Quân Hôn Không Ly Được: Quân Tẩu Xinh Đẹp Tức Giận Sinh Ba Con
Chương 43: Không Ly Hôn Được
Nguyễn Tử Mạt lấp liếm nói: “Trước đi khi em đi học, trong nhà cô giáo của em cũng trồng một cây kim ngân, cô giáo em đã nói cho em biết chuyện cây kim ngân còn được gọi là cỏ Uyên Ương.”
“Thì ra là vậy, nhưng em cũng đừng nghĩ nhiều, chị trồng những cây kim ngân này, chỉ vì người trong nhà chị thích mà thôi, chỉ là thấy nhớ nhà mà thôi.”
Tôn Hương Vận dịu dàng nói.
Nguyễn Tử Mạt cuối cùng cũng thả lòng, không phải tình tiết tranh giành tình cảm cẩu huyết là được.
Lúc này bên ngoài cửa vang lên tiếng bước chân đều đều, mạnh mẽ.
Tôn Hương Vân dịu dàng cười với Nguyễn Tử Mặc nói: “Người đến đón em đến rồi.”
Vẻ mặt của Nguyễn Tử Mạt tràn đầy khó hiểu.
Khuôn mặt lạnh lùng của Lệ Kình Liệt xuất hiện ở cửa.
Á……
Vẻ mặt của Nguyễn Tử Mạt tràn đầy khó hiểu, sao người này lại ở đây.
Tôn Hương Vận đưa cho Nguyễn Tử Mạt một cái rổ, bên trong có hơn chục bông hoa bách hợp.
“Chị dâu.”
Lệ Kình Liệt đi đến, cung kính mà hô một tiếng.
Tôn Hương Vận gật đầu cười nói: “Tử Mạt là một cô gái tốt, chị rất thích con bé, em phải đối xử tốt với con bé nhé, đừng có bắt nạt con bé.”
Lệ Kình Liệt không nói gì, ánh mắt nặng nề nhìn về phía Nguyễn Tử Mạt.
“Đi thôi, cùng cậu ấy về nhà đi.”
Tôn Hương Vận khẽ dùng tay đẩy nhẹ eo của Nguyễn Tử Mạt một cái.
Nguyễn Tử Mạt lập tức đi về phía Lệ Kình Liệt.
Hai người cùng nhau rời khỏi nhà của Tôn Hương Vận.
Nếu ban đầu cô không hiểu ý định gọi cô đến hôm nay của Tôn Hương Vận, thì sau khi nghe lời nói của cô ấy đối với Lệ Kình Liệt xong, cô đã hiểu.
Tôn Hương Vận đang chống lưng cho cô, sợ cô bị Lệ Kình Liệt bắt nạt.
Chẳng lẽ Tôn Hương Vận biết chuyện cô và Lệ Kình Liệt muốn ly hôn sao?
Bên ngoài đều lan truyền tin đồn cô yêu Lệ Kình Liệt như mạng, vì người đàn ông này mà biến thành một con cọp mẹ, mỗi ngày đều há mồm mắng những cô gái trong đoàn văn công.
Lúc cô và Lệ Kình Liệt ly hôn, Tôn Hương Vận nhất định sẽ cho rằng Lệ Kình Liệt không cần cô, bắt nạt cô.
Cuộc hôn nhân này cần ly hôn càng sớm càng tốt, để tránh xảy ra những rắc rối khác.
“Đây là âm mưu cuối cùng của cô sao, Nguyễn Tử Mạt, hiện tại cô thông minh hơn nhiều rồi đấy.”
Ánh mắt Lệ Kình Liệt sắc bén nhìn về phía Nguyễn Tử Mạt.
“……” Nguyễn Tử Mạt.
Cho dù vừa rồi Tôn Hương Vận nói như vậy, anh cũng không nên có dáng vẻ này mới đúng, dù sao báo cáo ly hôn cũng nộp lên rồi, rất nhanh hai người họ có thể ly hôn, về lời nói của Tôn Hương Vận thì anh chỉ nghe một chút là được.
Ấn tượng tốt đẹp của cô với anh lúc trưa cũng không còn nữa.
“Lệ Kình Liệt, anh là một người đàn ông, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra, tôi không có thời gian và sức lực để cùng anh chơi trò đoán suy nghĩ.”
Nguyễn Tử Mạt trừng mắt nhìn lại, khí thế cũng không hề chịu thua.
Lệ Kình Liệt tức giận trừng mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chẳng lẽ không phải cô chạy đến tìm chị dâu, nhờ chị ấy đi xin chính ủy chặn lại đơn xin ly hôn sao.”
“Cái gì! Tôi không hề nói những lời như vậy, cũng chưa bao giờ làm như vậy, anh không thể vu oan cho tôi như vậy được…….”
Nguyễn Tử Mạt sửng sốt, hai mắt trợn tròn.
Không ly hôn không được.
Lệ Kình Liệt cho rằng Nguyễn Tử Mạt lại muốn giở trò, anh lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, sau đó quay người rời đi.
Nguyễn Tử Mạt đứng phía sau tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, cái đồ xấu tính này, cũng không để người ta nói hết lời.
“Thì ra là vậy, nhưng em cũng đừng nghĩ nhiều, chị trồng những cây kim ngân này, chỉ vì người trong nhà chị thích mà thôi, chỉ là thấy nhớ nhà mà thôi.”
Tôn Hương Vận dịu dàng nói.
Nguyễn Tử Mạt cuối cùng cũng thả lòng, không phải tình tiết tranh giành tình cảm cẩu huyết là được.
Lúc này bên ngoài cửa vang lên tiếng bước chân đều đều, mạnh mẽ.
Tôn Hương Vân dịu dàng cười với Nguyễn Tử Mặc nói: “Người đến đón em đến rồi.”
Vẻ mặt của Nguyễn Tử Mạt tràn đầy khó hiểu.
Khuôn mặt lạnh lùng của Lệ Kình Liệt xuất hiện ở cửa.
Á……
Vẻ mặt của Nguyễn Tử Mạt tràn đầy khó hiểu, sao người này lại ở đây.
Tôn Hương Vận đưa cho Nguyễn Tử Mạt một cái rổ, bên trong có hơn chục bông hoa bách hợp.
“Chị dâu.”
Lệ Kình Liệt đi đến, cung kính mà hô một tiếng.
Tôn Hương Vận gật đầu cười nói: “Tử Mạt là một cô gái tốt, chị rất thích con bé, em phải đối xử tốt với con bé nhé, đừng có bắt nạt con bé.”
Lệ Kình Liệt không nói gì, ánh mắt nặng nề nhìn về phía Nguyễn Tử Mạt.
“Đi thôi, cùng cậu ấy về nhà đi.”
Tôn Hương Vận khẽ dùng tay đẩy nhẹ eo của Nguyễn Tử Mạt một cái.
Nguyễn Tử Mạt lập tức đi về phía Lệ Kình Liệt.
Hai người cùng nhau rời khỏi nhà của Tôn Hương Vận.
Nếu ban đầu cô không hiểu ý định gọi cô đến hôm nay của Tôn Hương Vận, thì sau khi nghe lời nói của cô ấy đối với Lệ Kình Liệt xong, cô đã hiểu.
Tôn Hương Vận đang chống lưng cho cô, sợ cô bị Lệ Kình Liệt bắt nạt.
Chẳng lẽ Tôn Hương Vận biết chuyện cô và Lệ Kình Liệt muốn ly hôn sao?
Bên ngoài đều lan truyền tin đồn cô yêu Lệ Kình Liệt như mạng, vì người đàn ông này mà biến thành một con cọp mẹ, mỗi ngày đều há mồm mắng những cô gái trong đoàn văn công.
Lúc cô và Lệ Kình Liệt ly hôn, Tôn Hương Vận nhất định sẽ cho rằng Lệ Kình Liệt không cần cô, bắt nạt cô.
Cuộc hôn nhân này cần ly hôn càng sớm càng tốt, để tránh xảy ra những rắc rối khác.
“Đây là âm mưu cuối cùng của cô sao, Nguyễn Tử Mạt, hiện tại cô thông minh hơn nhiều rồi đấy.”
Ánh mắt Lệ Kình Liệt sắc bén nhìn về phía Nguyễn Tử Mạt.
“……” Nguyễn Tử Mạt.
Cho dù vừa rồi Tôn Hương Vận nói như vậy, anh cũng không nên có dáng vẻ này mới đúng, dù sao báo cáo ly hôn cũng nộp lên rồi, rất nhanh hai người họ có thể ly hôn, về lời nói của Tôn Hương Vận thì anh chỉ nghe một chút là được.
Ấn tượng tốt đẹp của cô với anh lúc trưa cũng không còn nữa.
“Lệ Kình Liệt, anh là một người đàn ông, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra, tôi không có thời gian và sức lực để cùng anh chơi trò đoán suy nghĩ.”
Nguyễn Tử Mạt trừng mắt nhìn lại, khí thế cũng không hề chịu thua.
Lệ Kình Liệt tức giận trừng mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chẳng lẽ không phải cô chạy đến tìm chị dâu, nhờ chị ấy đi xin chính ủy chặn lại đơn xin ly hôn sao.”
“Cái gì! Tôi không hề nói những lời như vậy, cũng chưa bao giờ làm như vậy, anh không thể vu oan cho tôi như vậy được…….”
Nguyễn Tử Mạt sửng sốt, hai mắt trợn tròn.
Không ly hôn không được.
Lệ Kình Liệt cho rằng Nguyễn Tử Mạt lại muốn giở trò, anh lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, sau đó quay người rời đi.
Nguyễn Tử Mạt đứng phía sau tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, cái đồ xấu tính này, cũng không để người ta nói hết lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất