Quân Cưới Thập Niên 80: Thay Chị Gả Chồng

Chương 24: Kinh Nghiệm

Trước Sau
Dương Niệm Niệm vẫn còn đang nghĩ đến lời mà vợ quân nhân kia nói, ngơ ngác “à” một tiếng, Vương Phượng Kiều cho rằng cô bị hoảng sợ, nhanh chóng cười an ủi cô: “Em cũng đừng sợ, lúc chị đến theo quân chồng chị mới lên chức liên trưởng, em là vợ của đoàn trưởng, mấy người đó không dám quá đáng. Cùng lắm là thấy em còn nhỏ tuổi, nói chuyện lên giọng chút thôi, em cũng đừng sợ họ, nghe không thích thì đối đáp lại, mấy người đó biết em không dễ bắt nạt cũng không dám lỗ mãng.”

Dương Niệm Niệm cảm thấy Vương Phượng Kiều này rất đáng để kết bạn, không bảo cô nén giận, dạy cô lập uy ở khu tập thể gia đình quân nhân, là thật sự muốn tốt cho cô.

Dương Niệm Niệm gật đầu tò mò hỏi: “Vương đại tỷ, ở chỗ chúng ta có phải có vợ quân nhân tên là Mỹ Tĩnh không? Cô ta là vợ nhà ai nhỉ?”

“Cô ta là vợ của doanh trưởng doanh ba đoàn hai Tống Tiền Trình, tên là Diệp Mỹ Tĩnh, có phải cô ta bắt nạt em không?” Vẻ mặt Vương Phượng Kiều quan tâm.

Dương Niệm Niệm lắc lắc đầu, ngước mặt nói: “Thật ra không có bắt nạt em, em chỉ lo cô ta đơm đặt điều sau lưng em thôi.”

“Sao? Em vừa mới đến đây được một ngày, cô ta có thể nói gì chứ?” Vương Phượng Kiều cảm thấy kỳ lạ.

Dương Niệm Niệm không nói, thở dài trước, sau đó vẻ mặt lúng túng nói:

“Ôi, em và cô ta ngồi chung một chuyến tàu hỏa đến quân đội, trên đường em mệt rã rời, không cẩn thận nghiêng đầu dựa vào vai của một người ngồi bên cạnh, anh ta cũng là một quân nhân. Có lẽ là ngại đánh thức em nên anh ta không lên tiếng. Sau đó Diệp Mỹ Tĩnh lên tàu, ngồi đối diện em, trực tiếp đá em thức dậy, còn chỉ trích em không chú ý hình tượng.”

Ánh mắt của mấy vợ quân nhân đó không đúng lắm, hơn nữa thêm lời nói sau lưng của vợ quân nhân kia, rõ ràng là Diệp Mỹ Tĩnh đã thêm mắm dặm muối sau lưng cô.

Nhà cô đã lén đổi cô vợ sinh viên của Lục Thời Thâm thành hàng giả là cô, nếu như cô còn cắm cho anh cặp sừng thì anh không lột da cô mới là lạ đó?



Vương Phượng Kiều cười ha ha, mắt híp lại như trăng non: “Ôi trời, đúng là trùng hợp, chuyện này chị cũng từng trải qua rồi. Niệm Niệm, em yên tâm đi, nếu như cô ta dám bịa đặt, chị là người đầu tiên lao lên trị cô ta. Đoàn trưởng Lục vừa trẻ vừa đẹp trai, tương lai lại sáng lạn, hai người rất xứng với nhau, ai lại ném dưa hấu nhặt hạt mè chứ, những người tin lời đồn đều không có đầu óc.”

Dương Niệm Niệm nghe chị ấy nói cũng cười theo, nịnh nọt: “Vương đại tỷ, em thật sự rất thích chị đó, chị thật sự rất chính nghĩa, can đảm hiệp nghĩa.”

Cô nói vài câu khiến Vương Phượng Kiều cười ha ha, tươi như đóa hoa.

Đúng lúc xe đi từ bộ đội đã đến, Vương Phượng Kiều đưa tay chặn ô tô lại, Dương Niệm Niệm ngồi trên ghế phụ.

Tiểu Binh còn tưởng Dương Niệm Niệm là em gái của tiểu binh nào, thấy Dương Niệm Niệm xinh đẹp, tai đỏ lên, cũng không dám nhìn cô.

Vương Phượng Kiều đã ở bộ đội lâu rồi, cũng nói chuyện với tiểu binh nhiều lần, biết bình thường họ không tiếp xúc với con gái, thấy cô gái xinh đẹp sẽ khó tránh khỏi ngại ngùng.

Cố ý đùa cậu ta: “Cậu phải nhớ rõ đây là vợ của đoàn trưởng Lục, sau này nếu thấy cô ấy đón xe, cần tiện thể đưa cô ấy vào thành phố nhé.”

“Vợ của đoàn trưởng Lục?”

Tiểu binh ngạc nhiên quay đầu nhìn Dương Niệm Niệm, tầm mắt nhìn vào gương mặt nhỏ trắng nõn xinh đẹp của Dương Niệm Niệm, lại chớp mắt dời đi, tim không nhịn được đập mạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau