Quân Hôn Thập Niên 60, Tôi Dựa Huyền Học Hỗn Đến Hô Mưa Gọi Gió

Chương 23: Diêm Vương Muốn Người, Ai Có Thể Ngăn Cản? 3

Trước Sau
Bà Chúc lại âm thầm thở dài, tịch mịch nói: “Về sau nhà cháu dọn tới ký túc xá ở, đợi đến lúc biết, là bà nội cháu đón cháu về.”

Tô Tiêu Thất càng tin chắc chuyện của Mạc Tri Ý có nội tình.

Cô không nói nhiều với bà Chúc nữa, tán gẫu mấy câu, xoay người rời đi.

Một bên khác.

Trong lòng Tô Mai căm hận ghen tị, cầm một cái khăn trùm đầu bằng vải bông trùm đầu lại, cố ý đổi sang mặc váy đầm.

Tô Mai đi tới nhà lá thấp bé ở phía bắc thôn.

Đến cửa, bịt mũi khinh bỉ nhìn về cửa nhà. Trong sân ngổn ngang các loại đồ lặt vặt.

Trong chậu đặt hơn mấy cái bát sứt miệng, nhìn vào một cái, chính là toàn bộ bát trong nhà đã ăn xong mới rửa sạch.

Có người đàn ông ngồi chồm hổm dưới đất húp cháo.

Uống hết sạch rồi, còn dùng ngón tay trỏ vét sạch bát. Rồi cho ngón trỏ vào trong miệng mút hết.

Tô Mai chịu đựng cơn buồn nôn, cố ý cười chào hỏi: “Anh Trụ Tử.”

Lý Thiết Trụ tiện tay để bát vào trong chậu gỗ, đứng lên nhe răng cười.

Lấy đuôi tàn thuốc kẹp trên tai xuống đặt lên mũi ngửi.

“Tiểu Mai à, có chuyện gì tốt nhớ tới anh hả?” Lý Thiết Trụ hơn ba mươi tuổi rồi, vẫn là một tên lưu manh.

Lười biếng thành tính, cả người toàn thói hư tật xấu.



Con chuột đi qua nhà hắn ta cũng không dám ở lại, nhà này thật sự là nghèo giống như nóc nhà bị người ta đâm mở vậy.

Hai con mắt của Lý Thiết Trụ quan sát trên dưới người Tô Mai. Liếc tới vị trí đặc thù của phụ nữ rồi lại nhìn chằm xuống thật lâu.

Căn bản không rời ra được.

Trong lòng Tô Mai chán ghét, nhưng lại nghĩ tới cần hắn ta giúp đỡ.

Bèn vội cười nói: “Anh Trụ Tử, có muốn lấy vợ không?”

Lý Thiết Trụ ho khan một tiếng, khạc nhổ một bãi đờm trên đất. Trong nhà nuôi một con gà cũng bị mổ hết.

Đầu ngón tay sờ đuôi thuốc lá, cười không thấy mắt: “Nằm mơ cũng muốn ôm đàn bà.”

Tô Mai cố ý dẫn dắt hắn ta mắc câu nói: “Em có một cách để anh có một nàng dâu xinh đẹp. Anh có muốn nghe thử cách đó không?”

Trong lòng Tô Mai rất vui vẻ, nếu Tô Tiêu Thất gả cho người như Lý Thiết Trụ, thì đây chính là cách trả thù tốt Tô Tiêu Thất tốt nhất.

Cô ta muốn cuộc sống của Tô Tiêu Thất ở trong bùn lầy, cả đời phải ngửa mặt lên nhìn cô ta.

Lý Thiết Trụ nghe vậy, chà xát hai tay, ánh mắt sáng lên.

“Cách gì?”

Tô Mai nhìn xung quanh, thấp giọng đến gần Lý Thiết Trụ.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau