp hiếm thấy, hướng thêm lên trên, chính là vịnh phong cảnh nổi tiếng.
Nơi gần biển đều sẽ càng thêm trống trải, nơi này lại dần dần náo nhiệt, không ít xe du ngoạn đi lại.
Hàn Huấn tưởng Từ Tư Miểu muốn đến bờ biển, không nghĩ tới, anh đổi hướng, lái lên trên núi.
"Từ tổng, lên núi làm gì, anh muốn ngồi khinh khí cầu bên bờ biển lên đỉnh núi à......"
Hàn Huấn nói giỡn.
Nhưng Từ Tư Miểu cười, "Trong đầu cậu chỉ có khinh khí cầu?"
Hàn Huấn bĩu môi, giơ tay chống trên cạnh cửa, câu ý cười nghĩ: Trong đầu chỉ có khinh khí cầu rõ ràng là anh.
Con đường lên núi yên tĩnh, cây xanh bao phủ, tốc độ xe Từ Tư Miểu chậm lại, tiến vào cổng một ngôi biệt thự bờ biển.
Biệt thự kiến trúc lịch sử lâu đời, màu sơn lớp ngoài đã biến thành xám bụi, nhưng không cách nào che giấu vẻ rực rỡ của nó.
Biệt thự gần biển giá rất đắt, địa thế xa xôi, xung quanh không có trang bị thiết bị sinh hoạt, người bình thường sẽ không ở chỗ như này, chỉ sẽ coi nơi này như biệt thự nghỉ dưỡng.
Hàn Huấn ngẩng đầu, nhìn nóc biệt thự, đã nhiều năm như vậy, ngoại trừ ngói lưu ly màu đỏ vùi trong bụi bặm trang trí, cậu không cách nào tìm ra nhiều thêm cảm giác quen thuộc.
Biệt thự này, Hàn Huấn đã đến.
10 năm trước hoặc 15 năm trước, thỉnh thoảng sẽ đến nghỉ hè, bởi vì biệt thự gần biển, gió biển hơi có vị mặn phe phẩy trước mặt, ở nơi này thình lình ấm áp còn lúc lạnh vô cùng lạnh.
Đây là biệt thự nghỉ dưỡng của nhà cậu, trước kia khu nhà cao cấp như vậy có mấy cái, sau đó toàn bộ bởi vì Hàn Thế Ninh xảy ra chuyện, bị buộc bán tháo, mất quyền sở hữu.
Lúc này, Từ Tư Miểu thản nhiên đi tới cửa, mở cửa lớn mới thay ra, "Nào, xem biệt thự mới của tôi thế nào."
Hàn Huấn im lặng đi theo sau, không nói một lời.
Đồ dùng trong biệt thự đều là mới, sàn nhà sáng loáng có thể soi gương, giống như chưa để trống bao lâu.
Từ Tư Miểu nhìn xung quanh một chút, vừa lòng nói: "Biệt thự này là tài sản trên danh nghĩa Hàn Bách Giang, tôi mua tháng trước, sửa chữa một chút, xem xem thế nào, thích không? Tặng cậu thì sao?"
Hàn Huấn không có cảm giác gì, trước đây nơi này mặc dù là biệt thự nghỉ dưỡng của nhà cậu, bây giờ đối với cậu mà nói, cũng chỉ là một căn nhà đổ bê tông cốt thép mà thôi.
"Từ tổng, anh không cần thiết mua biệt thự này, lấy ánh sáng bình thường, hướng không tốt, gió biển quá lạnh, xung quanh ngay cả cửa hàng cũng không có, ship cũng không đưa lên được." Hàn Huấn nói, "Hơn nữa tiền mua nhà còn đưa cho Hàn Bách Giang, lãng phí."
"Cậu thật không đáng yêu." Từ Tư Miểu nói, "Tôi tùy tiện tặng ra một căn biệt thự, ai cũng rất vui, chỉ có cậu xoi mói như vậy, còn ngại chỗ này không tốt, chỗ kia không tốt. Hàn thiếu gia, đây cũng là biệt thự của nhà cậu, nói tiếng cám ơn với tôi khó khăn vậy sao?"
"Cám ơn, nhưng mà......"
"Không có nhưng mà, đi theo tôi." Từ Tư Miểu cười cắt lời cậu, dẫn Hàn Huấn đi lên tầng.
Bố cục biệt thự không thay đổi, tầng 1 là phòng khách, phòng bếp, phòng người giúp việc, tầng 2 là phòng ngủ bọn họ ở.
Cánh cửa cuối hành lang, mở ra chính là phòng ngủ chính của biệt thự.
Trong lòng Hàn Huấn rất khó xuất hiện cảm xúc kích động và cảm tạ, thứ trống trải lại quạnh quẽ như biệt thự, sau khi trải qua ranh giới sinh tử, cậu thật sự không có quá nhiều thiện cảm với biệt thự.
Huống chi, là nơi sẽ gợi lên ký ức hạnh phúc của cậu.
Người bầu bạn với cậu đều không ở đây, giữ lại biệt thự có ý nghĩa gì.
Từ Tư Miểu đi đằng trước, gõ gõ cánh cửa đang mở, ra hiệu Hàn Huấn nhìn bên trong.
Anh ý hữu sở chỉ nói, "Hiện tại, nó là của cậu.
Phòng ngủ chính quét dọn vô cùng sạch sẽ, đầu giường đối diện cửa treo một tấm ảnh chụp chung ấm áp.
Một nhà ba người, đều nhìn về phía ống kính cười ngọt ngào, bé trai cắt đầu dưa hấu, nụ cười lộ ra một hàng răng trắng chỉnh tề.
Từ Tư Miểu nói: "Tôi lục từ trong kho ra, đây là cậu nhỉ, hóa ra cậu hồi bé mập vậy, nhìn cằm kìa, tròn ủng."
Hàn Huấn không lên tiếng.
Từ Tư Miểu lại nói: "Hàn Bách Giang xử lý hết đồ của các cậu, biệt thự này chếch, nhà kho bẩn thỉu lại lộn xộn, tôi mới có thể tìm ra được nó."
Hàn Huấn bình tĩnh đến có chút tuyệt tình, giống như đã không còn cảm xúc bi thương.
Cậu yên lặng hồi lâu, chỉ khàn giọng hỏi: "Tôi có thể cầm tấm hình này đi không?"
Đây có lẽ là tấm ảnh chụp chung duy nhất của bọn họ, vô số ảnh tràn đầy kỷ niệm, đều đã theo trận cháy lớn dẫn đến cái chết của Hàn Thế Ninh, thiêu hủy gần như không còn.
"Tại sao muốn cầm đi?" Từ Tư Miểu nói, "Để ở đây rất đẹp, biệt thự là của cậu, ảnh cũng là của cậu, dọn tới dọn lui, phiền phức lắm."
"Tôi không thích chỗ này." Hàn Huấn nói lời ít ý nhiều.
Đổi thành ai, cũng sẽ không ở nơi tràn đầy kỷ niệm hạnh phúc, một mình gặm nhấm thương cảm.
Cậu nói: "Tôi chỉ là một biên kịch nhỏ, không ở quen căn nhà to vậy. Tôi lúc trước suýt nữa bị người giết, vẫn là dựa vào Từ tổng mới có thể sống tiếp. Ở nơi không phù hợp với thân phận mình, tôi cảm thấy sẽ hao tổn vận khí tương lai."
Cùng là biệt thự, vẫn là biệt thự trên danh nghĩa của Ảnh thị Angus ấm áp hơn.
Ít nhất, có Từ Tư Miểu, cậu không phải một mình một nơi.
"Biên kịch của chủ nghĩa xã hội còn mê tín vậy?" Từ Tư Miểu cười nhìn cậu.
Hàn Huấn nói: "Thà tin là có, không thể tin là không không thể tin là không."
"Cậu không thể đàng hoàng thừa nhận một mình ở căn nhà lớn trống trải sợ hãi, nhất định phải người đàn ông hoàn mỹ anh tuấn đẹp trai còn dẫn theo bảo tiêu như tôi đây đến ở cùng cậu?"
Hàn Huấn cho anh ánh mắt, bên trong tràn ngập "Diễn đê anh cứ tiếp tục, tôi không muốn hùa diễn".
Từ Tư Miểu không để tâm đến sự im lặng của Hàn Huấn, anh ngửa đầu nhìn ảnh chụp chung, giọng điệu tự nhiên nói: "Cha cậu Hàn Thế Ninh trước khi chết bởi trận cháy lớn kia, nơi ở lại cuối cùng chính là nơi này."
Từ Tư Miểu thưởng thức tấm chụp ảnh chung một nhà ba người, anh nói, "Cậu không muốn biết, ông ấy có để lại cho cậu cái gì ở đây hay không sao?"
Hàn Huấn nhìn tấm chụp ảnh chung, mặt mũi mơ hồ của cha, bởi vì tấm ảnh một lần nữa trở nên rõ ràng.
Hàn Thế Ninh không phải người như vậy, nhưng làm ra chuyện suýt chút nữa hủy diệt Hàn gia, cậu không muốn tin, cũng không thể không tin.
Hiện tại, hận ý của Hàn Bách Giang đối với cậu, khiến cậu dao động ý chí thề không can dự vào chuyện cũ nữa.
"Cho dù muốn điều tra, cũng không cần ở lại nơi hoang vu như này......" Hàn Huấn nhìn thấy ánh mắt siêu cấp bất mãn của Từ Tư Miểu, bỗng nhiên không từ chối được.
Nghĩ tùy tiện cũng biết, Từ Tư Miểu ôm tâm tình kích động cỡ nào sửa sang biệt thự, không dễ dàng làm xong, chỉ muốn đưa cho cậu nhìn.
Thiện ý hết sức chân thành như vậy, Hàn Huấn còn từ chối sẽ làm tổn thương người ta.
Thế là, cậu thở dài một tiếng, hỏi, "Từ tổng thật sự sẽ ở cùng tôi ở đây?"
Từ Tư Miểu cười trả lời, "Đương nhiên."
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)
Lúc Từ Tư Miểu giục Hàn Huấn dọn nhà,《Tôi không muốn đi làm》bỗng lên hotsearch.
《Tôi không muốn đi làm》liệt chung vào với một cái tên quen thuộc, ấn vào vừa nhìn, biết ngay là fans trinh thám, từ trong tấm hình mới nhất của Tô Vong moi ra — Hắn muốn diễn nam chính của《Tôi không muốn đi làm》!
Tô Vong là minh tinh lưu lượng mới vào, không có tác phẩm chỉ có mặt, debut đến nay vẫn luôn dựa vào hot search duy trì nhiệt độ, hơn nữa tham gia các loại show thực tế trên mạng.
Từ hiệu quả show mà nhìn, người này...... căn bản ngoại trừ mặt không có một chút kỹ thuật diễn! Ngốc muốn chết cơ mà không biết làm sao fans não tàn vô số, tiền vốn lại đẩy mạnh, khiến người qua đường rất ghét hắn.
Hiện tại, hắn muốn diễn《Tôi không muốn đi làm》?
Chính là bộ《Tôi không muốn đi làm》mà Hàn Huấn đích thân viết kịch bản, Văn Hạc Sơn đạo diễn, Kiều Khiết Khê thủ vai, Đồng Vệ đóng vai phụ?
** mẹ! Thế giới này mù hay tui mù?
Sự gia nhập của ảnh hậu quốc tế, khiến cả bộ phim càng thêm mông lung.
Lòng hiếu kỳ của các khán giả đạt tới đỉnh điểm, bọn họ ngày ngày canh chừng weibo chính thức của bộ phim《Tôi không muốn đi làm》, không muốn bỏ qua bất kỳ tin tức nào, dẫn tới bộ phim có cái tên giống như trò đùa này, trở thành chiếc bánh to nhất trong giới.
Nữ chính đã xác định, như vậy nam chính có thể đối diễn với ảnh hậu Kiều, mới là mấu chốt tranh giành.
Không chỉ người trong giới tranh giành, fans ngoài giới cũng đang tranh giành.
Mặc dù tên phim rất tệ, phim tình cảm đô thị rất có khả năng tệ, nhưng sức hấp dẫn của Văn Hạc Sơn, Kiều Khiết Khê quá lớn, ai cũng hi vọng đầu tường nhà mình có thể trở thành nam số 1, một phim bạo hồng.
Mỗi một tin công bố của《Tôi không muốn đi làm》, đều sẽ dấy lên thảo luận sôi nổi.
Wow, nam phụ xác định là Đồng Vệ, ảnh đế làm phụ đó!
Wow, nam chính lại mở một vòng chọn vai, đây là đang chọn show sao!
Wow, Ảnh thị Angus đăng giới thiệu mới nhất về bộ phim kìa!
"《Tôi không muốn đi làm》là phim hài tình cảm hoán đổi linh hồn do biên kịch Hàn Huấn sáng tác, kể về câu chuyện dở khóc dở cười giữa nữ chính An Dật, và nam chính Sầm Gia Hạo, xoay quanh nơi làm việc ở thành phố, thể hiện đấu tranh và cố gắng của thanh niên đương thời."
Màn giới thiệu nghiêm túc đầy thổ tào, giống như đang nói về tấm ảnh tường thuật hiện trường nào đó, khiến hai mắt người xem không có thần thái, linh hồn xuất khiếu.
Tui là ai tui đang ở đâu bọn họ muốn làm gì?
Quần chúng vây xem đã bị bộ phim làm cho không hiểu ra sao, Hàn Huấn đang ngồi xe của Từ Tư Miểu.
Hàn Huấn cho rằng, Từ Tư Miểu phát hiện nhà hàng mới, muốn dẫn cậu đi ăn, không nghĩ đến hai chiếc xe bình thường này lái thẳng về phía ngoại thành, không đầy một lát đã rời khỏi thành thị đông nghịt, tiến vào hoang sơn dã lĩnh yên ắng.
Gần tới buổi chiều, sắc trời đã hơi lờ mờ, con đường xe cộ thưa thớt càng đi càng xa, trong đầu Hàn Huấn nhảy ra không phải lên núi ngắm cảnh, mà là xe chở thi thể chuẩn bị hủy thi diệt tích.
Hàn Huấn lập tức nhớ lại bộ phim tình cảm giết người mà Từ Tư Miểu chết ngay phần mở đầu của mình, tình hình hiện tại, thật sự rất giống cảnh nam chính giết cô bạn gái cũ gây sự vô cớ, lôi kéo cấp dưới tạo bằng chứng hắn không ở hiện trường.
Cậu càng nghĩ càng điên cuồng, còn tiếp tục phát triển nữa, Từ Tư Miểu cũng sẽ từ trong hòm xác chết vùng dậy.
Ghế lái bên trái ngồi một Từ Tư Miểu, hòm phía sau nhốt một Từ Tư Miểu, Hàn Huấn phát hiện mình có dấu hiệu tâm thần phân liệt, bèn lên tiếng đánh nát tất cả ảo tưởng, để mình quay lại thực tế.
Cậu hỏi: "Anh dẫn tôi đi đâu?"
"Đường này cậu không thấy quen?" Từ Tư Miểu nhìn thẳng phía trước, "Tôi còn tưởng cậu biết tôi dẫn cậu đi đâu, cậu mới yên lặng vậy."
Tôi phải quen à? Hàn Huấn nghi ngờ cẩn thận quan sát, đây là một vùng khai phá tình trạng không so được với trung tâm thành phố, nhưng coi như là nơi phong cảnh tươi đẹp hiếm thấy, hướng thêm lên trên, chính là vịnh phong cảnh nổi tiếng.
Nơi gần biển đều sẽ càng thêm trống trải, nơi này lại dần dần náo nhiệt, không ít xe du ngoạn đi lại.
Hàn Huấn tưởng Từ Tư Miểu muốn đến bờ biển, không nghĩ tới, anh đổi hướng, lái lên trên núi.
"Từ tổng, lên núi làm gì, anh muốn ngồi khinh khí cầu bên bờ biển lên đỉnh núi à......"
Hàn Huấn nói giỡn.
Nhưng Từ Tư Miểu cười, "Trong đầu cậu chỉ có khinh khí cầu?"
Hàn Huấn bĩu môi, giơ tay chống trên cạnh cửa, câu ý cười nghĩ: Trong đầu chỉ có khinh khí cầu rõ ràng là anh.
Con đường lên núi yên tĩnh, cây xanh bao phủ, tốc độ xe Từ Tư Miểu chậm lại, tiến vào cổng một ngôi biệt thự bờ biển.
Biệt thự kiến trúc lịch sử lâu đời, màu sơn lớp ngoài đã biến thành xám bụi, nhưng không cách nào che giấu vẻ rực rỡ của nó.
Biệt thự gần biển giá rất đắt, địa thế xa xôi, xung quanh không có trang bị thiết bị sinh hoạt, người bình thường sẽ không ở chỗ như này, chỉ sẽ coi nơi này như biệt thự nghỉ dưỡng.
Hàn Huấn ngẩng đầu, nhìn nóc biệt thự, đã nhiều năm như vậy, ngoại trừ ngói lưu ly màu đỏ vùi trong bụi bặm trang trí, cậu không cách nào tìm ra nhiều thêm cảm giác quen thuộc.
Biệt thự này, Hàn Huấn đã đến.
10 năm trước hoặc 15 năm trước, thỉnh thoảng sẽ đến nghỉ hè, bởi vì biệt thự gần biển, gió biển hơi có vị mặn phe phẩy trước mặt, ở nơi này thình lình ấm áp còn lúc lạnh vô cùng lạnh.
Đây là biệt thự nghỉ dưỡng của nhà cậu, trước kia khu nhà cao cấp như vậy có mấy cái, sau đó toàn bộ bởi vì Hàn Thế Ninh xảy ra chuyện, bị buộc bán tháo, mất quyền sở hữu.
Lúc này, Từ Tư Miểu thản nhiên đi tới cửa, mở cửa lớn mới thay ra, "Nào, xem biệt thự mới của tôi thế nào."
Hàn Huấn im lặng đi theo sau, không nói một lời.
Đồ dùng trong biệt thự đều là mới, sàn nhà sáng loáng có thể soi gương, giống như chưa để trống bao lâu.
Từ Tư Miểu nhìn xung quanh một chút, vừa lòng nói: "Biệt thự này là tài sản trên danh nghĩa Hàn Bách Giang, tôi mua tháng trước, sửa chữa một chút, xem xem thế nào, thích không? Tặng cậu thì sao?"
Hàn Huấn không có cảm giác gì, trước đây nơi này mặc dù là biệt thự nghỉ dưỡng của nhà cậu, bây giờ đối với cậu mà nói, cũng chỉ là một căn nhà đổ bê tông cốt thép mà thôi.
"Từ tổng, anh không cần thiết mua biệt thự này, lấy ánh sáng bình thường, hướng không tốt, gió biển quá lạnh, xung quanh ngay cả cửa hàng cũng không có, ship cũng không đưa lên được." Hàn Huấn nói, "Hơn nữa tiền mua nhà còn đưa cho Hàn Bách Giang, lãng phí."
"Cậu thật không đáng yêu." Từ Tư Miểu nói, "Tôi tùy tiện tặng ra một căn biệt thự, ai cũng rất vui, chỉ có cậu xoi mói như vậy, còn ngại chỗ này không tốt, chỗ kia không tốt. Hàn thiếu gia, đây cũng là biệt thự của nhà cậu, nói tiếng cám ơn với tôi khó khăn vậy sao?"
"Cám ơn, nhưng mà......"
"Không có nhưng mà, đi theo tôi." Từ Tư Miểu cười cắt lời cậu, dẫn Hàn Huấn đi lên tầng.
Bố cục biệt thự không thay đổi, tầng 1 là phòng khách, phòng bếp, phòng người giúp việc, tầng 2 là phòng ngủ bọn họ ở.
Cánh cửa cuối hành lang, mở ra chính là phòng ngủ chính của biệt thự.
Trong lòng Hàn Huấn rất khó xuất hiện cảm xúc kích động và cảm tạ, thứ trống trải lại quạnh quẽ như biệt thự, sau khi trải qua ranh giới sinh tử, cậu thật sự không có quá nhiều thiện cảm với biệt thự.
Huống chi, là nơi sẽ gợi lên ký ức hạnh phúc của cậu.
Người bầu bạn với cậu đều không ở đây, giữ lại biệt thự có ý nghĩa gì.
Từ Tư Miểu đi đằng trước, gõ gõ cánh cửa đang mở, ra hiệu Hàn Huấn nhìn bên trong.
Anh ý hữu sở chỉ nói, "Hiện tại, nó là của cậu.
Phòng ngủ chính quét dọn vô cùng sạch sẽ, đầu giường đối diện cửa treo một tấm ảnh chụp chung ấm áp.
Một nhà ba người, đều nhìn về phía ống kính cười ngọt ngào, bé trai cắt đầu dưa hấu, nụ cười lộ ra một hàng răng trắng chỉnh tề.
Từ Tư Miểu nói: "Tôi lục từ trong kho ra, đây là cậu nhỉ, hóa ra cậu hồi bé mập vậy, nhìn cằm kìa, tròn ủng."
Hàn Huấn không lên tiếng.
Từ Tư Miểu lại nói: "Hàn Bách Giang xử lý hết đồ của các cậu, biệt thự này chếch, nhà kho bẩn thỉu lại lộn xộn, tôi mới có thể tìm ra được nó."
Hàn Huấn bình tĩnh đến có chút tuyệt tình, giống như đã không còn cảm xúc bi thương.
Cậu yên lặng hồi lâu, chỉ khàn giọng hỏi: "Tôi có thể cầm tấm hình này đi không?"
Đây có lẽ là tấm ảnh chụp chung duy nhất của bọn họ, vô số ảnh tràn đầy kỷ niệm, đều đã theo trận cháy lớn dẫn đến cái chết của Hàn Thế Ninh, thiêu hủy gần như không còn.
"Tại sao muốn cầm đi?" Từ Tư Miểu nói, "Để ở đây rất đẹp, biệt thự là của cậu, ảnh cũng là của cậu, dọn tới dọn lui, phiền phức lắm."
"Tôi không thích chỗ này." Hàn Huấn nói lời ít ý nhiều.
Đổi thành ai, cũng sẽ không ở nơi tràn đầy kỷ niệm hạnh phúc, một mình gặm nhấm thương cảm.
Cậu nói: "Tôi chỉ là một biên kịch nhỏ, không ở quen căn nhà to vậy. Tôi lúc trước suýt nữa bị người giết, vẫn là dựa vào Từ tổng mới có thể sống tiếp. Ở nơi không phù hợp với thân phận mình, tôi cảm thấy sẽ hao tổn vận khí tương lai."
Cùng là biệt thự, vẫn là biệt thự trên danh nghĩa của Ảnh thị Angus ấm áp hơn.
Ít nhất, có Từ Tư Miểu, cậu không phải một mình một nơi.
"Biên kịch của chủ nghĩa xã hội còn mê tín vậy?" Từ Tư Miểu cười nhìn cậu.
Hàn Huấn nói: "Thà tin là có, không thể tin là không không thể tin là không."
"Cậu không thể đàng hoàng thừa nhận một mình ở căn nhà lớn trống trải sợ hãi, nhất định phải người đàn ông hoàn mỹ anh tuấn đẹp trai còn dẫn theo bảo tiêu như tôi đây đến ở cùng cậu?"
Hàn Huấn cho anh ánh mắt, bên trong tràn ngập "Diễn đê anh cứ tiếp tục, tôi không muốn hùa diễn".
Từ Tư Miểu không để tâm đến sự im lặng của Hàn Huấn, anh ngửa đầu nhìn ảnh chụp chung, giọng điệu tự nhiên nói: "Cha cậu Hàn Thế Ninh trước khi chết bởi trận cháy lớn kia, nơi ở lại cuối cùng chính là nơi này."
Từ Tư Miểu thưởng thức tấm chụp ảnh chung một nhà ba người, anh nói, "Cậu không muốn biết, ông ấy có để lại cho cậu cái gì ở đây hay không sao?"
Hàn Huấn nhìn tấm chụp ảnh chung, mặt mũi mơ hồ của cha, bởi vì tấm ảnh một lần nữa trở nên rõ ràng.
Hàn Thế Ninh không phải người như vậy, nhưng làm ra chuyện suýt chút nữa hủy diệt Hàn gia, cậu không muốn tin, cũng không thể không tin.
Hiện tại, hận ý của Hàn Bách Giang đối với cậu, khiến cậu dao động ý chí thề không can dự vào chuyện cũ nữa.
"Cho dù muốn điều tra, cũng không cần ở lại nơi hoang vu như này......" Hàn Huấn nhìn thấy ánh mắt siêu cấp bất mãn của Từ Tư Miểu, bỗng nhiên không từ chối được.
Nghĩ tùy tiện cũng biết, Từ Tư Miểu ôm tâm tình kích động cỡ nào sửa sang biệt thự, không dễ dàng làm xong, chỉ muốn đưa cho cậu nhìn.
Thiện ý hết sức chân thành như vậy, Hàn Huấn còn từ chối sẽ làm tổn thương người ta.
Thế là, cậu thở dài một tiếng, hỏi, "Từ tổng thật sự sẽ ở cùng tôi ở đây?"
Từ Tư Miểu cười trả lời, "Đương nhiên."
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)
Lúc Từ Tư Miểu giục Hàn Huấn dọn nhà,《Tôi không muốn đi làm》bỗng lên hotsearch.
《Tôi không muốn đi làm》liệt chung vào với một cái tên quen thuộc, ấn vào vừa nhìn, biết ngay là fans trinh thám, từ trong tấm hình mới nhất của Tô Vong moi ra — Hắn muốn diễn nam chính của《Tôi không muốn đi làm》!
Tô Vong là minh tinh lưu lượng mới vào, không có tác phẩm chỉ có mặt, debut đến nay vẫn luôn dựa vào hot search duy trì nhiệt độ, hơn nữa tham gia các loại show thực tế trên mạng.
Từ hiệu quả show mà nhìn, người này...... căn bản ngoại trừ mặt không có một chút kỹ thuật diễn! Ngốc muốn chết cơ mà không biết làm sao fans não tàn vô số, tiền vốn lại đẩy mạnh, khiến người qua đường rất ghét hắn.
Hiện tại, hắn muốn diễn《Tôi không muốn đi làm》?
Chính là bộ《Tôi không muốn đi làm》mà Hàn Huấn đích thân viết kịch bản, Văn Hạc Sơn đạo diễn, Kiều Khiết Khê thủ vai, Đồng Vệ đóng vai phụ?
** mẹ! Thế giới này mù hay tui mù?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất