Quân Hôn Năm 80: Xuyên Thành Đại Mỹ Nhân Được Chồng Cưng Chiều
Chương 50:
Đầu óc Tống Tri Hành nóng lên, nghi ngờ nhìn chằm chằm người phụ nữ ngã trên người mình, bởi vì bộ phận dưới vốn mất chức năng do bị thương, vậy mà lại có phản ứng!
Ngay cả anh cũng cảm thấy có chút khó tin, chỉ bằng cô bé đậu xanh này thôi sao?
Rõ ràng là muốn đỡ anh dậy, kết quả hai người lại cùng ngã xuống đất.
Nước vòi hoa sen làm ướt đẫm cả hai người, Hạ Lý Lý chỉ có thể mở một mắt, cảnh xuân trước mắt bị cô nhìn thấy hết, trong lòng niệm chú tĩnh tâm, nhịn không được khó chịu đỡ người đàn ông dậy.
"Thưa anh Tống, vậy tôi ra ngoài trước."
Cô vội vàng chuồn ra ngoài, toàn thân ướt đẫm, chỉ có thể thay một bộ quần áo khác.
Còn Tống Tri Hành thì mặt đen lại, đã chuẩn bị sa thải Hạ Lý Lý, anh tuyệt đối sẽ không cho phép một người giúp việc vô lễ như vậy ở bên cạnh mình.
Anh đã nói với mẹ rất nhiều lần rồi, một mình anh có thể tự chăm sóc bản thân, hoàn toàn không cần người khác giúp đỡ, vì vậy trước đây Thạch Mạn Hương tìm đến người giúp việc đều bị anh dùng đủ mọi lý do để sa thải.
Ngồi trên xe lăn thay quần áo xong, anh lại thấy tò mò về cô giúp việc nhỏ vừa nãy.
Vì nhiệm vụ mà bị thương ở chân, mấy tháng nay vẫn không có phản ứng, vừa nãy khi cô ngồi trên người anh, vậy mà lại có một chút phản ứng, dù vậy cũng không thể giữ cô lại, anh cũng có nguyên tắc của mình.
Anh vẻ mặt nghiêm trang đi đến bệ cửa sổ, nhìn những đứa trẻ trong sân vui đùa tự do, một mùi thơm xộc vào mũi anh, trên bàn bày một bát mì thơm phức, trên còn có một quả trứng ốp la vàng ươm.
Anh sẽ không ăn, tuyệt đối sẽ không ăn, dù có chết đói cũng không ăn bát mì này...
Nhưng mà bát mì bày trước mắt lại không ngừng quyến rũ vị giác của anh.
Năm phút sau, bát mì ăn liền này đã vào bụng, Tống Tri Hành thậm chí còn thấy có chút chưa thỏa mãn, tay nghề của cô giúp việc nhỏ không tệ nhưng đây tuyệt đối không phải là lý do để giữ cô lại.
Hạ Lý Lý thay một bộ quần áo khác, 009 nhắc nhở: "Ký chủ, vì cô đã giúp đỡ một người có giá trị công đức trên năm trăm, cô có thể nhận được thêm mười điểm."
Cái gì? Hóa ra giúp đỡ người có giá trị công đức cao có thể nhận được thêm điểm, đây là điều mà cô không ngờ tới, hơn nữa chỉ đỡ anh ta một cái thôi mà, mặc dù quá trình đó có hơi đau đớn.
Ngay cả anh cũng cảm thấy có chút khó tin, chỉ bằng cô bé đậu xanh này thôi sao?
Rõ ràng là muốn đỡ anh dậy, kết quả hai người lại cùng ngã xuống đất.
Nước vòi hoa sen làm ướt đẫm cả hai người, Hạ Lý Lý chỉ có thể mở một mắt, cảnh xuân trước mắt bị cô nhìn thấy hết, trong lòng niệm chú tĩnh tâm, nhịn không được khó chịu đỡ người đàn ông dậy.
"Thưa anh Tống, vậy tôi ra ngoài trước."
Cô vội vàng chuồn ra ngoài, toàn thân ướt đẫm, chỉ có thể thay một bộ quần áo khác.
Còn Tống Tri Hành thì mặt đen lại, đã chuẩn bị sa thải Hạ Lý Lý, anh tuyệt đối sẽ không cho phép một người giúp việc vô lễ như vậy ở bên cạnh mình.
Anh đã nói với mẹ rất nhiều lần rồi, một mình anh có thể tự chăm sóc bản thân, hoàn toàn không cần người khác giúp đỡ, vì vậy trước đây Thạch Mạn Hương tìm đến người giúp việc đều bị anh dùng đủ mọi lý do để sa thải.
Ngồi trên xe lăn thay quần áo xong, anh lại thấy tò mò về cô giúp việc nhỏ vừa nãy.
Vì nhiệm vụ mà bị thương ở chân, mấy tháng nay vẫn không có phản ứng, vừa nãy khi cô ngồi trên người anh, vậy mà lại có một chút phản ứng, dù vậy cũng không thể giữ cô lại, anh cũng có nguyên tắc của mình.
Anh vẻ mặt nghiêm trang đi đến bệ cửa sổ, nhìn những đứa trẻ trong sân vui đùa tự do, một mùi thơm xộc vào mũi anh, trên bàn bày một bát mì thơm phức, trên còn có một quả trứng ốp la vàng ươm.
Anh sẽ không ăn, tuyệt đối sẽ không ăn, dù có chết đói cũng không ăn bát mì này...
Nhưng mà bát mì bày trước mắt lại không ngừng quyến rũ vị giác của anh.
Năm phút sau, bát mì ăn liền này đã vào bụng, Tống Tri Hành thậm chí còn thấy có chút chưa thỏa mãn, tay nghề của cô giúp việc nhỏ không tệ nhưng đây tuyệt đối không phải là lý do để giữ cô lại.
Hạ Lý Lý thay một bộ quần áo khác, 009 nhắc nhở: "Ký chủ, vì cô đã giúp đỡ một người có giá trị công đức trên năm trăm, cô có thể nhận được thêm mười điểm."
Cái gì? Hóa ra giúp đỡ người có giá trị công đức cao có thể nhận được thêm điểm, đây là điều mà cô không ngờ tới, hơn nữa chỉ đỡ anh ta một cái thôi mà, mặc dù quá trình đó có hơi đau đớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất