Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh
Chương 60
Edit + Beta: Vịt
Từ Tư Miểu hơi đau lòng.
Anh dù nói thế nào cũng là cao phú soái chất lượng tốt, sao ở trong lòng Hàn Huấn, chỉ có phiền phức.
Nhớ hồi đó, dù anh nói gì với Hàn Huấn, Hàn Huấn cũng sẽ làm theo.
Bảo rên rỉ liền rên rỉ, bảo hôn mặt liền hôn mặt, ngoan ngoãn đến mức không lộ ra biểu cảm, thỉnh thoảng còn câu lên nụ cười mê người, quần chúng vây xem tức đến mắng to: Không biết xấu hổ.
Bây giờ, vẫn là Hàn Huấn mặt không biểu cảm, nhưng sẽ không cười với anh như vậy nữa.
Còn ngại anh phiền.
Haiz.
"Daniel, anh có thể đừng thở dài không." Rex đã sắp bị nhiễm bệnh thở dài của Từ Tư Miểu, cảm xúc u ám thế này thật sự không thích hợp với lúc đang xem《Hảo hán Lục Lâm》, "Mất hứng quá đi à."
Ánh mắt sắc bén của Từ Tư Miểu liếc xéo Rex, anh có phải đã quá dịu dàng với Rex hay không, lại dám ghét bỏ anh trai.
Rex ấn tạm dừng, hắn cam đoan, nếu không nhanh chóng dẹp lửa giận của Từ Tư Miểu, một khắc sau hắn sẽ bị đày đi tăng ca.
Máy đào, máy kéo, máy lắp đặt gì gì đó, Rex đã ngồi hết một lượt, thuận tiện lên trang đầu của mấy tin bên lề.
Còn tiếp tục như vậy, hắn có lẽ phải ngồi máy đóng cọc.
Lên tin tức thì không sao, nhưng đã rất nhiều ảnh bay qua biển truyền vào Anh, nếu không phải hắn cho người xóa nhanh, video call vượt biển của cha hắn hẳn đã tìm đến cửa.
Rex là người thông minh, thà bỏ xem《Hảo hán Lục Lâm》2 phút, cũng phải lấy đại cục làm trọng.
Hắn nói: "Nào, chúng ta hãy trò chuyện giữa đàn ông và đàn ông. Trước tiên em hỏi: Hàn Huấn có phải mắng anh không?"
Mắng?
Từ Tư Miểu bất đắc dĩ cười cười, vẻ mặt thờ ơ kia của Hàn Huấn, căn bản đã lười mắng anh.
"Hàn Huấn ghét anh." Từ Tư Miểu nằm ngửa trên sofa, ánh mắt trống rỗng, "Anh thật sự chỉ dựa theo quy trình tiêu chuẩn nhận lỗi mà làm, nhưng sai sót chỗ nào chứ."
Rex đối với xin lỗi kiểu Trung Quốc tràn đầy hứng thú, hỏi: "Anh là quỳ xuống 3 dập 9 vái, hay là ôm đùi Hàn Huấn khóc la anh sai rồi?"
Ánh mắt Từ Tư Miểu bỗng nhiên trở nên rất nguy hiểm, anh nói: "Em có hiểu lầm rất lớn về cách xin lỗi của người Trung Quốc, không nên xem phim cổ trang và phim hài xong liền cảm thấy đầy đường Trung Quốc toàn là hành động như vậy."
"À." Rex vẻ mặt thụ giáo, "Vậy anh làm thế nào?"
"Tặng hoa viết thư, mời cậu ấy ăn cơm, hẹn cậu ấy buổi tối tâm sự, đích thân đưa bữa sáng cho cậu ấy, còn vào giờ ăn cơm đi đón cậu ấy ăn cơm, nhưng cậu ấy từ chối, còn nói anh phiền."
Rex:......
Trên khuôn mặt người Anh xinh đẹp xuất hiện chút cảm xúc khó tin, trong đôi mắt xanh thẳm tràn ngập kinh ngạc.
"Anh, Daniel, người anh em thân mến......" Giọng điệu Rex kinh thán nói, "Anh đây không giống xin lỗi, giống bạn gái cũ quấy rối sau khi chia tay hơn."
BẠN, GÁI, CŨ.
Từ Tư Miểu nguy hiểm cười nói: "Xem ra ngài Aylov lát nữa phải đi khám bác sĩ rồi."
Rex lập tức nhảy lên sofa, giữ khoảng cách an toàn với Từ Tư Miểu.
Mặc dù Từ Tư Miểu không phải Lý Tiểu Long tay không tấc sắt trong truyền thuyết, nhưng từ bé đã đi học kiếm thuật và đấu vật, Rex chưa bao giờ là đối thủ của anh.
"Đã nói là anh em ruột không thể làm tổn thương nhau rồi mà!" Cánh tay Rex vươn ra phòng bị nói, "Anh có thể coi như em đang nói đùa, em chỉ nói ra cảm nhận trong lòng em...... phải biết, em 6 tuổi đã yêu đương, số bạn gái gấp 20 lần anh!"
Rex dùng lịch sử huy hoàng của mình, chứng minh quan điểm của mình.
Hắn nói: "Bạn gái cũ cũ của em, ngày nào cũng chờ em ở nơi em xuất hiện, hẹn em ăn sáng ăn trưa ăn tối, không biết điều tặng hoa gửi tin nhắn, trong lòng em ngoài phiền, không có cảm nhận nào khác! Daniel, anh tự nói anh đã yêu Hàn Huấn, cho nên những thứ anh làm căn bản không phải nói xin lỗi, mà là cầu xin tái hợp!"
Cao thủ yêu đương một câu trúng đích, đôi mắt màu hổ phách của Từ Tư Miểu nhìn chằm chằm Rex, thấp giọng nói: "Không thể nào."
"Khẳng định vậy à?" Rex từ từ trở lại sofa, cầm đệm dựa qua ôm trước người đề phòng Từ Tư Miểu, "Daniel, anh không phát hiện mình sống lâu ở đây, trở nên rất khác sao."
Đôi mắt hời hợt của Từ Tư Miểu liếc hắn.
"Tự do, vui vẻ, lười biếng, nói dối đầy miệng, anh không giống anh." Nghĩ đến bộ dạng Từ Tư Miểu lừa hắn xoay mòng mòng, Rex lộ ra ý cười nhạt nhẽo, "Những lời anh nói, em đều tin, Hàn Huấn sẽ không tin? Daniel, em cuối cùng biết Hàn Huấn nói anh không giữ lời là có ý gì rồi. Dùng một từ để nói anh, chính là tra nam."
"Cái này không giống vậy." Từ Tư Miểu phiền não túm tóc ngắn của mình, tựa vào sofa, "Anh đã đồng ý với Hàn Huấn giữ một khoảng cách với cậu ấy, nhưng anh không muốn giữ, nhìn thấy dáng vẻ cậu ấy vô điều kiện phối hợp với anh, trong lòng anh rất thoải mái, cho nên có chút...... đắc ý vênh váo, khiến cậu ấy giận."
"Tra nam."
"Rex, em không được học được một từ mới liền sẽ dùng lung tung, thiếu đòn phải không!"
Rex ngậm miệng, ôm đệm giả bộ vô tội, giống như bán Từ Tư Miểu sau lưng không phải hắn.
Sau đó, hắn trong ánh mắt yên lặng của Từ Tư Miểu, duỗi tay cầm điều khiển qua ấn một cái.
Tiếng cười kỳ dị hi hi hi ha ha ha của《Hảo hán Lục Lâm》trong TV, tiếp tục truyền tới.
Từ Tư Miểu:......
Bình tĩnh, không thể đánh Rex, thằng ranh này sẽ tố cáo.
Rex đã ở trong đấu tranh giai cấp quanh năm ngày tháng, phát hiện trực tiếp tố cáo với mẹ, còn hữu dụng hơn trả thù ngầm, trong tay hắn nắm giữ nhược điểm của Từ Tư Miểu, mặc dù đưa tới trước mặt Emma Roth, chuyên cơ của tập đoàn tài chính Aylov phải nhập cảnh hàng loạt.
Vì cuộc sống tản mạn của mình, vì mẹ không cần hao phí tâm tư vì người không quan trọng, Từ Tư Miểu nhịn Rex lần này.
Anh tựa vào sofa, toàn thân tản ra hơi thở chán chường.
Từ Tư Miểu luôn cố kỵ hình tượng, giữ vững uy nghiêm của mình trước mặt Rex.
Hiện tại, không chừa gì cả, chỉ còn suy tư.
Anh vẫn luôn cố gắng vãn hồi Hàn Huấn, là bởi vì ở chung với Hàn Huấn rất thoải mái.
Chỉ là nằm trên giường phía sau lưng Hàn Huấn một lát, trong lòng Từ Tư Miểu đã tràn đầy cảm giác hạnh phúc thảnh thơi.
Nhưng mà, yêu đương?
Thái độ của Hàn Huấn, vừa nhìn là sẽ không chấp nhận anh.
Ở chung của hai người, tại sao nhất định phải xác định quan hệ, viết rõ là bạn bình thường hay là bạn không bình thường?
Chấp nhận kiểu thói quen và giáo điều này, không phải phong cách của Từ Tư Miểu.
Thế là, Từ Tư Miểu nói: "Anh chỉ muốn ở chung hòa bình với Hàn Huấn, giống như sống cùng bạn vậy."
Rex rõ ràng đang chuyên tâm xem phim, bỗng nhiên giễu cợt một tiếng, "Bạn bè sẽ không sống chung."
Từ Tư Miểu không hiểu Rex, anh nghie ngờ nhìn chằm chằm em trai mình, "Lập trường phụ nữ lớn tuổi nhà giàu dùng tiền vả mặt người khác em học được lúc trước đâu rồi, em rốt cuộc ủng hộ bọn anh hết hôn hay là phản đối?"
"Đương nhiên là phản đối!" Rex ném gối ôm qua, "Đừng nhắc lại tiền vả mặt nữa, đã có mấy nghìn vạn người cười nhạo em rồi!"
Gối ôm công kích không có chút uy hiếp nào, Từ Tư Miểu cười chất vấn: "Vậy em đây là thái độ phản đối?"
Đã bị người thân cận nhất nhìn thấu, lập trường của Rex trở nên không kiên định nữa.
Hắn ôm mục đích "Tiêu diệt sạch những người quấy rầy Daniel" đến đây, lại phát hiện Hàn Huấn mới là người bị Từ Tư Miểu quấy rầy.
Ánh mắt Rex xanh thẳm trong suốt, băng sương sau khi tan đi đều là dịu dàng, "Em phản đối anh sống cả đời với đàn ông, nhưng em càng không hi vọng anh sống không vui."
"Không vui? Anh sẽ không vui?!" Từ Tư Miểu chết không thừa nhận.
Rex nghiêm túc nói: "Ít nhất, anh ở chung với Hàn Huấn, vui hơn bây giờ, cũng...... vui hơn ở Anh."
Từ Tư Miểu bĩu môi, đưa tay cưng chiều vò rối tóc vàng của Rex.
Người này, dù mình bắt nạt nó thế nào, đều quan tâm mình.
Nhận được sờ đầu thân mật của Từ Tư Miểu, Rex cười đến cực kỳ ngu, hoàn toàn không phù hợp với khí chất lạnh nhạt của hắn.
"Cơ mà......" Rex mang theo mái tóc rối xù tiếp tục nói, "Hàn Huấn yêu đương chỉ lãng phí tài hoa, sẽ làm lỡ anh ta sáng tác, đặc biệt là với anh."
Hai mắt Từ Tư Miểu híp lại nghiêm túc nhìn hắn: Em có ý gì?
Ánh mắt Rex thẳng thắn đắc ý nhìn lại: Ý là anh rất phiền.
Từ Tư Miểu ha ha ha cười u ám, Rex mới bắt đầu xem phim của Hàn Huấn mấy ngày, đã suy nghĩ vì tài hoa của Hàn Huấn rồi!
"Ngài Rex Aylov thân mến." Từ Tư Miểu cười đến tuyệt tình tuyệt nghĩa, đưa tay túm lấy điều khiển vô tình tắt TV.
Anh đứng lên từ trên nhìn xuống nói: "Đứng dậy, ra ngoài đi dạo với anh một lát."
Nếu không để Rex đích thân khởi động máy đóng cọc làm ảnh đầu đề cho hạng mục mới, vậy thì rất có lỗi với các bạn cổ đông ký thác kỳ vọng với đầu tư Roth.
(Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)
《Tôi không muốn đi làm》bởi vì phòng vé duy trì tăng lên, 20 ngày chiếu phim cũng không có khuynh hướng ngừng chiếu, phòng vé đã đột phá 2 tỷ, tổ phim rốt cuộc liên lạc được với Hàn Huấn mất liên lạc, chuẩn bị ở trong biệt thự của Văn Hạc Sơn, tổ chức lễ ăn mừng nho nhỏ.
Hàn Huấn một mực làm theo kịch bản《Cứu viện có một không hai》, không dễ gì sửa xong phần quan trọng nhất, đã bị nhà sản xuất Lưu cưỡng chế mang ra ngoài.
Lúc cậu đến biệt thự của Văn lão, vẻ mặt không tình nguyện lắm.
Đầu tiên là mạch suy nghĩ sửa kịch bản bị cắt đứt, thứ 2 là...... lại phải đối mặt với Từ Tư Miểu, cậu rất mệt mỏi.
Nhưng, đến lúc bữa tiệc bắt đầu, Từ Tư Miểu cũng không xuất hiện.
Văn Hạc Sơn thấy cậu nhìn chung quanh, tư thái bất giác tìm người, hiểu rõ nói: "Tiểu Từ nói nói quá bận, không đến được. Phái người tặng mấy vò rượu ủ. Ta nghĩ nó sợ cháu không tự nhiên."
Sau khi chia tay, luôn sẽ có chút lúng túng, đứng ở góc độ của Văn lão và thành viên tổ phim, đã sắp bị quan tâm ôn nhu hiểu ý người khác của Từ Tư Miểu làm cảm động khóc.
Nhưng Hàn Huấn lại vô tình gật đầu, cũng không tỏ vẻ đặc biệt gì.
Gần đây Từ Tư Miểu quả thật yên tĩnh.
Trái tim Hàn Huấn vốn sợ Từ tổng lại tặng kinh hỉ rốt cục thả lỏng.
Lời lạnh lùng tổn thương người ngày đó, chỉ là bởi vì tâm trạng cậu kém, giận chó đánh mèo Từ Tư Miểu mà thôi.
Trong bệnh viện toàn là người bệnh đăm chiêu ủ dột, Hàn Huấn vừa mới thảo luận với người khác kịch bản toàn bi thương, hoàn toàn không cách nào giữ tâm trạng bình thản, ứng phó với trêu chọc tâm huyết dâng trào của Từ Tư Miểu.
Hàn Huấn sau khi nói mặn nói nhạt, vẻ mặt Từ Tư Miểu thất thần, hiển nhiên không thể tin Hàn Huấn sẽ nói ra lời tổn thương đến thế.
Sau đó, Hàn Huấn không nhận được thư của Từ Tư Miểu nữa, càng không có tặng phục vụ bữa ăn và hài hước không ngừng.
Như vậy tốt hơn, giữ khoảng cách đối với hai bọn họ mới là kết cục tốt nhất.
Lễ ăn mừng không có đại boss, không khí của thành viên tổ phim vẫn sôi nổi.
Mọi người cơm nước no nê, tán gẫu tâm sự xem tiết mục.
Vừa mở TV ra, liền phát hiện chương trình Kiều Khiết Khê vừa mới quay.
Đã quen diễn dịch không chút hình tượng của ảnh hậu, thành viên tổ phim đối với hình tượng màn ảnh đứng đắn của tiên nữ này càng cảm thấy hứng thú.
Bọn họ vừa tán gẫu vừa xem, chỉ có Hàn Huấn ngồi trên sofa, nhìn chằm chằm TV xuất thần.
"Tiểu Hàn, chúng ta sang bên cạnh nói chuyện chút." Văn Hạc Sơn nhìn thấu cậu không tập trung, gọi Hàn Huấn đi, "Nghe nói cháu nhận kịch bản mới?"
Nhắc tới kịch bản, linh hồn ngẩn ngơ của Hàn Huấn rốt cục hoàn hồn.
Cậu gật gật đầu, từ trong ba lô lấy ra hai bản thảo đã in.
Hàn Huấn nói: "Công việc cháu nhận lần này tương tự với bác sĩ kịch bản, nhưng cháu không tự tin về kết cục sửa đổi của mình như sáng tác kịch bản mới...... bởi vì câu chuyện, rất không giống."
Vị đạo diễn có tầm ảnh hưởng, nhận lấy kịch bản của Trâu Xuân Sinh, mở ra.
Chỉ mấy cảnh đầu cuối, Văn Hạc Sơn đã nhớ ra kịch bản này.
Rất lâu trước đây, ông từng thấy ở trong tay người bạn, người bạn đó là nhà đầu tư, trong tay chất vô số kịch bản, mời Văn Hạc Sơn chọn giúp một bộ dễ thu lại vốn.
Văn Hạc Sơn lúc đó đã xem《Cứu viện có một không hai》rất lâu, nhưng, cuối cùng lựa chọn một bộ phim hài nhẹ nhàng thoải mái.
Bởi vì, người bạn muốn thu vốn,《Cứu viện có một không hai》nhất định không được.
Bây giờ lại nhìn thấy kịch bản này, trong lòng Văn Hạc Sơn tràn đầy cảm khái.
Ông nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Đây là một câu chuyện hay, nhưng nó sẽ không được hoan nghênh."
Phán đoán của mọi người đều nhất trí chính xác.
Cho dù Văn Hạc Sơn cảm thấy hứng thú với nó, cũng không dám ra tay quay, cảnh tượng không thể tái hiện trong kịch bản quá nhiều quá hỗn tạp, phim khoa học viễn tưởng tốn kém quá lớn cũng không phải phong cách của Văn Hạc Sơn.
Ông không thích hình thức cả quá trình quay màn, thích quay thực cảnh thực địa hơn.
Văn Hạc Sơn nhanh chóng lật hết kịch bản, câu chuyện thảm thiết giống trong ký ức của ông.
"Tiểu Hàn, bản thân ta muốn xem kịch bản cháu chỉnh sửa hơn."
Hàn Huấn hiếm thấy thấp thỏm, có kịch bản của Trâu Xuân Sinh ở trước, cậu sửa kết cục viên mãn, luôn cảm thấy không hòa hợp với câu chuyện.
Quả nhiên, Văn Hạc Sơn xem xong kết cục bản chỉnh sửa mà Hàn Huấn viết sơ lược, cong miệng cau mày.
"Ừm, hình như thiếu gì đó?"
Hàn Huấn bất đắc dĩ cười nói: "Bởi vì bi kịch không phải bi kịch, đánh mất mùi vị vốn có đi."
《Cứu viện có một không hai》là bi kịch từ đầu đến cuối, cậu đột ngột sửa thành kết cục hoàn mỹ, giống như từ thực tế bi thảm tiến vào tiên cảnh hoang đường kỳ lạ.
Kịch bản của Trâu Xuân Sinh quả thực tốt, bi kịch thê thảm càng có thể níu chặt tâm thần người xem, điểm này, phim hài còn lâu mới làm được.
Nếu như muốn cho kết cục hoàn mỹ phù hợp với câu chuyện, phải sửa toàn bộ mới được.
Văn Hạc Sơn vuót râu, nói, "Có thể là ta chỉ xem đoạn kết cục cháu viết, phán đoán tương đối phiến diện, nhưng đứng ở góc độ của ta mà nói, kịch bản của Trâu Xuân Sinh, sức cuốn hút khả năng mạnh hơn kết cục cháu viết một chút, ông già nhanh mồm nhanh miệng, cháu đừng để ý. Chỉ tiếc...... Trâu Xuân Sinh viết chính là bi kịch. Ta nhớ tổ phim này là nhà làm phim của Tạ Thành Nghiệp, Tiểu Hàn cháu muốn nhận công việc sửa đổi này, vậy ta đề cử giúp bọn họ vài nhà đầu tư. Dự toán thấp thì không quay được phim khoa học viễn tưởng."
Nhưng, nhà đầu tư mà Văn Hạc Sơn giới thiệu còn chưa tới, tin tức đầu tư Roth liên hiệp Ảnh thị Angus đầu tư《Cứu viện có một không hai》đã xuất hiện.
Tin tức chỉ có ngắn ngủi mấy hàng chữ, ngay cả ảnh tuyên truyền cũng không có một tấm, khiến netizen nghi hoặc không thôi.
"《Cứu viện có một không hai》? Sao tới giờ chưa từng nghe qua."
"Có chút ấn tượng, phim này không phải đã quay xong rất nhiều năm rồi sao?"
"Đây không phải kịch bản của thầy Hàn nhỉ, tui nhớ tin tức phim này khai máy đã gần 5-6 năm rồi."
"...... **, là kịch bản của Hàn Huấn! Hàn Huấn muốn sửa《Cứu viện có một không hai》!"
Cách nói "Sửa" cũng không chính xác,《Cứu viện có một không hai》 không phải tiểu thuyết nổi tiếng, cũng không phải phim kinh điển, chỉ là một bộ phim đoạn cuối nát 5 năm trước đã nhả tin nói sẽ quay nhưng chậm chạm chưa hoàn thành.
Nhưng, chỉ cần dính đến Hàn Huấn, đã có thể hấp hẫn đủ sức chú ý, các fans còn đang thi nhau đoán phòng vé của《Tôi không muón đi làm》, trước mắt bỗng treo củ cải mới.
Oa sa, thầy Hàn năng suất cao như...... bạch tuộc! Lại là kịch bản mới!
Dân dưa còn chưa thoát khỏi bộ phim hài ngập tràn niềm vui, vui vẻ đào tin tức cũ về《Cứu viện có một không hai》.
Chỗ có mạng, thì có dấu vết bát quái.
《Cứu viện có một không hai》năm đó cũng trải qua marketing nho nhỏ, quay phim thảm họa khoa học viễn tưởng, treo đủ khẩu vị của quần chúng vây xem, kết quả đẻ khó 5 năm, không thấy bóng dáng, đã nói trong năm chiếu phim biến thành không hẹn rất xa.
Ảnh thị Angus chỉ viết đơn giản "Kịch bản do Trâu Xuân Sinh chấp bút soạn, Hàn Huấn hỗ trợ sửa", đã đủ mở cao tầng thảo luận, đoán đây là tình huống gì.
Một nhóm người cảm thấy, khả năng lợi dụng danh tiếng của Hàn Huấn, cứu vãn chút tôn nghiêm khoa học viễn tưởng, sau đó lừa thêm chút tiền phòng vé.
Thầy Hàn không dính nồi, phim có thể đắt khách, cớ sao mà không làm.
Nhưng một nhóm người khác, hoàn toàn tiến vào trạng thái thần kỳ truy phủng không não, đi vào chính là một câu ha ha ha, vô cùng mong đợi bộ phim này chiếu phim, quỷ dị giống như xuyên đến tương lai xem cả bộ phim vậy.
Lý do bọn họ tín nhiệm mù quáng rất đơn giản — khoa học viễn tưởng! Đây là khoa học viễn tưởng đó các bạn!
Chẳng lẽ các thím đã quên《Hảo hán Lục Lâm》cũng là phim khoa học viễn tưởng sao!
Mọi người ở trong từ mấu chốt tìm được điểm cười của《Hảo hán Lục Lâm》, sitcom khoa học viễn tưởng võ hiệp cảnh sát thổ phỉ tốn trăm triệu năm đó, vĩnh viễn lưu truyền trong lòng nhân dân.
Kịch bản của thầy Hàn, mọi người có lòng tin tuyệt đối.
Cho dù phim tên là《Chưa nghĩ ra tên》, chỉ cần viết "Biên kịch Hàn Huấn", là có thể nhắm mắt mua vé đi xem, tuyệt sẽ không thiệt, tuyệt sẽ không bị lừa.
Chính là tự tin như vậy!
Từ Tư Miểu hơi đau lòng.
Anh dù nói thế nào cũng là cao phú soái chất lượng tốt, sao ở trong lòng Hàn Huấn, chỉ có phiền phức.
Nhớ hồi đó, dù anh nói gì với Hàn Huấn, Hàn Huấn cũng sẽ làm theo.
Bảo rên rỉ liền rên rỉ, bảo hôn mặt liền hôn mặt, ngoan ngoãn đến mức không lộ ra biểu cảm, thỉnh thoảng còn câu lên nụ cười mê người, quần chúng vây xem tức đến mắng to: Không biết xấu hổ.
Bây giờ, vẫn là Hàn Huấn mặt không biểu cảm, nhưng sẽ không cười với anh như vậy nữa.
Còn ngại anh phiền.
Haiz.
"Daniel, anh có thể đừng thở dài không." Rex đã sắp bị nhiễm bệnh thở dài của Từ Tư Miểu, cảm xúc u ám thế này thật sự không thích hợp với lúc đang xem《Hảo hán Lục Lâm》, "Mất hứng quá đi à."
Ánh mắt sắc bén của Từ Tư Miểu liếc xéo Rex, anh có phải đã quá dịu dàng với Rex hay không, lại dám ghét bỏ anh trai.
Rex ấn tạm dừng, hắn cam đoan, nếu không nhanh chóng dẹp lửa giận của Từ Tư Miểu, một khắc sau hắn sẽ bị đày đi tăng ca.
Máy đào, máy kéo, máy lắp đặt gì gì đó, Rex đã ngồi hết một lượt, thuận tiện lên trang đầu của mấy tin bên lề.
Còn tiếp tục như vậy, hắn có lẽ phải ngồi máy đóng cọc.
Lên tin tức thì không sao, nhưng đã rất nhiều ảnh bay qua biển truyền vào Anh, nếu không phải hắn cho người xóa nhanh, video call vượt biển của cha hắn hẳn đã tìm đến cửa.
Rex là người thông minh, thà bỏ xem《Hảo hán Lục Lâm》2 phút, cũng phải lấy đại cục làm trọng.
Hắn nói: "Nào, chúng ta hãy trò chuyện giữa đàn ông và đàn ông. Trước tiên em hỏi: Hàn Huấn có phải mắng anh không?"
Mắng?
Từ Tư Miểu bất đắc dĩ cười cười, vẻ mặt thờ ơ kia của Hàn Huấn, căn bản đã lười mắng anh.
"Hàn Huấn ghét anh." Từ Tư Miểu nằm ngửa trên sofa, ánh mắt trống rỗng, "Anh thật sự chỉ dựa theo quy trình tiêu chuẩn nhận lỗi mà làm, nhưng sai sót chỗ nào chứ."
Rex đối với xin lỗi kiểu Trung Quốc tràn đầy hứng thú, hỏi: "Anh là quỳ xuống 3 dập 9 vái, hay là ôm đùi Hàn Huấn khóc la anh sai rồi?"
Ánh mắt Từ Tư Miểu bỗng nhiên trở nên rất nguy hiểm, anh nói: "Em có hiểu lầm rất lớn về cách xin lỗi của người Trung Quốc, không nên xem phim cổ trang và phim hài xong liền cảm thấy đầy đường Trung Quốc toàn là hành động như vậy."
"À." Rex vẻ mặt thụ giáo, "Vậy anh làm thế nào?"
"Tặng hoa viết thư, mời cậu ấy ăn cơm, hẹn cậu ấy buổi tối tâm sự, đích thân đưa bữa sáng cho cậu ấy, còn vào giờ ăn cơm đi đón cậu ấy ăn cơm, nhưng cậu ấy từ chối, còn nói anh phiền."
Rex:......
Trên khuôn mặt người Anh xinh đẹp xuất hiện chút cảm xúc khó tin, trong đôi mắt xanh thẳm tràn ngập kinh ngạc.
"Anh, Daniel, người anh em thân mến......" Giọng điệu Rex kinh thán nói, "Anh đây không giống xin lỗi, giống bạn gái cũ quấy rối sau khi chia tay hơn."
BẠN, GÁI, CŨ.
Từ Tư Miểu nguy hiểm cười nói: "Xem ra ngài Aylov lát nữa phải đi khám bác sĩ rồi."
Rex lập tức nhảy lên sofa, giữ khoảng cách an toàn với Từ Tư Miểu.
Mặc dù Từ Tư Miểu không phải Lý Tiểu Long tay không tấc sắt trong truyền thuyết, nhưng từ bé đã đi học kiếm thuật và đấu vật, Rex chưa bao giờ là đối thủ của anh.
"Đã nói là anh em ruột không thể làm tổn thương nhau rồi mà!" Cánh tay Rex vươn ra phòng bị nói, "Anh có thể coi như em đang nói đùa, em chỉ nói ra cảm nhận trong lòng em...... phải biết, em 6 tuổi đã yêu đương, số bạn gái gấp 20 lần anh!"
Rex dùng lịch sử huy hoàng của mình, chứng minh quan điểm của mình.
Hắn nói: "Bạn gái cũ cũ của em, ngày nào cũng chờ em ở nơi em xuất hiện, hẹn em ăn sáng ăn trưa ăn tối, không biết điều tặng hoa gửi tin nhắn, trong lòng em ngoài phiền, không có cảm nhận nào khác! Daniel, anh tự nói anh đã yêu Hàn Huấn, cho nên những thứ anh làm căn bản không phải nói xin lỗi, mà là cầu xin tái hợp!"
Cao thủ yêu đương một câu trúng đích, đôi mắt màu hổ phách của Từ Tư Miểu nhìn chằm chằm Rex, thấp giọng nói: "Không thể nào."
"Khẳng định vậy à?" Rex từ từ trở lại sofa, cầm đệm dựa qua ôm trước người đề phòng Từ Tư Miểu, "Daniel, anh không phát hiện mình sống lâu ở đây, trở nên rất khác sao."
Đôi mắt hời hợt của Từ Tư Miểu liếc hắn.
"Tự do, vui vẻ, lười biếng, nói dối đầy miệng, anh không giống anh." Nghĩ đến bộ dạng Từ Tư Miểu lừa hắn xoay mòng mòng, Rex lộ ra ý cười nhạt nhẽo, "Những lời anh nói, em đều tin, Hàn Huấn sẽ không tin? Daniel, em cuối cùng biết Hàn Huấn nói anh không giữ lời là có ý gì rồi. Dùng một từ để nói anh, chính là tra nam."
"Cái này không giống vậy." Từ Tư Miểu phiền não túm tóc ngắn của mình, tựa vào sofa, "Anh đã đồng ý với Hàn Huấn giữ một khoảng cách với cậu ấy, nhưng anh không muốn giữ, nhìn thấy dáng vẻ cậu ấy vô điều kiện phối hợp với anh, trong lòng anh rất thoải mái, cho nên có chút...... đắc ý vênh váo, khiến cậu ấy giận."
"Tra nam."
"Rex, em không được học được một từ mới liền sẽ dùng lung tung, thiếu đòn phải không!"
Rex ngậm miệng, ôm đệm giả bộ vô tội, giống như bán Từ Tư Miểu sau lưng không phải hắn.
Sau đó, hắn trong ánh mắt yên lặng của Từ Tư Miểu, duỗi tay cầm điều khiển qua ấn một cái.
Tiếng cười kỳ dị hi hi hi ha ha ha của《Hảo hán Lục Lâm》trong TV, tiếp tục truyền tới.
Từ Tư Miểu:......
Bình tĩnh, không thể đánh Rex, thằng ranh này sẽ tố cáo.
Rex đã ở trong đấu tranh giai cấp quanh năm ngày tháng, phát hiện trực tiếp tố cáo với mẹ, còn hữu dụng hơn trả thù ngầm, trong tay hắn nắm giữ nhược điểm của Từ Tư Miểu, mặc dù đưa tới trước mặt Emma Roth, chuyên cơ của tập đoàn tài chính Aylov phải nhập cảnh hàng loạt.
Vì cuộc sống tản mạn của mình, vì mẹ không cần hao phí tâm tư vì người không quan trọng, Từ Tư Miểu nhịn Rex lần này.
Anh tựa vào sofa, toàn thân tản ra hơi thở chán chường.
Từ Tư Miểu luôn cố kỵ hình tượng, giữ vững uy nghiêm của mình trước mặt Rex.
Hiện tại, không chừa gì cả, chỉ còn suy tư.
Anh vẫn luôn cố gắng vãn hồi Hàn Huấn, là bởi vì ở chung với Hàn Huấn rất thoải mái.
Chỉ là nằm trên giường phía sau lưng Hàn Huấn một lát, trong lòng Từ Tư Miểu đã tràn đầy cảm giác hạnh phúc thảnh thơi.
Nhưng mà, yêu đương?
Thái độ của Hàn Huấn, vừa nhìn là sẽ không chấp nhận anh.
Ở chung của hai người, tại sao nhất định phải xác định quan hệ, viết rõ là bạn bình thường hay là bạn không bình thường?
Chấp nhận kiểu thói quen và giáo điều này, không phải phong cách của Từ Tư Miểu.
Thế là, Từ Tư Miểu nói: "Anh chỉ muốn ở chung hòa bình với Hàn Huấn, giống như sống cùng bạn vậy."
Rex rõ ràng đang chuyên tâm xem phim, bỗng nhiên giễu cợt một tiếng, "Bạn bè sẽ không sống chung."
Từ Tư Miểu không hiểu Rex, anh nghie ngờ nhìn chằm chằm em trai mình, "Lập trường phụ nữ lớn tuổi nhà giàu dùng tiền vả mặt người khác em học được lúc trước đâu rồi, em rốt cuộc ủng hộ bọn anh hết hôn hay là phản đối?"
"Đương nhiên là phản đối!" Rex ném gối ôm qua, "Đừng nhắc lại tiền vả mặt nữa, đã có mấy nghìn vạn người cười nhạo em rồi!"
Gối ôm công kích không có chút uy hiếp nào, Từ Tư Miểu cười chất vấn: "Vậy em đây là thái độ phản đối?"
Đã bị người thân cận nhất nhìn thấu, lập trường của Rex trở nên không kiên định nữa.
Hắn ôm mục đích "Tiêu diệt sạch những người quấy rầy Daniel" đến đây, lại phát hiện Hàn Huấn mới là người bị Từ Tư Miểu quấy rầy.
Ánh mắt Rex xanh thẳm trong suốt, băng sương sau khi tan đi đều là dịu dàng, "Em phản đối anh sống cả đời với đàn ông, nhưng em càng không hi vọng anh sống không vui."
"Không vui? Anh sẽ không vui?!" Từ Tư Miểu chết không thừa nhận.
Rex nghiêm túc nói: "Ít nhất, anh ở chung với Hàn Huấn, vui hơn bây giờ, cũng...... vui hơn ở Anh."
Từ Tư Miểu bĩu môi, đưa tay cưng chiều vò rối tóc vàng của Rex.
Người này, dù mình bắt nạt nó thế nào, đều quan tâm mình.
Nhận được sờ đầu thân mật của Từ Tư Miểu, Rex cười đến cực kỳ ngu, hoàn toàn không phù hợp với khí chất lạnh nhạt của hắn.
"Cơ mà......" Rex mang theo mái tóc rối xù tiếp tục nói, "Hàn Huấn yêu đương chỉ lãng phí tài hoa, sẽ làm lỡ anh ta sáng tác, đặc biệt là với anh."
Hai mắt Từ Tư Miểu híp lại nghiêm túc nhìn hắn: Em có ý gì?
Ánh mắt Rex thẳng thắn đắc ý nhìn lại: Ý là anh rất phiền.
Từ Tư Miểu ha ha ha cười u ám, Rex mới bắt đầu xem phim của Hàn Huấn mấy ngày, đã suy nghĩ vì tài hoa của Hàn Huấn rồi!
"Ngài Rex Aylov thân mến." Từ Tư Miểu cười đến tuyệt tình tuyệt nghĩa, đưa tay túm lấy điều khiển vô tình tắt TV.
Anh đứng lên từ trên nhìn xuống nói: "Đứng dậy, ra ngoài đi dạo với anh một lát."
Nếu không để Rex đích thân khởi động máy đóng cọc làm ảnh đầu đề cho hạng mục mới, vậy thì rất có lỗi với các bạn cổ đông ký thác kỳ vọng với đầu tư Roth.
(Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)
《Tôi không muốn đi làm》bởi vì phòng vé duy trì tăng lên, 20 ngày chiếu phim cũng không có khuynh hướng ngừng chiếu, phòng vé đã đột phá 2 tỷ, tổ phim rốt cuộc liên lạc được với Hàn Huấn mất liên lạc, chuẩn bị ở trong biệt thự của Văn Hạc Sơn, tổ chức lễ ăn mừng nho nhỏ.
Hàn Huấn một mực làm theo kịch bản《Cứu viện có một không hai》, không dễ gì sửa xong phần quan trọng nhất, đã bị nhà sản xuất Lưu cưỡng chế mang ra ngoài.
Lúc cậu đến biệt thự của Văn lão, vẻ mặt không tình nguyện lắm.
Đầu tiên là mạch suy nghĩ sửa kịch bản bị cắt đứt, thứ 2 là...... lại phải đối mặt với Từ Tư Miểu, cậu rất mệt mỏi.
Nhưng, đến lúc bữa tiệc bắt đầu, Từ Tư Miểu cũng không xuất hiện.
Văn Hạc Sơn thấy cậu nhìn chung quanh, tư thái bất giác tìm người, hiểu rõ nói: "Tiểu Từ nói nói quá bận, không đến được. Phái người tặng mấy vò rượu ủ. Ta nghĩ nó sợ cháu không tự nhiên."
Sau khi chia tay, luôn sẽ có chút lúng túng, đứng ở góc độ của Văn lão và thành viên tổ phim, đã sắp bị quan tâm ôn nhu hiểu ý người khác của Từ Tư Miểu làm cảm động khóc.
Nhưng Hàn Huấn lại vô tình gật đầu, cũng không tỏ vẻ đặc biệt gì.
Gần đây Từ Tư Miểu quả thật yên tĩnh.
Trái tim Hàn Huấn vốn sợ Từ tổng lại tặng kinh hỉ rốt cục thả lỏng.
Lời lạnh lùng tổn thương người ngày đó, chỉ là bởi vì tâm trạng cậu kém, giận chó đánh mèo Từ Tư Miểu mà thôi.
Trong bệnh viện toàn là người bệnh đăm chiêu ủ dột, Hàn Huấn vừa mới thảo luận với người khác kịch bản toàn bi thương, hoàn toàn không cách nào giữ tâm trạng bình thản, ứng phó với trêu chọc tâm huyết dâng trào của Từ Tư Miểu.
Hàn Huấn sau khi nói mặn nói nhạt, vẻ mặt Từ Tư Miểu thất thần, hiển nhiên không thể tin Hàn Huấn sẽ nói ra lời tổn thương đến thế.
Sau đó, Hàn Huấn không nhận được thư của Từ Tư Miểu nữa, càng không có tặng phục vụ bữa ăn và hài hước không ngừng.
Như vậy tốt hơn, giữ khoảng cách đối với hai bọn họ mới là kết cục tốt nhất.
Lễ ăn mừng không có đại boss, không khí của thành viên tổ phim vẫn sôi nổi.
Mọi người cơm nước no nê, tán gẫu tâm sự xem tiết mục.
Vừa mở TV ra, liền phát hiện chương trình Kiều Khiết Khê vừa mới quay.
Đã quen diễn dịch không chút hình tượng của ảnh hậu, thành viên tổ phim đối với hình tượng màn ảnh đứng đắn của tiên nữ này càng cảm thấy hứng thú.
Bọn họ vừa tán gẫu vừa xem, chỉ có Hàn Huấn ngồi trên sofa, nhìn chằm chằm TV xuất thần.
"Tiểu Hàn, chúng ta sang bên cạnh nói chuyện chút." Văn Hạc Sơn nhìn thấu cậu không tập trung, gọi Hàn Huấn đi, "Nghe nói cháu nhận kịch bản mới?"
Nhắc tới kịch bản, linh hồn ngẩn ngơ của Hàn Huấn rốt cục hoàn hồn.
Cậu gật gật đầu, từ trong ba lô lấy ra hai bản thảo đã in.
Hàn Huấn nói: "Công việc cháu nhận lần này tương tự với bác sĩ kịch bản, nhưng cháu không tự tin về kết cục sửa đổi của mình như sáng tác kịch bản mới...... bởi vì câu chuyện, rất không giống."
Vị đạo diễn có tầm ảnh hưởng, nhận lấy kịch bản của Trâu Xuân Sinh, mở ra.
Chỉ mấy cảnh đầu cuối, Văn Hạc Sơn đã nhớ ra kịch bản này.
Rất lâu trước đây, ông từng thấy ở trong tay người bạn, người bạn đó là nhà đầu tư, trong tay chất vô số kịch bản, mời Văn Hạc Sơn chọn giúp một bộ dễ thu lại vốn.
Văn Hạc Sơn lúc đó đã xem《Cứu viện có một không hai》rất lâu, nhưng, cuối cùng lựa chọn một bộ phim hài nhẹ nhàng thoải mái.
Bởi vì, người bạn muốn thu vốn,《Cứu viện có một không hai》nhất định không được.
Bây giờ lại nhìn thấy kịch bản này, trong lòng Văn Hạc Sơn tràn đầy cảm khái.
Ông nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Đây là một câu chuyện hay, nhưng nó sẽ không được hoan nghênh."
Phán đoán của mọi người đều nhất trí chính xác.
Cho dù Văn Hạc Sơn cảm thấy hứng thú với nó, cũng không dám ra tay quay, cảnh tượng không thể tái hiện trong kịch bản quá nhiều quá hỗn tạp, phim khoa học viễn tưởng tốn kém quá lớn cũng không phải phong cách của Văn Hạc Sơn.
Ông không thích hình thức cả quá trình quay màn, thích quay thực cảnh thực địa hơn.
Văn Hạc Sơn nhanh chóng lật hết kịch bản, câu chuyện thảm thiết giống trong ký ức của ông.
"Tiểu Hàn, bản thân ta muốn xem kịch bản cháu chỉnh sửa hơn."
Hàn Huấn hiếm thấy thấp thỏm, có kịch bản của Trâu Xuân Sinh ở trước, cậu sửa kết cục viên mãn, luôn cảm thấy không hòa hợp với câu chuyện.
Quả nhiên, Văn Hạc Sơn xem xong kết cục bản chỉnh sửa mà Hàn Huấn viết sơ lược, cong miệng cau mày.
"Ừm, hình như thiếu gì đó?"
Hàn Huấn bất đắc dĩ cười nói: "Bởi vì bi kịch không phải bi kịch, đánh mất mùi vị vốn có đi."
《Cứu viện có một không hai》là bi kịch từ đầu đến cuối, cậu đột ngột sửa thành kết cục hoàn mỹ, giống như từ thực tế bi thảm tiến vào tiên cảnh hoang đường kỳ lạ.
Kịch bản của Trâu Xuân Sinh quả thực tốt, bi kịch thê thảm càng có thể níu chặt tâm thần người xem, điểm này, phim hài còn lâu mới làm được.
Nếu như muốn cho kết cục hoàn mỹ phù hợp với câu chuyện, phải sửa toàn bộ mới được.
Văn Hạc Sơn vuót râu, nói, "Có thể là ta chỉ xem đoạn kết cục cháu viết, phán đoán tương đối phiến diện, nhưng đứng ở góc độ của ta mà nói, kịch bản của Trâu Xuân Sinh, sức cuốn hút khả năng mạnh hơn kết cục cháu viết một chút, ông già nhanh mồm nhanh miệng, cháu đừng để ý. Chỉ tiếc...... Trâu Xuân Sinh viết chính là bi kịch. Ta nhớ tổ phim này là nhà làm phim của Tạ Thành Nghiệp, Tiểu Hàn cháu muốn nhận công việc sửa đổi này, vậy ta đề cử giúp bọn họ vài nhà đầu tư. Dự toán thấp thì không quay được phim khoa học viễn tưởng."
Nhưng, nhà đầu tư mà Văn Hạc Sơn giới thiệu còn chưa tới, tin tức đầu tư Roth liên hiệp Ảnh thị Angus đầu tư《Cứu viện có một không hai》đã xuất hiện.
Tin tức chỉ có ngắn ngủi mấy hàng chữ, ngay cả ảnh tuyên truyền cũng không có một tấm, khiến netizen nghi hoặc không thôi.
"《Cứu viện có một không hai》? Sao tới giờ chưa từng nghe qua."
"Có chút ấn tượng, phim này không phải đã quay xong rất nhiều năm rồi sao?"
"Đây không phải kịch bản của thầy Hàn nhỉ, tui nhớ tin tức phim này khai máy đã gần 5-6 năm rồi."
"...... **, là kịch bản của Hàn Huấn! Hàn Huấn muốn sửa《Cứu viện có một không hai》!"
Cách nói "Sửa" cũng không chính xác,《Cứu viện có một không hai》 không phải tiểu thuyết nổi tiếng, cũng không phải phim kinh điển, chỉ là một bộ phim đoạn cuối nát 5 năm trước đã nhả tin nói sẽ quay nhưng chậm chạm chưa hoàn thành.
Nhưng, chỉ cần dính đến Hàn Huấn, đã có thể hấp hẫn đủ sức chú ý, các fans còn đang thi nhau đoán phòng vé của《Tôi không muón đi làm》, trước mắt bỗng treo củ cải mới.
Oa sa, thầy Hàn năng suất cao như...... bạch tuộc! Lại là kịch bản mới!
Dân dưa còn chưa thoát khỏi bộ phim hài ngập tràn niềm vui, vui vẻ đào tin tức cũ về《Cứu viện có một không hai》.
Chỗ có mạng, thì có dấu vết bát quái.
《Cứu viện có một không hai》năm đó cũng trải qua marketing nho nhỏ, quay phim thảm họa khoa học viễn tưởng, treo đủ khẩu vị của quần chúng vây xem, kết quả đẻ khó 5 năm, không thấy bóng dáng, đã nói trong năm chiếu phim biến thành không hẹn rất xa.
Ảnh thị Angus chỉ viết đơn giản "Kịch bản do Trâu Xuân Sinh chấp bút soạn, Hàn Huấn hỗ trợ sửa", đã đủ mở cao tầng thảo luận, đoán đây là tình huống gì.
Một nhóm người cảm thấy, khả năng lợi dụng danh tiếng của Hàn Huấn, cứu vãn chút tôn nghiêm khoa học viễn tưởng, sau đó lừa thêm chút tiền phòng vé.
Thầy Hàn không dính nồi, phim có thể đắt khách, cớ sao mà không làm.
Nhưng một nhóm người khác, hoàn toàn tiến vào trạng thái thần kỳ truy phủng không não, đi vào chính là một câu ha ha ha, vô cùng mong đợi bộ phim này chiếu phim, quỷ dị giống như xuyên đến tương lai xem cả bộ phim vậy.
Lý do bọn họ tín nhiệm mù quáng rất đơn giản — khoa học viễn tưởng! Đây là khoa học viễn tưởng đó các bạn!
Chẳng lẽ các thím đã quên《Hảo hán Lục Lâm》cũng là phim khoa học viễn tưởng sao!
Mọi người ở trong từ mấu chốt tìm được điểm cười của《Hảo hán Lục Lâm》, sitcom khoa học viễn tưởng võ hiệp cảnh sát thổ phỉ tốn trăm triệu năm đó, vĩnh viễn lưu truyền trong lòng nhân dân.
Kịch bản của thầy Hàn, mọi người có lòng tin tuyệt đối.
Cho dù phim tên là《Chưa nghĩ ra tên》, chỉ cần viết "Biên kịch Hàn Huấn", là có thể nhắm mắt mua vé đi xem, tuyệt sẽ không thiệt, tuyệt sẽ không bị lừa.
Chính là tự tin như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất