Quân Hôn Ngọt Ngào: Xuyên 70 Được Khốc Soái Quân Nhân Bạo Sủng

Chương 39: Vậy Cháu Thử Xem? (2)

Trước Sau
Dù sao đây cũng là con gái của Lâm công với Lý công.

“Vâng, có hiểu một chút.” Trong trí nhớ của Lâm Thiên Nhất, vợ chồng Lâm Kiến Thành từng dạy tiếng Anh cho nguyên chủ thật.

“Lâm công với Lý công dạy?” Từ công lại hỏi.

“Vâng, khi còn bé cha mẹ cháu đã bắt đầu dạy cháu rồi.” Lâm Thiên Nhất gật đầu, sau đó cùng Từ công đi lên tầng.

“Thiên Nhất, hay là cháu thử chút xem?” Từ công hơi kích động. Có thể để Lâm Thiên Nhất thử làm xem sao nha, nếu con bé có thể làm được, bên phía ông cũng bớt đi không ít vấn đề.

“Cháu làm có được không? Toàn là thứ chuyên nghiệp.”

Lâm Thiên Nhất cũng hơi động tâm. Công việc quá đơn giản, không bằng kiếm một ít việc để làm.

“Cháu cứ thử xem sao, cha mẹ cháu có trình độ cao như vậy, dạy dỗ ra cháu hẳn sẽ không kém. Nếu cháu không nắm chắc thì đưa bác kiểm định, có gì không hiểu cứ hỏi bác.”

Từ công quyết định để Lâm Thiên Nhất thử xem. Dù sao con bé cũng là công nhân viên chức trong nhà máy sản xuất máy móc mà.

“Vậy cháu thử xem sao?”

Lâm Thiên Nhất cũng muốn thử sức. Cô giống với mấy đứa nhỏ nhà ông bà nội, từ nhỏ đã được tiếp nhận nền giáo dục tinh anh, tinh thông vài loại ngôn ngữ.

“Thiên Nhất, cháu cứ thử đi, cháu không cần cầm về nhà phiên dịch đâu, cháu cứ làm việc trong giờ làm việc ấy, bác sẽ nói với lãnh đạo xưởng một tiếng.”

Từ công biết công việc ở văn phòng rất nhàn hạ, không cần cô bé phải bưng việc về nhà tăng ca, tư liệu bình thường không cần bảo mật cứ hoàn thành ở phòng làm việc là được.



“Vâng ạ.” Lâm Thiên Nhất gật đầu.

“Yên tâm, tư liệu được phiên dịch xong sẽ tính nhuận bút riêng.”

Từ công sẽ không để Lâm Thiên Nhất làm việc không công, trong xưởng vốn cấp kinh phí.

“Vậy cháu cảm ơn bác trước.” Lâm Thiên Nhất vui vẻ. Thế là bản thân có thể quang minh chính đại thu được thêm một khoản nữa rồi.

Lâm Thiên Nhất đưa Từ công về tới cửa nhà. Từ công chọn một phần tư liệu đơn giản một chút đưa cho Lâm Thiên Nhất, để Lâm Thiên Nhất thử.

Lâm Thiên Nhất nhận lấy tư liệu, xuống tầng về nhà, bắt đầu làm cơm trưa cho mình.

Trông không gian có một ít nguyên liệu bán thành phẩm mà lúc sáng khi ngồi trong phòng làm việc cô đã len lén dùng ý niệm cắt gọt xong, hiện tại chỉ cần lấy ra xào là được.

Dùng ý niệm làm việc khá tổn hao tinh thần lực, cô cũng không dám dùng quá mức, chỉ làm một số chuyện đơn giản.

Cô lấy nguyên liệu nấu ăn ra, làm một đĩa thịt khô xào ớt, còn làm một tô cà chua trứng tráng. Chẳng mấy chốc đã xong xuôi.

Cơm đã được nấu bỏ sẵn trong không gian từ trước, giờ chỉ cần lấy ra ăn là được. Ăn cơm trưa xong, cô còn có thể vào phòng nghỉ ngơi một chút.

Thời đại này, cuộc sống hơi gian khổ một chút, vật tư tương đối thiếu thốn, nhưng tiết tấu cuộc sống không nhanh.

Ví như nhân viên công chức trong xưởng, cũng không có áp lực gì quá nặng nề.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau