Chương 3
Edit: Meow
Lúc Quan Hà ở tuổi Tống Dã đã gặp Kiều Đông Niên.
Khi ấy, anh là học sinh cá biệt nổi danh cả trường, mà Kiều Đông Niên lại là học sinh ba tốt nổi tiếng.
Nhưng không một ai biết, thực ra học sinh giỏi Kiều Đông Niên đã thầm mến học sinh cá biệt ấy rất lâu.
Những năm tháng thầm mến kia thật hết sức mệt mỏi.
Nghĩ lại cũng thấy kỳ, bất quá chỉ tình cờ ôm bài tập đi lướt qua sân tập, liếc thấy nụ cười tỏa nắng của thiếu niên đang chơi bóng.
Từ đó, ánh mắt không kìm được luôn dừng lại trên thiếu niên ấy.
Khi ấy, Kiều Đồng Niên biết, y xong rồi.
Hồi đó, Quan Hà cũng đã có bạn gái.
Bạn gái của anh cứ đổi một người rồi một người, mà Kiều Đông Niên chỉ biết yên lặng thích anh.
Kiều Đông Niên cho là đoạn tình cảm ngây ngô này sẽ theo những năm tháng thanh xuân mà đi mất, nhưng mấy năm sau khi tốt nghiệp, họ lại gặp nhau.
Quan Hà vẫn bất cần như trước, làm qua không ít chuyện vô sỉ, rất nhiều người thích anh, thích anh kiêu ngạo bất tuân, cũng thích anh lạnh lùng thờ ơ.
Kiều Đông Niên biết, đó là cơ hội duy nhất của y.
Y chìa cành ô liu với Quan Hà, tìm cho anh một công việc nhàn nhã, sau đó không ngừng tiếp cận anh.
Quan Hà dĩ nhiên phát hiện mẹo vặt này của y.
Nhưng anh ngầm cho phép.
Qua rất lâu, rốt cuộc hai người cũng ở cùng một chỗ.
Kiều Đông Niên vẫn là lớp trưởng ngây ngô năm nào, dè dặt lén giấu đem thư tình cho Quan Hà.
Quan Hà trầm mặc rất lâu, trong lúc Kiều Đông Niên cơ hồ như muốn khóc, cuối cùng cũng gật đầu.
Ngữ khí tùy ý, cảm giác như tùy tiện cho có.
Kiều Đông Niên nhìn thấy anh dần trưởng thành, trở thành Quan Hà ổn trọng thành thục.
Nhưng đáng tiếc tình cảm cũng ngày càng phai nhạt.
Bất luận y làm cái gì, cố gắng lấy lòng Quan Hà như thế nào, anh cũng mảy may không động lòng.
Vốn cũng từng xao động, nhưng mấy năm không gặp đã làm phai nhạt chút ít rung động ấy.
Ngày đó Quan Hà cùng Kiều Đông Niên cãi nhau một trận, bỏ đi quán bar, gặp một thiếu niên.
Quan Hà cảm thấy Tống Dã có chút giống anh ngày trước.
Nhưng cũng không phải hoàn toàn.
Ít nhất theo anh, Tống Dã như nhãi con husky, mà chính anh là gì, anh cũng không biết.
Lúc Quan Hà ở tuổi Tống Dã đã gặp Kiều Đông Niên.
Khi ấy, anh là học sinh cá biệt nổi danh cả trường, mà Kiều Đông Niên lại là học sinh ba tốt nổi tiếng.
Nhưng không một ai biết, thực ra học sinh giỏi Kiều Đông Niên đã thầm mến học sinh cá biệt ấy rất lâu.
Những năm tháng thầm mến kia thật hết sức mệt mỏi.
Nghĩ lại cũng thấy kỳ, bất quá chỉ tình cờ ôm bài tập đi lướt qua sân tập, liếc thấy nụ cười tỏa nắng của thiếu niên đang chơi bóng.
Từ đó, ánh mắt không kìm được luôn dừng lại trên thiếu niên ấy.
Khi ấy, Kiều Đồng Niên biết, y xong rồi.
Hồi đó, Quan Hà cũng đã có bạn gái.
Bạn gái của anh cứ đổi một người rồi một người, mà Kiều Đông Niên chỉ biết yên lặng thích anh.
Kiều Đông Niên cho là đoạn tình cảm ngây ngô này sẽ theo những năm tháng thanh xuân mà đi mất, nhưng mấy năm sau khi tốt nghiệp, họ lại gặp nhau.
Quan Hà vẫn bất cần như trước, làm qua không ít chuyện vô sỉ, rất nhiều người thích anh, thích anh kiêu ngạo bất tuân, cũng thích anh lạnh lùng thờ ơ.
Kiều Đông Niên biết, đó là cơ hội duy nhất của y.
Y chìa cành ô liu với Quan Hà, tìm cho anh một công việc nhàn nhã, sau đó không ngừng tiếp cận anh.
Quan Hà dĩ nhiên phát hiện mẹo vặt này của y.
Nhưng anh ngầm cho phép.
Qua rất lâu, rốt cuộc hai người cũng ở cùng một chỗ.
Kiều Đông Niên vẫn là lớp trưởng ngây ngô năm nào, dè dặt lén giấu đem thư tình cho Quan Hà.
Quan Hà trầm mặc rất lâu, trong lúc Kiều Đông Niên cơ hồ như muốn khóc, cuối cùng cũng gật đầu.
Ngữ khí tùy ý, cảm giác như tùy tiện cho có.
Kiều Đông Niên nhìn thấy anh dần trưởng thành, trở thành Quan Hà ổn trọng thành thục.
Nhưng đáng tiếc tình cảm cũng ngày càng phai nhạt.
Bất luận y làm cái gì, cố gắng lấy lòng Quan Hà như thế nào, anh cũng mảy may không động lòng.
Vốn cũng từng xao động, nhưng mấy năm không gặp đã làm phai nhạt chút ít rung động ấy.
Ngày đó Quan Hà cùng Kiều Đông Niên cãi nhau một trận, bỏ đi quán bar, gặp một thiếu niên.
Quan Hà cảm thấy Tống Dã có chút giống anh ngày trước.
Nhưng cũng không phải hoàn toàn.
Ít nhất theo anh, Tống Dã như nhãi con husky, mà chính anh là gì, anh cũng không biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất